Gia đình anh là gia đình em [Ngoại truyện]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin trở lại nhà tang lễ DongJak, đặt cái bình sứ đựng tro cốt của Jun Wook vào trong ngăn tủ. Suốt những năm qua, người chăm lo thắp hương cho anh ấy là Jungkook. Giờ thì có thể chuyển anh ấy đến đây rồi! Hằng ngày luôn sẽ có người chăm sóc. Hơn nữa, Jimin và Jungkook đã chuyển đến Seoul, bất kỳ lúc nào muốn cũng có thể đến thắp cho anh một nén nhang.

Jungkook sà vào sau lưng Jimin, ôm anh lại rồi nhìn vào ngăn tủ kính.

"Anh ấy là thần Cupid." Cậu thì thầm.

Jimin cười khúc khích.

"Anh ấy biết anh là fan hâm mộ của em."

"Ố? Thật à?" Jungkook tròn mắt. "Sao bây giờ em mới nghe thấy điều này nhỉ? Fan hâm mộ gì mà suốt ngày bắt nạt em thế?"

Jimin nhíu mày nhéo vào cánh tay cậu một cái.

"A! Ah!" Jungkook nhăn nhó vùng vẫy cánh tay lên xuống, nhưng vẫn giữ cái ôm quanh eo anh.

"Là ai hay chọc ai? Ai bỏ kẹo dẻo vào bánh mì nướng của anh? Ai cứ bắt chước anh mỗi ngày? Rồi cái gì là Jìmín ssi? Ai đi kể tật xấu của anh cho Kim Taehyung? Em ra bờ sông húp mì uống bia với Hoseok mà không rủ anh! Em đi uống rượu với cả Min Yoongi! Em còn bắt tay với SeokJin để chọc ghẹo anh!" Jimin nhanh nhảu kể khổ.

Jungkook khẽ cười ôm chặt vào tấm lưng Jimin.

"Nếu anh biết em như thế thì anh đã chẳng hâm mộ em!" Anh nhăn mũi.

"Nhưng anh vẫn yêu em!" Cậu nói.

Jimin bỗng phì cười.

"Ừ! Vẫn yêu em!"

Trước khi ra về, Jungkook đặt tay lên cửa tủ kính, nhìn vào bức ảnh của Jun Wook.

"Cảm ơn anh!" Cậu thì thầm rồi mỉm cười một cái. Cùng Jimin rời khỏi nhà tang lễ.

Cả hai nắm tay nhau. Nơi ngón áp út có chiếc nhẫn đôi. Như một vật biểu trưng cho mối quan hệ của cậu và anh.

"Chúng ta đến Canada gặp bố mẹ anh nhé?"

"Em sẽ đặt vé. Em nên mang theo gì nhỉ?"

"Bất kỳ cái gì... Nhưng trừ mấy cái loa bluetooth. Lần nào đi chơi xa em cũng vác theo chúng!"

"Đó là thứ cần thiết!"

"Ôi điên đầu luôn!"

Tiếng cười khẽ khàng phát ra, cậu bóp tay lên sau gáy anh, xoa nắn vài cái. Jimin tận hưởng đến mức nghiêng đầu nhắm mắt lại, mãi đến khi lòng bàn tay nóng ấm buông xuống, anh mới mở mắt ra.

Cuộc sống bên cạnh Jeon Jungkook tính ra cũng không hoàn toàn yên bình. Anh liếc mắt. Người đàn ông bên cạnh anh quá tài năng, quá nổi tiếng, đến mức có những ngày bỗng xuất hiện vài người lạ mặt mặc vest chỉn chu, đến từ bất kỳ một tổ chức nào đó để gặp cậu, và rồi những dự án to lớn được thành lập. Bước ra khỏi căn hộ thì có tài xế riêng, cận vệ riêng. Vào lần đầu tiên nghe thấy những hiệu lệnh phát ra trong xe hơi, Jimin đã rất bất ngờ.

