Chapter 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 8

Taeyeon cùng Tiffany bay về trên chiếc chổi bay Speed 2015 của Taeyeon. Chiếc chổi của Tiffany đã nát bươm vì cuộc gặp gỡ ngoài ý muốn với một Ông Kẹ.

Chuyện là khi đám sinh viên đang thi thì có một sinh viên của giáo sư nhà Hufflepuff chấm đã độn thổ nhầm vào phòng của giáo sư Kwon. Cậu chàng không những nhầm phòng mà còn nhầm luôn vị trí. Thay vì ngoi lên mặt đất, cậu ta lại ngoi vào trong cái tủ cũ mèm đóng đầy bụi và là nơi trú ngụ của một Ông Kẹ xinh xinh. Thế là cậu ta sợ quá vì Ông Kẹ đã hiện hình đúng với cái thứ cậu ta sợ nhất, một con thạch sùng trắng muốt với làn da lành lạnh mềm mềm. Cậu ta tung cái tủ chạy bán sống bán chết ra ngoài mà quên luôn câu thần chú tự bảo vệ bản thân.

Ông Kẹ thì đương nhiên có cơ hội biến thành đủ thứ kinh dị lẫn quái dị để hù dọa mọi người. Không may là Ông Kẹ đi theo cậu sinh viên tội nghiệp vào luôn Đại Sảnh đường. Ông Kẹ cứ lăm lăm chạy đến cậu ta nhưng khi ông ta thấy Tiffany cùng Taeyeon đang đứng ở một góc phòng né tránh thì lập tức chạy đến. Thế là một con châu chấu to đùng, xanh léc xuất hiện trước mặt Tiffany làm cô nàng quên hết mấy câu thần chú và dùng luôn cây chổi bay định sẽ quánh bẹp dí con châu chấu khổng lồ.

Flashback

Taeyeon vội vã chạy cách xa Tiffany một chút vì cô ấy gần như phá nát cây chổi của chính mình với cơn kích động đầy sợ hãi. Cô ấy quơ cây chổi đủ mọi hướng và bắt đầu... đọc rap.

Bỗng nhiên Jessica từ đằng xa đi đến. Taeyeon chắc chắn mình không bị hoa mắt nhưng Jessica đi với tốc độ không bình thường. Cô ấy lướt nhanh như gió vậy. Kiểu như Edward trong Twilight vậy đó. Jessica đứng trước mặt Tiffany, che chắn cho cô ấy khỏi bị kích động. Thế là Ông Kẹ biến thành một cái gì đó dài dài, thon thon, sọc sọc, xanh xanh. Taeyeon đứng nhìn mãi thì mới biết đó là một trái dưa leo.

"Expecto Patronum." - Jessica lớn tiếng đọc câu thần chú nhưng chỉ một làn khói mờ ảo xuất hiện, không giúp ích gì khi trái dưa leo càng lúc càng tiến đến gần, không những thế nó còn đang muốn tách đôi ra làm hai.

Taeyeon sực nhớ câu thần chú Jessica vừa đọc có công dụng gì. Triệu hồi thần hộ mệnh phép thuật. Thế là cô bé chạy đến trước mặt trái dưa .

"Expecto Patronum. Expecto Patronum." - Taeyeon đọc lớn. Cô bé biết nếu muốn triệu hồi một thần hộ mệnh thì chính mình phải nghĩ đến điều khiến bản thân hạnh phúc nhất. Taeyeon đã nghĩ đến lần mình được bay lượn thỏa thích trên chiếc Speed 2015.

Thế nhưng trái dưa leo lại tiếp tục biến thành một căn nhà hoang tối tăm và le lói hình ảnh một cô bé đang thu mình ngồi trong đó. Taeyeon sững người. Cô bé đứng ngây ra đó và đôi mắt bắt đầu hoảng loạn.

Yuri từ đằng xa đã thấy mọi thứ. Cô đến bên cạnh Taeyeon với tốc độ như của Jessica. Yuri đứng trước Ông Kẹ đó. Hắn ta biến thành một người đàn ông trung niên cao lớn. Ông ta chính là một trong bảy phù thủy đã bay đến lâu đài nhà Taeyeon lần trước.

"Expecto Patronum. EXPECTO PATRONUM." - Yuri lớn tiếng hơn và một con chim ưng bằng làn khói trắng xuất hiện. Nó tỏa ra ánh sáng chói mắt, nó đập cánh và hất bay người đàn ông đó ra xa khiến ông ta té ngã xuống sàn một cú thật đau.

Đúng lúc đó giáo sư Kwon lướt nhanh đến bên Yuri với cái tủ cũ mèm. Bà ta mở cánh cửa tủ và hút ông kẹ vào bằng một câu thần chú.

Mọi người trong Đại Sảnh đường đều thở phào nhẹ nhõm. Giáo sư Sooman lúc này mỉm cười hài lòng đi đến vỗ vai Yuri.

Taeyeon thấy Yuri bây giờ thở hổn hển. Mồ hôi túa ra như tắm và bàn tay trái nắm chặt cây đũa phép đến nỗi mấy ngón tay trắng bệch. Gương mặt lạnh lẽo bình thường bây giờ đã hiện rõ chút sợ sệt.

"Giỏi lắm Yuri. Con đã làm được!" - giáo sư Sooman khen ngợi. Thầy cười tươi đến nỗi đôi mắt ti hí biến mất tiêu. - "Con đã nghĩ đến điều hạnh phúc nào vậy?" -  thầy Sooman quan tâm hỏi.

"Taeyeon." - Yuri nói rồi cúi chào giáo sư. Cô ấy bỏ đi rất nhanh, nói đúng hơn là lướt đi rất nhanh.

Yuri nói rất nhỏ, vốn dĩ chỉ muốn cho giáo sư Sooman nghe mà thôi nhưng Taeyeon đứng ngay sau lưng của cô ấy nên cô bé nghe hết. Chỉ có hai người biết rõ niềm hạnh phúc thật sự của Yuri là ai và cả trăm người đã biết nỗi sợ của cô ấy chính là người cha của mình.

End flashback

"Chị có biết niềm hạnh phúc của Yuri là gì không Taeyeon?" - Tiffany ngồi đằng sau Taeyeon gợi chuyện.

"Chị... không biết." - Taeyeon che giấu.

"Haizz. Hai chị em họ gần như không có niềm hạnh phúc thật sự đâu. Gia tộc họ luôn kì vọng rằng họ sẽ giúp Nghệ thuật Hắc ám thống trị được giới phù thủy. Nên mẹ nói từ lúc họ biết nhận thức về thân phận mình, họ đã phải luyện tập rất vất vả." - Tiffany buồn rầu nói. - "Jessica thật ngốc. Cô ấy biết mình không triệu hồi được thần hộ mệnh mà cứ cố." - Tiffany lại than vãn nhưng Taeyeon nghe ra được sự lo lắng của Tiffany đến với Jessica.

"Nhưng Jessica sợ dưa leo sao haha?" -  Taeyeon phì cười. Cốt yếu là muốn Tiffany vui lên một chút.

"Thật ra Jessica cũng tưng tửng lắm. Cô ấy sợ cái thứ gì đâu không à, trong khi mấy cái lọ độc dược cô ấy pha chế có thể làm dưa leo trên khắp thế giới này tuyệt chủng." -  Tiffany nói nhưng chất giọng vẫn không vui lên là mấy.

Taeyeon im lặng không nói nữa. Cô tăng tốc độ để bay về lâu đài của mình nhanh hơn. Cô không nghĩ nhiều về nỗi sợ của mình mà cô đang nghĩ về Yuri. Ông Kẹ rất lợi hại khi đem những thứ ám ảnh người ta nhất ra để nhát họ nhưng một người cha phải kinh khủng như thế nào mới khiến con mình sợ hãi kể cả trong tâm trí như thế?

Và còn câu trả lời của Yuri về niềm hạnh phúc nhất của cô ấy nữa. Tại sao cô lại là niềm hạnh phúc của Yuri J. Kwon?  Nhờ cô mà cô ấy tạo ra được một thần bảo hộ sao? Nhưng cô với cô ấy gặp nhau chỉ vỏn vẹn ba lần thôi mà.

End chapter 8

*Chap hơi ngắn. Mọi người ráng đọc đỡ nha ^_^*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC