Sự thật vỡ òa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin tỉnh lại giữa cơn đói. Anh lim dim mở mắt rồi nhẹ nhàng dịch người mình ra khỏi lồng ngực của Jungkook. Phía bên ghế sofa, Albert đang vùi đầu vào một cuốn sách thiên văn, nhìn thấy Jimin loay hoay nhổm đầu dậy, anh đặt sách xuống rồi tiến lại gần.

"Đói rồi chứ?" Albert khẽ khàng hỏi.

"Ừm." Jimin gật đầu rồi nhìn xuống Jungkook.

"Ăn cháo, uống thuốc giảm đau rồi gục ra ngủ. Chỉ mới đây thôi." Albert kể lại.

Jimin khéo léo gỡ đôi tay lớn đang vòng quanh eo mình ra. Anh mím môi, nhẹ nhàng nhổm người dậy rồi từ từ đặt một chân xuống giường, chậm rãi rời khỏi cái ổ ấm áp đầy dễ chịu.

Sau khi từ phòng vệ sinh trở ra, Jimin đảo mắt kiểm tra Jungkook một lần nữa rồi mới rời khỏi phòng ngủ.

"Ngủ say lắm." Anh khẽ nói.

"Thế thì tốt!" Albert gật gù. "Tôi có làm vài món trong bếp, cùng nhau ăn không?"

Jimin vừa xoa bụng vừa mỉm cười. Qua một đêm vật vã bên cạnh Jungkook, anh cảm thấy mình và Albert đã thân với nhau hơn một chút.

"Anh và Jungkook quen nhau như thế nào?" Jimin tò mò trong bữa ăn.

"À, đầu tiên là trên cương vị công việc, nhưng sau đó thì thân thiết hơn và gắn bó với nhau đến nay." Albert khẽ nói rồi nhổm người sát đến. "Trông vậy chứ trong công việc, cậu ta điên cuồng lắm."

"Jungkook làm nghề gì?" Jimin nghiêng đầu.

Ờ... Câu này thì nên trả lời thế nào nhỉ? Albert ngậm một miệng thức ăn, chậm rãi nhai để câu thêm thời gian suy nghĩ.

"Em ấy có vẻ không bận tâm đến chuyện tài chính cho lắm. Nên tôi cũng hơi tò mò rằng em ấy đã làm nghề gì. Mặc dù Jungkook có kể là tiền bảo hiểm của bố mẹ để lại rất nhiều, nhưng tôi không nghĩ là từ đó mà ra."

"Ừm..." Albert nuốt thức ăn. "Cậu ấy đóng góp khoa học. Tiền kiếm được từ chất xám. Đại loại là mấy thứ như bằng sáng chế."

Jimin thật sự bất ngờ với điều này. Anh không nghĩ Jungkook có thể làm đến thế.

"Chắc anh biết những vấn đề mà Jungkook đang phải đối mặt. Tôi thì không hiểu rõ lắm. Liệu anh có thể nói rõ hơn cho tôi biết không?"

"Không được đâu! Đừng làm khó tôi mà!" Albert thốt lên. "Đó là việc anh nên giải quyết với Jungkook. Tôi không thể can thiệp được!"

Nhận được sự từ chối thẳng thừng từ Albert, Jimin dẹp suy nghĩ sẽ tìm hiểu Jungkook thông qua người này. Nhét no bụng, anh đứng dậy, dọn dẹp bàn ăn. Albert giành phần rửa chén, thẳng tay đuổi Jimin ra khỏi gian bếp. Chẳng còn gì để làm, anh đành mở tivi lên, lướt qua một vài kênh tin tức.

"Tin nóng! Mới đây, một thi thể đã được tìm thấy dưới sông Hàn, đoạn con đập dưới cầu Paldang, thủ đô Seoul. Người phát hiện là ông Jang. Ông cho biết mình đang ngồi câu cá ở bờ sông thì nhìn thấy dòng nước sông chảy qua con đập không bình thường. Sau khi tìm cây để chọc vào con đập, ông mới phát hiện cửa đập đã bị chặn bởi một thi thể. Được biết, đây là thi thể của một người đàn ông. Xét nghiệm sơ bộ cho thấy người này đã tử vong bởi đuối nước."

