Mưa đêm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm buông xuống con ngõ nhỏ,
Hạt mưa cứ thế tí tách rơi.
Gánh nước hàng rong con phố vắng,
Ngọn đèn chưa tắt chiếu đầu hồi.

Hỏi bà vì sao đêm nay chưa tắt đèn,
Bà bảo cô không thấy hay sao?
Đèn đường đầu ngõ hôm xưa hỏng,
Nên lão để đó cho sáng thôi.

Một ngọn đèn nhỏ tưởng bỏ quên,
Chưa từng có người nhưng nhận thấy.
Đâu chỉ sáng nguyên con ngõ nhỏ,
Mà còn soi sáng một tấm lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net