CarolNat/ScarBrie - Carol không thương em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Carol, khi nào thì cô mới chịu về đây hả? Số tôi thật khổ, có người yêu như không vậy. Cho cô 30 phút từ đó về đây không thì cô cút ra ngoài đó chơi với đám người ngoài hành tinh của cô đi hứ!!!

Cô gái tóc đỏ bực dọc chống nạnh đạp chân xuống sàn, thiệt bực mình mà có người yêu mà suốt ngày lông bông ngoài thiên hà chơi với mấy bé ngoài hành tinh một tháng chắc về được 3 lần. Sao số cô khổ vầy nè không biết Natasha cô tức chết đi được lần này về phải phạt cho bỏ ghét hứ

- Cô có đạp sập cái sàn thì Danvers cũng không về ngay lập tức được đâu - Steve từ đâu ra với ly rượu trên tay bình thản nói, anh quá quen rồi, lúc nào mà chẳng vậy chứ mỗi lần Natasha nổi đoá lên đòi chia tay này nọ các thứ thì to tiếng lắm gặp Carol Danvers một cái là xà vào lòng người ta khóc bù lu bù loa, thật là thiếu nghị lực mà *Steve lắc đầu, cười khổ*

- Này, anh đi về với Tony của anh đi, mặc kệ tôi - Nat bực dọc nói

- Ôi quý cô Romanoff, đến khi Carol về nhớ qua bảo Wanda tạo cho hai người cái tường cách âm nhé! Chứ hai người cuồng nhiệt quá mà Shuri với Peter chúng nó chưa đủ tuổi đâu vậy nhé - Tony từ đâu nhảy ra, kéo Steve đi, không quên đá xéo cô bạn kia

- Thiệt tình - Nat lắc đầu, cười khổ quay đầu lại thì thấy Carol Danvers đứng ngay sau mình từ lúc nào - Oh my gosh, cô có thể xuất hiện như một người bình thường được không? Định hù chết tôi hay gì

- Thôi mà quý cô Romanoff, em lại giận dỗi vụ gì thế, nhớ tôi đến chết rồi có phải không - Carol tiến tới ôm Nat vào lòng đặt nụ hôn nhẹ lên trán

- Ai thèm nhớ cô chứ, cô cút ra ngoài kia chơi với đám ngoài hành tinh đi, cô không thương tôi gì hết, chẳng quan tâm tôi tí nào cả, cô chỉ quan tâm đến tụi ngoài hành tinh kia thôi, Em ghét Carol, Carol không thương em gì hết huhu người ta nhớ chị mà - Nat ôm chầm lấy Carol khóc ầm lên

- Thôi tôi biết rồi mà, nín đi tôi thương em nhất được chưa? - Carol thật hết cách mà, ai bảo Nat nhà cô điệp vụ lạnh lùng gì đó chứ cô thấy sai quá sai, nhìn đi nè nhõng nhẽo lại ôm chặt cứng làm cô không nhúc nhích được miếng nào, khổ tâm quá mà, tật mê gái thì chịu thôi chứ biết sao giờ

- Không biết đâu, bắt đền chị

- Được rồi quý cô Romanoff muốn tôi làm gì nè, tôi chiều cô hết

Chỉ đợi nhiêu đó Nat trong lòng Carol nhếch môi, ngẩng mặt lên kéo Carol lại gần ghé sát vào tai cô thì thầm

- Tối nay 3 hiệp và... Em nằm trên

- Được thôi - Carol vui vẻ đáp lại - Bây giờ thì đi ăn được chưa hả quý cô Romanoff?

____________

Tối hôm đó, tại phòng CarolNat

- Ưm...f*ck me Carol yeah ahh chỗ đó ưm ư...

- Em thoả ý nguyện nằm trên rồi nhé

- Đáng...a..ghét chị chơi xấu...ahh chỗ đó ứmmm Carol

- Thì em bảo em muốn nằm trên chứ có bảo là muốn nằm trong đâu :))))

Bỗng cô lật ngược tư thế lại, hai ngón tay ra vào nhanh hơn mạnh hơn, ax Nat sắp ra rồi

- Yeah Carol.. đúng rồi ah em.. sướng..mạnh nữa..ah..đi..em sắp..ra..a..a - Nat động hông phối hợp, trong phòng giờ chỉ còn tiếng và chạm xác thịt, tiếng rên rỉ lúc cao lúc thấp, không khí trong phòng nóng hơn bao giờ hết

Cơ thể Nat run lên từng đợt, Carol đẩy nhanh tốc độ

- Ahhh - tiếng thét chói tai vang lên Carol ra vào thêm vài lần nữa rồi rút ra

Lấy khăn lau cơ thể cho mình và Nat, nằm xuống ôm cô vào lòng đặt nụ hôn nhẹ lên trán cô rồi ngủ

To be continued...

____

Đây là cốt truyện theo style của mình, và không liên quan tẹo nào đến cốt phim hay truyện của MCU cả, nó là một timeline khác, timeline của tôi :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net