Chương 51: Cầu hôn rất đơn giản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cơm tối Taeyeon làm còn Tiffany chỉ đạo cũng đã hoàn thành. Một ngày trước Taeyeon còn ngay cả giấm với xì dầu cũng không phân biệt được nhưng ngày thứ hai là có thể làm ra một bữa ăn tối, chưa nói đến mùi vị ra sao nhưng nhìn bàn ăn đã có thể đánh giá là tương đối khá.

Jessica ăn không nhiều lắm, Yoona một bữa ăn chỉ chăm chăm nhìn mèo hoang nhỏ của mình, cơm không động tí nào. Taeyeon cũng không ăn nhiều lắm, không phải là cô không đói bụng mà Tiffany không để cô ăn nhiều, sợ cô tiêu hóa không tốt. Cho nên cả một bữa ăn thì Tiffany là người ăn nhiều nhất, còn vừa ăn vừa khen cơm ngon không dứt miệng, làm cho Taeyeon nghe mà hai bên tai đều đỏ.

Sau khi ăn cơm xong, Yoona rửa chén, Jessica phụ cô.



Nửa giờ sau, trong phòng khách. Tiffany ngồi sát bên cạnh Taeyeon trên ghế salon, Jessica ngồi ở một bên ghế khác, Yoona ngồi ở chỗ salon bên cạnh cô ấy. Taeyeon nhìn Yoona một cái ý bảo cô hỏi Jessica đi. Yoona mím mím môi rồi nhìn Jessica nói: "Bọn Yoong muốn biết chân tướng chuyện này thật rõ ràng."

Jessica nhìn Yoona sau đó cúi đầu trầm mặc, không nói lời nào. Yoona không nhìn Jessica nữa, cầm cốc cà phê lên uống một ngụm, rồi nhẹ nhàng vuốt ve miệng cốc. Tiffany kéo ống tay áo Taeyeon. Taeyeon quay sang vuốt vuốt tóc Tiffany ý bảo không có chuyện gì.

Ước chừng khoảng mười phút sau, Jessica ngẩng đầu nhìn Yoona chậm rãi mở miệng: "Trước khi qua đời, ba em đã đem năm mươi phần trăm cổ phần JH giao cho quỹ quản lý, chờ sau khi em kết hôn thì chỗ tài sản đó sẽ giao lại cho em, hơn nữa có một nửa số cổ phần sẽ cho chồng tương lai của em. Ở Thụy Sĩ, khi gặp Yoong cũng là khi em đang trốn những người mà chú em phái tới, bọn họ muốn bắt em trở về để kết hôn với một người mà em chưa từng quen. Ngày thứ hai em về nước cùng Yoong, chú đã tới tìm em. Ông ta dùng sự an nguy của mẹ em để uy hiếp em, bắt em lừa lấy chữ ký cùng với bản sao giấy căn cước, sau đó lại bắt em gọi điện cho Yoong nói là muốn mượn tài khoản ngân hàng của Yoong. Chuyện về sau Yoong cũng biết rồi đó, sau khi chuyện này xong xuôi thì em liền bị ông ta mang về nước và giam lỏng. Ngoại trừ ông ta cho em nhìn thấy mẹ thì nơi nào cũng không cho em đi. Hôm nay thừa dịp đi gặp mẹ, em đã trốn đi từ cửa sau rồi tới tìm Yoong."

Sau khi Jessica nói xong, Yoona và Taeyeon nhìn nhau một cái, và hai người đều hiểu rõ vẻ mặt của đối phương. Vì căn bản chuyện này không khác với suy đoán của bọn họ cho lắm. Yoona lại hỏi: "Là ai đã nói cho em biết đến nơi này?"

Jessica nói: "Chú em đều có tài liệu cá nhân của 2 người, em thấy được nên đã học thuộc lấy."

Yoona cau mày: "Vậy tại sao em không trực tiếp đến nhà Yoong?"

Jessica ánh mắt ủ rũ, nói: "Em sợ Yoong không muốn thấy em."

Yoona nắm chặt tay, không nói gì thêm. Taeyeon nhìn hai người kia một cái rồi nói với Jessica: "Tiếp theo em định làm thế nào?"

Jessica ngẩng đầu nhìn Taeyeon, nói nhỏ: "Em bây giờ muốn cứu mẹ em ra. Chỉ cần mẹ em được bình yên, thì 2 người muốn em làm gì cũng được."