Jimin tròn mắt nhìn vào màn hình. Phía góc tivi bỗng xuất hiện một bức ảnh nhỏ. Sau khi thấy rõ nạn nhân là ai, gương mặt Jimin ngay lập tức nhăn nhúm lại. Anh đứng bật dậy, quay đầu chạy lên cầu thang.

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Tại sao chiều qua Ki UnTak còn cho người chặn đánh anh, thế mà trưa nay gã ta đã chết đuối ở Seoul? Điều này diễn ra thật khó hiểu! Hay là giữa Ki UnTak và gã áo đen đã có xung đột?

Jimin nhẹ nhàng tiến vào phòng ngủ. Jungkook vẫn còn nằm trên giường, nhưng cậu đã tỉnh giấc. Nhìn thấy anh sà vào lòng mình, cậu mỉm cười quấn đôi tay to lớn lại, giống như bản năng, tìm đến vòng eo thon gọn mịn màng. Jungkook cúi đầu, vùi mũi vào cổ anh, hít một hơi.

"Em cảm thấy thế nào rồi?"

"Em không sao." Cậu nhẹ nhàng đáp.

"Ki UnTak ấy..." Jimin nhổm đầu dậy. "Cái gã mà đêm qua đã kéo người chặn đánh anh, bây giờ đột nhiên đã chết mất rồi."

Jungkook nhướng mày. "Chết rồi sao?"

"Ừm, gã ta đã chết đuối ở Seoul. Thông tin vừa được báo trên tivi."

"Seoul?" Hàng mày trên trán Jungkook càng nhăn lại nhiều hơn.

Điều đó có nghĩa là Ki UnTak đã đến Seoul để gặp ai đó, nhưng kết cục là cái chết?

"Nghĩ lại thì hôm qua gã ta không đánh nhau. Gã cầm điện thoại chụp cái gì đó rồi bỏ đi." Jimin nằm gối đầu trên ngực cậu, thì thầm kể lại. "Là chụp anh, hay là chụp em?"

"Em thì có gì để chụp chứ!" Cậu lảng tránh. "Xã hội đen thì kết cục gì chẳng thảm. Hắn chặn đánh anh không có nghĩa là lý do hắn chết đuối là tại anh."

"Ừm." Jimin tán thành. "Nhưng nghe tin có cảm giác hơi đáng sợ."

Jungkook nhấc chăn lên, kéo anh sát vào lòng, phủ anh trong thân nhiệt ấm áp của mình. Dù ngoài kia có chuyện gì đi nữa, cậu vẫn mong nó không gây ảnh hưởng đến Jimin.

Nằm cuộn trong lồng ngực vững chắc, Jimin bám tay vào cánh tay to lớn, nhắm mắt cảm nhận thân nhiệt của Jungkook. Những ngón tay dài và lòng bàn tay ấm nóng ve vuốt quanh hông, tạo cảm giác dễ chịu. Nằm yên được một chút, Jimin lại nhổm người lên.

"Thay bông thuốc nhé!"

So với đêm qua, những vết thương đã khô lại, không còn rỉ máu. Jimin cúi đầu, thổi một hơi nhẹ lên vết khâu cạnh mạn sườn Jungkook. Sau khi lau sạch vết thương và phủ một lớp thuốc khác, anh đắp miếng bông gạc lên rồi dán cố định lại. Jimin định quấn băng lên miếng bông thì Jungkook lắc đầu từ chối. Với cậu, chỉ cần dán cố định là đủ.

"Chắc sẽ để lại sẹo nhỉ!" Jimin thì thầm. Anh nằm nghiêng cạnh cậu, ngón tay ve vuốt quanh viền mép băng gạc. Vì để dễ quan sát nếu miệng vết thương bị rỉ máu nên Jungkook không mặc áo. Nửa cơ thể trần chỉ dán vài miếng băng gạc, ủ trong tấm chăn ấm áp.

