83-84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Nguyên không biết nặng nhẹ, tuy rằng độ cứng vỏ trứng này đủ, nhưng chịu không nổi lực tay của hắn, một trái trứng vỏ hoa có dấu hiệu sinh mệnh trong đó đã hơi nứt ra, đã tiết linh khí, đương nhiên sinh mệnh liền tiêu tan thành mây khói.

Bất quá cũng may, còn một trái tuy rằng hơi thở yếu ớt, thế nhưng sinh mệnh lực cực kỳ cứng cỏi. Trương Thư Hạc đặt nhẹ trong tay cảm nhận, kế đó lấy ra một hộp gỗ đào từ không gian, sau đó rót nước suối vào đầy nửa hộp, lại nhỏ ba giọt nước ngọc đào vào trong đó, sau đó đặt trái trứng vỏ hoa xấu xấu còn có dấu hiệu sinh mệnh kia vào, đậy nắp lại, kế đó dán tấm Tỏa Linh Phù có thể bảo trì linh khí không tản mất.

Kim Trảm Nguyên sau khi thấy hành động của Trương Thư Hạc, không khỏi nhếch mi: Muốn nuôi một con đại bàng? Sau khi nghe Trương Thư Hạc giải thích, hơi do dự. Loài đại bàng cũng giống dã thú cấp thủ lĩnh khác, đều có phân chia lãnh địa chuyên thuộc của mình, bởi vì là loài chim bay, cộng thêm thị giác với thiên phú trên phương diện phi hành, bình thường lãnh địa lớn hơn gấp mấy lần so với động vật khác, cự ly mấy dặm, nháy mắt nó đã có thể bay đến, là lính gác tốt trời sinh, dùng để cảnh giới tình hình là tốt nhất.

Kim Trảm Nguyên lại thiên tính tự phụ, tuyệt không đặt con đại bàng con kia vào trong mắt, vì vậy vung tay lên, nói câu: Bất quá chỉ là một con chim mà thôi, cậu muốn nuôi thì nuôi đi, bất quá hai trái trứng này không cần đúng không? Tôi đói rồi, đem bọn nó nấu ăn đi... Hắn thật đúng là chưa từng ăn qua trứng kim điêu, không biết ăn vào trong miệng là mùi vị thế nào.

Trương Thư Hạc vẫn rất hài lòng đối với kết quả này, trên mặt vốn có chút vẻ buồn bực cũng tan hết, tính ra thời gian qua yêu tu này đối với y cũng không tệ, tuy rằng có một số việc quá mức bá đạo chuyên chế, thế nhưng đại đa số thời điểm vẫn nguyện ý nghe theo ý kiến của y, ngược lại tìm được một chút cảm giác ở chung của một người một báo trước đây, sự áp lực trong lòng cũng phai nhạt bớt.

Kế đó cũng đưa chiếc nhẫn đế vương lục trên tay cho Kim Trảm Nguyên, Đeo vào đi, bên trong có không gian, có thể gửi đồ vật mang theo bên mình.

Kim Trảm Nguyên sau khi thấy cực kỳ cao hứng, nhất thời ánh mắt nhìn về phía Trương Thư Hạc đều phát sáng sâu thẳm. Vừa muốn đeo lên ngón tay, Trương Thư Hạc nghĩ đến điều gì, nhất thời cảm thấy thất sách, y nhất thời quên trước mắt chính là yêu tu hóa hình, chỉ coi như người bình thường, mang nhẫn tương đối thuận tiện, thế nhưng đối với báo mà nói, sợ rằng sau khi biến thân nhẫn sẽ rơi không đeo được nữa, dựa theo loại tính tình nóng vội của Kim Trảm Nguyên, cũng sẽ không nhớ loại việc nhỏ như nhặt nhẫn. Sau khi suy nghĩ, liền lấy một sợi dây đeo cổ lực đàn hồi tốt từ không gian, sau đó xuyên nhẫn vào, mang như vậy cũng đảm bảo sau khi hóa hình nhẫn sẽ không rơi.

Kim Trảm Nguyên nhận được lễ vật, tâm tình cả buổi trưa đều cực không tệ, tuy rằng chỉ là chiếc nhẫn không gian, thế nhưng do người trong lòng tặng đương nhiên là ý nghĩa khác biệt, sau khi ăn trứng chim với trứng gà luộc nước trà mùi vị ngon mà Trương Thư Hạc nấu, rốt cục nhịn không được ôm Trương Thư Hạc vào trong sơn động, tiếp theo chính là một trận lăn qua lăn lại, để biểu đạt tâm tình kích động nhớ y nhớ đến mức chịu không nổi của hắn.

Kỳ thực Kim Trảm Nguyên đã sớm muốn thử vào ban ngày, lúc này thời cơ tốt đẹp, Trương Thư Hạc cũng không lộ ra sắc mặt không vui, trong núi thanh tĩnh cũng không có người quấy rầy, mà người trong lòng vào sơn động đưa lưng về phía hắn đang cẩn thận tỉ mỉ kiểm tra trứng chim trong hộp gỗ đào, lực chú ý hoàn toàn không ở trên người hắn, vì vậy hơi có chút ghen tuông, mượn cớ ngủ trưa liền ôm người trong lòng trên vai lên giường đá.

