Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Giai chần chừ trước cửa một lát thì nhân viên cửa hàng tưởng nàng muốn mua quần áo, vội vàng bắt chuyện mời nàng đi vào trong, Lý Giai thở sâu, nhấc chân đi vào.

"Tùy ý xem a, bên này đều là hàng mới, vừa nhập về." Một vị nữ nhân viên theo sát sau đó, cười giới thiệu.

"Ta là đến tìm Vương lão bản, là Tân luật sư giới thiệu ta đến đây làm việc." Lý Giai cùng nàng cười cười, hơi ngại ngùng nói. Nghe được không phải đến mua quần áo mà là đến tìm việc làm, nữ nhân viên lập tức nét tươi cười biến mất, nhìn Lý Giai từ trên xuống, liếc mắt một cái xem xét rồi nói "Cô chủ ở bên trong bàn thu ngân, tự vào đó đi."

Lý Giai vẫn cười nói cảm ơn, sau đó hướng vào trong cửa hàng đi đến, thuận tiện nhìn toàn bộ xung quanh, không phải nhỏ nhưng cũng không quá lớn, y phục cũng rất đẹp, nàng chưa bao giờ đi vào các cửa hàng loại này để mua quần áo, phỏng chừng giá cả hẳn là rất đắt. "Chào ngươi." Lý Giai đi tới trước mặt bàn thu ngân, ngồi bên trong là một nữ nhân trung niên, "Xin hỏi có đúng là Vương lão bản không ? Ta là Lý Giai, do Tân luật sư giới thiệu ta tới."

Nữ nhân kia ngẩng đầu nhìn Lý Giai, một tiểu cô nương thanh tú rất xinh đẹp, cười ha hả, bộ dạng vui vẻ nhìn nàng, nàng từ trong ngăn kéo lấy ra một tờ giấy đưa cho Lý Giai, "Hảo, ngươi đem chứng minh thân phận (CMND) chứng cho ta xem, tiếp theo điền hết tờ giấy này, sau đó thì ở chỗ này đi làm đi , Tân luật sư trước đây giúp ta không ít ta khẳng định hội chiếu cố ngươi."

"Đa tạ ngài."Vừa nhìn bản thân mình đơn giản như vậy đã được thu nhận, Lý Giai xúc đụng cúi đầu 90 độ cảm ơn, khẩn trương lấy ra giấy chứng minh thân phận, sau đó điền vào phần hồ sơ nhân viên.

************************

Vương lão bản cấp nàng quy củ trong cửa hàng, thời gian ca sáng bắt đầu từ lúc 8h sáng đến 5h chiều, 12h sẽ được nghỉ trưa ăn cơm. Thời gian ca tối bắt đầu từ 12h đến 9h tối, từ 4h đến 5h chiều sẽ nghỉ ngơi ăn cơm chiều. Bởi vì biết rõ Lý Giai trong nhà có một manh nhân cần phải chăm sóc nên Vương lão bản đã đồng ý để nàng chỉ làm ca sáng, không cần đổi ca. Sau đó, lương 1 tháng sẽ là 1000 đồng, mỗi y phục bán đi sẽ được 8% khuê hồng, y phục giá càng cao được bán đi thì tiền khuê hồng sẽ càng cao, do đó người nào bán thật tốt sẽ kiếm thật nhiều tiền. Một ngày nghỉ phép sẽ trừ 40 đồng vào tiền lương, đến trễ một giờ sẽ trừ 5 đồng. Mỗi lần có y phục mới nhập về, Vương lão bản sẽ cấp cho nhân viên mức giảm giá thấp nhất, ví dụ một bộ y phục giá 200 đồng, ví bằng Vương lảo bản đưa ra mức giảm giá thấp nhất là 75 đồng, theo đó nhân viên có thể căn cứ vào giá 200 ban đầu mà bán, cũng có thể giảm cho khách hàng một chút, miễn sao đừng hơn 75 đồng, thế nhưng nếu càng giảm giá thì tiền khuê hồng vì thế càng giảm theo...

