Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Giai cầm một chén nhỏ, đem các loại thức ăn đều gắp vào, sau đó đặt bên cạnh chén cơm của Tiểu Văn, nói cho nàng đồ ăn ở nơi nào, khi ăn phải cẩn thận, Tiểu Văn gật đầu, nắm cái muỗng múc lấy một miếng cơm trắng đưa vào miệng.

Những người khác cũng bắt đầu tự mình ăn, anh trai Lý Giai cùng chị dâu tận lực tìm chuyện để nói, tránh để bầu không khí quá ngột ngạt, mẹ Lý Giai ngồi tại bên kia Tiểu Văn, bà luôn nhìn bộ dạng Tiểu Văn ăn cơm, dùng cái muỗng múc đồ ăn thực sự rất vất vả, Tiểu Văn thì ghé cái miệng nhỏ vào bát, sau đó chỉ có thể cố gắng ăn cơm trắng, cũng không than phiền, nhưng vẫn ăn rất ngon miệng, Lý Giai thương tiếc Tiểu Văn muốn uy nàng, thế nhưng lại e ngại sự có mặt của phụ mẫu nên cũng không thể làm gì, sợ bọn họ trong lòng khó chịu, không ngờ mẹ Lý Giai quả thực cũng không thể cầm lòng, cầm lấy cái muỗng cùng cái bát trong tay Tiểu Văn nói "Đến đây, ta uy ngươi này."

Mọi người trên bàn ăn nghe xong đều há hốc mồm trợn to mắt nhìn mẹ Lý Giai, mẹ Lý Giai không được tự nhiên cúi đầu, dùng cái muỗng tán nhuyễn cơm một chút, Tiểu Văn đưa tay kéo kéo mẹ Lý Giai nhỏ giọng nói "Không cần, ta có thể tự mình ăn, ngươi uy Giai Giai có được không, Giai Giai bình thường cũng đều uy ta ăn, ta cũng muốn uy Giai Giai, chính là.... Chính là...." Tiểu Văn càng nói càng nhỏ giọng, biểu tình rất khổ sở.

Nhìn Tiểu Văn đáng thương như vậy, còn muốn thương cảm cho Lý Giai, mẹ Lý Giai lại một trận xót xa, bà không nói gì, chỉ là cầm lấy chiếc đũa gắp một chút đồ ăn đưa đến bên mép Tiểu văn, "Mau há miệng ra."

Tiểu Văn vẩu môi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn há miệng, ăn lấy thức ăn mẹ Giai Giai uy tới, sau đó mẹ Lý Giai lại như thế uy Tiểu Văn từng ngụm từng ngụm. Lý Giai nhìn bố nàng một chút, phát hiện ông nhìn nhìn mẹ lại nhìn nhìn Tiểu Văn, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Ăn cơm xong, Tiểu Văn muốn giúp đỡ rửa chén, lúc này đây, mẹ Lý Giai cũng không tái từ chối, bà để Tiểu Văn rửa chén, tự mình lại ở bên cạnh chà nồi, Lý Giai thì đứng ở bên cửa nhà bếp nhìn hai người, trong lòng cảm thấy một sự thỏa mãn thật sâu.

Khiến cho mẹ Lý Giai vô cùng ngạc nhiên chính là, Tiểu Văn rửa bát dĩ nhiên thực sự lại rất sạch, hơn nữa Tiểu Văn cũng không giống thanh niên tuổi trẻ hiện tại rửa chén, "Ào ào" xả nước, không biết cái gì gọi là tiết kiệm nước, ( ý là nói mình đây mà =.,=) , nàng khi mở vòi nước, hiểu rõ là phải mở nhỏ một chút, khi không cần thì lập tức đem van nước khóa lại, những điều này đều là Lý Giai dạy nàng, Lý Giai đối với Tiểu Văn mỗi lần nói một việc, Tiểu Văn đều rất chăm chỉ lắng nghe nhớ kỹ.

