Chương 641 - 650

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tay chợt nắm lấy Long tuyền kiếm, sau đó bước rút lui, đem Diệp Thiếu Dương kéo một cái lảo đảo, trong tình thế cấp bách, hắn liền cắn chót lưỡi, một búng máu phụt lên trên hai tay của Bạch Mao cương thi, lập tức bốc lên một cỗ hắc khí.






Chương 646 - Thi Ma Đại Chiến Huyết Thi Lột Da


"Tạo hóa vô cực, ngũ tâm đả thạch!"

Diệp Thiếu Dương tay phải nắm chặt Thất Tinh Long Tuyền Kiếm,năm ngón tay trái khép lại, vẽ thành vô cực ấn, một chưởng đánh vào ngực Bạch Mao cương thi.

Bạch Mao cương thi bị đánh lảo đảo lùi về sau, ngã vào trong nước.

Diệp Thiếu Dương nhìn Bạch Mao cương thi giãy giụa ở trong nước thuốc formalin, nghĩ thầm đúng là khác nghề như cách núi, thi ma rốt cuộc không phải thủy thi, cũng giống như vịt trên cạn, sau khi nó rơi xuống nước cũng không biết làm thế nào.

Nhìn Bạch Mao cương thi giãy giụa nắm lấy cái ao ven bờ, ý đồ bò lên trên bờ, Diệp Thiếu Dương giơ lên cao Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, muốn nhân cơ hội giết nó, Bạch Mao cương thi tuy rằng không có gì chỉ số thông minh, nhưng bản năng cũng ý thức được nguy hiểm, đôi tay chống mạnh vào cạnh ao, một nhún nhảy bật lên.

"Long Tuyền vừa động quỷ thần kinh sợ!"

Long Tuyền Kiếm chợt lóe, hướng mặt Bạch Mao cương thi đâm tới. Này một kiếm cũng là trong kế hoạch của Diệp Thiếu Dương, vốn tưởng rằng một kích tất sát, kết quả. . . Lại thất thủ: Bạch Mao cương thi thân thể nguyên bản đang ở bay lên trời, kết quả đột nhiên lại rơi xuống dưới.

Không thể nào! con thi ma này còn học được skill ra chiêu thu chiêu tùy ý?

Diệp Thiếu Dương cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng người màu đỏ ôm hai chân của Bạch Mao cương thi, bị từ trong nước kéo theo ra ngoài, một bàn tay vẫn cứ nắm chặt bắp chân của Bạch Mao cương thi không bỏ, kết quả hai "Người" đều ngã ở trên bệ xi-măng.

Bạch Mao cương thi phía sau bị tập kích, vội vàng xoay người, Cắn một miếng vào bả vai đối phương, đối phương cũng không yếu thế, cũng cắn hắn một phát, dùng một cánh tay duy nhất cào xé cơ thể Bạch Mao cương thi, vừa cắn vừa cào xé đối phương.

Đến lúc này, Diệp Thiếu Dương mới thấy rõ, bóng người màu đỏ hóa ra là lột da huyết thi! Đầu óc đột nhiên có phần ngơ ngẩn, ngơ ngẩn nhìn phía trước mắt một màn đánh nhau:

Một con Bạch Mao cương thi, cùng một con lột da huyết thi, đang đánh nhau?

Có chuyện gì đang xảy ra thế này? Đấu tranh nội bộ à, ai bán cho bịch bỏng ngô với hộp mi lô nóng nhiều đá nha?

"Ấy, cẩn thận!" Tạ Vũ Tình hô to một tiếng, sau đó bắn ra hai thương (súng).

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn lại, một con cương thi đỉnh đầu bị đánh nát, thi huyết cùng dịch trong não theo miệng vết thương và thất khiếu( tai mắt mũi miệng) chảy ra, ngã xuống đất cái đùng, nhưng là phía sau còn có mấy con cương thi, đang tiếp tục đi tới.