Những thành tựu trong công việc của Jungkook đem đến đãi ngộ đời sống cực kỳ lớn, dĩ nhiên là trong đó có bao gồm cả những dự án mang tính đột phá nhân loại. Điển hình như phẫu thuật ghép đầu. Những tấm bằng sáng chế mang về cho Jungkook mức thu nhập cao, không chỉ tiền của, mà còn là quyền lực và danh tiếng. Một cách vô tình, cuộc sống của Jimin cũng thay đổi khi ở bên cạnh một người như cậu.

Chà! Đây thật sự là Tiến sĩ Jeon!

Nhưng cũng là Jeon Jungkook mà anh biết!

Điều tuyệt vời là dù có bận rộn đến mấy, cậu vẫn dành thời gian cho anh. Vẫn hôn anh trước khi đi làm, vẫn quấn vào cơ thể anh hằng đêm và vẫn nhìn về phía anh bằng đôi mắt thủy tinh cuồn cuộn sóng tình. Jungkook không hề bỏ lỡ một cơ hội nào để bày tỏ sự say mê của cậu đối với anh.

Và cả cái Đại Hàn này đều biết Tiến sĩ Jeon yêu cuồng si một người tên Park Jimin. Yêu đến mức không thể tách xa người ấy quá lâu.

Ngồi ở băng ghế sau cùng Jungkook, anh tựa đầu lên vai cậu, đan tay vào bàn tay nóng ấm. Jimin đảo mắt, nhìn cảnh vật tuột về sau khi chiếc xe lăn bánh trên đường.

Tính ra, kể từ lúc đánh cậu một cái ở căn nhà tại Busan, gần hai năm cho đến nay, anh và Jungkook chưa từng tranh cãi hay xảy ra bất đồng quan điểm với nhau. Cậu lúc nào cũng lắng nghe, suy nghĩ và cân nhắc thật kỹ những vấn đề giữa cả hai, rồi cùng anh tìm cách giải quyết, vượt qua khó khăn. Đúng là mối quan hệ nào cũng có những khi gặp trở ngại, nhưng Jungkook chưa bao giờ quay lưng với anh. Bất kể là chuyện gì, buổi tối, cả hai vẫn sẽ nằm trên cùng một chiếc giường. Và hơi ấm đó đã nuôi dưỡng tình cảm của anh và cậu cho đến tận nay.

Jungkook kéo tay anh, hôn mu bàn tay mềm mại một cái.

"Anh nghĩ gì thế?"

"Lúc bị Jung Il Woo bắt, có khoảnh khắc ngắn cuộc đời đã sượt qua trước mắt anh." Jimin mỉm cười nhìn vào đôi mắt thủy tinh. "Lúc đó, những gì anh nhìn thấy là em."

Nghe thấy lời của anh, Jungkook vui sướng ngoác miệng cười. Đuôi mắt cong lên và hàm răng trắng đều khoe ra. Lúc nào cũng thế! Cứ mỗi khi anh bày tỏ tình cảm thì cậu luôn cười rất tươi. Một nụ cười đơn thuần như trẻ em được cho kẹo.

"Chúng ta nghỉ làm một hôm nhé? Em muốn làm tình với anh!" Nhưng lời nói ra thì không hề giống trẻ em! Nụ cười trong sáng trên mặt Jimin tắt ngúm.

Mặc kệ nhu cầu của cậu, Jimin vẫn mặc áo blouse rồi xuống xe ở bệnh viện trung ương. Jungkook nhăn mũi nhìn theo bóng dáng của anh. Việc đó hòa hợp, tuyệt vời đến thế mà anh cứ tỏ vẻ như chẳng ưa thích gì.

Ngày hôm sau, Jungkook ôm điện thoại, tính đặt hai vé đến Canada. Nhưng sau khi nghe ý kiến của NamJoon, cậu quyết định sẽ đặt một chiếc máy bay riêng để đi cùng Jimin cho an toàn.

Đến ngày cất cánh, trên máy bay có cậu và anh, cùng một nhóm cận vệ mười người và phi hành đoàn. Chặn đường bay từ Seoul đến Toronto hết mười ba giờ đồng hồ, băng qua Đại Tây Dương rộng lớn. Jimin ngồi trong phòng bay đặc biệt, nhìn ra bên ngoài, thấy một bầu trời xanh và một vùng biển rộng.