Sau khi chăm chút nghe lão bản nói toàn bộ quy củ trong cửa hàng, Lý Giai đều đem từng việc nhớ kĩ trong đầu, sau đó nàng vẫn phải bỏ tiền ra mua đồng phục, đây là bắt buộc phải mua, kỳ thực đồng phục cũng chính là y phục trong cửa hàng, chỉ là nhân viên sẽ được mua với giá vô cùng ưu đãi. Cũng trong ngày, cô chủ đã để nàng ở lại học hỏi một chút để thích ứng, ngày mai bắt đầu đi làm. Lý Giai nhìn theo các nhân viên khác đứng ở bên ngoài vỗ tay gào thét, tỉ mỉ quan sát bọn họ như thế nào làm việc, bình thường chỉ có khách hàng vào cửa, sẽ có nhân viên đi theo vào bên trong, sau đó bồi bên người, mãi cho đến khi khách hàng ly khai hoặc mua quần áo, nếu mà khách hàng mua quần áo thì nhân viên cũng phải đi theo, như vậy cô chủ mới biết được là do ai bán đi.

"Ai, ngươi là hôm nay mới đến sao ? Cùng cô chủ có quen biết a ?" Một nam nhân viên đứng kế bên Lý Giai đã trộm ngắm Lý Giai thật lâu, cuối cùng cũng mở miệng bắt chuyện, nếu bàn về nữ hài tử xinh đẹp, con gái trong cửa hàng đều nhìn rất xinh đẹp, tuổi còn trẻ, mỗi người đều tự trang điểm kỹ lưỡng, có thể có người xấu, nếu không dỡ bộ mặt trang điểm xuống thì chân diện mục ai cũng không biết, nhưng Lý Giai chính là không hề trang điểm vẫn rất thanh tú mỹ lệ, đây là thật xinh đẹp. Kỳ thực cũng không chỉ có hắn ngắm Lý Giai.

"Ân." Lý Giai cười gật đầu, " Là bằng hữu của ta giới thiệu ta tới, là người mới, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn."

"Ngươi trước đây từng làm qua việc này chưa ?"

"Chưa từng."

"Ha ha, không khó, học sẽ được, sau này cái gì không biết cứ hỏi ta."

"Cảm ơn."

"Ngươi tên gì ?"

"Lý Giai."

"Ta là Hàn Tân."

************************

Tại cửa hàng đứng cả một ngày, trời gần tối Vương lão bản gọi Lý Giai cùng mọi người cùng ca với nàng quay về, Lý Giai cầm đồ dùng thu dọn trong cửa hàng, chuẩn bị ly khai thi "Ngươi ăn gì chưa ? Cùng nhau ăn một bữa cơm rồi hãy trở về nhà." Hàn Tân cũng thu dọn thật tốt, đi tới bên cạnh Lý Giai mời.

"Không cần, trong nhà còn có người chờ ta."

Lý Giai rất lễ phép mỉm cười khước từ, hướng phía trạm xe công cộng đi đến, "Lần sau đi, cảm ơn."

Hàn Tân vuốt cằm nhìn bóng hình Lý Giai rời đi, trong lòng đang suy nghĩ, sẽ không phải là đã có chủ rồi chứ.

Lý Giai xuống xe thì không vội trực tiếp về nhà, vừa nãy ở trên xe nàng thấy có một chợ bán thức ăn, ngay không xa chỗ ở cho lắm, nàng xuống xe tìm kiếm một hồi, vừa cước bộ vừa hỏi một tiểu sinh ( nam trẻ), cuối cùng cũng tìm được. Đi vào trong lại mua một ít rau cùng thịt, còn mua thêm vài con cá nhỏ, nơi này giá cả so với siêu thị rẻ hơn nhiều, có thể nói với giá cả này, thức ăn vẫn còn khá tươi mới. Nàng mang theo một đống thức ăn về đến nhà, Tiểu Văn đang buồn chán ngồi ở bên cạnh bàn ở trong phòng khách, nghe được tiếng mở cửa lập tức vểnh tai, chờ mong là thanh âm Giai Giai, Lý Giai cầm đồ vật đặt ở trên bàn bếp, sau đó quay về ôm Tiểu Văn thơm mát hôn một cái, "Nhớ ta không ?"

"Nhớ." Tiểu Văn cười hì hì trả lời, Lý Giai nhìn xuống túi kẹo trên bàn đã trống trơn, mới đột nhiên nhớ tới, hôm nay đã quên mua kẹo cho Tiểu Văn. Ai, để một lát khi đã cơm nước hoàn sẽ dẫn theo nàng xuống phố tản bộ với mua kẹo, ngày đầu tiên đi làm khẩn trương nên mọi thứ cái gì cũng đều quên hết.

