Chương 203: Thế giới IX [Trúc mã có điểm kỳ quái] (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: dieudieutieucuu

Diệp Hàm đối xử với Khương Hảo thực ôn nhu.

Nhưng mà An Tình nhìn đi nhìn lại lại chỉ cảm thấy giống như một con sói đội lốt người đang dùng ma trảo tiến gần lại nữ chủ.

Không thể không nói, một Diệp Hàm ôn nhu với nhan sắc cực phẩm như vậy rất  mị lực, dễ khiến các thiếu nữ độ tuổi cao trung động tâm...

“Diệp ca ca, Hảo Hảo muốn ăn xương sườn.”

Diệp Hàm mỉm cười “Được.”

“Diệp ca ca, Hảo Hảo muốn xem TV.”

“Được.”

“Diệp ca ca, Hảo Hảo muốn ăn trái cây.”

“Được.”

Diệp Hàm hết cắt trái cây rồi lại xay nước trái cây, đối xử với Khương Hảo thập phần kiên nhẫn.

…….....

Bất quá mấy ngày nay, nhìn đối phương như luôn tắm trong gió xuân, tỏa sáng ánh hào quang thật khiến An Tình mù hai con mắt.

Từ sau khi Khương Hảo vào đây, mọi sự tập trung chú ý của Diệp Hàm đều đặt lên trên người của An Hảo.

Đưa cô đi học, nấu cơm trưa cho cô, Đưa cô về nhà…… Thậm chí mấy ngày nghỉ cũng không rảnh rỗi, đưa Khương Hảo đi công viên giải trí hoặc nhà hàng.

Nhưng đối với An Tình lại tiếp xúc ít đi rất nhiều, thậm chí còn không thèm quản cô đi đâu, làm gì.

Từ khi cô bắt đầu vào thế giới này, cô còn chưa thấy Diệp Hàm ôn nhu như thế này...

An Tình cũng không phải người nhiều chuyện, cô cũng không cảm thấy chuyện này có gì quá bất thường, Diệp Hàm và Khương Hảo ở bên nhau tốt đẹp như thế thậm chí còn làm cô suy nghĩ có phải cô làm một công lược giả không có ý chí tiến lên hay không.

Nhưng suy nghĩ về món đồ mấy ngày trước Diệp Hàm đưa kia...

Thân thể cô không nhịn được mà run lên...

Thế giới này phải đến hơn hai năm nữa nữ chủ với nam chủ mới gặp mặt, điều cô cần là làm một nữ phản diện, ngăn cản Diệp Hàm vươn ma trảo nhúng chàm Khương Hảo.

Buổi tối, chờ sau khi Khương Hảo đã yên ổn chìm vào giấc ngủ sâu, An Tình mới lộc cộc ôm sách vở chạy vào phòng Diệp Hàm.

“Diệp ca ca……”

Lúc đẩy cửa đi vào, An Tình thấy Diệp Hàm đang viết gì đó lên giấy.

Nghe tiếng của cô, Diệp Hàm cũng không ngẩng đầu lên xem cô mà tiếp tục cầm bút viết “Bây giờ muộn rồi, việc học bổ túc mai nói, bây giờ đi ngủ đi.”

An Tình sửng sốt, có chút ngoài ý muốn...

An Tình nhéo nhéo ngón tay, đi tới sau lưng Diệp Hàm...

Dựa vào ánh đèn, An Tình liền biết Diệp Hàm đang viết cái gì rồi.

Cư nhiên là viết bảng kế hoạch học tập cho Khương Hảo...

Khóe miệng An Tình kéo kéo.

Đột nhiên nhớ tới, hình như hôm nay trên bàn ăn Khương Hảo buồn rầu nói thành tích học tập của mình bị giảm sút, Diệp Hàm liền ôn nhu xoa đầu cô "Để ca ca giúp Hảo Hảo nhé."

Tựa hồ sau khi nữ chủ đến đây, địa vị của cô liền thẳng tắp rơi xuống rồi.

Không, bây giờ không thể để cái gì phát sinh ngoài ý muốn nữa.

Nghĩ nghĩ, An Tình híp híp mắt, cúi đầu nhìn nhìn chính mình.

Kế hoạch không đuổi kịp được tiết tấu câu chuyện rồi, hôm nay đành phải dùng đến thủ đoạn thôi...

“Diệp ca ca……”

Âm thanh An Tình có điểm ủy khuất, ai oán nhỏ.

Diệp Hàm hôm nay bận rộn một ngày, chẳng những phải đưa Khương Hảo đi học, đón cô tan học, nấu cơm, còn phải tự mình viết bảng kế hoạch học tập cho nên rất mệt mỏi.

“An An, đi ngủ trước đi.”

Diệp Hàm vẫn không quay đầu lại, tiếp tục suy nghĩ viết viết.

Thật lâu sau, thời điểm Diệp Hàm cho rằng An Tình đã đi rồi, trên vai đột nhiên bị hai cánh tay trắng nõn vòng qua, không đợi hắn phản ứng đã vòng qua quấn lấy cổ hắn...

Một mùi hương nhàn nhạt quen thuộc bay vào chóp mũi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net