Chương 3: Tiến Về Thành Phố B

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi kế hoạch được đề ra, mọi người tranh thủ ăn chút lương khô rồi nghỉ ngơi. Bởi vì khu vực này khá hoang vắng nên chỉ cử ra hai người thay phiên gác đêm. Ăn qua mấy miếng bánh mì khô khốc, Đường Quân Khanh trở lại gian phòng lúc trước ngồi minh tưởng một đêm.
Trời vừa rạng sáng, cậu mở mắt, một đêm minh tưởng khiến cho tinh thần lực của cậu trở về trạng thái sung mãn nhất cả người khoan khoái vô cùng. Đường Quân Khanh vì không muốn để lộ ra bản thân có không gian nên vẫn đeo ba lô du lịch như trước. Lúc cậu xuống tới phòng khách đã có vài người hành trang đầy đủ xuất hiện. Khoảng một tiếng sau cả tiểu đội gần 20 người chia thành 4 xe việt dã bắt đầu lên đường.
-------1 tháng sau-------
Ngồi trong xe, đã hơn một tháng trải qua từ khi tới thế giới này. Đường Quân Khanh sớm đã không còn giống trước kia nữa. Một đường chém giết đã tôi luyện tinh thần cùng ý chí của cậu lên rất nhiều so với lúc mới tỉnh lại. Chiến đấu không ngừng những ngày này khiến cậu càng thêm thuần thục những kỹ năng trước kia của nguyên chủ đồng thời cậu cũng lén thu được không ít đồ tốt vào không gian. Nếu như có tách ra khỏi tiểu đội thì Đường Quân Khanh cảm thấy bản thân vẫn có khả năng sống tốt.
Đường Quân Khanh tựa bên cửa nhìn ra ngoài trong lòng có chút phiền muộn. Không khí tịch mịch, tang thương kích thích khiến tâm tình cậu tuột dốc không phanh. Lưu Á ngồi bên cạnh nhận ra tâm trạng cậu không tốt chỉ im lặng vỗ vỗ bả vai cậu xem như an ủi. Đường Quân Khanh hít một hơi, cười gượng với Lưu Á, tâm tình hơi bình ổn lại.
Cậu là một trạch nam không bất đắc dĩ chẳng mấy khi rời khỏi nhà thực sự rất khác biệt với nguyên chủ. Nguyên chủ khác biệt với cậu rất nhiều. Là con cháu Đường Môn vừa đủ 18 tuổi liền bị ném ra ngoài tự sinh tự diệt. Đây là tổ tông quy củ của Đường Môn. Trong tiểu thuyết, nguyên chủ chẳng phải loại người ngây thơ gì mà còn là tinh anh trong tinh anh nhưng chẳng hiểu tại sao lại một lòng một dạ vì nữ chính. Tuy rằng hiện tại cậu chiếm được thân thể này có được tất cả kinh nghiệm của nguyên chủ nhưng dù sao cậu cũng chỉ là một thiếu niên mới trải đời sao có thể so với nguyên chủ được. Tuy rằng hiện thực tàn khốc rất khó tiếp nhận nhưng nó giúp cậu trưởng thành hơn.
Ngày trước khi còn chưa xuyên qua cậu thường bị thằng bạn thân chê bai này nọ nói cậu là một kẻ lạnh lùng, vô tình. Khi ấy cậu còn tức giận đập hắn một trận. Lúc này, sau khi trải qua một đoạn thời gian tại mạt thế, cậu không thể không thừa nhận thằng bạn thân của cậu nói đúng. Cậu là một kẻ lạnh lùng, vô tình. Trước kia vì cuộc sống cũng không khó khăn như tại mạt thế nên cậu đem bản tính chôn sâu bày ra vẻ ôn hòa, dễ gần. Sau khi trải qua lễ rửa tội của mạt thế, bản chất đó trong cậu dần lộ rõ hơn. Đường Quân Khanh đột nhiên vì những băn khoăn vớ vẩn của mình cảm thấy buồn cười.
Khẽ cười nhẹ một tiếng, Đường Quân Khanh vẻ mặt bình thản, lạnh nhạt nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài. Suy nghĩ miên man hơn nửa ngày Đường Quân Khanh giống như nhớ đến gì đó mới hồi thần vội vàng nhìn xung quanh. Cậu nhớ rõ trong nguyên tác có nhắc đến đoạn tiểu đội tại ngoại ô thành phố X gặp phải đàn tang thi gần trăm con trong đó có hai con là tang thi biến dị cầm đầu một hệ Băng một hệ Tinh thần khá là lợi hại.
Xốc lại tinh thần, Đường Quân Khanh âm thầm thả ra tinh thần lực tra xét xung quanh rất nhanh tra được vị trí của đàn tang thi. Có lẽ bởi vì linh hồn cậu tới từ dị giới, cũng có thể là do trong một tháng này tu luyện trong không gian đạt được kết quả tốt nên không ai phát hiện ra tinh thần lực của cậu đang tỏa ra bao phủ xung quanh. Cậu trái lo phải nghĩ không tìm được biện pháp. Nếu cậu nói ra mọi người khẳng định không tin, nếu không nói ra thì cả tiểu đội sẽ gặp nguy hiểm mặc dù cậu chẳng quan tâm tới an nguy của bọn họ cho lắm. Cái cậu quan tâm là cũng nhờ vào sự việc này mà nữ chính thức tỉnh được dị năng hệ Băng.
"Tiểu Quân, sao thế? Có chuyện gì à?" Lưu Á thấy cậu vẻ mặt nôn nóng liền hỏi nhỏ.
"Lưu đại ca, việc này . . . thực ra tôi luôn có cảm giác không tốt giống như sẽ gặp chuyện vậy"
"Cậu thật là, có Ngụy ca ở đây có gì mà phải sợ" Lưu Á có chút buồn cười nhìn cậu.

"Không phải. Lưu đại ca, thực sự, từ lúc tỉnh lại tôi vẫn cảm thấy bản thân có chút khác với trước đây. Cảm giác không thể nói rõ được"
". . ." Lưu Á trầm mặc.
"Tôi biết nói ra mọi người sẽ không tin nhưng không nói tôi lại càng thấy bất an"
"Tiểu Quân, cậu nói là thật sao?"
"Dạ"
"Được, để tôi nói chuyện này với Ngụy ca"
Lưu Á cầm bộ đàm trên xe thuật lại lời của Đường Quân Khanh cho 3 xe khác cùng nghe. Cuối cùng Ngụy Tử Minh quyết định dừng lại. Đường Quân Khanh đem dự cảm của mình nói lại một lần nữa khiến mọi người lộ ra vài phần đáng để xem xét. Sau khi lấy ý kiến biểu quyết, Ngụy Tử Minh cử ra nhóm hai người một dị năng hệ Phong, một dị năng ẩn thân đi thám thính tình hình phía trước.
Chờ hai người mang tin tức trở về ai nấy đều mang vẻ mặt trầm trọng. Ngụy Tử Minh còn đích thân đi một chuyến trở về mới lên kế hoạch dọn đường vì đây là con đường duy nhất bắt buộc phải đi qua nếu muốn tới thành phố B. Toàn tiểu đội tìm một nơi an toàn nghỉ lại qua đêm đồng thời chuẩn bị kế hoạch tác chiến. Về phần Đường Quân Khanh, nhận được công việc Ngụy Tử Minh phân chia cho cậu xong liền tìm chỗ nghỉ ngơi.
Bóng đêm trầm trầm, một bóng đen nhẹ nhành tránh khỏi tầm mắt của hai ngươi gác đêm lẩn vào trong bóng tối. Người này chính là Đường Quân Khanh. Cậu biết rõ nơi hai con tang thi biến dị ẩn nấp nên quyết định đi tìm chúng. Rất may mắn là hai con tang thi đơn độc mỗi con một nơi nên cậu mới quyết định mạo hiểm. Đường Quân Khanh tính toán xử lí con tang thi hệ Tinh thần trước xong mới xử lí con hệ Băng.
Cậu tăng tốc độ chạy về hướng con tang thi hệ Tinh thần. Rất nhanh cậu đã tìm thấy nó. Con tang thi này đang một mình đi lại một cách cứng nhắc trước cửa một siêu thị mini. Toàn thân nó đẫm máu tươi còn đang nhỏ giọt có thể đoán được nó vừa giết người cách đó không lâu. Đường Quân Khanh nuốt nước miếng cẩn thận vận dụng tinh thần lực. Một tia sáng màu trắng chớt lóe lên bắn về phía đầu con tang thi là nó đột nhiên đứng yên.
Đường Quân Khanh cẩn cẩn dực dực nắm chặc đoản đao sắc bén trong tay chậm rãi đi tới bên cạnh con tang thi. Vừa đi vừa duy trì tinh thần lực tập trung trên người con tang thi. Nó vốn dĩ là tang thi hệ Tinh thần vô cùng hiếm gặp nhưng hiện tại nó mới chỉ cấp 2 đỉnh phong lại không hề có trí tuệ nên mới bị Đường Quân Khanh dễ dàng dùng tinh thần lực khống chế.
Cẩn thận đi tới bên cạnh nó, Đường Quân Khanh nâng đoản đao một nhát chí mạng bổ đôi đầu con tang thi. Chất lỏng màu xanh lá nhờn nhờn bắn lên quần áo cậu nhưng Đường Quân Khanh chẳng hề quan tâm. Cậu nhanh chóng từ vết chém móc ra một viên tinh hạch trong suốt. Lấy được tinh hạch xong Đường Quân Khanh vội vàng càn quét toàn bộ siêu thị mini một phen. Xong xuôi đâu đấy cậu đổi một thân quần áo mới tránh cho mùi máu tang thi kích thích những con tang thi khác.
Đường Quân Khanh lại tiếp tục đi về hướng ngược lại tìm con tang thi hệ Băng. Nó chính là điểm mấu chốt xúc tác dị năng hệ Băng của nữ chính nên bằng mọi giá cậu phải ngăn lại. Nguyên chủ vì nữ chính mà ăn không ít khổ. Cậu cũng nên vì nguyên chủ mà khiến nữ chính trả chút đại giá a. Đường Quân Khanh vô cùng phúc hắc nghĩ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net