Chương 4:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong phòng vệ sinh

"Cầm Nhã, cô ả tên Ngô Giai Kỳ đó chắc chắn không phải là con của Ngô Triết Hàm!" Một cô gái mặc chiếc đầm đỏ vuốt tóc nói chuyện với Cao Cầm Nhã

"Mạc Ly, chuyện này tớ đã nghi ngờ trước cậu, trông cô ta không có nét tương đồng với Ngô Triết Hàm!" Cao Cầm Nhã thoa son

"Cô ta chắc hẳn là tình nhân bao nuôi của Triết Hàm hoặc là một người mới vào ngành giải trí cần dựa dẫm vào kim chủ để nổi tiếng. Một ả tiện nhân đê tiện! Cô ta không bằng một góc của cậu!" Mạc Ly khinh thường nói

Cạch!

Cánh cửa phòng vệ sinh mở ra. Giai Kỳ nắm chặt nắm đấm, nở nụ cười không hề có nhiệt độ bước đến Mạc Ly

Cao Cầm Nhã và Mạc Ly hoảng hốt, không ngờ cô lại ở trong này

"Cô...Cô muốn làm gì?" Mạc Ly sợ hãi lui về sau

"Ngô tiểu thư, cô không được làm càn!" Cao Cầm Nhã chắn trước mặt cô

"Tôi chính là hạng người thích làm càn!"

Cô đá Cao Cầm Nhã văng ra khỏi cửa chính nhà vệ sinh. Mạc Ly gương mặt tái mét, Giai Kỳ đưa tay lên bóp cổ cô ta, cô ta giãy giụa tứ chi

"Ngô Giai Kỳ! Thả...tôi...ra!"

Đôi mắt Giai Kỳ trợn to, những tia máu đôi mắt hằn lên rõ rệt trông cô vô cùng đáng sợ, sức lực bàn tay càng gia tăng, đôi môi gằn từng chữ

"Trên.đời.này.tôi.ghét.nhất.bị.người.khác.đem.ra.so.sánh!"

Quan khách vội vã chạy đến phòng vệ sinh, khi đến nơi thì không ai dám lên tiếng ngăn cản vì vẻ mặt của Giai Kỳ lúc đó đáng sợ đến mức người ngoài nhìn thấy phải phát run. Họ đành thương xót cho số phận của cô gái xấu số

"Giai Kỳ! Được rồi!"

Triết Hàm đút hai tay vào túi quần ung dung bước đến gỡ tay cô ra khỏi cổ Mạc Ly, cô ta ngồi bệt xuống thở dốc

Vẻ mặt Giai Kỳ trở lại vẻ bình thường, chị xoa đầu cô, ngồi xổm xuống đối mặt với Mạc Ly

Rầm!

Mạc Ly hoảng sợ ngất xỉu, nắm đấm của Triết Hàm chỉ cách đầu cô ta 1 cm, bức tường xuất hiện vết nứt. Chị đứng dậy ôm Giai Kỳ

"Con gái tôi tính khí rất xấu nếu khiến nó tức giận là một điều không tốt nhưng một khi đụng chạm đến nó cũng là đụng chạm đến Ngô Triết Hàm tôi. Các người hiểu ý tôi rồi chứ!"

Quan khách gật đầu rồi nhanh chóng rời đi, chị ôm cô ra ngoài sảnh. Phục vụ mang khay rượu đi đến, cô cầm ly rượu đầy uống sạch nhằm hạ cơn tức giận đang sôi trào trong lòng

"Đó không phải là nước, là rượu!" Chị giựt lấy ly rượu trên tay cô đặt lên khay

"Hức...Con thấy nó...hức...trong suốt...mà...Ngon quá...Hức!"

