Chương 16: Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thì không ngừng hướng những người đang ngồi đây nói

- " Tôi không biết đó có phải là yêu như mọi người nói hay không, tôi chỉ biết là khi cậu ta chịu uất ức tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng giúp cậu ấy; khi cậu ấy đi với tôi tôi liền muốn cậu ta trở thành một người ngang hàng với mình để có thể được đối xử tốt, nhưng khi cậu ta chạy nhảy lung tung và rời khỏi tôi, tôi lại muốn cậu ta an phận làm một vệ sĩ để tùy thời tôi có thể điều khiển... Còn rất nhiều những cảm nhận vụn vặt khác nữa mà tôi không thể xác định, nhưng mà tôi xác định được một điều là tôi muốn nhìn thấy cậu ta mọi lúc, tôi muốn cậu ta luôn xuất hiện bên cạnh tôi, vậy thôi!"

Taehyung vừa dứt lời, Jungkook cũng vừa đi đến. Cậu nhìn thấy Taehyung đã nhìn mình chằm chằm khi nãy, thái độ của mọi người cũng là mất tự nhiên liền có chút không thoải mái, đặt ly Cocktail lên bàn trước mặt Taehyung rồi lặng lẽ ra phía sau hắn đứng. Có lẽ chỗ của cậu là ở đây rồi, đứng trước mặt cứ có cảm giác không quen!!

Taehyung đột nhiên không báo trước xoay ra sau nắm lấy cổ tay phải của Jungkook giơ lên

- " Sao lại bị thương??"

- " Hả??"

Trên cổ tay phải của cậu có dính một vệt gì đấy màu đỏ, Taehyung tưởng cậu bị thương nhưng khi nhìn kĩ thì lại thấy giống mứt dâu tây, món đặc sản của club EDEN liền nhăn mặt

- " Tay cậu sao lại dính mứt dâu??"

Jungkook nhìn thấy bốn người bạn của Taehyung nhìn mình không được bình thường cho lắm liền muốn rút tay về, nhưng Taehyung cứ nắm chặt cứng làm cậu thoáng bất lực

- " Lúc nãy tôi đang đứng chờ Cocktail thì có một người nắm lấy tay tôi, tôi xoay lại thì người đó nói là nhầm người, tôi nghĩ chắc là mứt dâu dính lên lúc đó!!"

- " Nhìn nhầm người? Người đó là nam hay nữ??"- Taehyung cuộn trán mình thành ba chiếc bánh cuốn, điều này đã chọc cho bốn người kia nhìn muốn rớt hàm. Taehyung biết ghen a!! Trời đất thiên địa thánh thần ơi!!

- " Người ta chỉ nhìn nhầm thôi, chuyện thường mà, cậu đừng lôi th..."

- " Trả lời tôi, nam hay nữ??"

Bốn người kia xem kịch vui đến đoạn cao trào liền mở to mắt hết sức có thể để mà nhìn, trong lòng họ thầm nói một câu: " Nam hay nữ thì cậu cũng ghen được thôi, khác gì nhau đâu??"

Jungkook nhìn thấy bản thân bị biến thành trò cười liền hơi khó chịu, giật giật tay về nhưng Taehyung càng nắm càng chặt, cuối cùng cậu không kiên nhẫn rít lên một tiếng chửi thề

- " Mẹ nó buông ra, là nam được chưa??"

Lúc Jungkook giật tay ra được, bốn người ngồi đây hàm cũng rớt luôn xuống bàn rồi. Thế mà cậu ta dám chửi thề vào mặt Taehyung?? Ô hô, loạn thật rồi, Taehyung thế mà bị vệ sĩ chửi thẳng mặt?? Bốn người bọn họ cảm thấy hít thở không thông, nhưng nếu họ biết chuyện này diễn ra như cơm bữa và Taehyung còn cảm thấy thỏa mãn khi bị chửi thì họ sẽ cảm thấy thế nào nhỉ, có phải là tắt thở chết luôn không?!!