Sau khi thu dọn xong xuôi, Tiểu Văn vẫn còn sợ hãi từ từ đi đến bên cạnh mẹ Lý Giai, kéo kéo y phục của bà, lấy lòng nhỏ giọng hỏi, "Ngươi có mệt hay không ? Tiểu Văn giúp ngươi xoa bóp vai được không ?" Mẹ Lý Giai nói không cần, lại bị Lý Giai mạnh mẽ đẩy bà đến ngồi trên ghế sô pha để cho Tiểu Văn giúp bà xoa bóp, ấn tượng của Tiểu Văn trong lòng mẹ Lý Giai đã từ từ nâng cao, hài tử này xác thực tựa như Lý Giai nói, rất hiểu chuyện, chỉ cần nỗ lực dạy nàng, phỏng chừng sau này cũng có thể giúp không ít cho cuộc sống của Lý Giai, không như nguyên lai suy nghĩ vốn là vô dụng.

Lý Giai đem quả dưa hấu rửa qua, cắt ra một nửa trên dĩa nhỏ, sau đó một nửa khác dùng bọc plastic bao bọc lại cẩn thận rồi đặt vào tủ lạnh. Sau đó bưng ra, mọi người bắt đầu ăn dưa hấu, chỉ có Tiểu Văn là không dám di chuyển, Mẹ Lý Giai cùng chị dâu nàng cũng cấp cho nàng cầm lấy một miếng, Tiểu Văn rất muốn ăn nhưng vẫn là từ chối, nàng biết rõ tự mình ăn dưa hấu, sau đó y phục cùng mặt đất sẽ đô hội bẩn như nhau, sở dĩ sợ bị mẹ Lý Giai chán ghét nên không dám ăn.

Lý Giai tự nhiên minh bạch điểm này, nàng xoay người đi tới phòng bếp lấy một cái bát nhỏ và cái muỗng, sau đó dùng một con dao nhỏ cắt một miếng lớn thành các miếng nhỏ để tại trong bát, sau đó cầm bát cùng muỗng đặt vào tay Tiểu Văn để nàng ăn, Tiểu Văn lúc này mới ngoan ngoãn ăn.

Lý Giai cười đối với mẹ cùng chị dâu nói, "Nàng vừa nãy là sợ ăn chỗ nào cũng đều là dưa hấu, đem nhà của chúng ta làm bẩn." Mẹ Lý Giai nghe xong xoa đầu Tiểu Văn gật đầu.

Lúc này đây gặp mặt có thể được coi là phi thường thuận lợi, ít nhất mẹ Lý Giai cùng chị dâu đều cảm thấy được Tiểu Văn là một hài tử không tệ, khi Lý Giai dẫn Tiểu Văn đi rồi, mẹ Lý Giai đem sự tình nói lại cho bố nàng, căn bản là bọn hắn nguyên lai muốn như thế cấm đoán, hoàn toàn là vì nghĩ Tiểu Giai nhà bọn họ đem hài tử nhà người ta lừa gạt, Tiểu Văn hài tử kia ban đầu là rất đáng thương, hiện tại được Tiểu Giai biến thành như vậy, nếu bọn họ hai người tái đối với Tiểu Văn nói lời lạnh nhạt có phải hay không là hơi quá đáng, huống hồ hài tử này quả thực rất hiểu chuyện, một chút chọc người khác chán ghét cũng không có.

Bố Lý Giai ở trong lòng suy nghĩ, cảm thấy cũng như thế, chỉ là trước mặt không nói ra, nhưng ít ra không thể khi dễ hài tử nhà người khác.

Có lần đầu tiên sẽ có lần thứ 2, rồi sẽ lại có rất nhiều lần, các nàng thời gian trước khi lên đường, Lý Giai cơ hồ như mỗi ngày đều mang theo Tiểu Văn về nhà. Bố mẹ nàng cũng từ từ tập thành thói quen có mặt của Tiểu Văn, ở chung với nhau phi thường hòa hợp.