Jimin ve vuốt ngón tay quanh mép băng gạc rồi lân la từng ngón tay từ mạn sườn Jungkook lên đến bờ ngực rắn chắc. Anh đảo mắt, nhìn gương mặt điển trai, đáp lại ánh mắt của cậu. Một ánh mắt luôn say đắm nhìn anh.

Khẽ hít một hơi, Jimin chồm người lên, cẩn thận không chạm vào những nơi có vết thương, anh cúi đầu, dán môi mình vào môi Jungkook. Cậu phản ứng lại gần như ngay lập tức. Đôi tay nóng ấm ôm vào cơ hàm của anh, giữ chặt lại và cánh môi sắc cạnh hé mở, vội vàng mút vào đôi môi Jimin. Như thể cậu đã rất mong chờ sự thân mật này.

Jimin dần áp người xuống, chống đôi tay hai bên vai Jungkook, bàn tay luồn vào mái tóc của cậu, giữ lấy khuôn đầu tròn. Hai đôi môi ráp vào nhau, tìm đến sự đồng điệu quen thuộc. Jimin dễ chịu nhắm mắt, vừa liếm láp vừa hôn mút vào đôi môi Jungkook. Trước khi ngọn lửa từ bụng dưới bừng cháy, anh ngẩng mặt dậy, chấm dứt nụ hôn ẩm ướt.

Tuy nhiên, đôi môi sắc cạnh bên dưới vẫn đeo bám theo Jimin. Không bắt được môi anh, nó chuyển sang mơn trớn dưới cằm Jimin. Từng cái hôn rời rạc chạy dần xuống cổ, Jungkook há miệng, ngậm lấy yết hầu của anh rồi mút chặt một cái. Đôi tay to lớn quấn quanh eo Jimin, ép anh nằm đè lên hông của mình.

"Ư! Jungkook?" Anh lúng túng thốt lên.

Chỉ cần gần gũi với anh một chút thôi, cậu sẽ không thể dừng lại được nữa. Làn da Jimin mềm mại và mịn màng, nhưng cơ thể anh lại săn chắc, nắm vào có cảm giác rất đầy đặn và dễ chịu. Nhiệt độ man mát từ anh như một cơn gió quấn quanh Jungkook, nhưng đó chỉ là trên bề mặt da, nếu chạm vào anh nhiều hơn, cậu có thể khiến anh nóng bừng lên. Giống như cái túi giữ nhiệt, càng vò thì càng nóng.

Có thể cho rằng Jungkook xấu tính, nhưng đúng là trước khi mọi chuyện sáng tỏ, cậu muốn anh ghi nhớ những sự thân mật này. Những điều chưa từng có ai làm với anh thì bây giờ người thực hiện là cậu.

Là Jeon Jungkook!

Chẳng một ai khác ngoài cậu!

Kể cả Han Jun Wook cũng chưa từng!

Thế nên, cậu sẽ khiến cơ thể anh phải ghi nhớ những sự kích thích này.

Jimin ưỡn người, cố gắng nhổm dậy, nhưng cánh tay to lớn đã níu anh lại, cột eo anh vào bụng Jungkook. Cậu nhanh tay kéo áo thun của anh lên rồi chui đầu vào, kê môi đến gần viên kẹo hồng trước ngực Jimin. Đầu tiên, Jungkook chỉ thè lưỡi liếm qua liếm lại, nhưng rồi cậu chậm rãi phủ cả môi lên, mút chặt nó, hút vào bên trong khoang miệng nóng bỏng.

"Hưm~ A~" Jimin ngửa cổ rên lên.

Bàn tay nóng ấm mơn trớn bên eo, tạo ra cảm giác nhồn nhộn, rờn rợn, khiến sống lưng Jimin bật run. Anh nằm trên hông Jungkook, hai tay vừa chống xuống giường để không đè lên mạn sườn của cậu vừa cào cấu vào tấm trải giường. Nụ hôn trước ngực ngày càng trở nên ẩm ướt hơn, cái lưỡi dày của cậu kích thích quanh đầu ngực, tạo ra những con sóng đổ ùa xuống tận ngón chân. Jimin nhíu mày, mím môi nhẫn nhịn.

