22.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--------------------------
Hẹn cậu ra bên ngoài, đương nhiên rằng cậu biết rất rõ em là đang nói cái gì

- Dù sao thì...em cũng phải đi thôi Ami à!!!

Cậu nói, lòng chua xót nhìn người con gái trước mắt

Tại sao...em lại khổ như vậy chứ

Em cúi mặt, hai tay đan vào nhau, giờ em đang đứng ở trước cổng của tòa án

Biết em lo lắng, biết em bối rối và đau khổ đến cỡ nào. Cậu ôm em vào lòng...
- Để anh...anh sẽ đưa em vào...làm tốt lên, anh vẫn ở đây mà!!!

Em đôi má ửng hồng, mi mắt nặng trĩu, cái cảm giác này nó chẳng khác gì khi em ở bên Taehyung

Anh ấy vẫn luôn là người an ủi em...

Nhưng giờ thì là Jin...anh ấy rất giống Taehyung...

Em suy nghĩ như vậy, vội mỉm cười

- Em sẽ làm thật tốt mà...

Cứ thế, hai người dần tiến vào trong, chờ đợi một cuộc thẩm vấn

---

Anh thì ở nhà, mắt tròn mắt dẹt tìm kiếm em, khi anh ngủ dậy thì lại chẳng thấy em đâu

- Ami ơi...

Anh gọi í ới, tìm hết phòng này tới phòng khác, chẳng biết em đi đâu

Anh luôn thắc mắc...mỗi khi anh tỉnh dậy, anh lại chẳng thấy em đâu!?

Rất nhiều lần như vậy rồi...nhưng chẳng phải em vẫn sẽ trở về với anh đấy sao!?

Nghĩ đến đây lòng anh bớt lo đi một phần...

Đúng vậy...em sẽ không rời bỏ anh đâu...

Anh tin là như vậy...

---

Nhưng rồi thời gian cứ thế chậm trôi, cuối cùng đến tối mịt, anh vẫn ngồi đấy, chuẩn bị hết thức ăn rồi, chỉ chờ em thôi

Thức ăn cũng dần nguội, bóng dáng người vẫn chẳng thấy đâu

Đôi mắt vẫn chớp chớp chờ em, gọi điện cho em, nhưng không ai bắt máy

Không thể chờ được nữa, anh đi ra ngoài tìm, miệng vẫn gọi tên em, đi đến nơi em hay đến

Giờ anh chẳng khác gì một đứa con nít gọi tìm mẹ mình cả

Tìm đến nhà Jin...nhưng đèn điện lại tối om, không có lấy một bóng người

Anh về nhà, khuôn miệng bắt đầu mếu đi, hai mắt long lanh rơi nước mắt

Em bỏ anh rồi ư...

Sao chẳng thấy em đâu cả

Anh chạy lên phòng, úp mặt vào gối thút thít

Đây là cảm xúc thật của anh, là anh khóc vì nhớ em

Chỉ cần 1 ngày...hai ngày hay nửa ngày thôi, không có em anh thấy trống vắng lắm

- Ami...em nói em không bỏ anh mà...

Cầm lấy điện thoại, nhìn lấy tấm hình với khuôn mặt tươi cười của em, anh ôm nó vào lòng, dần dần nín khóc

Ngay lúc này...anh chẳng khác gì một đứa con nít

Anh luôn giả vờ...nhưng giờ thì sao...

Anh đang khóc như một đứa trẻ...

Một đứa bé cần mẹ che chở...

Nó có lẽ...là nhân cách thứ hai...

Khác hoàn toàn với nhân cách thứ 1...

Một con người tàn sát, điên cuồng, si tình...

---

Sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, anh mở mắt, vẫn là thói quen cũ nhìn xung quanh tìm em, nhưng...hôm qua em có về đâu chứ...

Anh vệ sinh các nhân xong, thẫn thờ đi xuống, mắt anh liền dãn ra, nhìn lấy thân ảnh đang ngồi ở ghế sofa, gặm lấy mấy mẩu bánh kia

- Ami...

Anh chạy xuống, ôm vụt lấy em, em bất ngờ nói

- Dậy rồi sao!?

Em vuốt tóc anh, bỗng anh cứ ôm lấy em không rời

- Tối qua em đi đâu vậy...sao em không về...anh cứ ngỡ em bỏ anh...

Anh phùng má, em hôn lên trán anh thì thầm

- Tại hôm qua em đi chơi khuya, quên mất thời gian, gần sáng em mới về...xin lỗi bảo bối nha!!!
Em vỗ vỗ lưng anh, ánh mắt hiện lên ý cười

- Giờ em phải bù cho anh, hôn anh đi...

Anh gần gần đưa môi đến, em hôn liên tục lên nó

- Được chưa...giờ mau đi ăn đi!!!

Em thúc giục, anh vâng lời rồi chạy pại bàn ăn, ăn một cách ngon lành

Hôm qua, sau khi kết thúc phiên tòa xong, thì vụ án dường như chẳng có thêm tí tiến triển nào hết, kết cục vẫn phải bắt người đàn ông kia, vì chỉ có một mình ông ta là hung thủ thôi

Ngay sau đó, Jin đã mời em đi ăn, đưa em đi chơi thâu đêm suốt sáng, căn bản cậu muốn cho em giải tỏa một chút khỏi những áp lực xung quanh em từ trước tới nay

Thoát khỏi dòng trạng thái đó, em bất giác đã thấy con thỏ béo đang nằm chình ình ở đùi em

Công nhận ăn nhanh thật

- Jungkook...tối nay anh muốn ngủ trong lều không, chúng ta xem phim...

Em hỏi, anh ngước mắt lên vui vẻ đồng ý, chỉ cần em muốn cái gì...anh đều thích hết

---

Tối hôm đó, dưới tiết trời se se lạnh, nhưng em lại thích điều đó, mang chăn gối rồi một cái lều picnic nhỏ

Em cùng anh dựng lên, trang trí sao cho thật đẹp

Còn lắp thêm một cái máy chiếu, hai đứa cùng xem phim, đến mấy cái cảnh hôn thì anh cứ bắt chước theo mà hôn em suốt

Hai đứa lại cùng nhau trêu đùa ...

Em cảm thấy hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc

- Ami...anh yêu em...

Anh nhìn em, đôi mắt long lanh, giữa những vì sao tinh tú, anh nói...

Anh yêu em, trọn đời trọn kiếp yêu em...

Dù có ra sao, anh vẫn yêu em...

TO BE CONTINUE...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net