Hóa ra mấy con cương thi này chưa bị Bạch Mao cương thi giết chết, trong đó còn có hai con mất tay mất chân, bò sát trên mặt đất.

Diệp Thiếu Dương có bảo kiếm ở tay, đối phó này mấy cái tiểu lâu la như lấy đồ trong túi, tiến lên nhẹ nhàng mấy kiếm, hóa kiếp cho chúng nó, sau đó vội vàng xoay người lùi lại nhìn, tức khắc âm thầm kêu một tiếng "Vãi Hà" : Hai con cương thi tu vi thâm hậu, đều đã bị thương, một con bị móc thủng bụng, một con cổ lệch qua một bên, hai "Người" trên người chỗ nào cũng là thi huyết, nội tạng cùng với dịch nhầy thi độc, vẫn đang vặn vẹo đánh cắn xé lẫn nhau. . .

Trường hợp này đã không thể dùng từ ghê tởm để miêu tả nổi.

Cơ hội Tốt như vậy khôi lên, còn chờ cái gì?

Diệp Thiếu Dương lập tức xông lên đi, suy nghĩ một chút, trước giơ lên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, đối với thi ma đâm tới, thi ma tựa hồ đến lúc này mới nhớ tới còn có Diệp Thiếu Dương như vậy nhất hào đối thủ tồn tại, nhận thấy được nguy cơ, nâng lên đầu.

Bởi vì thân thể bị lột da huyết thi ôm chặt, hoàn toàn không thể cử động, đành phải hướng đến Diệp Thiếu Dương phun ra một ngụm thi khí, hình thành một đạo khí sóng kết giới, ý đồ ngăn trở thế công.

Kết quả Long Tuyền Kiếm vừa đến, đem thi khí đánh tan, nhất kiếm đâm vào giữa đỉnh đầu nó, một dòng thi huyết trào ra, dính lên thân kiếm, lập tức giống như là nước đun sôi phụt lên bọt khí,bốc hơi lên thành từng luồng khí đen.

Thi ma thân thể to lớn lập tức giống như bóng bay bị xịt hơi, mềm nhũn, bất đắc dĩ toàn thân bị ôm chặt, muốn hấp hối giãy giụa cũng không được, chỉ run run một lúc, sau đó mềm oặt ngã vào lòng lột da huyết thi.

Lột da huyết thi một tay đẩy xác thi ma ra, hướng tới Diệp Thiếu Dương công kích.

"Hiện tại mới nghĩ đến ta? Chậm roài!" Diệp Thiếu Dương đã sớm tính kỹ thời cơ, nhảy nhẹ mọt cái, trách được cánh tay của lột da huyết thi, tay trái nắm thành mắt phượng, ở tử khối huyệt dưới cằm nó dùng sức gõ một cái, lột da huyết thi miệng bị đấm mở ra, Diệp Thiếu Dương thừa cơ dùng ngón giữa bắn ra, đem hóa thi hoàn đạn bắn vào trong miệng nó.

"Cái này là chuẩn bị để cho thi ma ăn, Tuy nhiên vì ngươi đã giúp ta giết nó, không có gì báo đáp, thưởng cho ngươi!" Diệp Thiếu Dương cười hắc hắc, lấy hai trương linh phù xếp thành hình chữ X, dán ở bên ngoài miệng lột da huyết thi, tay phải vòng lại, lấy ra Thái Ất Phất Trần, lấy đuôi phất trần, chấm một chút nước miếng của hắn, vẽ loằng ngoằng rồng rắn lên hai trương linh phù, vẽ thành định thi phù.

Đối phó cấp bậc cương thi cỡ này, một trương định thi phù căn bản giữ không được nó, cần thiết hai trương.

Lột da huyết thi nhận thấy được nguy cơ, không hề công kích Diệp Thiếu Dương, vươn cánh tay không bị chém đứt, chụp mạnh vào miệng nó một cái, nhưng mà chạm phải linh phù, lập tức bị một đạo thần quang văng ra.