"Em trai anh từng rủ anh đến Toronto vài lần. Thế mà đến bây giờ anh mới đi."

Jungkook ngồi bên cạnh, luồn tay vào tay anh.

"Em là người đầu tiên anh đi du lịch cùng đấy!"

Cậu mỉm cười khoái chí. Nắm lấy cằm của anh, kéo tới. Hôn lên môi anh một cái. Cảm thấy không đủ, cậu lại hôn một cái nữa. Lưu luyến hơn. Liếm quanh đôi môi mọng bằng cái lưỡi ẩm ướt của mình, rồi chạy tọt sang khoang miệng ngọt ngào của anh.

Jimin nghiêng đầu, mút vào cái lưỡi dày. Anh ôm tay lên đường hàm nam tính, dụi mũi mình vào gò má Jungkook, hít một hơi.

Những hành động thân mật này chưa bao giờ khiến Jimin chán ngán. Anh thích tắm mình trong mùi hương của cậu, thích hâm nóng cơ thể bằng thân nhiệt của Jungkook. Và sẽ không bao giờ có điều gì thay đổi được việc này!

"Cậu ấy đẹp trai! Rất đẹp trai!" Mẹ Jimin thì thầm bên cạnh anh.

Jimin ngồi ở ghế tắm nắng, đẩy mắt kính xuống rồi nhìn về phía bên trong căn nhà đối diện. Jungkook đang ngồi trên sofa, cúi đầu vào máy tính. Đôi khi, cậu nhíu mày rồi nghiêng đầu suy nghĩ điều gì đó. Đường nét mạnh mẽ nam tính lan tỏa vào không gian một sự thu hút lạ kỳ.

"Con biết." Jimin mỉm cười.

"Mẹ có thể nói là thằng bé rất yêu thương con." Bà nhướng mày. "Đôi mắt như biển tình khi nhìn lấy con vậy! Con không yêu thằng bé nhiều như nó yêu con đâu!"

"Xì~" Jimin nhăn mũi. "Con tự biết điều đó!" Anh nằm dài trên ghế, cảm nhận cái nắng ấm áp nhảy nhót trên làn da mình. "Đến ngay cả con còn thấy choáng váng vì tình cảm em ấy dành cho con. Cảm giác như nó ngày càng tăng lên nhiều hơn." Anh quay đầu, nhìn mẹ của mình. "Từng giây, từng phút."

"Nhưng mẹ hiểu con, Jimin à." Bà mỉm cười. "Con có thể duy trì tình cảm rất lâu dài. Rồi con sẽ yêu thằng bé nồng nàn đến mức con có thể chết vì nó." Bà dừng lại đôi chút. "Dĩ nhiên là thằng bé cũng sẽ như vậy với con. Và chính sự nồng nhiệt đó sẽ khiến cả hai đứa mãi dính vào nhau. Đây là một lựa chọn tuyệt vời và trọn vẹn hơn. Một sự bù đắp rất lớn cho mối tình từng mất mát của con."

"Thật ra... Con đã nghĩ mình rất có thể sẽ ngoại tình với Jungkook nếu còn ở trong mối quan hệ với Jun Wook." Anh khẽ cười. "Thật tội lỗi! Nhưng đó là sự thật."

"Ớ ờ!" Mẹ anh lắc đầu. "Sự thật là chính Jun Wook đưa hai đứa đến với nhau. Và đó là điều mà chúng ta có thể tha thứ cho sai lầm của Jun Wook."

Jimin run vai lên xuống vì bật cười. Anh lật sấp lại, phơi lưng dưới ánh nắng vàng rồi thoải mái thở một hơi dài.

Buổi chiều, Jimin và Jungkook đạp xe ra khu trung tâm Toronto. Cách phía sau không xa là những cận vệ mặc thường phục đang chuyên tâm vào công việc bảo vệ ông chủ. Jungkook mua một vài món quà nho nhỏ, chụp cho Jimin hàng đống bức ảnh kỷ niệm, cùng anh tận hưởng không khí mùa Hè ấm áp.