Taeyeon suy nghĩ một chút nói: "Jung Jinho có sai người giám sát mẹ em không?"

Jessica gật đầu nói: "Có hai người, cũng là hai bác sĩ trong đó."

Taeyeon gật đầu: "Cái này cứ giao cho tôi. Yên tâm đi, mẹ em sẽ không có việc gì."



Sau đó tất cả mọi người đều trầm mặc không nói gì. Mấy phút sau, Taeyeon bế Tiffany đã buồn ngủ díp cả mắt đứng dậy, hướng Yoona gật đầu rồi đi vào phòng ngủ.

Yoona vẫn cúi đầu, chờ cho Taeyeon đóng cửa phòng lại thì cô mới nâng mắt lên nhìn người bên cạnh, giọng nói có chút chua chát nói: "Vậy em tới tìm Yoong chỉ là muốn cứu mẹ em ra?"

Jessica khẽ sửng sốt rồi cau mày nói: "Không phải thế."

Yoona nhìn Jessica, trên mặt không biểu hiện gì. Cặp mắt Jessica to tròn và ươn ướt, trong suốt, sáng ngời, điềm đạm đáng yêu làm cho người ta đau lòng, giống hệt như lần đầu tiên hai người gặp nhau, nhưng thân thế Jessica lại phức tạp như vậy. Yoona bây giờ đã không còn xác định được cô gái trước mặt mình đây đang suy nghĩ cái gì. Ba cô ấy năm năm trước đã qua đời trong vụ tai nạn xe cộ, sau đó mẹ cô ấy lại bị đưa vào trại an dưỡng, cũng bị giam lỏng, khi đó cô ấy mới mười sáu tuổi. Yoona không tưởng tượng được, mấy năm qua Jessica đã dùng loại hình thức tâm thái nào mà ở bên cạnh Jung Jinho. Lời nói vừa rồi của cô ấy cho thấy cô ấy biết Jung Jinho muốn chiếm lấy JH, mẹ cô ấy thì bị ông ta giam lỏng, mình lại bị buộc kết hôn với một người không quen biết. Nếu như nói trong lòng Jessica không có hận thù thì tuyệt đối là không thể nào. Nhưng một người trong lòng tràn đầy thù hận thì làm sao có thể có một đôi mắt trong suốt không một tia tạp chất nào? Giải thích duy nhất và hợp lý nhất chính là Jessica đang diễn trò.

Yoona vô cùng không muốn thừa nhận điều này, nhưng mà cô đã vấp ngã một lần rồi, gặp lại Jessica lần này, thật sự trong lòng cô có nhiều hơn một phần tâm tư. Taeyeon cái gì cũng không hỏi nhưng không có nghĩa là cái gì cậu ta cũng không nghĩ, cậu ta chẳng qua là giao cho cô xử lý mà thôi.

Jessica ngồi ở trên ghế salon lặng lẽ nhìn người bên cạnh. Trên mặt Yoona không có bất kỳ biến hóa gì, nhưng mà đáy mắt cô ấy lại không ngừng run rẩy. Jessica biết, người này đã không hề tin tưởng cô nữa, trong lòng cô dâng lên một sự khủng hoảng. Kể từ sau khi ba cô qua đời, cô sẽ không bao giờ tin tưởng bất kỳ một kẻ nào nữa. Cô đem chính mình hoàn toàn phong bế trong một không gian nhỏ hẹp, chỉ khi cùng mẹ mình nói chuyện, cô mới có thể thỉnh thoảng buông lỏng mình một chút. Cho đến khi gặp được Yoona, cô chẳng bao giờ nghĩ tới cô ấy lại có thể dễ dàng bị mắc lừa như vậy. Khi Yoona không chút do dự đem tài khoản cùng mật mã nói với mình, cánh cửa lòng cô đã mở ra cho người này bước vào. Cô biết mình đã hại Yoona, hại GG nhưng cô không sợ, bởi vì cô có biện pháp giúp đỡ bọn họ.

Sau khi nghe một tiếng thở dài trầm trầm, Jessica trước khi Yoona kịp mở miệng đã mạnh dạn nói: "Chúng ta kết hôn đi."

Yoona rõ ràng sửng sốt và khiếp sợ nhìn Jessica, một lát sau cô mím môi nói: "Em không cần phải làm như vậy. Bọn Yoong sẽ có biện pháp cứu mẹ em ra."

Jessica không nói gì, hai tay từ từ ôm lấy hai chân, một lúc lâu cô úp mặt mình lên hai đầu gối hỏi thật nhỏ: "Yoong không còn quan tâm em nữa sao?"

Nghe giọng nói vô cùng thương cảm của Jessica mà lòng Yoona đau nhói. Cô theo bản năng tiến tới ôm lấy hai vai Jessica, nói với giọng ôn nhu: "Không phải thế."

Jessica ngẩng đầu nhìn Yoona nói: "Em yêu Yoong, cho dù Yoong không giúp em cứu mẹ em ra, em vẫn muốn ở cùng một chỗ với Yoong. Yoong, chúng ta kết hôn có được không?"

Đầu óc Yoona đã "hỏng", cô nhìn cô gái đơn thuần trước mặt mà cảm thấy rối tinh rối mù. Cô không biết nên theo lý trí cự tuyệt hay nên đáp ứng theo tình cảm, cuối cùng Yoona ôm lấy Jessica vào trong ngực, tay nhẹ nhàng vỗ về lưng cô ấy không đáp lại.

Jessica tựa vào trong ngực Yoona, hai tay ôm chặt lấy eo cô ấy. Sau mấy phút yên lặng, cô ngẩng đầu, trong mắt đã có một tầng nước và ánh mắt cầu xin nhìn Yoona: "Yoong sẽ đuổi em đi sao?"

Yoona đau lòng, hai tay đặt lên hai bên má Jessica, cúi người hôn lên ánh mắt Jessica nói: "Sẽ không. Yoong vĩnh viễn sẽ không đuổi em đi."

Jessica cười, cười giống như một đứa trẻ và nói: "Vậy chúng ta kết hôn nhé, có được không Yoong?"

Yoona nhìn Jessica, cũng mỉm cười, nhẹ gật đầu nói: "Được."





Sáng sớm ngày thứ hai, bốn người ngồi vây quanh bàn ăn ăn điểm tâm. Yoona gắp cho Jessica một quả trứng gà, nhìn cô ấy ngoan ngoãn ăn rồi cười cười hướng về phía Taeyeon và Tiffany nói: "Một lát nữa chúng tớ đi ra ngoài một chút."

Tiffany nghi hoặc nhìn Yoona không nói gì, Taeyeon nói: "Tớ đã thu xếp phân phó người giúp chuyện mẹ Jessica rồi. Chờ sau khi thăm dò được thời gian làm việc và nghỉ ngơi của hai bác sĩ kia sẽ động thủ. Sẽ không có gì ngoài ý muốn."

Yoona nhìn Taeyeon mím môi nén cười, sau đó cuối cùng thì nở nụ cười hãnh diện và đắc ý, ho nhẹ một tiếng rồi ôm Jessica nói: "Chúng tôi không phải đi tới trại an dưỡng mà đi tới cục dân chính."

Taeyeon cùng Tiffany lập tức ngây ngẩn cả người, trên mặt nhất trí một vẻ khiếp sợ và không thể tin được. Yoona càng thêm đắc ý, nhướng mi nói: "Tối hôm qua Jessica đã cầu hôn tớ rồi, và tớ cũng đã đồng ý rồi. Hôm nay chúng tớ sẽ đi tới cục dân chính để chứng nhận."

Tiffany há to miệng, Taeyeon mím môi, nuốt nuốt ngụm nước bọt, đưa tay vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của người yêu, rồi cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Tiffany, hướng hai người đối diện cười cười nói: "Chúc mừng hai người."

Yoona nhìn Taeyeon, hoàn toàn không có đạt tới hiệu quả kích thích như cô đã dự tính, suy nghĩ một chút sau đó kéo Jessica đứng dậy, lúc rời đi cố ý nói: "Ai nha, thật là hạnh phúc quá đi. Thế là mình sắp có vợ rồi nha."

Sau đó không cần quay đầu lại cũng có thể cảm giác được hai ánh mắt lạnh như dao bắn về phía mình. Yoona cố giả bộ trấn định kéo kéo lại lưng áo, ôm lấy Jessica nhanh chóng chạy đi.