Diệp Thiếu Dương lùi lại một bước, đôi tay kết ấn, nhìn thẳng huyết thi, trong miệng niệm chú: "Quá thượng Tam Thanh, ứng biến bất hoặc, các loại tà ma, bốn huyết toàn phá! Cấp tốc nghe lệnh!"

Oanh một tiếng, từ trong cổ họng lột da huyết thi phát ra, giống như có một quả lựu đạn ở bên trong nổ mạnh.

Lột da huyết thi cuồng nôn một tiếđem một đống lớn thịt nát cùng huyết nhục phun ra, sau đó một bàn tay run rẩy móc vào trong miệng, ý đồ móc ra thứ gì đó, kết quả tay càng cắm càng sâu, thò hẳn vào tận trong bụng, dùng sức rút ra, mang ra ngoài một khối màu đen, cùng với ruột của nó.

Sau đó, lột da huyết thi toàn thân lắc lư hai cái, ngã xuống đất bất động.

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nhìn trên mặt đất hai cái thi thể cương thi cực lớn, dở khóc dở cười lắc đầu, nói: "Hai tên này hôm nay nếu là liên hợp lại đối phó chúng ta, mà không phải giết hại lẫn nhau, hôm nay chúng ta khả năng chạy không thoát."

Tạ Vũ Tình cũng cảm khái gật đầu, "Ta hiện tại mới biết được, cương thi đều ngốc nghếch, đi giết hại lẫn nhau."

"Ai nói với ngươi cương thi đều giết hại lẫn nhau?" Diệp Thiếu Dương duỗi tay chỉ trên mặt đất những cái xác hôi mao cương thi, nói, "Bọn người kia cũng vẫn luôn sống ở trong ao, vì sao không giết hại lãn nhau? Lột da huyết thi vì cái gì chỉ giết thi ma, không giết chúng nó?"

Tạ Vũ Tình đương trường ngơ ngẩn, lẩm bẩm nói: "Đúng vậy, vì cái gì?"

Diệp Thiếu Dương chỉ chỉ kia lột da huyết thi nói: "Hắn là vua của chỗ này, bọn hôi mao cương thi đều là tiểu đệ của nó, đại ca đương nhiên sẽ không giết tiểu đệ, Cũng giống như là động vật, một núi không thể có hai hổ, cương thi cũng có ý thức về lãnh thổ, một khi có cương thi cùng đẳng cấp ở nơi khác xâm nhập lãnh địa của nó, khẳng định muốn lao vào đánh nhau."

Tạ Vũ Tình nghĩ một hồi, nhíu mày nói: "Ý của ngươi, hai con cương thi không phải một bọn? Chúng nó vẫn cùng nhau sống ở trong tòa nhà này mà?"

"Ta ban đầu, cũng cho rằng chúng nó là sống cùng một ổ, nhưng ngươi thử nghĩ mà xem, lúc chúng ta đi vào đây, cửa phòng giải phẫu vẫn đang bị khóa, nếu như thi ma kia thật sự là ở trong này, như vậy thì cửa cũng sẽ không khóa. Rốt cuộc cương thi lúc ra vào phòng cũng sẽ không có đóng mở cửa."

Diệp Thiếu Dương nhìn nàng, nói, "con thi ma hiển nhiên là đuổi theo chúng ta đi vào, kết quả bị lột da huyết thi nghĩ nó là kẻ xâm lấn, giết hại lẫn nhau. . . Đơn giản chính là như vậy."






Chương 647 - Bát Cực Môn


Tạ Vũ Tình giật mình nói: " nhưng mà trong cùng một tòa nhà, tại sao lại có hai nhóm cương thi đây, đây thực sự không thể giải thích."

"Chúng ta hiện tại trải qua sự tình vốn dĩ đã không thể giải thích." Diệp Thiếu Dương đứng ở trên đài xi-măng, nhìn vẫn không thấy nước ao lặng lại, nói, "Ta cũng không nghĩ tới, nơi này cư nhiên là một thi sào. Thi ma lai lịch ta không biết, nhưng huyết thi, nhất định là đến từ cổ mộ."