Phản kháng đối với Kim Trảm Nguyên mà nói đương nhiên là vô dụng, bất quá sau khi nghe thấy Trương Thư Hạc nói không thoải mái, động tác của Kim Trảm Nguyên ngược lại ôn nhu hơn, hắn vẫn rất để ý tình hình thân thể của người dưới thân, sau lần đầu tiên, hắn đã thấy chỗ non mịn dung nạp hắn có hơi bị rách, sau khi xong việc thực sự có chút đau lòng, mặc dù có một số thời điểm tâm tình trào dâng không khống chế được bản thân, nhưng cũng không muốn lúc nào cũng khiến y bị thương.

Thẳng đến khi không ngừng thay đổi tư thế làm lần thứ ba, Trương Thư Hạc mới tỏ thái độ cương quyết đẩy hắn ra, nói một câu thân thể chịu không nổi liền đứng dậy xuống đất bắt đầu tắm rửa thay quần áo. Năng lực phương diện đó của cái tên này đương nhiên không thể so sánh với người bình thường, nếu không ngăn cản, cứ tùy theo hắn sợ rằng thẳng đến khi bình minh cũng vẫn hứng thú mười phần. Tuy rằng cùng là người trong tu đạo, thế nhưng phương diện này mình hoàn toàn không thể so sánh với yêu tu, hơn nữa nếu làm việc này quá lượng, cũng sẽ có tổn hại đến gốc rễ Tiên Thiên của thân thể.

Tuy rằng Kim Trảm Nguyên chỉ ăn được lửng dạ, trong lòng hơi có chút bất mãn, thế nhưng lần này Trương Thư Hạc không có phản kháng hắn giống trước đây, thậm chí còn có một chút ý phối hợp, cực kỳ thuận theo, trong lòng hắn đương nhiên rất cao hứng, khi nghe thấy thân thể người dưới thân không thoải mái, lại nhớ đến sau mỗi lần mình thoả thích xong Trương Thư Hạc đều phải tu luyện mấy ngày, nhất thời cũng không dám cưỡng ép y nữa, sợ sẽ làm y đau như lần đầu tiên.

Thậm chí còn giúp Trương Thư Hạc múc nước gội đầu, ngửi mùi thơm mát mà sợi tóc tản ra, sau khi lau khô lại ôm lên giường vành tai tóc mai chạm nhau một hồi, lúc này tâm tình bất mãn mới tiêu tan thành mây khói. Thấy bộ dáng Trương Thư Hạc ngủ nghiêng ở trong lòng mình, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới không nỡ dời, trong đầu nghĩ đến lại là buổi tối phải như thế nào như thế nào, nghĩ đến chỗ sâu bên trong thì khóe miệng lộ ra một nụ cười tà, gian trá tùy ý nói không nên lời.

Mấy ngày sau đó hai người ở chung hòa hợp hơn nhiều so với trước đây, Trương Thư Hạc cũng phát hiện tuy rằng tính tình yêu tu này ngạo mạn cực, nhưng ở chung cũng cực kỳ đơn giản, chỉ cần thỏa mãn điều hắn muốn, chuyện khác ngược lại chốn chốn nghe lời, không chênh lệch bao nhiêu so với hắc báo bị cấm thuật khống chế trước đây.

Mấy ngày nay dấu hiệu sinh mệnh trong trái trứng vỏ hoa kia cũng mãnh liệt hơn không ít, mỗi ngày Trương Thư Hạc đều sẽ dùng nước suối pha loãng linh dịch ngâm một hai giờ, sau đó khi tu luyện sẽ để vào lòng bàn tay ôn dưỡng. Bởi vì công pháp của Trương Thư Hạc, khi tu luyện linh khí sẽ xoay quanh toàn thân, ôn dưỡng một đoạn thời gian, màu sắc vỏ trứng cũng sáng hơn xo với trước đây, tuy rằng còn chưa phá vỏ, thế nhưng cũng đã biết hấp thu chút linh dịch với linh khí, mỗi khi cách ba ngày còn phải nhỏ thêm vài giọt vào nước suối, gần đây cũng hút nhiều hơn một chút so với trước đây.

Mà mấy ngày nay trứng vỏ hoa càng ngày càng có linh tính, mỗi lần khi tu luyện, nó đều im lặng thành thật trong lòng bàn tay Trương Thư Hạc, nhưng khi tu luyện xong liền bắt đầu tự mình nhúc nhích ở trong trứng, vật nhỏ này thích nhất là nằm trong lòng bàn tay Trương Thư Hạc, điều này không khỏi khiến cho Kim Trảm Nguyên hóa thành hình báo có chút ăn dấm.

Rất nhiều lần đều thừa dịp Trương Thư Hạc không chú ý, dùng móng vuốt chọc chọc trái trứng vỏ hoa đó, muốn làm ra hiện tượng giả rằng trái trứng này ngoài ý muốn tự mình lăn rớt xuống đất, rớt vỡ vỏ rớt chết đi, nhưng đều bị Trương Thư Hạc phát hiện, không có cơ hội hạ thủ nào. Mà trứng vỏ hoa này hiển nhiên cũng e ngại hắc báo, vốn tự mình ở trong trứng động đậy vui vẻ, đuôi hắc báo vừa lặng lẽ tiếp cận, liền lập tức thành thành thật thật, cứ như giả chết, thực sự thông minh cực.

Đợi đến một ngày, khi Trương Thư Hạc tu luyện đến phân nửa, trứng vỏ hoa dường như đã tới đỉnh điểm của lực thừa nhận linh khí, vật nhỏ bên trong rốt cục giãy dụa phá vỏ mà ra, sau khi đi ra, chuyện đầu tiên chính là ngồi xổm trong lòng bàn tay Trương Thư Hạc, giương cái mỏ nhỏ màu vàng nhạt, nhắm mắt kêu chim chíp nho nhỏ với y.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net