Hai người bên này mặc kệ bốn mạng bên kia đang hấp hối, họ tiếp tục cuộc thẩm vấn chưa biết hồi kết thúc

- " Mẹ nó cậu có cần tôi quăng cậu về trung tâm huấn luyện lại không?? Làm vệ sĩ cấp cao kiểu gì mà có người tiếp cận cũng không biết, còn để bị nắm tay, cậu giỏi đến thế hả??"

- " Mẹ nó ở ngoài kia ồn như thế làm sao tôi biết có ai đến gần?? Cậu có giỏi thì ra ngoài kia đứng thử xem màng nhĩ có còn nguyên vẹn không??"

- " Mẹ nó cậu toàn lí do lí trấu, hôm nay bị nắm tay rồi hôm sau sẽ bị gì, bị ôm luôn hay gì??"

- " Mẹ nó cậu đừng có ăn nói quá đáng nhé! Ở trong đây mờ mờ ảo ảo người ta nhìn nhầm cũng là bình thường thôi, cậu đâu cần dữ như thế!!!"

- " Mẹ nó cậu để người khác chạm vào người còn ở đây cãi bướng??"

- " Tôi không bướng, tôi chỉ đang giải thích cho kẻ ngang ngược như cậu hiểu thôi!"

- " Cậu nói ai ngang ngược??"

- " Tôi nói cậu đó!"

- " Cậu..."

- " Thôi mà, thôi!"

Hai nhân vật đang nhe nanh múa vuốt cãi nhau ỏm tỏi lại đột nhiên chen ngang một giọng nữ êm như ru hòa giải

Taehyung và Jungkook cuối cùng cũng im miệng bởi vì chị lớn đã lên tiếng rồi thì làm sao mà dám cãi nữa. Park Shin Hye thấy hai đứa cuối cùng cũng xuôi liền cười cầu hòa sau đó nhẹ nhàng nói

- " Chị nhức đầu với hai đứa quá đi, chuyện cỏn con mà cũng xé ra to, mỗi đứa nhường một câu là được mà!!"

Ba người còn lại nghĩ thầm: " Một đứa ghen còn một đứa không biết đứa kia ghen thì nhường kiểu gì?"

- " Chị nói Taehyung cái gì thì cũng phải từ từ, Jungkook nó đã giải thích là tai nạn nhìn nhầm thôi, không có gì khuất mắc cả nên em cũng không cần gh... à không, nên em cũng không cần lớn tiếng làm gì. Với lại chị nghĩ Jungkook nó nói đúng đấy, ở ngoài kia là sàn nhảy nên rất ồn ào, nó không nghe thấy tiếng người tiếp cận là phải thôi, đừng trách nó!"

Ba người còn lại tiếp tục nghĩ thầm: " Taehyung nó bá đạo thế chắc ruồi muỗi nó còn ghen được chứ đừng nói gì con người, nó có để tâm đến nguyên nhân đâu mà, nhảy đong đỏng lên là phải thôi!"

Jungkook bên này nghe Park Shin Hye nói xong liền dứ dứ mặt đắc thắng về phía Taehyung, nhưng chưa gì Shin Hye đã chĩa mũi dùi sang cậu

- " Còn Jungkook nữa, em hiểu tính Taehyung nó vậy thì bớt một tiếng đi, nhịn nó một chút là được rồi, nó cũng chỉ gh... à không, nhầm hoài, nó cũng chỉ là sợ em lơ là cảnh giác lại bị kẻ xấu làm hại thôi, nó cũng là có lòng tốt lo lắng cho em nên em trách nó thì cũng không đúng, hiểu không??"

Ba người còn lại nghĩ thầm một lần cuối: " Thằng nhóc này chắc cần học thêm một khóa tâm lí học, người ta ghen rành rành ra đó mà nó còn ngây ngô tưởng người ta mắng nó, còn vác mỏ chửi tay đôi nữa chứ, đúng là ngốc!"

