Chương 9: Khảo nghiệm của Mộc linh châu (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi hết thông đạo, Đường Quân Khanh nhìn thấy trước mặt cậu là một toà tháp 9 tầng kiểu cách cổ xưa mang theo một cổ uy nghiêm. Xung quanh không chỉ có mình cậu mà còn có không ít người và tất nhiên Nguỵ Tử Minh, Âu Nhược Khiết, Đường Nghị mấy nhóm người cũng có mặt ở đây. Thấy cậu xuất hiện mấy người đều hướng ánh mắt về phía cậu mang theo đề phòng cùng nghi kị. Đường Quân Khanh thản nhiên cười nhẹ cũng không quan tâm tới bọn họ mà tìm một góc vắng ôm mèo nhỏ ngồi xuống. Đường Nghị liếc cậu một cái đầy ẩn ý rồi ngoảnh đi như không hề quen biết. Âu Nhược Khiết nhìn cậu bằng ánh mắt phức tạp. Còn Nguỵ Tử Minh thì lại nhìn cậu bằng ánh mắt ẩn đầy sát ý. Mấy lão đại khác hơi nhìn thoáng qua cũng không quá để tâm. Đường Quân Khanh ngồi trong góc một tay vuốt lông mèo nhỏ một bên dùng tinh thần trao đổi cùng nó.
"Tử Vân, ngươi có biết gì về ngũ hành thánh linh châu không?"
"Chủ nhân, ngũ hành thánh linh châu trước kia đã từng xuất hiện tại Thương Khung đại lục cũng vì nó mà gây lên một trận gió tanh mưa máu a. Ngũ hành thánh linh châu theo truyền thuyết là 5 viên linh châu thai nghén từ 5 loại nguyên tố bản nguyên của thế giới được thủ hộ bởi ngũ đại thánh thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ và Kỳ Lân. Kim linh châu do Bạch Hổ nhất tộc phía Tây chúng ta thủ hộ. Mộc linh châu do Thanh Long nhất tộc phía Đông thủ hộ. Hoả linh châu do Chu Tước nhất tộc phía Nam thủ hộ. Thuỷ linh châu do Huyền Vũ nhất tộc phía Bắc thủ hộ. Thổ linh châu do Kỳ Lân nhất tộc ở vùng trung tâm thủ hộ. Mỗi đời trong ngũ tộc sẽ có một ít các ưu tú tộc nhân được xem là ứng viên cho vị trí thủ hộ giả. Thông qua tộc hội so tài chọn người ưu tú nhất đưa tới thần điện mỗi tộc tiếp nhận truyền thừa từ các thủ hộ giả trước đó và trở thành tân nhiệm thủ hộ giả."
"Thế sau khi trở thành thủ hộ giả thì thế nào?" Đường Quân Khanh tò mò hỏi.
"Cái này ta cũng không rõ lắm vì ta chỉ là một thành viên thuộc nhánh phụ của Bạch Hổ nhất tộc không có tư cách tham gia tranh đoạt vị trí thủ hộ giả nên không rõ lắm. Còn về ngũ hành thánh linh châu thì mỗi một viên linh châu đều có công dụng khác biệt còn cụ thể thì chỉ có chân chính chủ nhân của chúng mới rõ còn mấy gia tộc thủ hộ như chúng ta chỉ có một nhiệm vụ là canh giữ linh châu chờ chủ nhân của nó xuất hiện. Mấy vạn năm qua chủ nhân của linh châu cũng từng xuất hiện vài lần nhưng chỉ là chủ nhân của một viên linh châu thôi. Về phần người có thể nắm trong tay cả 5 viên linh châu thì từ khi linh châu xuất hiện tới nay cũng chỉ có 3 người. Chủ nhân đời đầu là Hoang ra đời từ lúc thiên địa sơ khai do Hồng Mông nhị khí cùng Thái Sơ hợp lại mà thai nghén ra. Chủ nhân đời thứ 2 chính là Nữ Oa trong truyền thuyết, đá Ngũ Sắc dùng để vá trời cũng là do mô phỏng từ ngũ hành thánh linh châu mà luyện thành. Chủ nhân đời thứ 3 là một vị cường giả tên Minh. Không ai biết lai lịch của Minh chỉ biết vị cường giả này rất mạnh."