Giai Kỳ mặt đỏ ửng, bước đi dần trở nên loạng choạng. Triết Hàm lắc đầu, bế cô ra xe

Ngồi vào xe, cô dựa vào lòng chị. Vì say rượu cô đem tất cả những lời trong lòng mình nói ra tất cả

"Mẹ biết không? Con rất hận kẻ đã giết cha mẹ con nhưng đồng thời con rất cảm ơn hắn, nhờ hắn con đã gặp được mẹ. Từ khi bắt đầu sống cùng mẹ, con phát hiện cuộc sống của con không thể thiếu mẹ. Con rất yêu mẹ, không phải tình cảm mẫu tử mà chính là tình cảm yêu đương. Con biết mẹ thường xuyên cùng nhiều phụ nữ bên ngoài phát sinh quan hệ nhưng con không oán trách. Ở trong mắt mẹ, con chỉ là một Kỳ Nhi bé bỏng. Mỗi khi mẹ âu yếm con, con rất hạnh phúc. Cuộc sống của con chỉ cần như thế, con đã mãn nguyện!"

Triết Hàm hôn nhẹ lên đỉnh đầu cô rồi trầm mặc

Vừa về đến nhà, cơ thể Giai Kỳ đột nhiên nóng như hàng ngàn ngọn lửa thiêu đốt, nhột như có hàng ngàn con kiến bò khắp người, cô bắt đầu cởi váy, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Ly rượu lúc nãy cô uống rất mạnh, bây giờ mới chính là lúc tác dụng của rượu phát tán

"Aaaa!!!! Khó chịu quá! Mẹ giúp con, giúp con!"

Cơ thể cô không còn một mảnh vải, cả người đỏ lên vì tác dụng của rượu, cô quằn quại uốn éo trên giường trông rất nóng mắt. Triết Hàm nắm gáy cô hôn lên đôi môi nhỏ nhắn

"Cởi áo ra đi!"

Đôi tay cô run rẩy cởi từng khuy áo và bra chị, đem tay cô đặt lên vật mềm to lớn nói

"Sờ nó!"

Cô vuốt ve vật nóng bỏng, vật đó ngày càng căng to. Chị hít sâu cắn lên bầu ngực no tròn của cô, một tay xoa bóp bên còn lại, một tay lần xuống nơi nhạy cảm ướt át của cô ấn lên hoa nguyệt

"Ư...Mẹ...Ư...Cảm giác thật lạ...Ư!"

Cô ôm đầu chị ấn vào ngực, bàn tay vuốt ve gia tăng tốc độ, luôn miệng gọi" Mẹ". Triết Hàm như muốn bùng nổ, dục vọng cùng cảm giác loạn luân khiến chị không thể nào kiềm chế được nữa. Đem hai ngón tay cứng rắn tiến vào, phá đi tấm màng trinh tiết, ra vào mãnh liệt, cúi người mút hai bầu ngực

Đau đớn cùng khoái cảm đồng loạt xuất hiện, Giai Kỳ thở dốc, quấn hai chân vào hông chị, đung đưa theo từng nhịp ra vào.Chị vươn người mạnh bạo hôn cô, mút lưỡi cô đến tê dại. Ngón tay cứng rắn của chị bị bên trong cô siết chặt, hơi thở cô trở nên dồn dập, chị đem ngón tay rút ra ngoài

Cơn cao trào bị dập tắt, cô khó chịu cấu lưng chị, đôi mắt mơ hồ bị dục vọng che khuất nhìn chị cầu xin

"Mẹ! Đừng dừng lại, con muốn mẹ. Con muốn mẹ!"

"Nói ta biết! Con yêu ta không?" chị cắn vành tai cô

"Yêu hơn tất cả mọi thứ trên đời!" Cô ôm chị thật chặt như thể chị sẽ biến mất ngay lập tức

"Ngoan lắm!"

Áp hạ thân cùng với hạ thân Giai Kỳ lần nữa va vào trong cô, không còn nhẹ nhàng như trước mà điên cuồng mãnh liệt. Từng nhịp lên xuống của chị như ném cô xuống địa ngục rồi đưa cô lên thiên đàng

Cả đêm chị như một con mãnh thú điên cuồng ra vào trong cơ thể cô. Đem cô bày ra đủ mọi tư thế, mọi nơi trong phòng đều có dấu vết hoan ái của cả hai


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net