Taehyung nghe xong cũng liếc mắt về phía này, Jungkook nhìn thấy cũng đáp lại bằng một cái nhìn sắc bén, hai ánh mắt chạm nhau gần như phát ra tia lửa điện

Park Shin Hye lần đầu tiên đi làm công việc người hòa giải hôn nhân gia đình nên có chút không quen, lại gặp hai đứa nhây khôn tả nên thở không ra hơi phàn nàn một câu: " Hai đứa có thôi đi chưa??"

Taehyung hừ một tiếng xong liền hậm hực ngồi xuống, Jungkook cũng không vui vẻ gì vòng ra sau đứng, bầu không khí liền bị đẩy lên căng thẳng cực độ chỉ vì chữ "ghen"!!

Bốn người kia thấy thế liền vận dụng hết nếp nhăn của não để tìm cách đổi chủ đề, cuối cùng thánh loi nhoi Jonghan là người nảy ra sáng kiến

- " Mọi người, tối nay là Giáng sinh nên EDEN có tổ chức trò chơi có thưởng á, có ai muốn tham gia không??"

EDEN luôn tổ chức những trò chơi hoặc là một vài sự kiện vào những dịp đặc biệt cho khách hàng tham gia, một phần để gia tăng không khí một phần cũng là để giữ chân khách hàng. Và có một điều đặc biệt, những phần thưởng mà EDEN treo giải toàn là những thứ hàng khủng, nếu không cũng là một số tiền khổng lồ cho một trò chơi đơn giản, thế nên những lần EDEN tổ chức đều có rất nhiều người hưởng ứng

- " Mọi người thấy sao, chơi không? Nghe nói phần thưởng hôm nay là một gấu bông người tuyết kích thước lớn và 10.000 USD đấy, phần thưởng lớn nhất từ trước đến giờ luôn!"- Sungmin vừa nói xong, Jungkook liền ngớ người vì vừa nghe được số tiền quá lớn, cậu còn ngớ ngẩn đến nổi giơ tay lên đếm xem được bao nhiêu won, Taehyung đã nhìn thấy và không khỏi phì cười

Taehyung tét nhẹ một cái vào bàn tay đang dảnh dảnh lên đếm tiền của cậu, sau đó hỏi

- " Đếm cái gì mà đếm, chơi không, thắng rồi mang tiền về nhà tha hồ mà đếm!"

- " Nhưng mà chơi cái gì mới được chứ??"- Jungkook nghe đến tiền là sáng mắt rồi, thế nhưng cậu vẫn còn lí trí nha, khác hẳn với Taehyung!

Hắn vừa nhìn thấy bộ dáng cậu đếm tiền liền quên hết tiền đồ hỏi cậu chơi không mặc dù chưa biết chơi gì, để rồi khi mặt dày hướng về phía bốn người đang ngồi để hỏi thông tin trò chơi thì liền nhận về bốn đôi mắt kì thị. Chưa chi mà bọn họ đã thấy tiền đồ xán lạn của Taehyung rồi đấy, sáng đến chói mắt rồi đây này!!

Cuối cùng Jonghan thấy tội nghiệp cho hình tượng của anh Taehyung của nó quá nên mới lên tiếng

- " Trò chơi hôm nay là "Đồng lòng vượt biển". Mỗi đội là hai người, cùng đứng trên một tờ báo, tờ báo sẽ bị gấp nhỏ dần theo từng vòng, nhiệm vụ của họ là phải tìm cách đứng được trên tờ báo đó 30 giây mà không bị ngã và không có ai bị rơi ra ngoài. Cặp đôi nào có thể duy trì đến cuối cùng thì đội đó giành chiến thắng, rất dễ!!

Jonghan giải thích xong mọi người liền gật gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, sau đó ai nấy cũng đều gật đầu nói một chữ "chơi", có cả Jungkook và Taehyung. Trò này nghe qua cũng đơn giản mà phần thưởng thì lại khá lớn, ngu gì không chơi

Mọi người đồng ý xong đã nghe tiếng MC bên ngoài hoạt náo, có vẻ như sắp bắt đầu, cả bọn liền lục tục đứng lên bước ra bên ngoài

Không khí quả thật không thể so sánh khi ở bên trong kia, ngoài này cực kì náo nhiệt và ồn ào, tiếng hò hét, tiếng nhạc pha lẫn tiếng cười nói, tạo nên một bầu không khí hết sức hỗn tạp

Jungkook bị không khí này làm cho ngột ngạt, ban nãy cậu ra đây cũng không đông như bây giờ, có lẽ là do hiệu ứng của trò chơi sắp diễn ra. Đột nhiên Jungkook cảm nhận tay mình có người nắm lấy.