Bàn tay đang ve vuốt bên eo hạ xuống, nắm vào bờ mông căng tròn. Jungkook kéo một cái, lôi anh lên người, khiến anh nằm đè trên hông, hai chân Jimin mở ra, giống như quỳ hai bên đùi Jungkook. Đôi tay to lớn mò xuống, vân vê cặp mông, siết chặt lại, bóp mạnh và vò nó trong lòng bàn tay. Cùng với cái hôn da diết trước ngực, đầu óc Jimin hoàn toàn bay bổng. Anh híp mắt lại, khóe môi bật mở, thoát ra những hơi thở dồn dập cùng tiếng rên rỉ kích tình.

Jungkook nhả ra viên kẹo hồng đã se cứng, dùng lưỡi gảy nó lên xuống rồi di chuyển sang bên ngực còn lại. Tương tự, cắn nhẹ, dùng lưỡi mơn trớn rồi mút chặt lấy. Thay đổi điểm kích thích khiến sống lưng Jimin lại co giật một lần nữa.

"A~" Jimin cúi đầu, dụi mặt vào mái tóc mềm của cậu. Âm thanh rên rỉ khẽ thoát ra, giống như tiếng nức nở, nhưng mang màu dục vọng và tràn đầy khiêu gợi.

Đôi mắt Jimin nhắm chặt lại ngay khi anh cảm nhận được bàn tay nóng ấm đang luồn vào dưới quần, phủ lên cánh mông trần. Jungkook vẫn vùi mặt vào ngực anh, tập trung hôn mút đầu ngực ngọt ngào. Đôi tay bên dưới mạnh mẽ kéo quần anh tuột xuống, làm lộ ra cặp mông tròn. Chỉ còn tấm chăn che lại mọi thứ. Jimin đỏ bừng mặt, vùi đầu vào gối cạnh đầu Jungkook để che giấu biểu cảm của mình.

Cơ thể anh đã dần nóng lên rồi!

Vân vê cặp mông mềm mịn, Jungkook tách nó ra, luồn ngón tay vào khe giữa, vuốt một đường từ sau ra trước rồi dừng lại ngay trên nhụy hoa nhỏ bé. Nó rụt lại, như muốn trốn đi đâu đó, cũng như một kích thích nhỏ đối với Jungkook. Cậu vẫn nhắm mắt, hé miệng liếm mút quanh ngực Jimin, nhưng ngón tay bên dưới đã dần vẽ tròn quanh nhụy hoa.

"Hức..." Jimin nấc lên. Cảm giác ngứa ngáy khiến anh đong đưa hông một cách khó chịu, nhưng chính điều đó lại mang đến sự quyến rũ nhiều hơn cả.

Mùi hương thơm lừng từ anh tỏa ra, cùng luồng nhiệt nóng ấm, phủ kín trên cơ thể Jungkook. Cậu đẩy quần anh tuột xuống thêm một chút nữa, vật cương cứng của Jimin bật ra khỏi quần, cọ xuống cơ bụng của cậu.

Nóng cháy như một ngọn lửa nhỏ! Đâu đó còn có sự ẩm ướt rỉ ra, vây trên mặt bụng Jungkook.

Đôi tay Jimin mỏi nhừ. Anh chống hẳn người dậy, muốn tìm cách chấm dứt sự thân mật này, nhưng đôi tay to lớn vẫn không buông tha cho anh. Jungkook há miệng, cắn vào đầu ngực Jimin một cái, nhay răng nanh lên viên kẹo hồng. Chỉ cần chừng đó, cơ thể Jimin đã mềm nhũn ra, nằm rũ trên cơ thể cậu.

Sự chống cự yếu ớt đã hoàn toàn biến mất!

Jungkook len lỏi tay phải xuống mặt bụng, quệt ngón tay lên nơi ẩm ướt. Chất mật đặc sệt rỉ ra từ Jimin có độ nhờn rất phù hợp, ấm nóng và trơn mượt, phủ ướt những ngón tay của Jungkook. Jimin nức nở nhổm hông lên, mong muốn cậu sẽ nắm vào mình, dùng bàn tay to lớn để ve vuốt, giúp anh giải thoát khỏi nhu cầu dục vọng. Nhưng không, Jungkook không hề chạm vào nơi anh mong muốn.

Cậu đặt bàn tay ướt đẫm lên mông Jimin, một lần nữa len lỏi vào khe giữa, mang chất nhờn ẩm ướt thoa đều lên nhụy hoa bé nhỏ. Có được chất xúc tác khiến nó mềm ra, ngón tay cậu đè xuống, xoa nhấn rồi chậm rãi len lỏi đầu ngón giữa vào bên trong cơ thể Jimin.

"Ư!" Jimin ngẩng mặt dậy, đôi mắt mở bừng. "Jung-Jungkook?" Anh rối rít gọi.

Đầu ngón tay giữa thọc vào bên trong rồi rút ra ngoài, sau đó lại thọc vào. Cứ thế ba bốn lần liên tục, cho đến khi chất nhờn đã thấm đẫm nhụy hoa nhỏ, khiến nó mềm mại và co giãn hơn. Ngón tay giữa lại đâm vào, lần này chui sâu đến khi hết chiều dài ngón tay, cọ xát với phần thịt mềm mại nóng bỏng rồi chậm rãi rút ra.

Máu trong cơ thể Jimin sôi sục lên, chạy tán loạn. Những ngón chân co rút lại. Nhận thức hoàn toàn bay biến. Jimin khép mắt lại trong cơn mơ màng, giữa khóe môi chỉ còn những nhịp thở vội vàng. Hít vào thì không có gì, nhưng khi thở ra thì kéo theo những tiếng rên rỉ nhỏ khẽ.

"Hah~ hah~"

Jungkook nhả viên kẹo đã bị mút đến đỏ ửng ra, an ủi nó một chút bằng lưỡi của mình rồi hôn ra khắp ngực Jimin. Những nụ hôn rời rạc, lưu luyến chạy lên phần xương quai xanh.

Ngón tay giữa chậm rãi rút ra khỏi cái mông nóng bỏng, gộp cùng ngón áp út, cố gắng len lỏi qua nhụy hoa nhỏ, ép nó phải ngậm cả hai ngón tay. Đâm sâu vào cơ thể Jimin đến khớp ngón tay thứ hai, Jungkook cong ngón tay lại, mò mẫm, sờ vuốt.

Ở trong thật nóng, thật mềm mại và trơn mượt, bọc quanh hai ngón tay của cậu, đôi khi, cơ vòng co bóp lại, như mút ngón tay Jungkook vào trong.

Cậu thở ra một hơi dài trước ngực Jimin. Hai ngón tay mò mẫm rồi đâm sâu vào bên trong hơn, đến khi tìm được một phần thịt hơi gồ lên thì đột ngột nhấn mạnh nó xuống.

"A~ Á!" Jimin giật cả người lên, đôi mắt mở bừng và khuôn miệng há lớn. Anh ưỡn người, nhổm đầu lên cao, cổ ngửa ra. Dù mắt mở to nhưng trước tầm mắt của anh lại chẳng thể nhìn thấy gì, mọi thứ mờ nhòe và Jimin cảm thấy pháo hoa như đang nổ trong đầu mình.

Jungkook siết chặt anh lại, hai ngón tay ngập chìm trong cơ thể mềm mại và nóng bỏng, cọ xát lên phần thịt hơi gồ, gần như đang đày đọa nó, cọ miết nó tới lui rồi nhấn mạnh xuống nhiều lần hơn. Cơ thể Jimin vội vàng co rút lại, anh cào đôi tay trên tấm trải gường, cả người trên nhổm dậy, như muốn chạy trốn khỏi Jungkook, nhưng cái mông anh lại đong đưa theo một nhịp độ khó có thể hiểu được.

Đầu óc Jimin bay bổng, chẳng còn đoái hoài gì đến chuyện có bị Albert nghe thấy hay không. Anh há miệng, bật ra những tiếng rên rỉ đầy chân thật, xuất phát từ cõi lòng, không hề nín nhịn hay che giấu. Là những tiếng kêu thật sự từ cơ thể này phát ra. Âm thanh rên rỉ kéo dài, mân mê, cao thấp lẫn lộn, xen kẽ tiếng nấc và hít thở.