Lý Giai xem lại phần cơm trưa nàng đã cấp cho tiểu văn lúc ban sáng, đã ăn rất nhiều nhưng vẫn còn thừa lại một chút, nàng đem cơm trộn lại với nhau, dùng một cái gà mên nhỏ bỏ vô, trước đó đã nhiều lần dạy Tiểu Văn cách sử dụng lò viba, đem gà mên bỏ vào, đóng cửa lại, sau đó ấn vào nút khởi động, Tiểu Văn cũng đã luyện tập qua vài lần, Lý Giai lúc này mới yên tâm, nàng chỉ cần, mỗi ngày dặn đi dặn lại Tiểu Văn ấn vào cái nút vài lần là được, cái nút kia cứ 1 lần ấn là 30 giây, hai lần là một phút, cứ từ đó mà suy rộng ra.

"Ở chỗ này đợi, ta đi làm cơm, ân ?" Lý Giai xoa xoa gương mặt dễ thương của Tiểu Văn, nàng ngoan ngoãn gật đầu, nhưng kết quả chỉ chốc lát sau khi Lý Giai vào phòng bếp, Tiểu Văn cũng sờ soạng đi đến, vểnh môi hôn Lý Giai, "Ta cũng đến giúp đỡ, ta có thể rửa rau." Nàng chính là rất muốn cùng Giai Giai đợi cùng một chỗ a, đợi lâu như vậy mới hết giờ làm trở về, hảo nhớ Giai Giai.

"Ngươi..." Lý Giai thở dài, vừa thấy Tiểu Văn biểu tình đáng thương như vậy, tự mình phải mềm lòng, cái gì đều có thể cấp nàng, "Không được tùy ý chạm bậy, nghe không ?"

"Ân." Tiểu Văn vui vẻ ôm lấy Lý Giai, tại gương mặt nàng hôn nhẹ một cái, "Giai Giai tốt nhất."

Bất đắc dĩ lắc đầu, Lý Giai rời xa bếp lò cấp Tiểu Văn một cái bồn nước, bên trong có ngâm một chút rau xanh để nàng rửa. Sau đó chính tự mình bắt đầu làm sạch con cá mới mua, không biết Tiểu Văn có thích ăn cá không, thế nhưng mà trên TV thường nói hản sản có rất nhiều dinh dưỡng, hy vọng Tiểu Văn ăn vào có thể cao thêm một tí. Tiểu Văn rất dụng tâm tẩy rau, mỗi phiến lá đều tỉ mỉ chà xát, có thể giúp Lý Giai làm việc thật vui vẻ, thực ra Lý Giai cũng chính là vì để nàng có chút việc làm, phần lớn rau và thức ăn nàng đều để trong một cái bồn khác ngâm nước, một hồi còn phải chính tự mình rửa.

Kết quả Lý Giai bận rộn hồi lâu, đã bắt đầu xào rau, Tiểu Văn vẫn còn ở bên kia chăm chú rửa rau, Lý Giai quay đầu thấy nàng vẻ mặt chuyên tâm, cảm thấy vô cùng buồn cười, đi tới bên cạnh bất chợt hôn một cá, "Tiểu ngốc tử, rau đều bị ngươi rửa nát vụn hết rồi a."

"A ? Nát vụn ? Xin lỗi.. ta hảo ngốc..." Tiểu Văn cúi đầu, lập tức trở nên mất mát khổ sở, cái miệng nhỏ nhắn chu ra, cơ hồ như sắp khóc. Lý Giai thấy thế vội vàng nói, "Gạt ngươi rồi, rửa rất sạch, ta cần chúng xào rau, cho ta đi." Thuận tay đem đống rau đang ở trong tay Tiểu Văn quay trở lại, rất nhanh phóng tới cái bồn khác rửa qua một lần nữa, sau đó đồng thời cho hết vào trong nồi.

"Thực sự không nát ?" Tiểu Văn vẫn ở phía sau lo lắng nhỏ giọng hỏi.

"Không có, rửa rất sạch, cảm ơn ngươi, Tiểu Văn thật thông minh."

Tiểu Văn lúc này mới bật cười, đôi tay nhỏ bé vân vê góc áo, hài lòng vặn vẹo.

"Ngoan, hiện tại đi ra ngoài có được hay không ? Đợi lát nữa thức ăn chín có thể ăn, nghe lời a." Lý Giai vừa cầm cái chảo bên trong đang có dầu vừa dỗ Tiểu Văn đi ra ngoài, dầu mỡ có khi hội bắn tung tóe mọi nơi, chỉ sợ vạn nhất văng trúng Tiểu Văn.

"Ân." Tiểu Văn vui vẻ trả lời, chậm rai đi ra khỏi phòng bếp, nàng vừa giúp Giai Giai làm việc a, hắc hắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net