Hắn trở lại bên Tạ Vũ Tình, từ trên mặt đất nhặt lên cánh tay lúc trước bị chặt đứt, chỉ vào hai ngón tay dài nói: " trước ngươi không phải hỏi ta, như thế nào xem tay là có thể đoán ra đối phương là huyết thi, đáp án liền ở trên ngón tay, huyết thi ba trăm năm tu luyện liền mộc ra một ngón tay, cái tên này đã dài ra hai ngón, rõ ràng có sáu trăm năm tu vi. Ngoại trừ huyết thi, mỗi loại cương thi đều có điểm nhận dạng đặc thù, cho nên ta liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra.

Hơn nữa con huyết thi này, tuy là loại cương thi hung hãn lợi hại, nhưng mà không có chỉ số thông minh nên không biết hợp lực, lại đi tử chiến với thi ma, hơn nữa cương thi không thể ẩn hình, cho nên pháp sư liền tính luyện hóa một con cùng với bản thân tu tà, cũng rất ít người chọn huyết thi, không bằng trực tiếp nuôi một con quỷ hồn sẽ dể dàng sai khiến. huyết thi này, chỉ ở trong cổ mộ mới có. Phải là ở trong mộ phần của vương công quý tộc, hạ táng sau đó, để đề phòng dân trộm mộ, sẽ tìm pháp sư luyện chế ra cái này, để canh giữ mộ phần, huyết thi loại này tồn tại đều có ý đồ, dùng để thủ mộ, chúng nó đối với hơi thở của người sống rất mẫn cảm, một khi ngửi được nhân khí, lập tức sẽ tiến lên cắn xé, không chết không ngừng, hơn nữa có sáu trăm năm tu vi, nhất định là đến từ cổ mộ."

Tạ Vũ Tình nghe xong Diệp Thiếu Dương kỹ càng giải thích, chân mày càng nhiếu chặt. " cương thi trong cổ mộ, như thế nào lại chạy đến nơi này?"

" ai mà biết."

Diệp Thiếu Dương đi tới thi thể của thi ma, cẩn thận xem xét quần áo trên người nó, nói: "Người này sinh thời hẳn là người thời Minh triều."

Tạ Vũ Tình nói: " làm sao Ngươi biết?"

"Xem quan phục chứ sao," Diệp Thiếu Dương nói, "Pháp sư phán đoán tu vi cương thi, đầu tiên chính là xem quan phục, các triều đại quan phục đều biết, đây là kiến thức cơ bản." đem thi ma lật qua xem mặt, trên mặt nó cắm một thanh kiếm màu đen.

"Hắc đàn mộc kiếm, thứ tốt. . ." Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm nói, tìm một miếng khăn giấy, đem mộc kiếm lau sạch, thấy một mặt có khắc "Bát cực độ pháp", trong lòng bừng tỉnh, "Thì ra là thế. . . Nếu như thanh kiếm này là của Lý Hiếu Cường, vậy rõ rằng hắn là người của bát cực môn."

"Bát cực môn? Cũng là đạo sĩ sao?"

"Có phải thế không, bát cực môn đương nhiên là Đạo gia sơn môn, chỉ là sau lại trải qua chiến loạn nào đó, bát cực môn phân giải rồi biến mất khỏi đạo gia, thế nhưng bát cực môn đã lưu truyền lại rất nhiều võ học cùng pháp thuật, rất nhiều dân gian tán tu môn phái đều lấy bát cực môn chi nhánh tự xưng, cho nên Pháp Thuật Giới có câu nói, kêu ' Thiền tông nhiều như cẩu, bát cực khắp nơi đi ', bát cực môn tác pháp có đặc điểm rõ ràng, chính là diệt thi không cần tảo mộc kiếm, mà là dùng đàn mộc kiếm, đặc biệt là loại này hắc đàn mộc kiếm, linh lực cũng giống nhau, chỉ là thuộc tính bất đồng, cách tác pháp cũng không giống nhau."

Tạ Vũ Tình nghe được như lọt vào trong sương mù, ù ù cạc cạc, nói: "Ngươi đừng nên phổ cập kiến thức cho ta, đừng quên chúng ta tới đây mục đích là gì, mau tìm cuốn sổ đi."

Diệp Thiếu Dương lúc này mới đứng dậy, vốn định đi đến cương thi lông xám tìm một chút có hay không trang phục màu đỏ, ánh mắt đảo qua thi thể của huyết thi, đột nhiên nghĩ đến: Thi huyết cả người không phải là cả người đỏ bừng hay sao? Lý Hiếu Cường chỉ ghi cương thi màu đỏ, cũng chưa nói là chỗ hồng, chẵng lẽ là thân thể này ?

Lập tức xoay người đi đến dưới chân huyết thi, dùng trong tay đàn mộc kiếm quét qua trên người nó, vốn định nhìn xem trên người nó có ký hiệu gì hay không, kết quả ánh mắt đảo qua, thấy từ tay nó một vật đen xì, trong lòng vừa động, tiến lên dùng đàn mộc kiếm gỡ ra đống ruột cùng một ít xương cốt, nhìn thấy một cái túi nhựa không thấm nước. Nhìn kỹ, mặt trên còn khắc một ít đạo văn, là dùng để phòng ngừa túi nhựa bị thi thủy ăn mòn.

Diệp Thiếu Dương tâm tình lập tức kích động, cũng không rảnh lo dơ, dùng tay đem túi nhựa mở ra, từ bên trong cẩn thận lấy ra một cái bao màu hồng, lại lần nữa mở ra, mới là một cuốn sổ tây, vẫn là loại cũ kỹ từ thập niên 80 dùng để viết bút ký.

Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình hưng phấn liếc nhìn nhau, thuận tay lật một cái, thấy sổ tây trên mặt tràn ngập chữ viết, còn có một ít đồ hình, chỉ là nhìn một chút, cùng ngũ hành bát quái có quan hệ, nhất thời biết không sai, lập tức cũng không có xem thêm, trực tiếp nhét vào trong túi.

Lại một lần nữa đứng ở ao nước, Diệp Thiếu Dương nhìn lại, chờ mặt nước hoàn toàn yên tĩnh trở lại, từ ba lô lấy ra một bao gạo nếp, hướng trong nước ném xuống một ít, cúi người quan sát mặt nước một hồi, nhẹ nhàng thở ra, đi xuống bể nước, nói: "Bên trong không cương thi."

Tạ Vũ Tình buồn bực nói: "Làm sao thấy được?"

"Cương thi ghét nhất gạo nếp, nếu như vừa nãy ta bỏ gạo nếp vào, tuy rằng đối với cương thi không có thương tổn gì, nhưng nếu phía dưới có cương thi, ngửi được mùi vị gạo nếp, ít nhất cũng động đậy, ta nhìn nửa ngày, mặt nước cũng không nhúc nhích, tất nhiên là không có cương thi. Đi thôi."

Nói xong xoay người đi ra ngoài cửa.

Tạ Vũ Tình mắt nhìn thấy dưới đất đầy thi thể của cương thi, đuổi theo hỏi: " những cương thi này làm sao bây giờ?"

"Ta điện thoại, đợi quách sư huynh tới xử lý, nơi này thi khí quá nặng, nếu không làm pháp sư, chỉ sợ còn sẽ hình thành thi sào, là một cái tai hoạ ngầm."

Sau khi đi qua cửa phòng, Diệp Thiếu Dương từ cửa gỗ bị thi ma đụng nát tìm được khoá cửa, kiểm tra rồi một chút, là một cái bình thường khoá, suy nghĩ một hồi nói: "Hiện tại ta hiểu được, thi ma này rất có thể là bị thi khí nơi này hấp dẫn tới, muốn vào tu luyện, nhưng là nhận thấy được huyết thi ở bên trong, vẫn luôn không dám đi vào, đương nhiên cũng là có khả năng khác.

Lý Hiếu Cường trước lúc tới, cũng đã gặp thi ma, dùng đàn mộc kiếm làm nó bị thương, xua đuổi rời đi, sau đó mở cửa khóa, đại khái là dùng bế khí thuật hoặc pháp khí, dấu đi một thân dương khí, sau đó thừa dịp huyết thi đang hôn mê, đem sổ tây nhét vào trong bụng nó. . ."

Tạ Vũ Tình nghe thế, nhịn không được chen một câu: "Vì sao ngươi cho rằng là lặng lẽ nhét vào?"

"Lý Hiếu Cường có thể đánh lui thi ma, tất nhiên là tu vi không yếu, nhưng cũng sẽ không đặc biệt mạnh, đổi thành là ta, nếu như đơn độc gặp được thi ma, tuyệt đối không có khả năng làm nó bị trọng thương, còn cho hắn cơ hội đào tẩu."

Tạ Vũ Tình trong lỗ mũi hừ một tiếng, nói.

"Đúng rồi, ngươi suy luận cũng có lý lẽ, chúng ta tới thời điểm cửa phòng khóa, nếu như Lý Hiếu Cường lúc trước tới, hắn là như thế nào đi vào chứ?"





Chương 648 - Đấu Súng


[ đến rồi đi, nhẹ như gió . . . ]

"Này ta đã sớm nghĩ tới khả năng là hắn lấy được chìa khóa, mở cửa đi vào, sau khi đi ra lại mang cửa đóng kỷ, hắn thân phận là cán bộ Hội Học Sinh, chuyện này có khả năng làm được.

Còn có một loại khả năng chính là hắn là phá cửa hoặc cạy khóa tiến vào, lúc sau rời đi, có người phát hiện cửa phòng hủy hoại, lại tới sửa."

"Có người. . . ý Ngươi là người của trường học?" Tạ Vũ Tình trên mặt hiện biểu tình ngưng trọng.

Diệp Thiếu Dương thở dài, nói:

" trong tòa nhà cư nhiên lại có thi sào tồn tại, hơn nữa cửa còn khóa lại, ngươi cảm thấy, nhà trường có khả năng không biết chuyện này sao?"

Tạ Vũ Tình chậm rãi gật đầu, nói: "May mắn ta ghi hình lại một bộ phận, quay đầu lại có thể chất vấn hiệu trưởng, làm hắn không có biện pháp chống chế."

Từ phòng giải phẫu đi ra, hai người một lần nữa trở lại lầu hai, đi vào một gian phòng có ánh sáng xuyên vào, Diệp Thiếu Dương xốc lên ống quần ướt dầm dề, nhìn dưới chân mình làn da sưng đỏ, nổi lên rất nhiều mụn nhỏ. Bị huyết thi đánh quá cẳng chân, còn để lại vài vết thương.

Tạ Vũ Tình cả kinh nói: "Ngươi cảm giác thế nào a?"

"Ngứa, rất ngứa." Diệp Thiếu Dương gãi hai bên sườn đùi, máu thiên sư đối một ít tà khí đều có lực miễn dịch, cho nên bị cương thi đả thương không tính là gì, nhưng chính mình cũng là người, làn da bị thuốc formalin dính lên, cũng là sinh ra dị ứng.

Hai người từ trên cửa sổ nhảy xuống, các sự việc khác đều không kịp làm, trước bước nhanh rời khỏi trường học, vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy một nhà nghỉ, đương nhiên là mở ra để cho sinh viên thuê, chạy nhanh đi vào thuê phòng, Diệp Thiếu Dương vào phòng tắm tắm rữa, Tạ Vũ Tình nghĩ hắn không quần áo đổi, đợi lát nữa tắm song không có quần áo, vì thế đi ra bên ngoài cho mua quần áo hắn.

Phòng tắm nhà nghỉ cũng có vòi tắm hoa sen, Diệp Thiếu Dương đem quần áo cở ra rồi kéo lên tắm mành, dùng nước ấm không ngừng súc rửa hai chân, cảm thấy thật thoải mái.

Cũng là hắn thính giác rất nhậy vượt qua người thường, trong tiếng nước ồn ào, mơ hồ nghe được bên ngoài có thanh âm, tưởng Tạ Vũ Tình trở lại, cũng không để ý, nhưng là một lát sau, đột nhiên cảm giác được bên người mơ hồ gió lưu động, trong lòng vừa động, nghĩ thầm không phải là Tạ Vũ Tình vào? Nàng biết chính mình đang tắm rửa, lúc này tiến vào làm gì?

Vì thế tùy tay xốc lên một góc tắm mành, hướng ra phía ngoài nhìn lại, đương trường sửng sốt: Trong phòng vệ sinh nhìn thấy hai người đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trang, một tên ngồi xổm trên mặt đất, tìm kiếm đống đồ của mình, một kẻ khác dựa lưng vào cửa, cúi đầu nhìn chăm chú trên mặt đất.

Nhìn đến bọn họ trong nháy mắt, Diệp Thiếu Dương phản ứng đầu tiên là trộm, muốn lao ra đi bắt bọn họ, đột nhiên nghĩ đến chính mình không có mặc quần áo, vì thế quay đầu lại từ trên giá nhanh chóng túm một cái khăn tắm, khóa lại trên người, một bước lao ra phòng tắm, tính toán hành động, đột nhiên cả người căng thẳng, đương trường đứng lại:

Một họng súng tối om, nhắm về chính mình.

Kẻ đứng ở cửa phòng tắm, giơ súng lục, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn chính mình. Nhìn đến ánh mắt của hắn trong nháy mắt Diệp Thiếu Dương hiểu ra, gia hỏa này không phải hù dọa người, hắn thật sự là sẽ nổ súng.

"Chúng ta được lệnh mà đến, tìm một thứ, không nghĩ giết người, ngươi tốt nhất đừng cử động." Một thanh âm lạnh lùng nói.

Diệp Thiếu Dương không có cử động, hắn tuy là thiên sư, nhưng cũng là cở thể người thường, ngăn không được viên đạn. Bất quá trên thực tế quan trọng nhất chính là: Chính mình hiện tại đang trần chuồng, muốn vũ khí không vũ khí, muốn đồng tiền không đồng tiền, không có cơ hội đánh thắng bất ngờ.

"Các ngươi là ai, tới tìm cái gì?" Diệp Thiếu Dương một bên đặt câu hỏi, một bên ở trong đầu suy cách đối phó. Người nọ cầm súng không trả lời, ngồi xổm trên mặt đất người nọ lại nhanh nhẹn tìm kiếm quần áo của hắn, rốt cuộc lấy ra một cái màu xanh biếc bên trong đựng cuốn sổ tây, rồi nhét vào trong túi của mình.

Diệp Thiếu Dương trong lòng trầm xuống, nguyên lai, bọn họ là vì cái này!

Tìm được sổ tây gia hỏa lập tức đứng dậy, hướng ngoài cửa chạy đi, nam tử cầm súng yểm hộ cho hắn, chờ hắn ra cửa, lúc sau người cầm súng lục, một bước đi lui về phía sau, ra khỏi cửa đóng cửa lại, sau đó chỉ nghe được một chuỗi tiếng bước chân vội vàng đi xa.

" MÓA NÓ !" Diệp Thiếu Dương mắng một tiếng, chạy nhanh vọt tới phòng ngủ, cầm lấy đai lưng lúc trước cởi ra đặt ở trên giường, lấy ra một phen Ngũ Đế Tiền, phi thân ra cửa, hướng cầu thang bộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net