Buổi tối, gia đình Jimin tổ chức tiệc nướng trong sân vườn. Jungkook và bố Jimin trở nên thân thiết một cách bất ngờ. Ông nhanh chóng gọi cậu là con trai và liên tục vỗ về cậu. Tiếp đó, ông thậm chí còn lấy ảnh lúc còn nhỏ của Jimin ra cho cậu xem. Cả hai cùng ngồi nhăn mũi cười khoái chí.

"Mẹ Jimin đã mộng thai thấy một cái cây thật to..."

"Ây đừng mà!" Jimin gào lên. "Bố thôi đi mà!"

"Một cái cây thật to và trên cây có một trái ớt vàng nho nhỏ!" Ông vừa cười nói vừa giơ tay lên, thả ngón tay trỏ xuống, lắc lư nó qua lại. Đại diện cho hình ảnh trái ớt lủng lẳng trong gió.

Jungkook nhăn mặt bật cười, tiếng cười bật ra khoái chí đến mức khiến Jimin tức giận đánh vào vai cậu.

"Mẹ con đã mộng thai thấy gì?"

"Một cơn mưa vàng ạ."

"Tốt! Tốt! Đúng rồi, bố có một căn hộ nhỏ trên ngọn đồi phía sau. Nếu con thích, ngày mai chúng ta có thể đi bộ leo núi. Con và Jimin hãy ở đó vài ngày để có không gian riêng." Ông ân cần nói.

Jungkook sáng mắt gật gù. Nhìn thấy biểu hiện của cậu, ông bật cười sảng khoái rồi xoa đầu Jungkook.

Sau cuộc vui như thế, đêm khuya, Jimin bỗng nghe thấy tiếng thút thít của người đàn ông đang ôm ấp mình trên giường. Anh ngẩng mặt, mỉm cười dịu dàng, dùng hai tay lau nước mắt trên gương mặt điển trai đang mếu máo.

"Sao em lại khóc nhè rồi!" Jimin thì thầm.

"Hức... Em hạnh phúc! Jimin à... Em hạnh phúc lắm!" Cậu thổn thức. Ôm chặt vào eo anh. "Bố mẹ của anh thật sự rất ấm áp."

"Nếu em muốn, mỗi năm chúng ta có thể đến đây để thăm họ. Hẳn là họ sẽ rất thích đấy." Anh nằm trên ngực cậu, khẽ khàng nói rồi lau nước mắt cho Jungkook. Người đàn ông này dạt dào tình cảm đến mức không thể kìm nén cảm xúc. Jimin khẽ cười, cúi đầu hôn vào trán cậu một cái. "Sinh nhật của anh cũng là sinh nhật của em. Anh thuộc về em rồi! Bố mẹ anh cũng là bố mẹ của em. Em sẽ luôn được chào đón."

Jungkook nhắm mắt, cảm nhận đôi môi mềm mọng dán trên trán, chạy dọc trên sống mũi rồi hôn xuống khóe môi. Ôm chặt vào cơ thể mềm mại, cậu dụi mặt vào cổ anh, thở dài một hơi để giải tỏa cơn xúc động trong lòng.

"Bố mẹ của em cũng là của anh. Và anh sẽ luôn ở cạnh em vào ngày tưởng nhớ về họ." Jimin thì thầm.

Jungkook chuyển mình, nằm đè lên anh, vùi mặt vào lòng Jimin, tự nhấn chìm mình trong mùi hương dễ chịu.

"Em yêu anh! Em cần anh... Tha thiết!"

"Anh cũng yêu em!" Jimin xoa vuốt mái tóc mềm.

Sáng hôm sau, bố Jimin nghỉ làm một ngày. Ông dành thời gian để dắt theo con trai của mình, làm một chuyến đi bộ leo núi lên đến căn hộ phía sau ngọn đồi.

"Bên trong căn nhà có đầy đủ mọi thứ." Ông giải thích. "Thức ăn, quần áo. Và có một chiếc xe vượt địa hình nếu hai đứa muốn rời khỏi đó."

"Sao bố lại mua một căn ở ngọn đồi này?" Jimin nhướng mày, cúi đầu đạp lên những lớp lá rụng trên mặt đất.

"Dùng để cho thuê. Thường thì khách du lịch sẽ thuê cả căn để trú tạm. Đặc biệt là khi nó ở nơi có thể đi bộ leo núi như thế này. Cũng là một hình thức du lịch."

Jungkook thầm trầm trồ.

"Bố mẹ mua bằng tiền kiếm được của riêng mình, cộng với số tiền cho thuê nhà ở Busan mà con gửi sang. Thằng nhóc JiHyun thì bận rộn với vợ con rồi, thời gian đầu bố mẹ còn cần phải dựa vào gia đình nó, nhưng bây giờ thì không cần nữa!"

Jimin mỉm cười, vòng tay vào cánh tay của Jungkook. Cũng may JiHyun và vợ sinh ra hai đứa con, một trai một gái, nên Jimin có thể tự do sống đúng với tính hướng của mình. Nếu không, chắc anh sẽ cảm thấy hơi áy náy với bố mẹ. Người lớn tuổi thường sống dựa tinh thần vào cháu chắt. Có mấy đứa nhỏ ê a gọi mình bằng ông bằng bà thì sẽ vui vẻ và yêu đời hơn.

Có lẽ sau này, anh và Jungkook cũng sẽ tìm con nuôi. Hoặc là nên kỳ vọng vào dự án đột phá của Jungkook. Cấy tạo phôi sơ sinh dành cho những gia đình đồng tính, đứa con sẽ có mã gen của cả hai người bố hoặc hai người mẹ. Mặc dù vẫn còn đang trong quá trình nghiên cứu, nhưng chắc sẽ có kết quả khả quan. Anh tin Jungkook có thể làm được điều đó.

Căn hộ trên ngọn đồi không quá rộng nhưng đầy đủ tiện nghi và rất ấm áp. Nơi Jimin thích nhất là bồn tắm có thể nhìn ra hồ nước bên cạnh ngọn đồi, cùng phòng ngủ nhìn xuống rừng cây lá phong ngả vàng cực kỳ xinh đẹp.

"Con có thể mua lại căn này không?" Jungkook tròn xoe mắt. Cậu vừa nhìn quanh vừa lên tiếng.

Bố Jimin bật cười.

"Không! Nhưng con có thể đến đây bất kỳ lúc nào con muốn!" Ông nói.

Jungkook sà vào lưng Jimin, ẵm anh xoay một vòng. Đầy hứng thú và vui vẻ.

Sau vài ngày ở cùng với bố mẹ, giờ đây tìm thấy một khung trời riêng, cả hai liền quấn vào nhau quên hết thời gian.

Jimin nằm sấp trên giường, vòng eo được lót trên gối, cái mông nhổm lên. Anh mơ màng bám tay vào tấm trải giường. Phía sau lưng, Jungkook áp sát lại, đôi tay nóng ấm căng mở hai cánh mông ra, vật cương cứng dúi vào nhụy hoa nhỏ, nhẹ nhàng đâm vào từng chút một cho đến khi trượt toàn bộ chiều dài vào bên trong. Hơi nóng vây xung quanh, Jimin quay đầu, thoải mái hít thở.

Dễ chịu quá! Sự dịu dàng và nâng niu của Jungkook khiến anh muốn tan chảy.

Cậu vuốt dọc lưng anh, tay còn lại đỡ vào bụng dưới của Jimin. Từng cú thúc cọ xát nhẹ nhàng khiến tâm trí anh dần say mê. Nhụy hoa mấp máy ngậm chặt Jungkook, dần thu lại khi cậu rút ra một nửa, rồi lại căng mở khi cậu đẩy sâu vào bên trong. Cậu cúi đầu, dán môi lên sống lưng Jimin, hôn lên làn da anh. Hôn dọc xuống cho đến khi cậu không thể cúi thấp hơn được nữa.

"Hưm~ Jungkook~" Anh rên rỉ.

Chẳng hiểu sao lần này mọi thứ lại trở nên lắng đọng lạ kỳ. Mỗi lần cậu thúc vào cơ thể anh, cũng giống như đang chọc đến tim anh. Bên trong Jimin nhộn nhạo, khao khát một sự vỡ òa thô bạo hơn.

"Anh thật tuyệt vời!" Cậu khàn khàn lên tiếng. "Nóng lắm, Jimin à!"

Jimin hơi rúm mông lại, cảm giác được xoa bóp từ trên làn da đến bên trong cơ thể khiến anh dần run rẩy vì thoải mái. Phía sau, Jungkook đẩy mạnh, dúi sâu vào cơ thể anh, dừng lại vài giây rồi chậm rãi rút ra một nửa. Nhịp độ lặp lại, đẩy mạnh, ấn vào khối thịt nhỏ mềm, giữ vài giây rồi chậm rãi rút ra. Nhụy hoa rỉ nước, chảy tràn xuống hai bên đùi, cho thấy bên trong Jimin đang dần nóng cháy và tràn đầy khao khát hơn.

Khoái cảm dần kéo đến, nhẹ nhàng và âm ỉ. Âm thanh hít thở dần trở thành tiếng rên rỉ kéo dài mỗi khi cậu nhấn giữ vào bên trong anh.

"A~ A~ Ưm~ Hah~ Ư~ Jung... kook~"

Khác với thủy triều sóng cuộn, khoái cảm lần này như những làn sóng êm ả trên mặt nước. Dập dìu. Đưa đẩy. Triền miên. Cảm giác thoải mái tột cùng từng chút một lấp đầy cơ thể Jimin, nước mắt tự nhiên đổ xuống, anh không biết mình đã làm tình với Jungkook bao lâu, nhưng dường như việc này đang rơi vào hố sâu, không thể dừng lại.

Cậu gầm gừ, xoa vuốt da thịt anh, thả xuống từng hơi thở nóng bỏng và những nụ hôn mơn trớn. Vòng hông vẫn tiếp tục nhịp điệu kích thích, lôi kéo cả hai chìm vào dục vọng sâu thẳm.

"Ah~ Thoải mái quá~" Jimin không chịu nổi nên thốt lên. Anh rối rít tự ôm tay quanh vai mình, rồi tự hứng lấy hai bên gò má ửng đỏ. Jimin nghe thấy rõ tiếng rên rỉ của bản thân. Jungkook vẫn tiếp tục đẩy hông, cọ xát vật cương cứng nóng bỏng lên thành vách mềm mại đang co giật, mút cậu từng cú nhẹ nhàng.

Khoái cảm đong đầy xộc vào tâm trí. Nước mắt Jimin chảy dài.

"Jungkook!" Anh kêu lên. "Anh muốn bắn! Mạnh hơn... Hức! Mạnh hơn đi mà!"

Dục vọng triền miên mang đến sự thoải mái tột độ, nhưng không thật sự đâm xuyên tâm trí anh. Phía trước, vật giữa hai chân Jimin co giật, rỉ ra mật đường trong suốt. Tuy nhiên, những cú thúc đẩy không đủ thô bạo để khiến anh bắn. Khoái cảm vây quanh cơ thể, như nâng niu toàn bộ những gì anh có, dù vậy, nó lại chừa ra phần cốt lõi nhất giữa hai chân Jimin.

Mọi thứ trở nên ướt đẫm, bên trong nhụy hoa bỗng trào ra từng dòng nước trong veo, chảy dọc xuống hai bên đùi. Cơ vòng vội vàng co chắt, mút chặt quanh Jungkook. Jimin lên đỉnh ở phía sau, khoái cảm giật run cơ thể, nhưng không vắt kiệt sức lực như khi phun trào ở phía trước.

Vẫn còn chưa bắn ra. Dục vọng còn đó. Cuộc làm tình tiếp tục kéo dài. Mãi đến khi anh nức nở van xin Jungkook.

"A! A~ Đừng như vậy nữa... Hức!" Jimin bật khóc. Nửa người trên quay lại nhìn Jungkook. Cậu nhắm mắt dán mặt vào lưng anh, say mê đến mức không nhận ra điều gì khác.

"Không đủ! Jimin... Vẫn chưa đủ! Em chỉ muốn dính lấy anh! Không muốn dừng lại!"

"Đừng như vậy... Hức! Thô bạo với anh đi! Như thế này quá sức chịu đựng của anh rồi! Làm ơn! Khiến anh vụn vỡ đi!"

