Chương 5: Thức tỉnh. Đường Nghị xuất hiện (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã là ngày thứ sáu kể từ sau khi Nguỵ Tử Minh tiêm lam dịch trong tinh hạch cho Âu Nhược Khiết. Tình trạng của cô ta so với ngày đầu đã khởi sắc hơn rất nhiều tuy không có dị năng giả hệ Quang hay hệ Trị liệu giúp đỡ. Đường Quân Khanh rất bội phục ý chí kiên cường tới đáng sợ của cô ta.
Tiểu đội lúc này đang dừng chân tại một khu chung cư lớn khá sạch sẽ và an toàn cách trung tâm thành phố X không xa. Sau khi tới đây, tiểu đội đã thanh lí hết tang thi gần đây nên mới có thể thanh nhàn nghỉ ngơi như bây giờ. Đường Quân Khanh luôn có cảm giác bản thân đã quên mất điều gì đó rất quan trọng nhưng lại nghĩ mãi không ra.
Ngày thứ tám sau khi Âu Nhược Khiết hôn mê, từ căn phòng của Nguỵ Tử Minh, một tiếng nổ "Ầm" thu hút sự chú yếu của mọi người. Nhìn về phía phòng Nguỵ Tử Minh, Đường Quân Khanh vẻ mặt không tốt là bao. Cậu biết chấn động này là do nữ chính đại nhân đã "bế quan" thành công mở ra dị năng hệ Băng.
Ngoài phòng Nguỵ Tử Minh, mọi người muốn vào xem chuyện gì xảy ra nhưng bị thuộc hạ của  Nguỵ Tử Minh chặn lại đành phải quay về. Trong phòng, Âu Nhược Khiết lúc này trên thân không một mảnh vải, làn da trắng tuyết lộ ra ngoài, bộ ngực to lớn ngạo nghễ đứng thẳng, bên dưới rừng rậm hắc sắc cũng bại lộ, quanh thân cô ta toát ra một tầng sương mỏng đem hết thảy bao lấy. Nhìn cảnh mờ ảo hấp dẫn như vậy Nguỵ Tử Minh đã nhịn mấy tháng nay sao có thể chịu được. Âu Nhược Khiết tuy đã đồng ý cùng hắn hẹn hò nhưng vẫn luôn không cho hắn chạm vào khiến hắn nhịn rất khổ sở. Mà bây giờ người mình yêu thích toàn thân không mảnh vải nằm trước mặt làm sao hắn còn nhịn được. Còn nhịn nữa thì hắn không phải đàn ông.
Nguỵ Tử Minh nghĩ là làm, hắn nhanh chóng đem cửa khoá trái dùng dị năng tạo một lớp bảo vệ quanh hai người. Hắn cởi quần áo ném sang một bên nhanh nhẹn trèo lên giường lớn gấp gáp ôm lấy mỹ nhân vào lòng. Thân thể trần trụi đụng vào nhau một nóng một lạnh lại càng kích thích. Nguỵ Tử Minh cúi đầu hôn lên đôi môi mà hắn khao khát đồng thời dùng một tay vân vê bóp mạnh nhũ phong trước ngực tay còn lại men theo đường cong thân thể chạm tới u cốc phía dưới.
Âu Nhược Khiết tuy đã thức tỉnh dị năng mới nhưng thân thể tám ngày không ăn uống gì lại thêm hao tổn tinh thần nên vô cùng yếu ớt. Cô bị Nguỵ Tử Minh vuốt ve thân thể non nớt, ngây thơ khiến cô nhịn không được mà rên nhẹ vài tiếng.
" Ưm . . . A . . . Tử Minh. . ."
Giống như được cổ vũ, Nguỵ Tử Minh càng thêm càn rỡ không ngừng ở trên người cô lưu lại dấu vết của mình. Rất nhanh cô bị hắn ta dùng tay làm tới đỉnh. Nguỵ Tử Minh đem mật dịch trên tay toàn bộ dùng làm bôi trơn hoa huyệt. Ánh mắt tràn đầy lửa dục nhìn hoa huyệt ướt nhẹp đầy mật dịch, Nguỵ Tử Minh nâng thân một tay giữ hông Âu Nhược Khiết một tay cầm côn thịt to lớn đặt trước lối vào hoa huyệt. Cúi đầu mút nhũ phong to lớn, Nguỵ Tử Minh hạ thắt lưng đem côn thịt quá khổ một phát xông thẳng vào hoa huyệt sâu tới tận gốc.
"A . . . đau quá. Tử Minh, khốn kiếp . . . Mau đi ra" Âu Nhược Khiết khóc kêu.
"Ân. Tiểu Khiết, ngoan, một lát liền không đau"
Nguỵ Tử Minh có chút kiêng kị vì đây là lần đầu của nữ nhân bên dưới. Hắn chịu đựng bất động một bên hôn đối phương một bên dùng tay xoa bóp bờ mông của nữ nhân để cô thoải mái hơn. Âu Nhược Khiết bị hắn xoa bóp tới thoải mái khiến hoa huyệt buộc chặt hơi nới lỏng ra. Nguỵ Tử Minh cảm nhận được người dưới thân thả lỏng liền cong người rút côn thịt ra sau đó mạnh mẽ đâm vào. Âu Nhược Khiết bị cảm giác đau đớn cùng tê ngứa tra tấn khóc nức nở.
"A . . Ưm . . . Quá lớn, Tử Minh"
"Phạch. Phạch. Phạch" tiếng thân thể va chạm không ngừng.
Côn thịt của Nguỵ Tử Minh bị hoa huyệt cắn chặt đến sung sướng khiến hắn càng thêm điên cuồng luật động. Âu Nhược Khiết bị hắn đâm tới loạn thất bát tao khóc rối tinh rối mù, thân thể theo chuyển động của hắn mà đung đưa mãnh liệt. Hơn nửa giờ sau, ở một trận hoa huyệt co rút, Nguỵ Tử Minh vội vàng chạy nước rút mạnh mẽ đâm thêm vài cái đem toàn bộ tinh dịch bắn sâu vào trong hoa huyệt. Hắn ôm Âu Nhược Khiết xoay người một cái để cô nằm trên người hắn nghỉ ngơi. Phía dưới, côn thịt của hắn vẫn ngang nhiên nằm trong hoa huyệt không hề rút ra. Hắn vuốt ve tấm lưng trần của cô nâng mặt cô lên ấn lên môi cô một nụ hôn. Âu Nhược Khiết lúc này đã có vài phần tỉnh táo. Cô khẽ cử động một chút không nghĩ tới côn thịt vốn đã mềm xuống trong hoa huyệt lập tức cứng lên.
Nguỵ Tử Minh ánh mắt tối lại, hai tay dừng ở trên bộ ngực của cô không khách khí nắm lấy hai bên nhũ phong tận tình xoa bóp. Thân thể mới lần đầu trải qua loại thân mật này của Âu Nhược Khiết vô cùng mẫn cảm bị hắn xoa bóp như vậy lập tức động tình.
"Đừng. Tử Minh, em rất mệt. Không muốn" cô ủy khuất nhìn hắn.
"Bảo bối, em không thành thật. Em xem phía dưới của em đã ướt như vậy còn nói không muốn"
"Không, đừng, Tử Minh. Em chịu không nổi"
"Nói bậy, em xem hoa huyệt của em mút chặt như vậy nơi nào chịu không nổi. Ngoan, để anh làm em sung sướng a"
Không đợi cô nói tiếp hắn đã lật người đảo vị trí trên dưới của hai người. Hắn cúi xuống hôn môi chặn lại lời nói của cô. Hạ thân phía dưới bắt đầu chuyển động rút ra đâm vào mãnh liệt. Nguỵ Tử Minh liều mạng đâm chọc không ngừng khiến nữ nhân bên dưới không nhịn được mà rên rỉ.
Đợi lúc cô tỉnh lại lần nữa đã là buổi tối. Âu Nhược Khiết chịu đựng thân thể không khỏe ngồi dậy. Nhìn thân thể đã được lau rửa sạch sẽ mặc bộ quần áo mới cô cảm thấy rất tức giận cùng ủy khuất. Không thể ngờ được lần đầu của cô cứ như vậy mà mất đi. Mặc dù cô cũng có chút thích Nguỵ Tử Minh nhưng còn chưa tới mức khiến cô bồi cả thân thể cho hắn. Càng nghĩ càng tức, nước mắt không kiềm chế được mà tuôn trào.
Nguỵ Tử Minh bưng khay thức ăn bước vào nhìn thấy cô khóc tự biết bản thân đuối lí liền tỏ ra hối hận. Nhìn thấy hắn, Âu Nhược Khiết càng thêm khó chịu chẳng thèm nói gì ngoảnh mặt làm ngơ. Nguỵ Tử Minh đem đồ ăn đặt trên bàn nhỏ giữa phòng tiến tới bên giường nhẹ giọng nhận sai.
"Tiểu Khiết, vừa rồi là anh sai nhưng anh thực sự yêu em không phải là vui đùa nhất thời. Em yên tâm anh nhất định sẽ để em phong quang trở thành Nguỵ thiếu phu nhân người người ngưỡng mộ"
". . ." Âu Nhược Khiết hoàn toàn làm ngơ hắn ta.
"Tiểu Khiết, em . . ."
"Cút" một tiếng quát giận dữ kèm vài phần uỷ khuất vang lên cắt ngang.
"Em . . . Được, được, anh cút. Em ăn chút gì rồi nghỉ ngơi sớm đi. Chuyện của chúng ta chờ em nguôi giận bình tĩnh lại chúng ta nói sau. Anh xuống dưới cùng mọi người lên kế hoạch tiếp theo." Nguỵ Tử Minh kiên nhẫn hạ giọng nhẹ nhàng nói.
Chờ cho hắn ta đi khỏi, Âu Nhược Khiết mới chật vật xuống khỏi giường gian nan từng bước đi tới bên bàn nhỏ. Cô vươn tay muốn gạt đồ ăn xuống đất nhưng giữa chừng thì dừng lại. Âu Nhược Khiết vẻ mặt tối tăm không cảm xúc ngồi xuống đem đồ ăn hung hăng nuốt vào bụng giống như đang cắn xé con mồi ăn tươi nuốt sống vậy.

A Lan: lần đầu viết H thế nhưng lại cho đôi cẩu nam nữ => đau lòng muốn xỉu.
Mong m.n tiếp tục ủng hộ nhé. viết trực tiếp bằg đth nên sẽ vài chỗ sai hoặc lỗi mong m.n thông cảm nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net