CHƯƠNG 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sân bay

"Chào anh Du Du" Vừa nhìn thấy Bắc Hoằng Du từ cửa sân bay đi ra, Hắc Điệp chạy đến khoác tay anh tươi cười

"Anh vốn định tạo cho em bất ngờ, không ngờ em đã biết rồi" Bắc Hoằng Du cưng chiều xoa đầu cô

"Bác trai, bác gái vẫn khoẻ chứ?"

"Họ rất khỏe. Việc kinh doanh nhà hàng trên đảo đang rất thuận lợi. Họ muốn anh đến đây cùng em một thời gian"

"Ồ. Du Du, anh đói không? Vẫn món cũ nhé?" Cô nháy mắt với anh

"OK!"

Nhà hàng

"Á, quân ăn trộm! Trả sushi lại cho em!" Hắc Điệp cắn môi đe doạ Bắc Hoằng Du

"Không trả!" Anh le lưỡi, đem sushi cướp được từ cô cho vào miệng

"Ngon" Anh gật gù chọc tức cô

"Đáng ghét! Ta sẽ lấy hết tất cả của nhà ngươi!" Hắc Điệp dùng nĩa xiên hết những viên sushi của Bắc Hoằng Du bỏ vào đĩa mình, cầm đĩa tránh xa khỏi anh

"Này, này!" Anh trợn mắt nhìn đồ ăn của mình bị cướp một cách trắng trợn

"Ngon quá đi a~~~" Cô nhai nhồm nhoàm, đá lông nheo nhìn anh

Vẫn bộ dáng ngông nghênh, tự đắc mà đáng yêu đó, Bắc Hoằng Du vẫn không thể nào không yêu Hắc Điệp, anh mỉm cười nhìn cô

Nha đầu, từ nhỏ cho đến bây giờ, em vẫn luôn thích tranh giành thức ăn với anh. Em biết không? Chính sự háu ăn mà đáng yêu của em càng khiến anh yêu em hơn nữa

Đưa điện thoại lén chụp vẻ mặt Hắc Điệp đang nhai một cách ngon miệng, anh che miệng cười khẽ

Điện thoại hiện lên dòng chữ

"Thiết lập màn hình chủ?"

Anh ấn nút Apply

"No quá đi!" Cô vỗ bụng mình

"Lần sau anh sẽ không để em dễ dàng cướp thức ăn của anh" Anh véo mũi cô

"Lần nào anh cũng nói câu đó, nhưng lần nào anh cũng thua em!" Cô le lưỡi

"Hãy đợi đấy"

"Giờ chúng ta đi đâu đây?" Cô chống cằm nhìn anh

"Hội chợ nhé? Anh nghe nói gần đây có hội chợ vào buổi tối, rất vui nhộn" Anh đưa tay về phía cô

"Đi thôi!" Cô nắm lấy tay anh

Cặp đôi trẻ rời khỏi nhà hàng để lại những đôi mắt ngưỡng mộ của mọi người dành cho họ. Một cặp đôi uyên ương đẹp đến không thể ngờ

~~~~~~~*~~~~~~~

Hắc gia

"Đây là lãnh thổ của tôi, cấm anh xâm chiếm" Chúc Tự Dao đặt một chiếc gối chính giữa giường, phân chia phần giường với Hắc Thần

"..." Anh lạnh nhạt nhìn cô

"Ngủ ngon!" Dứt lời, cô chui tọt vào trong chăn, đắp kín cả người, nằm co ro như một chú sâu

Nằm mãi không thấy có động tĩnh bên ngoài, cô nghi hoặc ló đầu ra ngoài. Hắc Thần rất tuân thủ nằm ở phần giường của mình

Hắn ta ngủ rồi? Hắn ta không có làm gì mình cả

Thở phào nhẹ nhõm, cô thoải mái đi vào giấc ngủ

Thời gian tích tắc qua đi, hai người một chiếc giường, nhưng lại bị ngăn cách nhau bởi một chiếc gối

"Tự...Ngôn..." Chúc Tự Dao mơ màng gọi tên Chúc Tự Ngôn, đưa tay sờ quờ quạng

Hắc Thần bị tiếng gọi của cô mà thức giấc, anh nhìn cô đang tìm kiếm thứ gì đó, khoé môi anh nhếch lên, nhanh tay ném chiếc gối xuống giường, nhích người sang phía cô

Chúc Tự Dao chạm được vào thứ gì đó rất mềm mại, cô lập tức ôm lấy nó, im lặng ngủ đi. Vuốt tóc cô, anh đặt đầu cô tựa lên lồng ngực mình, tay ôm eo cô nhắm mắt

