LOVED(NC-17)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Title:

Loved – Được yêu.

*Author:

Lillith.

*Typed and

Beta reader:

Handa

.

*Disclaimer: Yunjae không thuộc về bất kì ai nhưng ở fic này, họ sẽ là của tôi.

*Pairing:

YunJae

.

*Characters: Jung Yun Ho, Kim Jae Joong, Changmin...

*Category: Yaoi, H.E

*Rating: MA

*Length: Three shots.

*Status: Finished.

*A/N:

Fic này được giành tặng cho 3 người luv V.I 4ever , cass_love_uppa, Michelle Nguyen!

Đầu tiên ta xin lỗi các nàng vì ta không đủ thông minh+thời gian+công sức+chất xám cho một lượt 3 fic.

Nhưng đây là tất cả những gì ta có thể làm!

Luv V.I 4ever: Chúc nàng vui vẻ! Dù sau chúng ta cũng từng là ** ***** . Tuy bây giờ ta đã là “cụ” của nàng nhưng ta hy vọng nàng sẽ không bao giờ quên ta ah~. Nàng mà quên ta, là ta sẽ…khóc ah!

Cass_love_uppa: Nàng là người đã luôn kiên nhẫn comment và theo cái fic And love is all I can do của ta từ đầu đến giờ! Đã luôn ủng hộ ta, làm cho ta rất vui^^ta không biết có thể làm gì cho nàng chỉ biết…dùng cái fic này để nói lên diều đó! *Sến!!!!!!!*(Thật ra là ta muốn “ăn” nàng.kakakakakakaka)

Michelle Nguyen: Ta xin lỗi vì không thể thực hiện tron vẹn lời hứa cho em, nhưng ta thật sự rất quý em, ta luôn là một kẻ có cả núi sai sót nhưng em là người đã cho ta thêm niềm tin để đứng lên tiếp tục những việc ta nghĩ có lẻ ta đã bỏ đi^^(Nhiều khi muốn drop cái And love ghê^^)…

Cuối cùng là…ta yêu tất cả các bạn!!!

P/s: Thanks Hand vì đã giúp đỡ Lillith rất nhiều trong cái fic này^^

*Summary

:

Kim Jaejoong 35 tuổi có một con trai là Kim Changmin, vợ là Lee Jial đã qua đời hơn 10 năm trước…

- Jaejoong bị suyển nhẹ(chỉ là nhẹ thui, rất ít khi tái phát^^).

- Từng vì tiền viện phí của Jial mà đi mượn tiền xã hội đen >>> bị Jung Yunho rape vì không có tiền trả sau đó Jaejoong bỏ đi qua Mỹ, 10 năm sau anh trở về.

*Warning:

-Rape!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!(I love it)

Nói chung, khoảng short 1 gần như là Rape nên Lillith đã bôi trắng, hi vọng các reader có đầu óc trong sáng thì đừng đọc^^

- Đây là thể loại boys love nghĩa là tình yêu giữa các chàng trai. Nếu bạn không thích nó, vui lòng click back ngay bây giờ.

Đã Warning, mọi vấn đề nảy sinh Lillith không chịu trách nhiệm.

They just love each other^^

ENJOY IT…….

-----

--Siêu thị--

- Appa! Nhớ về sớm nhé! Bé Min chờ cơm appa sẽ đói lắm! _ Bé Min bi bô nói trong điện thoại với appa của mình.

- Ừm… Appa sẽ về ngay đây. Con trai đói thì cứ ăn trước, đừng chờ appa… sẽ đau bao tử đó! _ Jaejoong nhẹ nhàng nói vào di động.

- Không! Appa về với Minnie cơ! Minnie chờ! Vậy nhé! Con cúp máy đây! Hehe~ _Cười đểu.

Jaejoong vội vã đi đến bãi đỗ xe ở tầng dưới, anh lo lắng nghĩ:

“Phải về ngay thôi! Kẻo thằng nhóc bỏ bữa thì khổ!”

“Nó là nó noi gương umma nó. Người gì ốm còn thua cây tâm!”

