Chương 18->20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
“KYA!!!”

*CHÓC* Miyoung hôn lại rồi che đi đôi má ửng hồng. Nàng cười, đôi mắt cong lên thành hình bán nguyệt.

“AIIIYY Nàng nên làm thế nha.” Taeyeon dùng người đẩy Miyoung. Nàng bắt đầu cười khúc khích vì hạnh phúc. Keekekekeke. Nàng cười lớn với đôi mắt nhắm nghiền vì lần này định sẽ hôn môi. Kekekekke. Nàng hít một hơi thật sâu rồi quay sang bên cạnh. Đưa mặt lại gần Miyoung, nàng run run vì lo lắng. Nàng nhắm mắt lại để bình tĩnh và tiến đến sát hơn nữa, rồi chu môi ra để có thể chạm vào Miyoung. Mặt nàng đỏ bừng khi môi mình chạm nhẹ vào làn môi mềm mại của Miyoung.

Nhưng đột nhiên, nàng nhận được hàng tá cú đánh từ Miyoung.

*BỤP* *RẦM* *BỐP* *ĐÁ* *NHÉO* *LÊN GỐI* *XUỐNG CHỎ* *NẰM DÀI TRÊN SÀN * *HÀNG LOẠT CÚ ĐẤM ĐẾN TỪ BÊN TRÁI VÀ BÊN PHẢI*

Và rồi nàng nhìn thấy những ngôi sao bay vòng vòng trong phòng.

Miyoung đứng dậy, phủi tay. Nàng hướng Taeyeon “HỨ!” một tiếng rồi bỏ ra khỏi phòng, để Taeyeon bầm dập nằm trên sàn.

Taeyeon cố đứng dậy như kẻ say rượu. Nàng chạm vào con mắt bầm tím của mình. “Áhhh, aigooo. Ta đã làm gì sai sao? Có phải ta bỏ quá nhiều nguyên liệu vào nên chúng mới ảnh hưởng đến tâm trạng của nàng ấy? Hay là vì không có đủ nguyên liệu cho cảm xúc ngọt ngào? Nhưng ít nhất thì ta cũng chạm được vào môi nàng nàng nha kekekek. ÚI DA! Mắt của ta! Aigoo ước gì có ai đó để thử nghiệm trước… con vịt của Yul chẳng hạn. Miyoung có chút nguy hiểm với mấy chiêu thức võ công đó. Aigoo. Úi da!”

{Phủ Jung Thượng thư}

“Mọi thứ đã sẵn sàng, thưa tiểu thư. Nô tì đã chuẩn bị y phục cho người và Nhị tiểu thư rồi ạ.” Người tì nữ nói.

“Tốt lắm!” Sooyeon nói khi bật dậy khỏi ghế. “Soojung à, ta sẽ đi tìm Yul trước!” Sooyeon nói rồi chạy ra khỏi phòng.

“Nhưng tiểu thư! Chúng ta sắp khởi hành rồi mà!” Người tì nữ kêu lên.

Soojung lắc đầu nhìn theo tỷ tỷ mình. Nàng nắm lấy vai của người nữ tì. “Để nàng đi đi, Jinah. Chắc nàng rất nôn nóng về chuyến đi này.”

“Neah. Tiểu thư. Không phải người cũng nôn nóng muốn gặp Sứ thần Liu sao ạ?”

Soojung lườm Jinah cảnh cáo, ra vẻ rằng câu hỏi kia có chút khiếm nhã.

“Nô tì xin lỗi, thưa tiểu thư. Nô tì không nên tò mò như vậy.” Nàng ta xin lỗi rồi tiếp tục kiểm tra hành lý.

Soojung hỏi. “Ta rõ ràng như vậy sao?”

“Neah? AH! Người đang hỏi về chuyện người và Sứ thần Liu ạ?”

Soojung nhéo người Jinah. “Ngươi biết ta đang nói về chuyện gì. Đừng có mà chọc ta nữa.”