~~~~~~~*~~~~~~~

"Anh, đứng ở đó! Không được tiến lại đây!" Chúc Tự Ngôn ngồi một góc trên giường, nhìn Hắc Phong từ trong phòng tắm bước ra, trên người anh chỉ quấn độc nhất một chiếc khăn tắm, anh đang liếm môi tiến về phía cô

"Ấy chết! Tôi lỡ leo lên giường rồi" Anh ngây thơ nói

"Xuống mau! Tôi sẽ đánh anh chết đấy!" Cô đe doạ

"Ôi, hôm qua có người đè tôi ra mà cưỡng hôn. Bây giờ cô ấy không chịu trách nhiệm với tôi mà còn muốn đánh chết tôi" Anh bi ai nói

"Ai...Ai cưỡng hôn anh? Nói dối" Cô lắp bắp

"Vậy những dấu vết này là gì đây?" Anh chỉ vào những dấu hôn đỏ chi chít hiện trên cơ bụng săn chắc

"Tôi...Tôi không biết" Cô đỏ mặt xoay đầu

Trời ạ có đánh chết cô cô cũng không nhớ tối qua cô đã làm gì!

"Cô muốn bù đắp với tôi như thế nào? Lần đầu tiên có người dám sàm sỡ tôi đấy" Anh ai oán nói

"Tôi...Tôi..."

"Thôi được rồi, tôi cũng không muốn làm khó cô. Chuyện này xem như chưa từng xảy ra vậy" Anh buồn bã nói, giả vờ đáng thương rời đi

Chúc Tự Ngôn, mày không được là con người không có trách nhiệm, mày đã làm thì phải nhận lấy hậu quả

Lão Thiên a! Con sẽ điên mất!!!! Người đang trêu đùa con phải không???

"Được rồi, tôi sẽ bù đắp cho anh" Cô nhảy xuống giường, từ phía sau níu tay anh

Phía trước Hắc Phong cố nén cười, nhưng thực chất trong lòng anh đang đánh trống ăn mừng

Thành công rồi! Thành công rồi! Cho dù có xài chút thủ đoạn bỉ ổi nhưng cũng không đáng tiếc

"Em nói thật chứ?" Hắc Phong nắm tay cô

"Ừ...Ừm..." Cô cúi đầu gật gật

"Vậy thì...Để anh làm người đàn ông của em được không?" Anh lém lỉnh nói

"Gì cơ? Không! Không được!" Cô xua tay lắc đầu

"Chẳng phải em nói sẽ bù đắp với anh sao?" Anh chớp mắt

"Này nha! Đừng hòng lừa tôi, tôi chẳng qua cũng chỉ sàm sỡ anh một chút, cũng chưa có lên giường với anh. Lần đầu của anh đã bị cướp mất đâu mà muốn làm người đàn ông của tôi?"

Muốn lừa bà sao? Tên Hắc Phong chết tiệt!

Hắc Phong đổ mồ hôi hột, kì này chết anh thật rồi. Người ta nói 49 gặp 50 quả thật không sai mà. Cô gái này khó nuốt hơn cả anh tưởng

"Vậy em để anh sàm sỡ lại em được không?" Hai mắt anh sáng rực nhìn cô, cười nham hiểm

"Anh dám không? Tôi là đàn ông chuyển giới đấy" Cô nhướng mày

"Hả?" Anh há hốc mồm

"Tôi sẽ khao anh đi ăn, coi như là bù đắp. Giờ đi thôi" Cô mở cửa đi ra ngoài

"Này này, chờ anh một chút! Anh phải thay đồ nữa!"

P/s: Huhu, mình sắp thi đến tận 10 môn nên lịch ra chương sẽ bị chậm trễ nên mọi người đừng giận, bỏ rơi mình nha. Tui khổ quá :((, tại sao 10 môn!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net