Hai mươi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người không thương mình nữa
Thì mặc kệ, chứ sao?
Mình cũng đâu thể nào
Đeo sầu, ôm mộng mãi

Đừng giấu cảm xúc lại
Rồi ngoảnh mặt làm ngơ
Cuộc đời này dài thế
Dồn nén đến bao giờ?

Hai mươi đừng khờ dại,
Đừng hoài nhớ những ngày
Em hãy còn mười bảy
Mỉm cười dưới hoa bay.

Bão lòng còn nhún nhảy,
Nhưng lo gì, em ơi:
Ngày mai rồi sẽ tới,
Mặt trời cũng ló thôi!

Đông qua, rồi xuân đến
Mầm xanh lại đâm chồi.
Em lại thêm tuổi mới,
Những nỗi buồn sẽ vơi.

Mong những niềm vui nhỏ
Sẽ lại tìm đến em.
Mong những điều chưa ngỏ
Sẽ được bày tỏ thêm.

Mong nụ cười hạnh phúc
Mãi đồng hành với em.
Mong hai mươi cũng sẽ
Đem tốt lành đến em.

Cảm ơn mười chín nhé,
Cả năm vất vả rồi!
Chăm sóc cho "em bé"
Đành nhờ vào hai mươi.

Long Xuyên, 05 / 12 / 2020

*

Vậy là tôi đã chính thức bước sang tuổi hai mươi. Tự dưng lại thấy bản thân chín chắn hơn một tí, dù là tự nguyện hay bị ép buộc.

Nhìn lại một năm qua thì cũng chẳng có gì thay đổi. Tôi vẫn viết thơ khi có cảm hứng, vẫn buồn suốt ngày này qua tháng nọ, và vẫn là đứa trẻ con trong mắt của những người thương tôi. Không hiểu vì lí do nào mà số bài thơ tôi viết năm nay vẫn không nhiều hơn tí nào so với năm ngoái. Có lẽ là vì trùng hợp, hoặc cũng có lẽ vì tôi bận, và lười.

Cảm ơn tuổi mười chín đã bên cạnh tôi, dù hầu như cả năm 2020 có vẻ không được tốt lắm so với một kẻ muốn đi ra ngoài để xoa dịu những nỗi buồn. Và cũng cảm ơn các bạn đọc đã theo dõi tôi qua những vần thơ tôi viết, dù nó vẫn còn mang trong đó cái tính trẻ con.

Tôi biết cách buông bỏ những điều không cần thiết phải níu kéo. Tôi ý thức được nếu không nói ra những suy nghĩ trong lòng thì mấy nỗi buồn của tôi sẽ rối tung lên. Tôi cũng hiểu được giá trị của thời gian và những khoảnh khắc trong cuộc sống. Tôi bắt đầu có thói quen lưu giữ những kỉ niệm trên IG của mình.

Tôi không công khai sinh nhật của mình trên các trang mạng xã hội, trừ Wattpad. Bởi lẽ tôi bị ám ảnh bởi câu chuyện đã xảy ra trong quá khứ, và tôi cũng muốn dành cho nó một sự tôn trọng. Đương nhiên là, tôi cũng mong mọi người có thể cùng với tôi tôn trọng nó.

Mong là tuổi hai mươi của tôi sẽ có thêm nhiều điều tuyệt vời. Mong là tôi sẽ biết yêu thương bản thân tôi nhiều hơn nữa. Và cũng mong cho những người tôi thương gặp nhiều may mắn trên mọi nẻo đường mà họ đặt chân lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net