Chap 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em yêu người, thiên thần xinh đẹp của em..

Người muốn em đặt tên cho loài hoa này sao..?!

Em thích hoa ly lắm, cảm ơn người.

Cảm ơn người vì tất cả...em đã rất hạnh phúc khi ở bên cạnh người...thiên thần Hanagaki..

......

Hoảng hốt bật dậy sau giấc mơ ấy, gương mặt toát đầy mồ hôi cùng với nhịp thở dốc không đồn đều, đôi đồng tử cứ mờ mờ ảo ảo, nhìn vào bàn tay trước mặt mà xém nữa rơi giọt lệ chua xót. Hai tay đưa lên ôm lấy khuôn mặt lấm lem mồ hôi sau giấc mơ kì lạ, tâm trí cứ bất ổn không tài nào tỉnh táo được đến khi người bên cạnh cất tiếng nói.

"Ngài lại gặp ác mộng sao?"

Giật mình đưa mắt nhìn sang người bên cạnh, Inui Seishu đang nhìn hắn với khuôn mặt đầy vẻ lo lắng, đôi đồng tử ánh lên tia căng thẳng, thấp thỏm khi nhìn thấy gương mặt đang chảy đầy mồ hơi cùng với tiếng thở dốc của hắn.

"Ta không sao...chắc tại dạo này tâm trí có chút căng thẳng nên lúc ngủ không yên thôi."

Khuôn mặt căng thẳng cuối cùng cũng dần giãn ra, bình tâm lại như lúc đầu. Giọng nói có chút khàn khàn khác hẳn mọi hôm của hắn khiến cho Inui không khỏi lo lắng, tức tốc mang đến một cốc nước ấm cho Takemichi.

"Cảm ơn ngươi, Inui-chan!"

Đưa tay xoa nhẹ mái tóc ánh kim của Inui Seishu giống một chú cún con, anh không những không khó chịu, trái lại còn rất hưởng thụ bàn tay ấm áp đang đặt lên mái tóc của mình.

"Ngài có thể gọi tôi là Seishu nếu ngài muốn.."

Ngượng ngùng mà nói với vị Ma Vương trước mặt, Inui đã muốn hắn gọi thẳng tên mình lâu lắm rồi, mà lúc nào hắn cũng quen miệng gọi Inui-chan , chẳng bao giờ gọi Seishu như anh mong muốn.

Nhưng hôm nay, hắn lạ lắm, liền chấp thuận điều này rồi cười nhẹ với anh, gọi tên anh với giọng nói chan chứa đầy sự ngọt ngào.

"Cảm ơn ngươi, Seishu!"

Gương mặt anh bắt đầu đỏ ửng bởi lời nói đó, bởi giọng nói ấy, không kiềm được cảm xúc mà lao thẳng ngay ra ngoài, khiến hắn nhìn thấy cảnh tượng này thì chỉ biết cười phì.

Dòng suy nghĩ bên trong bây giờ thật hỗn loạn, tâm trí anh cứ nghĩ lại khoảnh khắc vừa rồi, giọng nói ấm áp đã gọi tên anh, khiến cho trái tim loạn nhịp lại ngày càng loạn nhịp hơn, khiến cho anh rối bừng không thôi.

Đột nhiên tiếng bước chân lộp cộp từ xa phía hành lang đang đi tới, bóng người cứ lấp ló rồi lại hiện lên như một cái bóng, Inui thấy gã, liền nhíu mày nhẹ. Đợi đến khi gã đến gần, gằn giọng hỏi.

"Đến đây làm gì?"

Như bỏ qua lời nói của Inui, gã ta cứ trực tiếp đi vào căn phòng của Takemichi, khiến cho anh bỗng giật mình, ngay lập tức liền nắm chặt lấy cổ tay của gã, khó chịu nhìn Kisaki.

"Không được sự cho phép của ngài ấy, ngươi không được vào dù chỉ một 1cm!"

Dường như nghe được tiếng ồn từ bên ngoài vọng vào, hắn biết chắc kẻ bên ngoài kia là kisaki, con quỷ hắn cần cảnh giác. Nhưng hôm nay có lẽ phải cần gã rồi, nên chắc để gã ở trong căn phòng này một hôm chắc cũng không phát sinh vấn đề gì.

Nói rồi liền rời giường mà bước ra ngoài, khi hắn mở cánh cửa ra, tiếng ồn ào cãi nhau đã ngay lập tức biến mất, thay vào đó là hai con quỷ đang nhìn chằm chằm vào hắn. Hắn chuyển hướng ra nhìn Inui, nhẹ nhàng nói.

"Seishu, có thể pha cho ta một tách trà không?"

Mệnh lệnh của hắn là tuyệt đối, Inui ngay lập tức vâng lời mà nhanh chóng chuẩn bị trà cho hắn nhưng vừa quay người đi được vài bước thì hắn lại nói thêm.

"Nhớ pha thêm một tách nữa đấy."

Inui thừa biết tách trà thứ hai dành cho ai nhưng anh không ngờ được hắn lại tự mình nói anh hãy pha cho gã quỷ lạ mặt kia một tách, thật tức chết mà. 

Thấy được bộ dạng cọc cằn hiếm thấy của Inui, Takemichi cũng chỉ biết phì cười nhẹ rồi chuyển hướng sang nhìn Kisaki.

"Hôm nay có vài việc phải nhờ ngươi rồi, Kisaki Tetta."

"Được trợ giúp cho ngài là một vinh hạnh đối với tôi, Ma Vương đáng kính."

HẾT CHAP 38



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net