Mà hiện giờ trong phòng ăn, Tiffany sau khi nhìn Yoona đã rời đi thì quay đầu nhìn sang người bên cạnh mình lúc này sắc mặt rõ ràng vô cùng tệ, rồi cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Taeyeon mặt cứng nhắc, bàn tay vẫn nắm chặt lấy tay Tiffany, mấp máy môi định nói gì đó, cuối cùng vẫn là im lặng. Taeyeon vẫn chưa tới nhà Tiffany nói chuyện kết hôn, cho nên bây giờ không có cách nào kết hôn. Nhưng lại nghĩ đến vẻ mặt cần ăn đòn của Yoona là cô hận đến nghiến răng.

Sau khi ăn cơm xong Taeyeon đi vào phòng xử lý công việc, mặc dù bây giờ Yoona là tổng giám đốc nhưng chuyện của GG căn bản vẫn do cô xử ký, chẳng qua địa điểm làm việc là ở nhà mà thôi.



Buổi trưa, Yoona gọi điện thoại cho Taeyeon nói là cô ấy mang vợ mình đi hưởng tuần trăng mật, một tuần sau mới trở về, chuyện của GG đã giao lại cho thư ký Lee, mỗi ngày sẽ tới nhà Taeyeon báo cáo tình hình. Taeyeon khi cúp máy có loại muốn mắng chửi và đánh nát xương Yoona.

Lúc ăn cơm tối, Taeyeon nhìn trong bát mình chỉ có mấy thìa nước đặc như cháo loãng, dùng thìa khuấy khuấy mấy cái, bất mãn cau mày hỏi: "Đây là cái gì vậy?"

Tiffany cầm đũa chống cằm, rất chân thành nói: "Nước cơm."

Taeyeon mặt đen xì nói: "Tại sao lại bắt Tae ăn cái này? Tae muốn ăn thịt."

Tiffany đặt đũa xuống, hai tay vỗ vỗ mặt Taeyeon, cười híp mắt nói: "Ngày mai phải đi kiểm tra dạ dày, bác sĩ nói là tối nay chỉ được ăn cái này thôi."

Taeyeon sửng sốt một chút, quay đầu nhìn Tiffany trầm giọng nói: "Ai nói là ngày mai Tae muốn đi kiểm tra dạ dày?"

Tiffany đưa mắt nhìn Taeyeon, bình tĩnh trả lời: "Em. Làm sao?"

Taeyeon mím môi nhìn Tiffany, sau đó cầm thìa vừa uống nước cơm vừa rầu rĩ nói: "Tại sao em không thương lượng với Tae một chút? Ngày mai Tae có rất nhiều việc."

Tiffany bất mãn nói: "Tại sao Yoona là tổng giám đốc nhưng Tae lại bận rộn như vậy? Căn bản không có nghỉ ngơi được nhiều gì cả. Quá đáng!"

Ánh mắt Taeyeon nhu hòa nhìn Tiffany, cô cầm tay cô ấy nói: "Cậu ta không phải vừa mới kết hôn nên rất hưng phấn sao? Chờ khi cậu ta trở lại, Tae sẽ lập tức cho cậu ta biết thế nào lễ độ."

Tiffany mãnh liệt đật đầu, dùng đũa chọc chọc vào bát cơm hai cái nói: "Nhất định phải làm cho cậu ta cực khổ chết đi thì thôi! Kết hôn thì có gì đặc biệt hơn người chứ. Chúng ta cũng không phải là không thể kết hôn."

Tiffany vừa mới dứt lời đã nghe choảng một tiếng, cái thìa trong tay Taeyeon đã rơi xuống và chìm hẳn vào bát, và Taeyeon đã há hốc mồm, thụ sủng nhược kinh nhìn Tiffany, rồi cẩn thận, dè dặt hỏi cô ấy: "Fany, em... vừa rồi nói là có ý gì?"

Tiffany vẻ mặt mờ mịt nhìn Taeyeon, dùng chiếc đũa gắp cái thìa trong bát Taeyeon ra, sau đó lấy một cái thìa khác bỏ vào trong tay cô ấy nói: "Cái gì là có ý gì, Tae mau ăn đi rồi nghỉ ngơi sớm một chút. Sáng mai còn đi kiểm tra dạ dày nữa."

Taeyeon nhìn Tiffany không có bất kỳ vẻ mặt khác thường gì, có chút ủy khuất mấp máy môi rồi im lặng cúi đầu húp nước cơm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC