Ramyeon (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mark ngần ngừ, nửa muốn gõ cửa nửa lại thôi. Nhỡ đâu Haechan ngủ rồi, như vậy thì kì quặc lắm. Anh đã nhắn tin rồi, chắc Haechan không quên đâu nhỉ?

Xem chừng Mark là người rất may mắn, chưa kịp để anh bỏ cuộc, người ở trong đã tự mở cửa ra, sau khi thấy mặt anh, Haechan cười xoà:

- Em biết rồi. Em đi nấu ngay đây!

Chẳng để cho Mark kịp phản ứng, Haechan đã đi lướt qua, hướng đến căn bếp nơi chứa đầy mì tôm các loại, lựa một gói Mark hay ăn, sau đó bật lửa nấu mì.

Tiếng bật bếp làm Mark choàng tỉnh. Anh rủ Haechan ăn mì, không phải là mì thế này, nhưng thú thật khi gói súp bắt đầu được Haechan đổ vào nồi, mùi hương lại làm anh không cưỡng lại được.

Mark ngoan ngoãn kéo ghế, ngồi xuống. Chờ đợi một tô mì nóng hôi hổi với đầy topping siêu ngon mà Haechan vẫn thường nấu. Ngờ đâu người kia lại không chịu bỏ mì vào, hầm hầm đi lại, sau đó ôm mặt anh, cắn một cái thật đau vào má.

- Ui da! Em bị làm sao vậy?

- Rủ ăn mì là ăn mì này thôi đó hả? Tính giỡn với anh một chút, người ta còn cố ý mặc đồ lót sexy, vậy mà anh thật sự rủ ăn mì?

Mark chưa kịp hiểu mô tê gì đã bị người kia xả một tràng. Sau khi load hết mọi thứ, anh bắt đầu cười nghiêng ngả, nếu có anh Johnny ở đây, thế nào ảnh cũng chọc tối mặt tối mày.

- Không phải...haha...anh cũng không hiểu anh luôn. Anh đúng là rủ em làm cái "đó đó" nhưng mà em nấu mì thơm quá nên...haha...

Haechan chẳng biết bị ma xui quỷ khiến thế nào mà cũng phá lên cười sằng sặc với anh. Hai người cứ thế nhìn nhau cười, trông vô cùng ngớ ngẩn.

- Lại đây!

Sau khi đã bình tĩnh hơn một chút, Mark bắt đầu ôm Haechan vào lòng. Cậu thơm quá, chắc là vừa tắm rửa vệ sinh rất kĩ càng. Haechan mặc kệ cái đuôi là Mark ở phía sau lưng. Cậu tiếp tục quay lại với công việc nấu mì còn đang dang dở. Chẳng mấy chốc, một tô mì thương hiệu Fullsun nức tiếng ra lò. Nhưng Mark lúc này chẳng còn bụng dạ nào để ăn nữa. Anh cắn cắn cần cổ Haechan, thổi khí vào tai cậu.

- Anh không muốn ăn mì nữa. Anh chỉ muốn ăn em thôi.

- Thế anh chê mì em nấu à?

Haechan loé lên một tia tinh nghịch, cậu giả vờ giận dỗi, gỡ Mark ra khỏi người mình. Thần thái như một diễn viên chuyên nghiệp, không chê vào đâu được.

- Anh tự đi mà ngủ đi. Em ăn mì của em.

Nói đoạn, Haechan bắt đầu ngồi xuống, cầm đũa ăn mì thật. Mark đứng lặng một hồi, sau đó lầm lũi kéo chiếc ghế bên cạnh cậu, cũng ngồi xuống. Sau đó thản nhiên gắp cùng một sợi mì với cậu, hệt như trong phim, cứ cắn tới rồi cuối cùng hạ cánh trên đôi môi mềm của Haechan.

Khoé miệng Haechan thật sự không thể tự chủ được mà cong lên. Hôm nay cũng quá bạo rồi đi, đúng kiểu cậu thích. Cậu tận hưởng nụ hôn mì gói sến súa, sau đó vòng tay qua cổ anh, nghiêng đầu một cách tinh nghịch:

- Mì ngon hơn hay em ngon hơn?

- Chưa biết, anh mới chỉ ăn mì thôi. Để anh ăn em thử nhé!

Vừa nói dứt câu, chân Haechan đã rời khỏi mặt đất. Cậu bị Mark bế bổng chỉ bằng một tay, đi thẳng đến nhà vệ sinh. Mark nặn kem, đánh răng cho cả hai. Sau đó còn cẩn thận bắt cậu cùng súc miệng thêm 1 lần nữa.

- Tí nữa miệng còn dùng cho việc khác.

Hai má Haechan lập tức đỏ bừng, nóng hầm hập. Không biết hôm nay Mark bị gì mà bạo dạn quá thể, mãi mãi như thế này có phải tốt không?

Hai người hôn nhau suốt từ nhà vệ sinh đến giường ngủ. Haechan - như đã nói, quả thật đã lựa một bộ đồ lót trông rất nóng bỏng. Mark cau mày, cậu em trong quần lại trướng lớn thêm một vòng. Anh vỗ cặp mông đầy đặn của cậu, nở một nụ cười tà ý nhưng lại đẹp trai chết người, suýt thì khiến Haechan không nhịn được mà đòi anh đút vào luôn.

- Nay học đâu ra câu "Tối nay ăn mì cùng anh không?" vậy?

- Anh coi phim á. Bé thấy hứng hong?

- Qua lâu rồi. Giờ người ta phải nói là "Muốn đi xem bướm cùng anh không?"

- Anh đâu có muốn xem bướm, anh thích xem chim hơn👁👄👁

- Hôm nay anh uống lộn thuốc hả?

Haechan thật sự vô cùng tò mò. Vì cái gì mà người này đột nhiên lại hành xử táo bạo đến mức kì quặc thế này chứ? Mark đang bóc bao cao su, cũng không có phản ứng gì đặc biệt, anh tự đeo bao lên thành viên đã cương đến tím tái của bản thân, bắt đầu đổ dầu bôi trơn lên cánh mông Haechan.

Haechan khẽ uốn éo thân dưới, tâm trí đã bắt đầu trên mây, hoàn toàn không để tâm đến thắc mắc trước đó nữa. Cậu đã chuẩn bị từ trước, Mark chỉ khuếch trương cho có lệ, sau đó đẩy dương vật từ từ vào bên trong.

Tiếng da thịt va chạm vào nhau ngày một lớn. Haechan dần đạt đến giới hạn. Cậu chơi xấu, kẹp chặt mông để cái tên đang hăng hái cày cấy trên người mình kia xuất cùng lúc. Mark hơi nhăn mày, vỗ nhẹ cánh mông cậu, ý muốn cậu nhả ra. Haechan cười tà mị, một chút cũng không nhượng bộ. Cậu nhướn người lên muốn hôn, Mark ngay lập tức đáp ứng. Sau khi hôn xong, Haechan lại tiếp tục tra hỏi:

- Hức...ahhh...anh nói đi, sao lại hành xử như vậy?

Mặt Mark bắt đầu đỏ lên. Anh vẫn tiếp tục mím môi, giữ im lặng. Haechan vốn chỉ định hỏi bâng quơ, không ngờ Mark lại có suy nghĩ kì quặc gì đó thật. Đánh hơi thấy sự thú vị, Haechan quyết tâm hỏi đến cùng. Cậu thụt người lại, đẩy cây gậy thịt của Mark ra. Anh sắp bắn và việc đột nhiên bị dừng lại thế này chẳng thích chút nào.

- Anh không nói, vậy thì tự xử đi. Em tắm rồi đi ngủ.

Dứt lời, Haechan dợm bước xuống giường, ra vẻ như sẽ đi tắm thật. Mark hoảng hốt kéo tay cậu lại, sau đó hôn nhẹ lên chóp mũi cậu một cái.

- Chỉ là...em...do em còn gì?

Giờ đến lượt Haechan sửng sốt. Tại sao lại do cậu cơ chứ? Mark thấy cậu cứ trố mắt, anh bắt lấy cổ chân cậu, đặt lên giường, chăm chú nhìn vào bộ vị bí mật trên người cậu, sau đó ngậm vào. Haechan vỗ vỗ đầu anh mấy cái, cái thái độ muốn lảng tránh này giống Mark Lee rồi, nhưng đừng hòng qua mặt được cậu.

- Anh mà không nói cho rõ, em giận luôn cho coi. Không cho ôm hôn 1 tuần.

Mark không thể giả ngơ được nữa. Anh ngẩng mặt lên, khoé mắt hồng hồng, trông có vẻ rất ủy khuất, tủi thân.

- Chẳng phải em than phiền với Jaemin là anh quá thụ động, quá dễ ngại ngùng, suốt ngày đẩy em ra sao? Bữa nay người ta muốn thay đổi mà!

Haechan nổi lên xúc cảm muốn đâm người này nhưng nhìn lại thứ đang lủng lẳng dưới thân Mark, cậu không tự chủ được mà nuốt nướng miếng. Haechan đón nhận lần xâm nhập thứ 2 của Mark một cách vui vẻ. Ra là anh cũng rất quan tâm đến cảm nhận của cậu.

Sau khi cơn kích tình qua đi và vệ sinh tất cả thật sạch sẽ, hai người ôm nhau nằm trong phòng, kể vài chuyện vu vơ trước khi chìm vào giấc ngủ. Mark xoa xoa lưng cho Haechan, một hành động nhỏ nhưng lúc nào cũng khiến cậu phải tan chảy.

- Ừ thì...em biết đó. Ai cũng nói em mới là người yêu nhiều hơn. Em chủ động với anh và cả với mối quan hệ này. Anh chỉ muốn cho em biết, anh cũng yêu em và để ý tới cảm nhận của em nhiều lắm. Anh yêu em rất nhiều.

- Chính vì anh nhút nhát, rụt rè em mới để ý đến anh và yêu anh mà. Vậy nên chủ động thế này cũng tốt, nhưng đừng gượng ép bản thân quá. Cứ là chính anh nhé! Dù thế nào em cũng vẫn yêu thôi.

Thật ra, Haechan cũng có đọc hết những bình luận trên mạng. Thường họ luôn trách Mark phũ phàng, thương cậu vì luôn phải chịu đựng tất cả. Họ luôn nói tình cảm giữa hai người dường như chỉ xuất phát từ một phía. Nhưng Haechan biết, Mark yêu mình rất nhiều. Không phải vì sự theo đuổi nồng nhiệt của cậu mà Mark miễn cưỡng gật đầu. Anh cũng thích cậu, từ lâu lắm, nhưng luôn lo lắng cho tương lai hai đứa, vì cái ngành hai bọn họ đang làm có biết bao trắc trở.

Nhưng cuối cùng, điều đó lại làm Haechan đắm chìm nhiều hơn. Cậu không bao giờ quên cái ngày Mark hồi hộp hẹn cậu ra khu cầu thang tối của công ty, thẹn thùng nói ra lời tỏ tình dành tất cả dũng khí.

Họ sinh ra đã là của nhau, và sẽ mãi mãi như vậy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net