☆ Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Trương Vô Kiệt cáo biệt mọi người, Lục Đại phái cũng lần lượt cùng Minh Giáo cáo biệt, tự mình rời đi.

Chưởng môn phái Nga Mi Diệt Tuyệt sư thái bị Lục Quân Hi bị đánh cho một đao hôn mê đến bây giờ còn chưa tỉnh lại. Lục Quân Hi sẽ không điểm huyệt, lại sợ đánh nhẹ quá nửa đường Diệt Tuyệt sư thái tỉnh lại gây ép buộc, cho nên xuống tay đặc biệt nặng.

Vì muốn đánh thức Diệt Tuyệt sư thái, đệ tử phái Nga Mi đi đến một chỗ cản gió lại, đầu tiên cho nàng sử dụng dược Thập hương nhuyễn cân tán, lại đợi trong chốc lát, mới đánh thức Diệt Tuyệt sư thái.

Bởi vậy có thể thấy được, lúc ấy Lục Quân Hi tuyệt đối ra tay rất nặng.

Lúc Diệt Tuyệt sư thái vừa tỉnh lại, khi còn đang trong tình trạng suy yếu, phái Nga Mi gặp phải một cường địch, Kim Hoa bà bà khoác tay Thánh Nữ Ba Tư Minh Giáo đã dịch dung, tứ đại pháp vương Trung Nguyên Minh Giáo chi nhất Tử Sam Long Vương Đại Ỷ Ti.

Không giống với trong nguyên tác, lần này Diệt Tuyệt sư thái không có chết, càng không đem vị trí chưởng môn truyền lại cho Chu Chỉ Nhược, cho nên Kim Hoa bà bà trực tiếp tới tìm Diệt Tuyệt sư thái gây phiền toái.

Dược tính của Thập hương nhuyễn cân tán vừa giải, Lục Quân Hi ra tay đánh vẫn còn ẩn ẩn đau, Diệt Tuyệt sư thái tự nhiên không phải đối thủ của Kim Hoa bà bà. Thế nhưng phần đông là người của phái Nga Mi, tuy rằng Kim Hoa bà bà chiếm thượng phong, nhưng cũng không có khả năng toàn thân trở ra sau khi đánh chết Diệt Tuyệt sư thái, cho nên nàng sau khi gây thương tích nặng cho Diệt Tuyệt sư thái, cướp đi đệ tử thương yêu nhất Chu Chỉ Nhược.

Diệt Tuyệt sư thái phun ra một búng máu, lại ngất đi.

Phái Nga Mi một mảnh hỗn loạn, liền cứ trơ mắt nhìn Kim Hoa bà bà mang theo Chu Chỉ Nhược nghênh ngang mà đi.

Kim Hoa bà bà cũng bị nội thương, sau khi điểm huyệt đạo của Chu Chỉ Nhược, đang định nghỉ ngơi một lát, vận công chữa thương, liền nhìn thấy một hài tử đang đi tới hướng của nàng.

Hài tử kia bất quá mới tám chín tuổi, một đôi mắt dị sắc, khuôn mặt bình tĩnh không gợn sóng.

"Ngươi là tỷ tỷ phái Nga Mi?"

Chu Chỉ Nhược sửng sốt, đứa nhỏ này thật sự đến tìm nàng?

Lục Quân Hi tỏ vẻ, hắn là tới đây xin bị bắt cóc (wtf? ==|||). Nếu đi cùng với Trương Vô Kỵ, còn phải cùng Triệu Mẫn đấu trí so dũng khí. Chu Chỉ Nhược lúc đầu ôn nhu thiện lương, kết nhóm cùng nàng càng thoải mái. Cho nên cùng Chu Chỉ Nhược đều bị Kim Hoa bà bà mang rời bến, so với đi quấy rầy Trương Vô Kỵ đàm luyến ái tốt hơn bao nhiêu.

Vì thế Lục Quân Hi không một chút phản kháng bị Kim Hoa bà bà điểm huyệt nói, bị Kim Hoa bà bà mang theo lên đường.

Thân thể bán số liệu không có tồn tại khả năng bị điểm huyệt nói, hiệu quả điểm huyệt biểu hiện trên người Lục Quân Hi, chỉ là rớt điểm máu mà thôi, hơn nữa rớt còn không có tự động phục hồi lại nhiều.

