Chương 201: Thế giới IX [Trúc mã có điểm kỳ quái] (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: dieudieutieucuu

An Tình thân thể run rẩy, nhìn khuôn mặt đang phóng đại, tiến lại mình càng ngày càng gần...

Gắt gao ngừng thở, trong lòng cô không khỏi bối rối, nhắm chặt hai mắt lại.

“Bộ đồ này không hợp với em, lần sau đừng có mặc nữa, hiểu không?”

Diệp Hàm cúi đầu, nhìn vào chỗ nào đó phát dục rất tốt trên người cô, nghiêm túc nói.

Đột nhiên ý thức được người nào đó bây giờ đã rất trưởng thành, điều này làm cho Diệp Hàm cảm thấy có chút không thoải mái.

Càng nhìn, yết hầu lại càng không kiềm chế được chuyển động, nơi nào đó càng ngày lại càng cảm thấy nóng...

“An An?”

Bỗng nhiên Diệp Hàm cảm thấy có gì đó không đúng, ngẩng đầu, hắn liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ hơi đỏ lên của An Tình, đôi môi anh đào hồng hồng hơi chu lên, hai mắt nhắm chặt...

Cả căn phòng yên tĩnh lại thật lâu...

Chờ mãi không thấy cảm giác mà mình tưởng tượng, An Tình mở mắt, liền thấy đối diện, Diệp Hàm đang nhìn chằm chằm vào mình.

Ngao……

Mặt nhất thời đỏ rực lên, An Tình lắp bắp “Diệp... Diệp ca ca……”

Lông mi Diệp Hàm run rẩy, vươn tay, khẽ nhéo cằm An Tình, một cái hôn liền dừng ở mặt của cô.

……...

“An An a……”

Gần đây trong giấc ngủ của An Tình luôn quanh quẩn âm thanh của Diệp Hàm.

Từ khi bắt đầu tiến hành học bù, mỗi ngày An Tình đều phải chịu áp suất thấp cùng với ánh mắt lạnh băng phát ra từ người Boss, thậm chí là lúc ăn cơm hay lúc đi vệ sinh, trong đầu cô luôn chỉ có các công thức toán học.

“An An.”

An Tình mới vừa cùng bạn bè ra khỏi cổng trường, liền nghe được âm thanh như chiêu hồn quanh quẩn trong đầu cô mấy ngày nay.

Ngay sau đó, cô liền nhìn thấy cách đó không xa, Diệp Hàm đang nở nụ cười ưu nhã, thấy cô nhìn, hắn liền nâng bước chân đi lại đây.

Ánh hoàng hôn như kéo dài thêm cho thân hình của hắn, kết hợp với gương mặt hại nước hại dân kia làm hắn càng trở nên hoàn mỹ.

Nhưng mà những hình ảnh này trong mắt An Tình lại chẳng khác nào sứ giả từ địa ngục tới đòi mạng cô.

Thực mau, bùa đòi mạng kia liền đứng đối diện cô, không đợi cô lấy lại tinh thần, liền bất ngờ duỗi tay ôm cô vào trong ngực.

Mà An Tình chỉ cao đến ngực Diệp Hàm, lập tức cả người cô như nằm hoàn toàn trong người hắn.

“Không giới thiệu một chút sao?”

An Tình sửng sốt, lập tức nhìn nam đồng học bên cạnh mình, cả người cứng đờ.

Nuốt nuốt nước miếng, đại não cô lập tức hoạt động để sắp xếp ngôn ngữ.

Mấy ngày nay cô bị Diệp Hàm áp bức, đầu óc mơ mơ màng màng mà quên mất điều này! Cô như thế mà lại quang minh chính đại cùng một bạn nam đi ra khỏi cổng trường....

Xê dịch đầu, An Tình ngoan ngoãn dựa vào người Diệp Hàm, nhu thuận nói “Diệp ca ca, bạn ấy chỉ là trùng hợp đi bên cạnh em. Em không quen biết bạn ấy...”

【 Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm mục tiêu +5, tổng độ hảo cảm hiện tại là 25】

Đám đồng học đang đứng ăn dưa chấn động, vẻ mặt mộng bức.

“Đúng không...”

Diệp Hàm liếc mắt đánh giá tính chân thật của lời nói, một lúc lâu sau mới cười cười. 

“Vậy thì tốt...”

Cô gái nhỏ này bây giờ tuổi còn quá nhỏ, khoảng thời gian trước hắn vẫn luôn buông thả cô, mặc kệ cô thích làm gì thì làm. Hiện tại xem ra hắn đã sai rồi...

Dây dưa cùng đám nam sinh phiền phức không liên quan là không cần thiết, bây giờ tốt nhất cô chỉ nghe lời hắn...

"Vậy là tốt nhất..."

Nói xong, Diệp Hàm nắm tay An Tình, xoay người đi lại gần xe.

Vừa đi, hắn liền duỗi tay ôm eo An Tình, cùng lúc đó, còn không quên quay đầu lại, cười cười với đám đồng học đang ăn dưa, sững sờ ở đối diện.

……....

Mỗi buổi tối đều phải đến phòng Diệp Hàm để làm bài tập là một câu chuyện buồn đối với An Tình.

Hôm nay cũng thế, An Tình liền ôm một chồng sách “Lộc cộc lộc cộc” mà chạy đến phòng Diệp Hàm ở tầng hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net