"Ưm~ Hưm! Ah~ A~ A~ Hức... Ah~"

Nghe có phần tội nghiệp, nhưng trên hết là chỉ cần nghe thấy cũng đủ hiểu rằng Jimin đang chìm trong khoái cảm sung sướng. Hoàn toàn chân thành. Không chút che giấu. Giống như rên rỉ để người nghe hiểu được rằng mình đang được âu yếm đến mức bật khóc vì thoải mái vậy.

Đôi tay cào cấu trên tấm trải vòng qua ôm chặt vào đầu Jungkook, môi cậu ép vào ngực anh. Jungkook nhắm mắt, hé môi ngậm vào viên kẹo hồng, mút lấy nó rồi đảo lưỡi qua lại mơn trớn. Hai ngón tay trong mông Jimin vẫn tiếp tục tiết tấu đơn giản, cọ xát lên xuống, chạy ra ùa vào rồi nhắm vào phần thịt gồ lên, chọc phá, nhấn nó lún xuống. Tuyến tiền liệt nhận được kích thích mạnh, tạo ra làn sóng khiến cơ thể Jimin đột ngột vỡ vụn.

Anh nhíu chặt mày, nhắm tịt mắt, khóe miệng căng mở rên rỉ và gào khóc. Mười ngón chân co quắp lại. Cơ bụng dần thít chặt, nhụy hoa nhỏ mấp máy lên rồi đột ngột ngậm cứng quanh hai ngón tay của Jungkook. Đầu óc Jimin hoàn toàn nổ tung. Anh siết chặt Jungkook trong vòng tay, giống như cách cơ vòng trong mông anh mút chặt vào hai ngón tay của cậu. Cơ bụng đột ngột co rút, lưng Jimin dựng thẳng lên.

"A~" Anh thét một tiếng.

Cơ thể run lên bần bật, phía trước giật lên một cái, thoáng chốc, mật dịch trắng đục đã đổ tràn ra khắp nơi, nhớp nháp, ẩm ướt và nóng bỏng. Cơ bụng còn co thắt thì mật dịch vẫn còn bắn ra ngoài. Cơn run rẩy kéo dài hơn mười phút. Jimin gần như ngất đi, chẳng còn nhận thức được điều gì ngoài những cuộn sóng cực khoái ập vào cơ thể, khiến anh trôi dạt vô định trên vùng biển dục vọng.

Anh nằm rũ trên người Jungkook. Hai cánh mông vẫn còn run rẩy, nhụy hoa thu nhỏ lại, thít chặt quanh hai ngón tay Jungkook. Sau khi ve vuốt vài cái lưu luyến, cậu chậm rãi rút ngón tay ra. Jimin hoàn toàn thả lỏng, vụn vỡ trên người Jungkook. Anh nhắm nghiền mắt, hít thở dồn dập, đôi khi vẫn còn bật run lên vài lần vì khoái cảm tê dại.

Jungkook nhẹ nhàng vuốt ve lên bờ mông tròn, bóp nó một cái. Cậu nghiêng đầu, chui ra khỏi áo Jimin. Đôi mắt thủy tinh nhìn ngắm gương mặt ửng đỏ căng bóng. Jimin vẫn còn nhắm mắt, giống như đã bất tỉnh. Cơ thể anh phập phồng vì nhu cầu hô hấp. Dường như, ngoài việc hít thở thì Jimin không còn có thể quan tâm đến điều gì khác.

Jungkook mỉm cười, ve vuốt bầu má ửng đỏ của anh. Vỗ về trên tấm lưng đã rã rời, cậu dán lên trán anh một nụ hôn nhẹ.

"Hưm... Anh... Anh chưa từng..." Jimin yếu ớt thốt lên giữa những nhịp thở. "Chưa từng..."

Jungkook khẽ cười, nâng niu anh trong lòng.

"Biểu hiện của anh chân thật lắm!" Cậu nói. "Em thích anh như thế."

"Hưm..." Jimin ừ hử như một cách trả lời.

Anh thật sự thiếp đi bởi cơn cực khoái tột đỉnh. Nhưng không quá lâu. Chỉ vài phút sau, Jimin lại dần tỉnh táo giữa cơn mơ màng. Nhận ra khi nãy mình đã thành thật rên rỉ như thế nào, anh mím môi vùi mặt vào ngực Jungkook.

Chúa ôi! Chẳng có lý nào mà Albert không nghe thấy! Thật xấu hổ!

"Em thật xấu tính!" Jimin lầm bầm rồi rời khỏi vòng tay ấm áp. Giờ thì mùi hương ở đây thật kỳ quái. Thật nồng nàn dục vọng!

Trong tình cảnh như thế mà Jungkook không hề cương cứng. Điều đó càng khiến Jimin ngại ngùng nhiều hơn. Anh lúng túng kéo quần lên rồi lấy khăn ướt để lau sạch bụng cho Jungkook.

Nhìn thấy gương mặt anh còn ửng đỏ, cậu khẽ bật cười.

"Đêm nay anh sẽ ngủ ngon lắm đấy!"

"Xì~" Jimin nhăn mũi. Tức mình, anh nhéo vào eo cậu một cái, khiến Jungkook hơi oằn người lại.

"Anh muốn ngủ cùng em tối nay chứ?" Cậu khẽ hỏi.

"Anh sẽ về nhà." Jimin liếc mắt lên. "Anh đủ xấu hổ với Albert rồi."

Cậu khẽ cười.

"Anh đã nghĩ là mình sẽ sắp xếp cho em một bác sĩ tâm lý khác." Jimin thì thầm. "Anh vẫn sẽ ở bên cạnh để hỗ trợ em. Nhưng..." Anh nhún vai. "Chắc là không thể đứng trên cương vị bác sĩ được nữa."

"Jimin à..." Jungkook khẽ gọi. Cậu luồn tay sang, vuốt ngón tay cái trên mu bàn tay của anh. "Thật ra, em nghĩ sau tất cả, rồi em sẽ khỏe lại thôi."

"Ý em... Là sau tất cả." Jimin vừa nói vừa khẽ lắc đầu. "Những điều mà anh còn chưa biết?"

Cậu ngoan ngoãn gật đầu. "Có lẽ em sẽ khỏe lại khi nhận được sự thừa nhận của anh."

"Còn điều gì anh chưa thừa nhận ở em sao?" Jimin hoài nghi nhíu mày.

"Chưa phải là tất cả. Em biết rồi khi đó sẽ đến thôi. Nhưng em muốn anh được an toàn trước đã." Jungkook ngồi dậy. Cậu nhíu mày bấu tay vào mạn sườn khi chồm thẳng người về phía anh.

Jimin mỉm cười. Nhưng đó không phải là một nụ cười vui vẻ. Nó chỉ là một nụ cười mang tính chất chấp nhận hiện thực dở dang, và đồng thời cũng là nụ cười để xoa dịu Jungkook. Anh đặt tay lên gương mặt điển trai, vỗ về nhè nhẹ.

"Anh về đây! Anh nên đi tắm rồi."

Jungkook gật đầu. Cậu biết anh đang cần không gian riêng.

"Sáng mai anh sẽ đến với em." Jimin nhẹ nhàng nói. "Anh phải trốn khỏi Albert mới được." Khóe môi căng mọng bật cười. Anh lúng túng lùa tóc mái ra sau đầu.

Jungkook chồm tới, dán môi mình lên trán anh, in lên đó một nụ hôn lưu luyến. Jimin nhắm mắt hít sâu một hơi, như đang cố gắng giữ lại một phần mùi hương của Jungkook trước khi về nhà.

Chìm trong bồn nước ấm, Jimin co người lại rồi tựa đầu ra sau. Nếu nghĩ kỹ, thì anh và Jungkook vẫn chưa chính thức xác định quan hệ với nhau. Tình trạng hiện tại thật mập mờ! Chỉ có cậu nói ra lời yêu, còn anh thì chưa. Nhưng anh không thể ngăn bản thân chấp nhận tình cảm của cậu, không thể ngăn mình tìm kiếm sự thân mật ở Jungkook.

Anh nhắm mắt, lười

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net