"A Ly, trông chừng bọn họ." Sau khi lên thuyền, Kim Hoa bà bà đem Lục Quân Hi cùng Chu Chỉ Nhược ném vào trong khoang thuyền, kêu Ân Ly trông chừng, chính mình thì đi ra ngoài.

Lục Quân Hi nhìn trên bản đồ nhỏ thấy Trương Vô Kỵ bị hắn thêm vào đội hữu cũng ở trên thuyền này, cho nên hắn tuyệt không sốt ruột. Trương Vô Kỵ ở đây, liền chứng minh Triệu Mẫn cũng ở đây, như vậy vô luận bọn họ đi trước đến đảo nào, cũng sẽ không bỏ qua kịch tình trọng yếu.

Hắn lại thử đem Kim Hoa bà bà thêm vào đội hữu, thế mà cũng có thể. Chẳng lẽ chỉ cần đối phương không thể cự tuyệt, hệ thống liền tự động coi như bọn họ đồng ý? Nếu như đánh nhau giữa chừng, hắn đem địch nhân thêm thành đội hữu, như vậy đối phương không có tạo ảnh hưởng gì đối với hắn hay không? Lục Quân Hi tính toán tìm cơ hội thử một lần.

Đi trên biển đối với Lục Quân Hi mà nói khoog thành vấn đề, hắn thậm chí đem thuyền xem như xích đu. Chu Chỉ Nhược thủy tính thậm giai, thuở nhỏ cũng là cùng phụ thân trên biển kiếm ăn, tự nhiên cũng sẽ không say tàu.

Trải qua mấy ngày ở chung, Lục Quân Hi cùng Chu Chỉ Nhược ngược lại quen thân nhau hơn.

Sau khi đến đích, Kim Hoa bà bà kéo bọn họ lại điểm thêm vài huyệt đạo, liền mang theo Ân Ly rời thuyền lên đảo.

Xác định hai người rời đi rồi, Lục Quân Hi đứng lên.

Chu Chỉ Nhược cả kinh nói: "Ngươi không có việc gì?"

Lục Quân Hi gật đầu: "Bên kia có người."

Vừa dứt lời, chỉ thấy Trương Vô Kỵ đi lại đây, phía sau hắn là Triệu Mẫn nhìn thế nào cũng không tình nguyện.

Trong mắt Trương Vô Kỵ tràn đầy vui sướng: "Quân Hi đệ đệ, Chu cô nương, các ngươi không có việc gì thì tốt quá!"

Lục Quân Hi không có tránh né, lập tức bị Trương Vô Kỵ ôm vào lòng. (nghi vấn TVK đệ luyến ≖‿≖)

"Ngươi như thế nào...." Trương Vô Kỵ phảng phất nghĩ tới gì đó, dừng một chút "Ngươi như thế nào bị Kim Hoa bà bà bắt được?"

Lục Quân Hi thực bình tĩnh đem tất cả sự việc đẩy hết lên người Kim Hoa bà bà: "Ta vốn định đi tìm ngươi, nửa đường gặp nàng, liền bị bắt lại. Lúc ấy nàng đã bắt Chu tỷ tỷ trên tay." Ở giữa bị tỉnh lược rất nhiều, Lục Quân Hi tỏ vẻ hắn lười nói nhiều như vậy.

Trương Vô Kỵ buông hắn ra, giải huyệt đạo cho Chu Chỉ Nhược: "Diệt Tuyệt sư thái trọng thương, chỉ sợ kiên trì không được bao lâu, Chu cô nương thỉnh nén bi thương."

Chu Chỉ Nhược vừa nghe đến tin dữ, mặt cười trắng bệch, không thể tin nắm lấy tay Trương Vô Kỵ: "Sư phụ ta.... Sư phụ ta nàng như thế nào sẽ...."

"Chu tỷ tỷ, chúng ta trước tiên về Trung Nguyên, sau đó đi Nga Mi" Lục Quân Hi nói "Hiện tại nói cái gì cũng đều vô dụng."