Chợt… một cảm giác bất an xâm chiếm, Jaejoong đi nhanh hơn đến chiếc Ford của mình nhưng một bàn tay to lớn đã phủ lấy miệng anh…

- Ưm… ưm…_Anh vùng vẫy, cố thoát ra khỏi vòng tay to lớn ấy.

Tên đó lôi anh vào trong xe, Jaejoong không thể thấy gì chỉ biết là chiếc xe rất rộng vì anh có thể nằm chổng trơ trên tấm nệm dày mà không chạm vào ngóc ngách nào trong xe. Chưa kịp nhận ra việc gì thì tên đó đã phủ lên người anh, sau tiếng cửa xe đóng lại…

Yên vị trên người Jaejoong, hắn bèn hôn lấy môi anh ngấu nghiến.

Warn: Rape

“Không có ngực? Vậy đây là…?”. _ Jaejoong thầm nghĩ khi vô ý chạm vào ngực kẻ đó.

- Ưm… ưm…

Đôi môi anh mạnh bạo bị chiếm đoạt, Jaejoong không thể chấp nhận chuyện này, anh là đàn ông đấy.

- Ưm… bỏ… bỏ… tôi ra… Cậu gì ơi… Ưm… tôi là đàn ông… tôi không phải phụ nữ… Á… a… a…

Nói trong hơi thở đứt quãng khi đang cố tránh né nụ hôn, chợt Jaejoong cảm nhận “dễ thương” của mình đau nhói. Gã đó đang bóp chặt và xoa nắn nó.

- Đau… A… ĐAU QUÁ! Đau thật mà… Vậy ra… A… A…

Jaejoong cảm thấy vừa đau đớn, vừa nhục nhã lại hổ thẹn vô cùng khi “dễ thương” của mình bị hắn nắn bóp không thương tiếc.

---Jaejoong’s POV---

“Chết tiệt! Không lẽ mình gặp tên biến thái? Rõ ràng hắn biết mình là đàn ông…”

“Đau quá! Chết mất! Hơn 10 năm rồi “dễ thương” chưa thức giấc nay bị kích thích tàn bạo thế này e… là…”.

---End Jaejoong’s POV---

- Không! Bỏ tôi ra… tôi đau… đau mà!_Jaejoong cố chống cự dù biết là trong vô vọng.

Tuy nhiên lúc này đây, bàn tay ma quái đó thôi không xoa nắn bên ngoài đũng quần của Jaejoong nữa, nó lần mò vào trong 2 lớp vải và trực diện tiếp xúc với “nơi đó” của anh…

Jaejoong oằn mình vì đau đớn cũng như khoái cảm dâng trào.

- Dừng lại… Làm ơn… tôi… tôi không phải con gái… cũng không phải trai tơ… tôi già rồi… làm ơn… Á…

Bóp mạnh vào “cậu nhóc” của anh lần cuối, bàn tay ấy rời khỏi người Jaejoong.

Chưa kịp thở để lấy lại sức, Jaejoong lại bị bất ngờ khi đôi tay mà nãy giờ anh dùng để ngăn cản hành động của tên biến thái kia đã bị trói lại và giờ đây hắn đang ngồi chễm chệ trên người anh… đưa đẩy trên “dễ thương” vô cùng nhạy cảm lúc này của Jaejoong.

- Không…! Không đừng làm vậy… tôi xin cậu… Đừng…ah!

Anh bắt đầu thấy sợ. Ban đầu, Jaejoong cứ nghĩ khi tên đó biết anh không phải con gái sẽ tha cho anh, ai ngờ… hắn là một gã biến thái… chỉ vậy thôi cũng khiến kí ức kinh khủng 10 năm về trước quay trở về…những nỗi ám ảnh cùng cảm giác đau đớn không tên…

.

.

.

Y phục trên người anh bị xé ra không thương tiếc.

- A!