Jinah cười cười. “Nếu người muốn nô tì nói sự thật thì ai có mắt cũng thấy là người đang để ý đến ngài ấy.”

Soojung lo lắng nuốt nước bọt. “Phải làm sao đây? Xấu hổ quá đi.”

“Tiểu thư, nô tì không nghĩ việc để ý ai đó lại xấu hổ đâu.”

“Ngươi đang nói cái gì vậy? Theo tục lệ của chúng ta, sẽ thật xấu hổ khi một nữ nhân theo đuổi một nam nhân nha.”

“Ô cái này mới nè, vậy là người không những thích mà còn muốn theo đuổi ngài ấy nữa sao?”

Soojung ngại ngùng quay mặt đi khi nhận ra mình vừa lỡ miệng nói quá nhiều.

Jinah khẽ liếc nhìn Soojung. “Còn một điều nữa mà nô tì có thể nói là Sứ thần Liu dường như cũng để ý tới người đó.”

“Thật sao?” Soojung ngay lập tức quay lại.

Jinah cười đáp. “Đúng vậy! Cách ngài ấy nhìn và mỉm cười với người có chút gì đó ngọt ngào. Ngài ấy còn rất lịch thiệp khi ở bên người nữa. Cứ như ngài ấy muốn quan tâm chăm sóc người ấy.”

Soojung cảm thấy hạnh phúc nhưng nàng giấu nụ cười đi. “Có thể vì hắn là khách của nước chúng ta nên hành động như vậy. Nguyên tắc cơ bản mà. Ta chắc là hắn cũng đối xử với mọi người như thế.” Soojung nói. “Thêm nữa, không phải hắn cũng cười như thế với người yêu của hắn sao?”

“Người yêu? Người đang nói về nữ nhân đi theo ngài ấy? Ta nghĩ người hiểu nhầm mối quan hệ của họ rồi. Ta có cảm giác nàng ta chỉ là tì nữ của ngài ấy thôi.”

“Thật? Nhưng mà hắn rất quan tâm tới nàng.”

“Có thể họ lớn lên cùng nhau nên ngài ấy mới quan tâm tới nàng ta như một người bạn thân. Hihihi tiểu thư à, không phải người đang ghen chứ?”

“Hở? Ta ghen cái gì chứ! Đừng nói bậy. Mà ngươi kiểm tra hành lý xong chưa đấy?”

“Neah, dạ rồi thưa tiểu thư.”

{Khu huấn luyện}

Yuri đang chào tạm biệt với các bạn cùng phòng.

Shinyoung không thể cầm được nước mắt. Nàng ta đang khóc và khụt khịt cùng với Sunhwa.

“MUUUUUUUUAHHUHHUHU GIỜ NGƯƠI KHÔNG CÒN Ở ĐÂY NỮA! AI SẼ CHIA NỬA BỮA ĂN CHO TA ĐÂY!??!” Shinyoung khóc lớn, ôm chầm lấy Bora.

“Muuahhuhuuhu HÍC HÍC HÍC. Bọn ta sẽ nhớ ngươi lắm, Yul à.” Sunhwa sụt sịt trên vai của Yuri. “Khi nào ngươi trở lại?”

Lúc này, Sooyeon vừa đến nơi. Nàng không vui chút nào khi nhìn thấy Yuri ôm nữ nhân khác. Nàng khoanh tay, không mấy vui vẻ bước đến chỗ Yuri. “AHEM!”

Sunhwa lùi lại vì ánh nhìn đáng sợ của Sooyeon.

Yuri lau nước mắt cho Sunhwa. “Ta sẽ trở lại trong một tháng, đừng lo.”

“Hứ!” Sooyeon bĩu môi, quay lưng đi vì Yuri cứ tiếp tục an ủi Sunhwa.

Bỗng nhiên, các nàng nghe thấy tiếng gọi từ đằng xa của Jokwon. “SHINYOUNG!! NGƯƠI MAU ĐẾN ĐÂY CHO TA!!!”

“WAEEEEEEEEEEE?!?! BỌN TA ĐANG CHÀO TẠM BIỆT VỚI YUL CỦA CHÚNG TA!!!”

“NGƯƠI CÒN DÁM TRẢ TREO?! ĐẾN ĐÂY NGAY KHÔNG TA CẮT BỮA TRƯA CỦA NGƯƠI.”

“AISHHHH!! TA ĐẾN ĐÂYYYYYYYYYYYYYYY!!!” Shinyoung hét lại.

“Được rồi, YUL, để ta ôm ngươi lần cuối coi. Bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ ôm ai vào mỗi tối đây?” Shinyoung nói. Nàng nhảy lên ôm lấy Yuri lần cuối. Yuri suýt nữa ngã nhào ra đất vì sức nặng của Shinyoung.

“Bảo trọng, bạn hiền!” Yuri nói. Nàng quay sang nhìn xem Sooyeon có nổi giận không.

“Bảo trọng, chingu! Nhớ mang nhiều nhiều đồ ăn về cho ta.” Shinyoung nhảy xuống rồi đi về phía Jokwon. Nàng vừa đi vừa lầm bầm. “AISHHH Cái gã huấn luyện xấu xa đó. Lúc nào hắn cũng ra lệnh cho ta. Sao không đi mà gọi các nữ tử khác chứ?”

“Tạm biệt Yul.” Bora nói, tặng cho Yuri một cái ôm đầy tình bằng hữu.

“Tạm biệt.” Yuri vỗ vai Bora rồi nhanh chóng lùi lại. “Ta đi đây.” Nàng vẫy tay chào tạm biệt bạn cùng phòng rồi đi đến chỗ Sooyeon.

“Ta hy vọng nàng ấy sẽ ổn.” Bora nói với Sunhwa trong khi nhìn theo Yuri.

“Ta lo cho con vịt mà nàng ta mang theo hơn.” Sunhwa nói. Cả hai nhìn theo dáng lưng của Yuri rồi lắc đầu thở dài.

Trông Sooyeon có vẻ đang giận nên Yuri không dám nói câu nào. Nàng len lén nắm lấy tay của Sooyeon rồi bước về phía cổng phủ.

Không hiểu sao Sooyeon lại thấy hạnh phúc khi được nắm tay. Nhưng vì vẫn còn ghen về chuyện Yuri ôm những nữ nhân khác nên nàng không mỉm cười chỉ để Yuri nắm tay mình như vậy. Nàng giả vờ như đang phớt lờ Yuri.

Yuri không biết làm sao để làm lành với Sooyeon. Nàng hỏi “Chúng ta có nên cưỡi ngựa cùng nhau không?” để bắt chuyện với Sooyeon.

Sooyeon bĩu môi, phớt lờ Yuri.

Yuri gãi đầu. “Vậy ta sẽ cưỡi ngựa cùng ai đây? Sooyoung, Soojung, Sứ thần Liu không phải hắn có tì nữ của hắn-”

“YUL YURIEEEEE! NGƯƠI THÍCH ÔM NỮ NHÂN KHÁC LẮM HẢ?!? VẬY ĐỪNG CÓ NẮM TAY CỦA TA! HỨ!”

Sooyeon mắng. Nàng vùng tay ra, không muốn Yuri chạm vào nàng nữa.

“ANYO! Không phải như vậy đâu.” Yuri lo lắng chặn Sooyeon lại. Nàng ấy bước sang trái, nàng bước sang trái. Nàng ấy bước sang trái, nàng cũng bước sang phải. Sooyeon khoanh tay lại, quay mặt đi.

Sooyoung, Yiyun, Song Qian, Soojung lúc này cũng vừa đến tụ hội với Yuri và Sooyeon. “Này hai người kia! Không định lên đường sao?!” Sooyoung hét lên từ cổng phủ.

Sooyeon bước tới nắm tay muội muội của mình và quyết định không thèm nhìn mặt Yuri luôn.

~~~~~~~~~~~Hết Chương 20~~~~~~~~~~~

p/s mới phát hiện :3 đây là post #69 hắc hắc  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yulsic