"Ồ, ra là vậy, nghe sao mà giống như tiểu thuyết trên mạng quá vậy" Đường Quân Khanh nhận xét một câu (t/g: thì trong tiểu thuyết ra cả :))))
". . ." Tử Vân trầm mặc nhìn chủ nhân nhà mình một cách . . . khinh bỉ.
Hai chủ-sủng đang trò chuyện thì một cô nhóc toàn thân từ đầu đến chân một màu xanh ngọc xuất hiện trước cửa toà tháp thu hút sự chú ý của toàn bộ những người có mặt tại đây. Cô nhóc chỉ cao tầm học sinh tiểu học mái tóc xanh nhạt búi song nha kế hai bên kèm theo một chuỗi lục lạc nhỏ đung đưa trong gió phát ra thanh âm đinh đang trong vắt nghe rất vui tai. Trên người cô bé mặc một bộ váy màu xanh thẫm nhìn rất dễ thương nếu như không có ánh mắt cao ngạo khinh thị chúng sinh đang nhìn mọi người kia. Cô nhóc rất không tình nguyện mở miệng nói chuyện.
"Những tên phế vật tệ hại này vậy mà cũng dám đến Linh Lung tháp muốn lấy đi Mộc linh châu đúng là không biết tự lượng sức mình. Hừ." thanh âm mặc dù mang theo phần trẻ con nhưng sự khinh thường trong đó không thể cho dấu nổi.
"Chủ nhân, tiểu oa nhi này là người Thanh Long nhất tộc nhưng nó vẫn chỉ là một con rồng ấu niên thôi. Nhưng mà nếu người Thanh Long tộc xuất hiện ở đây thì có nghĩa là Mộc linh châu nhất định ở chỗ này." Tử Vân nhìn cô nhóc một cái lập tức nhìn ra thân phận của cô nhóc này.
"Người của Thanh Long nhất tộc đều kiêu ngạo vậy sao?" Đường Quân Khanh thắc mắc.
"Không chỉ Thanh Long nhất tộc mà 4 tộc còn lại cũng vậy. Tuy chỉ là thủ hộ giả nhưng họ vẫn là 5 tộc thánh thú vô cùng cường đại. Tất nhiên ngoài bọn họ còn có vài tộc thánh thú khác tựa như Phượng Hoàng nhất tộc, Khổng Tước nhất tộc, Nhân Ngư hải tộc, . . ."

(t/g: rồi xong nhảy từ mạt thế sang moẹ nó tu tiên rầu :((, có lẽ tiếp theo ta sẽ cho 2 nam chính tới Thương Khung đại lục tung hoành một chuyến quá đi. Các độc giả cho ý kiến phát :)))

"Này nhóc con, ngươi là cái thứ gì mà dám mắng bổn đại gia đây là phế vật. Nhãi con miệng còn hôi sữa ăn nói ngông cuồng" tên lão đại của một thế lực nào đó mặt mày dữ tợn vai vác đại đao hung hăng quát lớn.
"Chẳng lẽ ngươi không phải phế vật? Ngay cả một chút nguyên khí đều không tu ra mà còn dám to miệng nói mình không phải phế vật" cô nhóc cười lạnh đáp lại.
"Mẹ nó, nguyên khí là cái đếch gì? Bổn đại gia chỉ cần một đao chém ngươi thành hai khúc" tên lão đại kia hung hăng phun một ngụm nước miếng nói.
"Trần Lương, ngươi đừng nói nữa. Ngươi sẽ không quên tên Vương Hạo kia chết như thế nào đó chứ? Người trong Tinh Vũ này nào có kẻ nào bình thường. Ngươi tốt nhất đừng chọc phiền toái cho bọn ta" một tên lão đại khác khó chịu hướng tên lão đại vác đao kia lạnh lùng nói.
"Khương Nghĩa, ngươi con mẹ nó có ý gì?" tên lão đại tên Trần Lương nhìn về người vừa lên tiếng quát.
"Ngươi cũng đừng quát. Ta tới đây không phải để so giọng với ngươi. Ngươi nếu không muốn Mộc linh châu thì cút khỏi đây đừng ở đó gây sự khắp nơi. Người khác sợ ngươi chứ Khương Nghĩa ta không sợ ngươi." Khương Nghĩa cười lạnh nhìn Trần Lương.