Cảm giác ấm nóng bao trùm “dễ thương”. Là hắn đang yêu chiều hay hành hạ nó? Cắn chặt môi để ngăn tiếng rên ô nhục. Jaejoong không muốn, anh không muốn rên, vì danh dự một thằng đàn ông không cho phép anh làm điều đó… nhưng…

- ÁÁÁ…

Đau quá! Hắn cắn lên đỉnh của “dễ thương”, mặc cho Jaejoong giãy giụa kịch liệt trên nệm.

Và giờ đây, hai đầu nhũ của anh thì đang bị nhéo và cắn đầy đam mê, còn nơi đó thì bị bàn tay ma quái của hắn xoa nắn theo nhịp điệu lên xuống làm cho Jaejoong không thể kiểm soát mà lắc lư cơ thể như điên dại.

Hai chân thì quặp duỗi liên tục vì những khoái cảm cứ thế mà không ngớt trào dâng.

Tuy nhiên, nỗi ám ảnh kinh hoàng của 10 năm về trước vẫn không hề buông tha anh…

…...

-KHÔNG! KHÔNG… ĐAU QUÁ ĐI! ĐAU QUÁ! THẢ TÔI RA… TÔI SỢ RỒI… TÔI SỢ RỒI… TÔI SẼ TRẢ CHO CẬU… SẼ TRẢ CHO CẬU MÀ… LÀM ƠN…HU HU…

…...

-Làm ơn… hu hu… tôi không thể phản bội vợ tôi… Hu hu… Tôi đau lắm… Hu hu…

…...

Trong vô thức, Jaejoong khóc nức nở, rên la, kêu gào những lời mà cách đây anh cũng từng nói khi bị tên trùm Xã hội đen Jung Yunho cưỡng bức.

Nhưng đôi môi ấy nhanh chóng bị chặn lại bởi một đôi môi khác. “Dễ thương” được trả tự do nhưng bây giờ nó đã cương lên quá cỡ. Jaejoong nằm sóng soài trên tấm nệm xe, với sự đau đớn, khó chịu và bức bối vô cùng vì chưa được giải tỏa.

Tên đó đứng dậy, tự cởi bỏ y phục của mình sau đó lại một lần nữa nằm đè lên người anh, nước mắt anh không hiểu vì sao lại tuông rơi…. nhưng tên đó không làm gì cả… chỉ chống tay hai bên người anh và rồi…cái đó của hắn chà xát, khiêu khích “dễ thương” của anh.

- A…

Bất giác Jaejoong rên lên… lần này thì anh đã cứng hết cỡ rồi… Hắn lại hôn lên môi khi Jaejoong dùng tay đã bị buộc chặt, cố xô hắn ra nhưng với sức của anh thì điều đó là vô ích. Sau khi chiếm trọn đôi môi ấy, những dấu hôn cũng bắt đầu xuất hiện, hắn trượt xuống cằm, xuống cổ và dừng lại hai bên đầu nhũ anh…

Một lần nữa, hắn vừa mút vừa nhéo, vừa cắn làm cho Jaejoong như điên lên. Hai “thành viên” của họ thì không ngừng ma sát nhau. Chợt hắn dừng lại, Jaejoong hơi hụt hẫng vì lúc này lí trí của anh là con số 0 rồi… anh cần người khác giải tỏa cho anh…

Chưa đấy 5 phút sau, đèn được bật lên, tên kia đã mặc lại quần áo.

Lúc này, tấm lưng hắn đang đối diện với con người trần trụi dưới niệm…

-…

Rồi thì hắn cũng quay đầu nhìn về phía anh một cách ngạo nghễ…

- Lâu quá không gặp, Kim Jaejoong!

-Là cậu…?_Đôi mắt trợn tròn kinh hãi, không ngăn được mình, giọng anh cứ thế mà run run…trong khi kẻ kia vần thản nhiên nhìn anh không nói.

.

.

.

Cố gắng kiềm chế những ham muốn của bản thân, Jaejoong đau đớn nhận ra hắn, Jung Yunho, tên Mafia ngày xưa từng rape anh…

-…

…………..