Taehyung thản nhiên nắm tay cậu cùng chen chúc vào bên trong, đến khi vào được bên trong sàn nhảy, Jungkook mới cảm thấy thoải mái được một chút!

Taehyung vừa cười vừa nhìn dáng vẻ của cậu, lúc này đèn điện xung quanh đột nhiên tắt ngấm, nhạc tắt và tất cả tiếng cười nói cũng im bặt. Taehyung bất giác siết chặt bàn tay đang nắm, hắn không nhìn thấy gì cả chính là lúc hắn không an tâm nhất. Đột nhiên, trước khi ánh sáng được bật lên một giây, hắn liền nghe tiếng Jungkook hét hai chữ "Ai vậy?" khá lớn!

Taehyung không hai lời kéo cậu ra phía sau còn bản thân vươn về trước, sau đó đồng loạt đèn được bật sáng và trước mặt hắn xuất hiện một người

Người đứng trước mặt Taehyung trưng ra bộ mặt giả ngốc vô cùng vô liêm sỉ, cười hề hề nói

- " Xin lỗi, tôi lại nhận nhầm người rồi!!"

Lại?? Taehyung ngay lập tức xoay ra sau nhìn Jungkook, cậu hiểu ý liền nói

- " Anh ta là người làm dính mứt dâu lên tay tôi lúc nãy!"

Taehyung nghe xong, trong lòng thầm rít hai tiếng mẹ nó! Cái quái gì đang xảy ra vậy?? Cái tên này khiến Taehyung nổi da gà, hắn ta không nhầm, Taehyung cảm nhận được điều đó qua ánh mắt và cái nụ cười gian tà kia!

Taehyung để lại cho gương mặt hề của người kia một ánh nhìn chết chóc, sau đó kéo Jungkook chen ngược ra ngoài, lẩn vào dòng người đi mất

Bọn bốn người kia nãy giờ vẫn luôn ở phía sau hai người và chứng kiến tất cả, thấy Taehyung rời đi cũng âm thầm đi theo, ra khỏi cửa EDEN mới dừng lại

- " Hai người có chuyện gì với cái tên Kang Song Joon đó thế??"- Dong Wook là người lên tiếng trước, bởi vì anh cũng là người biết rõ về Kang Song Joon nhất ở đây

- " Kang Song Joon?? Là ai??"- Taehyung nhíu mi. Nghe giọng điệu Dong Wook thì tên kia cũng không phải tầm thường đi!!

- " Hắn ta là đại gia mới nổi ở vùng này cách đây hơn hai năm. Không ai biết Kang gia làm cách nào mà có thể phất lên nhanh như diều gặp gió như thế, nhưng tôi chắc chắn việc làm đó không phải lương thiện!"- Gia đình Dong Wook từng có mối làm ăn với Kang gia, nhưng sau đó Dong Wook phát hiện điều không ổn nên đã rút lui kịp thời, có thể nói Dong Wook cũng đã có những hiểu biết nhất định.

Dong Wook đột nhiên nhớ ra gì đó liền nói

- " Mọi người có đọc báo tuần trước không, báo ngày 14 có đưa tin một phạm nhân tên Kang Jin Tae đã vượt ngục trên đường áp giải, đó chính là anh trai của cậu ta!!"

Nghe đến đây Taehyung và Jungkook liền đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt nói lên nhiều điều phức tạp. Không phải là trái đất lại tròn đến như thế chứ??"

- " Anh trai của cậu ta mắc chứng tâm thần bẩm sinh, từ nhỏ đã bị nhốt trong nhà, không hiểu sao đột nhiên lại can tội cướp của giết người và bị bắt. Nhưng theo như tôi tìm hiểu thì anh ta rất hiền, lúc phát bệnh cũng là ngồi một góc thơ thẩn chứ không làm gì ai, không hiểu sao đùng một cái lại có thể vác súng đi giết người như thế chứ!"

- " Anh ta giết người bằng súng??"- Nãy giờ Jungkook chỉ đứng im lắng nghe, nhưng đến đây cậu phải vọt miệng

Dong Wook tưởng cậu cũng chỉ là tò mò liền cung cấp thêm thông tin mà anh biết

- " Ừm, anh ta chẳng những biết sử dụng súng mà còn là sử dụng vô cùng thành thạo khi trên thi thể nạn nhân có hai vết đạn, một là ở cổ chân trái để nạn nhân không thể chạy, còn một là ngay tim, cả hai viên đạn đều vô cùng chính xác!! Mà tất cả mọi người đều biết, bắn chính xác vào cổ chân còn khó hơn bắn vào tim rất nhiều lần nhưng anh ta lại bắn hai phát đều trúng hồng tâm, tôi thực sự khâm phục"

- " Không thể nào như thế được, anh ta..."- Jungkook lại tiếp tục buột miệng nhưng đã bị Taehyung ngăn chặn

- " Cậu nói hắn bị tâm thần từ nhỏ chỉ có thể ở trong nhà, vậy thì làm sao hắn biết sử dụng súng một cách thành thục như thế được?? Có thể nào là có người khác vu oan cho hắn không??"

Taehyung nói xong liền đưa mắt nhìn Jungkook nhẹ lắc đầu, Jungkook liền không muốn nói nữa. Cậu hiểu ý hắn, thông tin hôm đó là do Taehyung bưng bít được nên không ai biết hôm ấy hai người có dính đến vụ án đó, nếu như hôm nay cậu khai ra thì hư bột hư đường hết. Hơn thế nữa, có vẻ chuyện này không còn là một vụ án đơn giản nữa, có thể còn có oan tình nữa cũng nên!

- " Có oan tình hay không không ai có thể chắc chắn, thế nhưng mọi bằng chứng ở hiện trường đều nói chắc chắn Kang Jin Tae là hung thủ. Cảnh sát đã bắt được hắn ta ở căn nhà gỗ thuộc sở hữu của Kang gia ở quận Seodaemun trong trạng thái vô cùng hoảng sợ, còn liên tục nói tha cho tôi, tôi không cố ý, vậy không phải hắn ta thì là ai??"

Nghe đến đây Jungkook liền nhớ đến lúc cậu gặp Kang Jin Tae trong nhà vệ sinh, tay cầm súng của hắn rất run, mọi động tác sử dụng súng đều vụn về, thân thủ lại lề mề chậm chạp, nếu đem liên kết với những tình tiết mà Dong Wook nói thì thật sự không có một chút liên quan nào. Hơn nữa khi hắn bị cậu hạ đo ván nằm dưới đất, trước khi nhất đi, cậu có thể nhìn thấy khẩu hình miệng của hắn lẩm bẩm ba chữ "không phải tôi", chứ không phải là những chữ mà Dong Wook vừa nói, vậy là sao??

- " Sao càng nói càng thấy chuyện này mờ ám vậy?? Tôi không biết mấy chuyện này nhưng tôi có thể khẳng định, chuyện này chắc chắc có liên quan đến cái tên Kang Song Joon trong kia"- Park Shin Hye chống cằm đưa ra lời nhận xét

Park Shin Hye vừa dứt lời, đột nhiên bên đường vang lên tiếng rít bánh xe, sau đó là tiếng huýt sáo, cả bọn nhìn sang liền nhìn thấy Kang Song Joon đang lái chiếc Ducati rời đi. Trước khi rời khỏi, hắn còn nhìn chằm chằm vào Jungkook nói một câu

- " Mứt dâu tây, hẹn gặp lại!!!"

~~~~~~~~~~~~~~~~END~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC