Ông hay chú?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mới nói thiếu ý tưởng mấy hôm sau lên tiktok lại thấy nên viết cho mọi người nè, chương này hơi ngắn nhe!

Mark luôn được khen là trông trẻ hơn tuổi. Mà đúng là trông anh trẻ thật, gương mặt non choẹt, đáng yêu chẳng khác gì hồi bé. Có lần đi quay, một em bé còn tưởng anh nhỏ tuổi nhất trong khi Haechan ngồi kế bên cơ mà.

Haechan hay trêu Mark vì điều này lắm. Lúc nào cũng khen dễ thương rồi nựng má người ta, đến cả biệt hiệu trong tin nhắn cũng để là em bé. Lúc đầu Mark còn bực bội lấy đổi lại, dần dà về sau nản quá, vẫn để vậy luôn.

Thế mà dạo này Mark thay đổi thấy rõ. Vì phải chạy lịch trình dày, anh bắt đầu sụt cân, mặt hóp cả lại, trông góc cạnh hơn. Rồi có mấy lần anh quên cạo râu mà live, fan được dịp chọc thoả thích. Nào là "Em bé lớn rồi" "Cứ như mấy đứa nhỏ dán râu trên mặt ấy." Đến cả các thành viên cũng chọc, lạ nhất là vẫn chưa thấy Haechan nói gì, Mark cứ thắc mắc.

Mark thắc mắc chỉ được đâu 3 ngày. Ngày thứ tư, vừa mới xong lịch trình, đang trở về nhà, Haechan đột nhiên quay sang, nói:

- Dạo này em thấy anh hơi già đi rồi đó!

Mark chột dạ đưa điện thoại lên soi mặt: Vẫn còn makeup mà, trông anh vẫn đẹp trai lai láng, nhìn trẻ măng thế kia. Hay là vì nhìn thấy bản thân mỗi ngày nên mình thấy bình thường nhỉ?

- Chắc em phải gọi anh bằng ông quá.

- Ya, em quá đáng quá à, anh đâu có già dữ vậy đâu? Em chê hả?

Đáp lại Mark chỉ là một tràng cười ngặt nghẽo từ Haechan. Được rồi, tôi quyết định dỗi em luôn, không thèm nói chuyện nữa. Thế là Mark xoay mặt về phía kia, mặc kệ tên nhóc nghịch ngợm đang cười không thấy đường về.

Vừa về nhà, Mark đã lao vào tẩy trang skincare kĩ lưỡng. Mặc dù đã ăn tối, anh vẫn cố gắng làm thêm tô cơm trộn do cô giúp việc làm nữa. Được rồi Lee Haechan, để anh cho em thấy cái chức maknae 127 thực chất thuộc về ai. Thế mà cái người gây sự kia chẳng hối lỗi chút nào, ngược lại cứ tủm tỉm đi theo anh mãi dù ẻm chẳng hề sống ở cái tầng này. Lúc anh đi ngủ cũng thuận thế chui vô chăn, đừng có hiểu lầm, chỉ là ấm quá, Mark không muốn đẩy ra thôi.

Người kia chui vào rồi còn không biết yên phận, cứ hết ôm eo rồi hun chùn chụt lên cổ anh nhột chết đi được. Mark không thể chơi trò mặc kệ được nữa. Anh quay sang:
- Trông anh già đến vậy sao?

- Ò, anh già lắmmmm, em phải kêu anh bằng ông thôi. - Haechan dừng một chút để ngắm gương mặt hụt hẫng trông buồn cười vô cùng của Mark. - Ông xã của em.

Mãi một lúc sau Mark mới load được những gì cậu vừa nói. Lại là mấy trò đùa tinh quái của em người yêu, thế mà mình ngu ngơ lại dính bẫy, bực chết đi được. Mark đè người kia dưới thân, bắt đầu gặm cắn chiếc lưỡi toàn bày trò không đâu kia, tay cũng bận rộn mò vào trong quần áo:

- Ông thì già quá. Chú thì sao? Anh là chú rể của em?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net