Giờ đây, Jaejoong mới để ý chiếc xe này thật sự rất rộng so với những chiếc ô tô bình thường…

Hai bên là dãy ghế đã được xếp lên, chính giữa là nơi anh đang nằm với chiếc niệm đắt tiền được cố tình trải xuống, nói là cố tình vì chúng ta có thể thấy được sự không hợp lí ở nội thất chiếc xe khi có thêm chiếc niệm dày này…

Nở một nụ cười nửa miệng, hắn ngồi bắt chéo chân trên một chiếc ghế vừa được bật ra. Yunho đưa mắt nhìn một lượt cơ thể trần trụi, quằn quại phía dưới mình…và mỉm cười.

- Dám bỏ tôi mà đi à?

Vừa nói hắn vừa bước khỏi ghế, quỳ xuống, chạm thật nhẹ vào đỉnh đầu nắm “cậu nhóc” của Jaejoong làm anh rên lên vô thức.

- Ư… ư…

- Sao? Muốn gì?_Làm vẻ bất ngờ hỏi.

- …_Jaejoong cắn môi không nói.

- Kiên cường vậy sao?_Cầm thật mạnh “nơi đó” của con người tội nghiệp, hắn liếm thật nhẹ nhàng nhưng đủ làm cho ai kia điên lên.

- Á… Làm… làm ơn… làm ơn… g… giúp tôi…

- Giúp gì? _ Hắn nhướn mày.

- Cùng tôi…cùng…

Quay đầu qua một bên tránh ánh mắt khinh bỉ cùng thỏa mãn của hắn, Jaejoong nức nở.

- Làm ơn… huhu…

- Tôi không ép anh! Là anh xin tôi đấy!

Và…

Một lần nữa trong đời, Jaejoong lại bị rape bởi Jung Yunho.

----------------------------

- Mệt lắm à?_Ôm thật chặt Jaejoong vào lòng, Yunho vừa ân cần hỏi, vừa nhẹ vuốt mái tóc mềm mượt của anh và dịu dàng hắn liếm đi những giọt nước mắt đẹp tựa pha lê trên má Jaejoong-người mà đã ngất đi vì sự “nhiệt tình” của hắn.

-Min… Minnie… _Jaejoong nói mớ.

- Min... _ Yunho cất giọng trầm khàn _ ... là ai?

“RENG RENGGGGGGGG”

- Alô…_Tiến đến nơi tiếng chuông điên thoại vang lên, Yunho nhanh chóng áp tai mình vào nghe.

-Appa… appa về ăn cơm với con…

-Nhóc…là thằng nào?_ Yunho khó chịu, nhướn mày chất vấn người đầu dây bên kia.

-Ơ… chú… chú là ai?_Giọng người bên kia hơi bất ngờ vì nhận ra người đang nói không phải là appa mình.

“Cụp”

Đột ngột cắt đứt cuộc gọi, gã vứt điện thoại sang một bên…

- Kim Jaejoong! Dậy dậy! _ Yunho vừa lay vừa gọi Jaejoong _ Nhà anh ở đâu?

- ???!!!???

------------------------

Nhà Kim Jaejoong

- Appa! Minnie chờ appa 3 tiếng òi! Hu hu… Minnie đói!_ Thằng nhóc mở tròn đôi mắt ngấn nước, mếu máo với appa mình một cách rất đáng yêu.

- Ừm.

Jaejoong cố gắng kiềm lại cái đau nơi hạ thể, lẳng lặng ôm lấy Changmin mà dỗ dành nhưng giờ việc duy nhất anh muốn làm là… nghỉ ngơi.

- Để chú ăn với Minnie nhé! Appa con hôm nay mệt rồi, để appa con nghỉ! _ Yunho - vị khách không hề được mời ở lại, nhìn Jaejoong đầy “âu yếm”.

- Appa mệt à?_Changmin kéo kéo vạt áo Jaejoong mà hỏi.

- Ừm… Appa con với chú làm việc hơn 3 tiếng._Yunho nói và lia mắt về phía anh.

- JUNG YUNHO!_Jaejoong hét lên, mặt đỏ gay vì…giận.

- Appa... _ Changmin nắm lấy bàn tay to lớn của Jaejoong và nhìn anh đầy lo lắng._Appa giận à?

- Minnie…

- Appa của Minnie muốn gì? _Hắn nhếch mép nói, chặn ngang lời Jaejoong chưa kịp thốt ra hết.

- Tôi…tôi chỉ…_Nhìn thấy ánh mắt đầy đe dọa của hắn, Jaejoong đành buồn thiu, bỏ lên phòng.

- Minnie ăn với chú nha!_ Hắn làm vẻ mặt dễ thương, cốt để Changmin đồng ý với hắn và thằng bé thực sự đã bị hắn “dụ” một cách rất ngọt ngào.

-------------------

Đêm đó…

Jaejoong vẫn rất mệt và đã ngủ thiếp đi rất lâu, Minnie cũng ngoan ngoãn lên phòng với sự dìu dắt của chú Yun, người tự xưng là bạn thân của appa bé.

………………..

- Ư… ư…

Bỗng nhiên, Jaejoong cảm thấy cơ thể mình bị vật gì đó đè lên. Mở mắt ra, anh kinh hoàng khi nhìn thấy Yunho ngay trước mặt mình. Hắn nhanh chóng lấy tay che miệng Jaejoong lại, tay còn lại vẫn tiếp tục tuột quần anh xuống.

- Ưm… Ưm…đừng..xin đừng…!_Jaejoong sợ hãi nhìn hắn với đôi mắt đã sớm ngấn lệ.

Hắn buông anh ra và nhếch mép cười…

- Cậu…cậu…muốn gì nữa?_Jaejoong co người lại, run run hỏi.

- Dám bỏ rơi tôi? _ Nhìn anh, Yunho cười khinh khỉnh. _ Tự xử nhé!

Dùng tay tách hai chân Jaejoong ra, Yunho đâm mạnh vào nơi đó, làm Jaejoong như muốn hét lên nhưng vì anh đã dùng chính tay mình che miệng lại để ngăn tiếng rên thoát ra nên không có thanh âm nào có thể cất lên nhưng mặc cho sự chịu đựng lẫn đau đớn của anh, hắn bắt đầu di chuyển.

Tay

che miệng đến ngạt thở, mặt đỏ bừng, Jaejoong buộc phải bỏ tay mình ra để hít lấy không khí và rồi những tiếng thút thít cũng tuôn ra khỏi đôi môi xinh đẹp …tiếng rên của anh lúc này cứ như một con mèo nhỏ bị ăn hiếp.

- Ư… ư…

- Đây là hình phạt cho việc dám bỏ rơi tôi…

- Ư… ư…

Cả thân hình di chuyển theo từng nhịp đẩy mạnh bạo của Yunho, đau đớn quá!

Anh đau đớn quá!

Nhục nhã quá!

Đêm vẫn còn dài…

..........

Sáng hôm sau…

- Appa cháu hôm nay vẫn còn mệt lắm! Chú chở Minnie đi học nhé! _ Yunho mỉm cười dịu dàng khi thấy thằng bé gật đầu lia lịa.

Trên đường về lại nhà Jaejoong, hắn tạt qua một tiệm cháo và mua một phần, quá rõ ràng để hiểu là dành cho ai.

- Ăn cháo chứ? _ Bưng tô cháo vào phòng cho Jaejoong, hắn ân cần hỏi.

- Xin… tôi xin cậu tha cho tôi… làm ơn…_ Đau đớn và mệt mỏi khiến Jaejoong nằm bất động trên giường nhưng khi nhìn thấy sự xuất hiện của Yunho, anh đã vội bật dậy, nhìn hắn bằng ánh mắt hoản loạn và sợ hãi van xin.

- Tha? Tại sao? _ Đặt tô cháo xuống bàn, Yunho trưng ra vẻ mặt khó hiểu.

- Tôi… tôi không biết… tôi xin lỗi… huhu…

Nhìn dáng người kia khóc, thật hắn cảm thấy quá đau lòng…

“Người gì mà mau nước mắt thế? Không lẽ ai nằm dưới rồi cũng mít ướt vậy à?”

- Tại sao phải xin lỗi?_ Vuốt tóc anh thật nhẹ nhàng, hắn ôn tồn hỏi.

‘Chắc đã biết dám bỏ rơi tôi là “tội lớn” chứ gì?’

-Vì… vì… 30 triệu…_ Bức bách quá nên Jaejoong đành nghĩ gì nói nấy.

-…

- Bộ không phải sao?_ Tròn mắt, Jaejoong ngây thơ hỏi.

Nhưng sự ngơ ngác và thành thật của anh lại khiến cho gương mặt Yunho tối sầm và hắn hầm hầm nhìn anh.

- Thế?..._Jaejoong nghịch nghịch vạt áo, không biết nên nói gì tiếp theo nữa vì hình như Yunho đang rất giận anh.

- Lần đó là xóa hết rồi! _ Trái với những gì Jaejoong nghĩ, hắn lại mỉm cười hiền dịu.

- Vậy? _ Jaejoong lại tròn to mắt thắc mắc.

- Anh đã lấy của tôi một thứ còn VIP hơn!

- Không! Tôi không có! Tôi thề! _ Mở to đôi mắt vốn đã chẳng nhỏ gì, Jaejoong lắc đầu quầy quậy và sợ hãi khẳng định.

- Có!

- Tôi…_ Anh nói như mếu.

- Tôi nói có là có! _ Hắn hắn giọng.

-Huhu! _ Jaejoong lại bắt đầu thút thít.

- Là trái tim tôi… Jaejoong à~ Tôi yêu em…

- Yêu…?????

- Yêu thật mà! Dù em lớn hơn tôi đến 10 tuổi!_ Dứt lời, Yunho liền chồm đến hôn lên môi anh - người đang hết sức bàng hoàng.

Chuyện tình này liệu sẽ đi về đâu?

---END SHOT 1---

Extra

:

Một tháng sau

Nhà của Jaejoong

- Minie! Há miệng ra ăn nào! A…

-Không! Bé minh lớn òi…bé Minie không cần đúc đâu!_Thằng nhóc lắc đầu, khoanh tay còn chân thì…nhịp nhịp ra vẻ người lớn để nói chuyện với chàng trai trẻ trước mặt mình.

~Changmin pov~

Kể từ hôm chú Jung đưa appa của bé về nhà, chú đã ở lại với gia đình bé luôn. Đêm nào chú ấy cũng chơi với appa bé, làm bé ngủ không được gì hết hà! Vì không biết chú và appa chơi trò gì mà appa cứ la hét suốt, sáng lại lười không thèm xuống súc miệng với bé luôn. Nên dĩ nhiên chú Jung là người thay vào vị trí đó!

Mà bé để ý nha…cũng từ khi có sự xuất hiện của chú Jung, appa bé bắt đầu lười đi thì phải, appa bé ít đi xuống nhà nà! Ít đưa bé đi học nà! Ít đúc bé ăn nà…nhiều lắm mà bé hông nhớ nổi đâu! Đừng hỏi bé nha!

Nhiều khi bé thấy ghét chú ấy ghê, chú giành appa của bé mà! Không ghét sao được! Hễ bé muốn lên thăm appa thì chú Jung cho kẹo hà! Mà cho kẹo thì bé nghe lời liền luôn đó! Bé Min là bé ngoan mừa!

À chú Jung cũng tức là daddy bé bây giờ đó. Là chú ấy dạy bé kêu vậy, kêu vậy chú nói bé là bé ngoan! Nghe thiệt là có lí nên bé làm theo luôn! Hehe~~~

~End Changmin pov~

-Minie! Con nghĩ gì thế? Ăn lẹ…daddy đưa đi học!_Múc một muỗng cơm gà thiệt to, Yunho đưa lên miệng Changmin khi thấy thằng nhóc ngó đi đâu đó.

-Hoi!_Changmin phụng má lắc đầu._Bé Minie…muốn appa đút hà!

-Appa con mệt mà! Appa con nói dadly phải cho con ăn trước khi đi học nè!

-Dạ!_Thằng bé đảo tròn mắt cười tinh nghịch._Appa là chúa daddy là tôi. Hehe~

Cốc!

-Nói nhiều ăn mau đi!_Gõ nhẹ vào đầu thằng nhóc, Yunho nói.

-Oa~daddy oánh Minie nà! Appa!!!!!!!!!!!!!! Oaoa..uhm..uhm...!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

-Im! Im! Cho appa con ngủ thêm đi! Dadly thương, daddy cho bé Min kẹo nè!_Hắn dùng tay che miệng Changmin lại và ngay lặp tức móc ra cậy kẹo to hình Doremon nghoe nguẫy trước mặt bé, làm mắt bé sáng lên trông thấy!

------------------

Tuy nhiên, giọng cậu nhóc vừa hét vang đã làm ai kia trên phòng đang yên giấc sau một đêm mệt mỏi cũng phải choàng tỉnh dậy.

Jaejoong cảm nhận rõ sự đau đớn từ khắp nơi truyển đến.

Thân thể thì nhức ê ẩm, cả người thì uể oải, nhưng chổ thầm kính thì chỉ còn hơi đau thôi vì nơi đó đã được Yunho kĩ lưởng rửa sạch và bôi thuốc cho anh như mọi lần.

Cả tháng nay, đêm nào Yunho cũng ép anh ngủ cùng hắn. Hết lần này đấn lần khác đòi hỏi ở anh những cảm giác thể xác tầm thường.

‘Cậu ấy còn định tiếp tục chuyện này đến khi nào? Rốt cuộc là có yêu thương gì không?’

Nghĩ đến đó, nước mắt Jaejoong bất giác tuông rơi, anh thiệt là tùi thân quá đi mất! Anh muốn biết rốt cuộc hắn có yêu anh nhiều nhưng những gì mà mỗi đêm hắn vẫn thì thầm bên tai anh, làm trái tim anh lung lay không?

Hay chỉ đơn thuần như cái lần của 10 năm về trước.

~Flashback~

Jung gia.

- Đại ca, thằng này mượn 30 triệu cộng tiền lãi 100 triệu, tổng cộng là 130 triệu mà không chịu trả! _ Một thằng to con, xấu xí ném một cái bao bố to xụ xuống sàn.

Gã cuối đầu trước mặt một tên áo đen cao ráo, da ngâm đang ngồi trên ghế bắt chéo chân nhịp nhịp.

- Tên gì?_Tên da ngâm vừa hút thuốc vừa hỏi.

- Dạ! Kim Jaejoong!

- Ra ngoài!

Sau khi ra lệnh cho đàn em lui, tên đó bước lại nơi cái bao đang run rẩy và phát ra những tiếng thút thít.

- Huhu… híc… Tha… tha cho tôi… Tha cho tôi đi mà… Làm ơn… Huhu… Vợ tôi… cô ấy… Huhu…

-Vợ? Có vợ rồi à? Thế là mày lập gia đình rồi ư? Khốn kiếp! _ Tên côn đồ dùng chân đá thật mạnh vào nới phát ra tiếng khóc.

-Tao ghét nhất ai lập gia đình! Ông bà già nhà tao là đủ khổ lắm rồi! Đá cho mày chết! Cho mày chết! Cho mày chết!

- Á! ….huhu… HU HU!!!!_Người trong cái bao tự nhiên bị đánh nên càng khóc lớn hơn.

1 cái

2 cái

3 cái

Rồi 5 cái

- Huhu…

- Còn khóc? Thích khóc lắm à?_Hắn nhếch mép._Chết tiệt!

Tức giận hắn rạch bao và…

Một thiên thần hiện ra với đôi mắt tròn to ngấn nước, đang hướng ánh nhìn buồn bã về phía hắn van xin.

Thiên thần thật đẹp với đôi môi chu ra hờn dỗi…đang khiêu khích hắn!

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của hắn thôi!

------------

Về phần Jaejoong thì anh sợ quá, anh đau quá…

Hai tháng trước, anh mượn của họ 30 triệu Won để trị bệnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC