Chương 205: Thế giới IX [Trúc mã có điểm kỳ quái] (12)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: dieudieutieucuu 《Cửu Miêu Đại》

#chỉ đăng trên wattpad, những trang khác đều là ăn cắp#

Cảm nhận được thân thể đối phương bỗng nhiên run run, An Tình híp híp mắt, đem đầu ngoan ngoãn gác trên vai hắn.

Diệp Hàm này đúng là một tên cầm thú, cô còn chưa tung hết chiêu, hắn đã kích động như vậy rồi.

Tựa hồ Diệp Hàm đã trầm luân vào vòng ôm, không dứt ra được, An Tình liền mò tay xoa xoa eo Diệp Hàm sau đó hung hăng véo một cái.

Diệp Hàm như bị điện giật tê người mà rên lên một tiếng.

【 Đinh, chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +5, tổng độ hảo cảm hiện tại là 45】

Sự kiện lần trước trong phòng tắm làm An Tình có cảm giác Diệp Hàm là một người có xu hướng muốn bị ngược.

Quả nhiên...

Không những luyến đồng, lại còn thích bị ngược…

Khẩu vị nặng đến không thể hình dung nổi...

Nghĩ vậy, An Tình cười cười tà ác, sờ sờ eo Diệp Hàm, đã vậy để tôi đến thỏa mãn anh...

“Ân ~~”

Ngay sau đó, tay nhỏ của An Tình liền véo eo Diệp Hàm một cái, tựa hồ chưa đã nghiền liền nhéo thêm vài cái nữa.

Âm thanh Diệp Hàm khàn khàn, gợi cảm,  trong âm thanh pha lẫn tiếng thở dốc dồn dập, gương mặt hắn đỏ ửng, cả người cũng khô nóng khác thường.

【 Đinh, chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +5, tổng độ hảo cảm hiện tại là 50】

Có thể tưởng tượng, làn da chỗ eo dưới làn áo sơ mi trắng kia khẳng định đỏ ửng, bị tàn phá đến không thể tả nổi.

Càng không thể nói, Diệp Hàm càng ngày ôm cô càng chặt, bị véo mà cũng không đẩy ra, tựa như càng véo hắn càng thích.

Ngao! Đây là khẩu vị nặng đến mức nào a!

An Tình có cảm giác, cô có nhiệm vụ dẫn đường giúp Diệp Hàm khai sáng bản chất thật của hắn...

—————

“An An……”

Rốt cuộc thân thể bị đùa bỡn một hồi lâu, tên cầm thú nào đó mới phát giác không ổn, lấy lại được một chút tinh thần thanh tỉnh.

Ánh mắt Diệp Hàm càng càng càng tối, nhìn chằm chằm vào An Tình, hơi cau mày.

An Tình sửng sốt, hơi ngẩng đầu, dùng dùng ánh mắt ngây thơ ướt sũng nhìn hắn.

Môi đỏ non nớt ươn ướt hơi mấp máy, gương mặt đầy ai oán nhìn hắn.

Nhìn vào đôi mắt kia Diệp Hàm liền không chịu được là tâm run lên, tim đập thình thịch.

Hắn thật sự không chống đỡ được một An Tình như thế này.

Trước kia nếu cô làm sai cái gì, chỉ cần dùng bộ dạng này nhìn hắn, tuy biết cô chơi xấu nhưng Diệp Hàm vẫn không thể làm gì được.

Ví dụ như bây giờ, cô liền như vậy bày ra biểu cảm ai oán, dùng cái bộ dạng muốn khóc mà không dám khóc nhìn hắn, toàn thân hắn liền mềm nhũn hóa thành một bãi thủy.

Lời trách cứ đến miệng rồi vẫn không thể nào nói ra, hơn nữa trong lòng còn có chút.. ân...

Nói như thế nào đây …… có chút... Vui sướng, vui vẻ, hạnh phúc……

An Tình đã rất lâu rồi không dùng loại biểu tình này nhìn hắn.

Hắn từ năm mười lăm tuổi đã bắt đầu chiếu cố An Tình, cái đuôi nhỏ dần dần lớn lên, sau đó hắn mới từ bạn của cô biết cô có bạn trai.

Chung quy ai cũng sẽ trưởng thành, cô lớn rồi không cần hắn nữa.

Loại ý tưởng này nhảy ra làm hắn cảm giác thật thất bại.

Nhưng mà mấy ngày nay Khương Hảo tới, hắn phảng phất lại tìm lại được cảm giác trước kia khi chăm sóc An Tình trên người Khương Hảo.

Chính là cái ánh mắt ướt sũng, vô tội, đầy ỷ lại này——

Thật không thể nhịn được...

“Thình thịch ——”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net