"Bây giờ thì không thể trở về." Triệu Mẫn hừ một tiếng: "Trương Vô Kỵ, Trương công tử, ngươi còn nhớ rõ ngươi là tới đây làm cái gì không?"

Trên mặt Trương Vô Kỵ lộ ra thần sắc do dự, lại mở miệng nói: "Chúng ta trước đi xem Kim Hoa bà bà xem nàng muốn làm những gì, thuận tiện đi đem nghĩa phụ của ta trở về. Đến lúc đó ta cùng ngươi cùng đi Nga Mi, được không?"

Chu Chỉ Nhược bổ nhào vào lòng hắn khóc lên.

Tiểu địa đồ Kiếm Tam cũng không nhỏ, Lục Quân Hi có thể nhìn đến cả bố cục tòa Linh Xà đảo, hơn nữa sau khi hệ thống Kiếm Tam biến dị, Tư Đồ Cánh nhiên còn có công năng cục bộ mở rộng địa phương. Nhìn điểm màu xanh đại biểu cho vị trí của Kim Dung bà bà, Lục Quân Hi trong lòng yên lặng nở nụ cười.

Bốn người xuống thuyền, Lục Quân Hi lôi kéo tay Trương Vô Kỵ, hướng về phía Kim Dung bà bà đi tới.

Đồ Long Đao cùng Tạ Tốn hắn hoàn toàn không có hứng thú, chỉ đường cho Trương Vô Kỵ, cũng chỉ vì Trương Vô Kỵ người này. Thuở nhỏ Trương Vô Kỵ trải qua biết bao sóng gió lại không khiến nội tâm hắn trở nên âm u, vô luận bị lừa gạt, bán đứng bao nhiêu lần, hắn đều đều thủy chung tin tưởng người khác tính bản thiện. Cũng chính bởi vì vậy, Trương Vô Kỵ mới có thể thân thiện giơ tay với Lục Quân Hi đột nhiên xuất hiện trong cơ mật thạch thất, mà không phải trực tiếp giết chết hoặc là nghiêm hình bức cung.

Trương Vô Kỵ tiếp nhận càng khiến Lục Quân Hi tiến vào Minh Giáo càng thêm thuận lợi, càng mở ra các loại hệ thống. Điểm này, Lục Quân Hi thủy chung là cảm kích Trương Vô Kỵ.

Cho nên trong điều kiện nhất định, Lục Quân Hi thực nguyện ý tìm đường tắt cho Trương Vô Kỵ.

Sau khi bọn hắn đến địa điểm đó, Kim Hoa bà bà đang giằng co cùng Tạ Tốn.

Trương Vô Kỵ dặn dò Lục Quân Hi trốn đi, sau đó nhẹ nhàng hạ thấp eo đi trước. Triệu Mẫn cùng Chu Chỉ Nhược hiển nhiên khí tràng bất hòa, hai cô nương này ai cũng đều không nguyện ý chờ, Trương Vô Kỵ rơi vào đường cùng, chỉ có thể đồng ý để các nàng đi cùng.

Lục Quân Hi ngược lại là thật nghe lời, ngoan ngoãn trốn ở phía sau tảng đá ở xa xa, sau đó lại đem Kim Hoa bà bà đá ra khỏi đội ngũ.

Sau khi làm xong hết thảy, Lục Quân Hi lập tức sử dụng ám trầm tỏ khắp tiến vào trạng thái ẩn thân, sau đó đi tìm sứ giả Ba Tư Minh Giáo đến.

Không nói Lục Quân Hi tiến hành có bao nhiêu thuận lợi, thế nhưng Trương Vô Kỵ bên này, so với trong nguyên tác càng thêm thê thảm. Không chỉ có Triệu Mẫn bị thương hôn mê, Chu Chỉ Nhược cũng trọng thương.

Sau khi chạy trốn lên thuyền, Trương Vô Kỵ bỗng nhiên vội la lên: "Tiêu rồi! Quân Hi đệ đệ còn ở trên đảo!"

====================================

Tác giả có lời muốn nói: Kịch tình nhanh hơn, chương tiếp theo xuất hiện cái gì đều không muốn kinh hoảng.

Editor có lời muốn nói: Dạo này shock kết quả thi nên đăng trễ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net