Jungkook rướn cổ cắn vào gáy anh một cái. Cậu nhổm người lên, rút ra khỏi nơi ẩm ướt hấp dẫn. Lật Jimin ngửa lên, cậu nhấc cao chân anh rồi quỳ sát tới, nắm vào hai bên đùi căng bóng. Jungkook nhìn sâu vào mắt anh, đột ngột đẩy hông một cái, trượt thẳng vào bên trong.

"Huh!" Jimin ngửa cổ kêu lên. Hai tay vội bám vào vai Jungkook. Cậu nắm chặt anh, phần hông thúc mạnh, tần suất vào ra liên tục ngày càng mạnh mẽ và hoang dại hơn.

Bụng dưới Jimin ê ẩm, nhưng hai chân anh cứ muốn mở rộng ra, đón nhận Jungkook, tạo điều kiện cho cậu xâm chiếm anh dễ dàng hơn. Khoái cảm mạnh mẽ ồ ạt ập tới, như thể toàn bộ cảm giác dễ chịu đong đầy bị đè nén trong cơ thể giờ đây mới tìm được lối thoát để vỡ òa ra.

Jimin lớn giọng rên rỉ, hoàn toàn cuồng si trong cuộc làm tình với Jungkook. Cậu cúi đầu ngậm lấy viên kẹo hồng trước ngực anh, liếm mút. Bàn tay nóng ấm vuốt ve lên xuống giữa hai chân Jimin. Nhịp độ nồng nhiệt của vòng hông vẫn không dừng lại, thậm chí còn ngày càng thúc mạnh hơn.

Jimin hoàn toàn vỡ vụn. Chỉ sau vài cú thúc mạnh mẽ đến mức khiến hông anh nhổm lên, không cần thêm kích thích ở phía trước, anh đã ưỡn người tuôn trào mãnh liệt. Sự nồng nhiệt tìm được lối thoát, giống như thủy triều rút, kéo theo toàn bộ sức lực của anh, giải tỏa vào không trung. Jimin co rút thật chặt, hai tay hai chân ôm chầm vào cơ thể Jungkook. Phía sau mông bật run, cảm giác nóng cháy dính nhớp trào dâng, đong đầy, tắc nghẽn đến mức chảy tràn ra bên ngoài. Thấm ướt tấm khăn trải giữa hông anh.

Trong căn phòng chỉ còn lại tiếng hít thở dồn dập của cậu và anh. Jungkook kéo tấm khăn trải, lau sạch mông Jimin và hông của mình rồi bừa bộn thả xuống giường. Chẳng muốn màng đến nữa! Cậu nằm xuống, kéo anh vào lòng. Cùng anh tận hưởng dư cảm của cuộc làm tình nồng nàn.

Đúng là lúc nào Jungkook cũng tiến bộ. So với trước đây, cuộc làm tình giữa anh và cậu ngày càng đạt đến những cung bậc khó ngờ hơn. Jimin hé mắt, cơ thể run rẩy từ tận ngón chân, phải cố gắng lắm mới có thể cử động, nép mình vào lồng ngực Jungkook.

Cuộc làm tình khiến cả hai nhanh chóng thiếp đi. Rơi vào một giấc ngủ sâu.

Mãi đến trưa hôm sau, Jimin mới mơ màng tỉnh dậy. Jungkook đã dậy trước, nhưng vẫn còn lười biếng nằm trên giường. Cậu nhìn anh rồi nằm ngửa ra, quay đầu nhìn về phía chiếc xe đẩy xuất hiện cạnh giường từ bao giờ. Jimin tròn mắt.

Cậu quay lại thì thầm.

"Khi em tỉnh lại thì cái xe đẩy thức ăn này đã nằm ở đây."

"Ôi Chúa ôi!" Jimin ôm mặt. Sau vài phút, anh chồm người ngang qua Jungkook, với tay lấy tấm thiệp dựng trên xe đẩy xuống.

"Trông hai đứa ngủ ngon quá nên mẹ không nỡ gọi dậy. Nhớ ăn uống đầy đủ để bồi bổ sức lực

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net