Ngày ấy trước khi lên đường về, ngoài bố mẹ còn có ca ca tiễn đưa, mẹ Lý Giai vẫn còn đặc biệt cấp cho Tiểu Văn mua rất nhiều đồ ăn ngon để nàng trên dọc đường ăn, kỳ thực gạt bỏ đi thành kiến ban đầu trong lòng, tiếp nhận Tiểu Văn kỳ thực là không khó, khúc mắc phụ mẫu Lý Giai coi như đã được giải trừ, không thể thay đổi được nữ nhi cũng chỉ có thể thay đổi chính mình, nhất định muốn mở rộng lòng một chút.

"Hô" Seven vươn người, ngắm nhìn cảnh sắc đang chuyển động vút nhẹ qua bên cửa sổ nói "Cuối cùng cũng giàn xếp ổn thỏa."

Lý Giai ôm Tiểu Văn cười cười, "Cảm tạ, lần này thực sự cảm tạ các ngươi, nếu không ta thực sự không biết nên làm thế nào."

Seven rất không cảm kích, ánh mắt dò xét, cười xấu xa "Ta không phải giúp ngươi, ta là sợ ngươi đền không nổi tiền vi phạm hợp đồng, công ty chúng ta sẽ lỗ lớn."

Tân U bên cạnh dùng sức bấm sau lưng Seven, "Ngươi trong miệng không thể nói ra chút lời dễ nghe a."

Seven ôm lấy thắt lưng thống khổ nói "Lão bà, ngươi hạ thủ lại như thế tàn nhẫn, ngươi quá thiên vị nàng, ta đau lòng."

Lúc này Tiểu Văn mới ly khai khỏi Lý Giai, chậm rãi mò tới bên người Seven, khẩn trương hỏi "Seven, Tân tỷ tỷ có đúng hay không lại nhéo ngươi, ta xoa, có đúng hay không đau lắm ?" nói rồi đưa tay nhỏ bé vươn tới gương mặt Seven, Seven tức giận nói "Không phải nhéo mặt, chớ có sờ."

"Ách... Không phải mặt sao a." Tiểu Văn bừng tỉnh gật đầu, ngay lập tức tiếp tục lộ ra nụ cười xấu xa, "Tân tỷ tỷ không nhéo mặt ngươi thì để ta giúp nàng nhéo ngươi!"

Bàn tay nhỏ bé tại mặt Seven nhéo một cái, sau đó Tiểu Văn lập tức được Lý Giai ôm về trong lòng, nàng biết cái tiểu hài tử này chủ động đến bên cạnh Seven quả thực là không có ý tốt.

Seven một tay che mặt một tay ôm lưng, tức giận đến trợn mắt cắn răng, đem Tân U ngồi bên người nàng đang cười rất hài lòng, Tiểu Văn lui đến vào lòng Lý Giai cười trộm, hừ, ai cho nàng mấy ngày trước ra sức nhéo mặt mình a !

Lại là một đoạn đường về cãi nhau ầm ĩ, cuộc sống thời gian ngày trước khôi phục, Lý Giai sau khi nhận được sự lượng thứ của bố mẹ lại nghĩ tới nhiều chuyện khác, nàng nghĩ tới phụ mẫu Tiểu Văn, tuy rằng bọn họ đối với Tiểu Văn thật không tốt, cũng coi như là sinh dưỡng nàng nhiều năm, Tiểu Văn cũng có nghĩa vụ phải đền đáp họ, tự mình cùng Tiểu Văn cùng một chõ, cũng có trách nhiệm thay Tiểu Văn tận hiếu tâm.

Chính là Lý Giai đối với tỷ tỷ Tiểu Văn thật rất đau đầu, vừa nghĩ đến nàng sẽ lại xuất hiện cảm giác chán ghét, càng nghĩ, nàng chính là quyết định không phải đi về hỏi thăm phụ mẫu Tiểu Văn, nàng gọi điện cho Lâm tiên sinh, hy vọng hắn có thể giúp nàng, đi cấp cho phụ mẫu Tiểu Văn một chút tiền, cũng nghìn lần căn dặn phải giao đến tận tay mẹ Tiểu Văn, tuyệt đối không được để cho đại nữ nhi trong nhà thay mặt chuyển, Lâm tiên sinh viết rõ chuyện trong nhà Tiểu Văn, cũng hiểu biết về đức hạnh của người tỷ tỷ kia, hắn rất tình nguyện đáp ứng lời thỉnh cầu của Lý Giai.

Lý Giai để Tân U giúp đỡ đem tiền chuyển tới tài khoản của Lâm tiên sinh, sau đó Lâm tiên sinh lái xe đi đến địa chỉ Lý Giai đã nói cho hắn biết, đứng trước một tòa nhà cũ nát, nghĩ đến Lý Giai cũng từng ở qua chỗ này, Lâm tiên sinh trong lòng bỗng nhiên cảm thấy khó chịu, hắn tỉ mỉ tìm đến nhà Tiểu Văn, đi đến gõ cửa, một lát sau, một vị phụ nữ mở cửa bước ra nhìn nhìn Lâm tiên sinh hỏi "Tiên sinh, người tìm ai ?"

"Ngươi ... Là mẹ Tiểu Văn sao ?"

Nhắc tới Tiểu Văn, người phụ nữ kia có chút biến động, "Có đúng hay không Tiểu Văn phạm vào chuyện gì ?"

"Không phải. Ngươi trước tiên nói cho ta ngươi có đúng hay không là mẹ Tiểu Văn ?"

"Là... ta.."

"Vậy là tốt rồi." Lâm tiên sinh từ trong túi lấy ra một phong bì tiền, đưa tới trước mặt mẹ Tiểu Văn, "Số tiền này là Lý Giai đưa ta biếu cho ngươi, nàng hiện tại đang làm việc tại một công ty rất khá, Tiểu Văn cũng đang đi học, tuy rằng trước đây các ngươi có chút chuyện tình không được thoải mái, nhưng ngươi dù sao cũng là mẹ của Tiểu Văn, Lý Giai nghĩ rằng Tiểu Văn cũng có trách nhiệm hướng ngươi tận hiếu tâm, do đó ngươi nhận lấy đi."

Mẹ Tiểu Văn sửng sốt một lúc, vài giây sau mới phản ứng với Lâm tiên sinh nói là có ý gì, bà tiếp nhận phong thư, mở ra, vừa nhìn đến, bên trong quả thực rất nhiều tiền,

"Đây... " Bà hoàn toàn không biết nói gì, đã hơn một năm, bà ở trong lòng vô số lần mẳng rủa Lý Giai cùng Tiểu Văn, không nghĩ tới các nàng lại còn có thể cấp cho tự mình tiền.

Lâm tiên sinh đem bộ dạng kinh ngạc cùng lúng túng của mẹ Tiểu Văn đặt trong mắt, hắn nhẹ giọng nói "Kỳ thực, Lý Giai là một người rất tốt, có lẽ ngươi hận nàng bắt mất nữ nhi của mình, nhưng ngươi không cảm thấy Tiểu Văn cùng nàng cùng một chỗ so với các ngươi cùng một chỗ hạnh phúc hơn rất nhiều sao, ít nhất Lý Giai bây giờ còn có thể đem Tiểu Văn đến trường, nhưng với gia cảnh các ngươi, căn bản là không thể làm được điều này, đúng không ? Dù sao, ngươi cũng không cần lo lắng cho Tiểu Văn, Lý Giai đối với Tiểu Văn rất tốt, cuộc sống rất hạnh phúc, vậy... ta đi trước." nói xong, Lâm tiên sinh lại quay người đi xuống lầu.

Mẹ Tiểu Văn đem phong bì tiền trở lại trong phòng, kinh ngạc nghĩ đến, thế nào lại có người ngốc như vậy, ngay cả nữ nhi của bà thường nuôi dưỡng, ở bên ngoài buôn bán có kiếm lời, cũng tuyệt đối sẽ không nguyện ý cấp cho bà tiền, mà lúc như vậy đối đãi với các nàng, các nàng cư nhiên còn chủ động tặng tiền cho mình, có đúng hay không tự mình trước đây thực sự là sai rồi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net