Bị đối thủ nói như vậy tuy giận tới tím mặt nhưng Trần Lương lại chỉ có thể im lặng nuốt vào cơn giận vì Khương Nghĩa nói đúng. Bọn họ tới đây vì Mộc linh châu. Sau khi lấy được Mộc linh châu lúc đó muốn làm gì chả được. Thấy bên này Trần Lương đã im miệng không nói nữa Khương Nghĩa chỉ cười nhạt rồi quay sang cô nhóc.
"Cô bé, chúng ta có lẽ trong mắt cháu rất yếu nhưng chúng ta tới đây vì Mộc linh châu nếu cháu biết nó ở đâu có thể chỉ cho ta hay không?"
"Muốn dụ bản cô nương, không có cửa đâu. Hừ" cô nhóc khoanh tay cười nhạo nhìn Khương Nghĩa "Muốn lấy được Mộc linh châu phải xông Linh Lung tháp tầng 9. Khi đó khí linh của Mộc linh châu sẽ xuất hiện. Về phần nó chọn ai làm chủ nhân thì tuỳ vào vận khí của các ngươi. Hừ, đừng trách ta không cảnh báo các ngươi trước. Với chút thực lực này của các ngươi muốn xông đệ cửu tầng đúng là nằm mơ"
"Ầm. Ầm. Ầm. Két. Két." Cửa lớn toà tháp rung động mở ra
"Linh Lung tháp đã mở nếu các ngươi tự tin vào thực lực của mình thì cứ đi vào" cô nhóc nhảy lên một góc mái tháp tầng 1 ngồi khiêu khích châm chọc nói.
Bên dưới mọi người biết rõ cô nhóc này đang khiêu khích châm chọc nhưng không thể không đi vào vì vậy từng nhóm từng nhóm kéo nhau lần lượt xông tháp. Đường Quân Khanh ôm mèo nhỏ đi tới, cô nhóc ánh mắt khẽ liếc qua mèo nhỏ hơi loé chút suy nghĩ nhưng chỉ là một cái thoáng qua. Đường Quân Khanh vốn dĩ cũng không tính đi vào chịu chết nhưng Tử Vân nói Tử Vân thần điện lực phòng ngự rất mạnh nếu có nguy hiểm trốn trong đó là được nên cậu mới dám tiến vào. Dù sao thì đoạt được bảo vật cũng phải có mạng để hưởng chứ không phải biết rõ chết mà vẫn lao đầu vào đó là ngu ngốc.
Đệ nhất tầng Linh Lung tháp mệnh danh "Băng chi lao": thế giới lao tù bằng băng tuyết - giam cầm hết thảy.
Đệ nhị tầng Linh Lung tháp mệnh danh "Hoả chi ngục": lửa của địa ngục - thiêu đốt vạn vật.
Đệ tam tầng Linh Lung tháp mệnh danh "Phong chi vũ": vũ điệu của gió - miên man bất tận.
Đệ tứ tầng Lunh Lung tháp mệnh danh "Thuỷ chi âm": âm thanh của nước - mê hoặc nhân gian.
Đệ ngũ tầng Linh Lung tháp mệnh danh "Lôi chi hải": biển lôi điện - huỷ diệt hết thảy.
Đệ lục tầng Linh Lung tháp mệnh danh "Thổ chi thành": thành trì bất diệt
Đệ thất tầng Linh Lung tháp mệnh danh "Mộc chi lâm": rừng rậm sương mù
Đệ bát tầng Linh Lung tháp mệnh danh "Ám chi hà": dòng sông hắc ám
Đệ cửu tầng Linh Lung tháp mệnh danh "Quang chi thụ": cây ánh sáng

T/g: m.n thông cảm xíu nha dạo này bị nhiễm tu tiên nhiều quá nên lẫn lộn hết cả nhưng yên tâm vẫn là mạt thế nhé. Hết phần mạt thế sẽ sang phần tu tiên và tất nhiên sẽ có đầy đủ tình tiết giải thích cho vụ chuyển không gian này hì hì

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net