Lạc lối (phân tích)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Là một người hay ưu sầu nên giấc mơ của tôi nó cũng có những hình ảnh ẩn dụ ám chỉ tình trạng đang xảy ra với tôi. Dù rằng tôi chẳng hề thích những giấc mơ kiểu này, vì khi tỉnh dậy, nó khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và buồn bã. Nhưng lucid dream kiểu này đã thành một cái gì đó tự nhiên rồi. Cứ tâm trạng bất ổn hay bị ấn tượng gì sâu sắc là sẽ mơ. Và để hiểu mình hơn, không cách nào khác là ngồi phân tích lại những chi tiết đã gặp trong mơ. Nó cũng khiến tôi thấy vui hơn phần nào khi biết não bộ của mình có thể tạo ra một thế giới với đầy chi tiết ẩn dụ như vậy chỉ trong vài ba tiếng ở trạng thái REM.

Dưới đây là các chi tiết:

1) Quán rượu trong hẻm và sự đối lập ồn ào/ yên tĩnh: nội tâm sâu thẳm với nhiều suy nghĩ hỗn độn. Lúc vui lúc buồn, thất thường như bản đồ hình sin.

2) tầng 2 cổ điển yên tĩnh: tâm tình thích tĩnh lặng

3) tầng 1 ồn ào: thích vui vẻ náo nhiệt.

4) căn phòng với những con người uống say nằm la liệt: có thể hiểu là tâm hồn lơ mơ, bay bổng (uống say) hoặc là muốn trốn tránh sự thật (nên mới uống cho say)

5) sự chê bai của những người bạn: sự tự ti về ngoại hình.

6) Ngọc Anh và thỏi son dở: mình ko thân với nó lắm. Chẳng hiểu sao nó lại xuất hiện ở đây. Không hiểu ý nghĩa của chi tiết này.

7) Biến thành chim: mình bị kìm kẹp cũng lâu rồi, đâu có được sống là mình, làm điều mình muốn. Mình muốn đi chơi đến 2 3h sáng mới về, muốn làm bất cứ điều gì nhưng lúc nào cũng phải nghe theo bố mẹ. Bản thân có thể tự lo được nhưng vẫn bị coi như một đứa không biết gì, cần phải được bảo ban, quản thúc.

8) Bị chó đen rượt đuổi: những lời chỉ trích nó đeo bám và gây tổn thương đến mình.

9) Bay không định hướng, đi không lối về: một sự vô định không biết đi đâu về đâu, làm gì cho ổn trong một tâm thế ủ rũ (con đường ảm đạm về đêm)

10) Bà tiên: cái này chắc là mong muốn có ai đó đứng ra chỉ đường dẫn lối cho mình.

11) quay trở lại quán rượu cũ: không biết chi tiết này muốn nói là mình vẫn bế tắc, vẫn trở lại vạch xuất phát. Hay ý nó muốn nói mình phải quay về để đối diện với sự thật, chiến đấu với nó chứ không phải là chạy trốn?

12) chiếc váy xanh lót áo giáp nặng nề: trông bên ngoài thì thấy yếu ớt, bên trong lại xây dựng một bức tường thành để bảo vệ bản thân khỏi công kính và ảo tưởng, mạnh mẽ quá mà cũng nghiêm khắc quá với bản thân, khiến cho mình thấy mệt mỏi

13) sự đắn đo nửa muốn mặc nửa muốn không: liệu mình nên tiếp tục mạnh mẽ đến mệt mỏi như vậv, hay thả lỏng cơ thể, đơn giản hóa mọi việc đi? Nhưng mọi việc liệu có đơn giản hóa được không? Mình có dám risky thả lỏng suy nghĩ mơ tưởng mọi điều được không? Nhìn thẳng vào thực tế phũ phàng thì tốt hơn là mơ mộng ảo tưởng chứ. Mà để đối diện được sự thực thì ko mặc giáp sao được?

Cuối cùng giống như cái tên của giấc mơ, tôi vẫn lạc lối trong những suy nghĩ của mình. Nhưng có một điều mà tôi chắc chắn. Đó là tôi quá mạnh mẽ và tự cô lập bản thân, sống trong thế giới của mình và không dám bước chân vào thế giới của người khác. Tôi sợ bị tổn thương. Người ta muốn vào thế giới của tôi (chàng trai đuổi theo tôi), nhưng tôi bỏ mặc người ta để tìm kiếm sự tự do mà tôi không có. Nói rằng tôi chạy trốn cũng là phần đúng. Tôi không muốn người khác thấy những điểm yếu của tôi. Tôi không đủ can đảm để cho họ thấy những điều đấy, vì có thể sau đó họ sẽ quay lưng và chỉ trích lại tôi. Vậy thì hãy cứ thấy tôi đẹp như vậy trong chiếc váy đi, dẫu đó chỉ là ảo tưởng nhưng tôi vẫn giữ được sự tự tôn trong mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net