Tôi là kẻ cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tớ là kẻ cô đơn
Tớ có cha có mẹ.
Tớ là kẻ cô đơn
Cứ một mình lủi thủi.

Tớ dạo này rất sầu
Nhưng chẳng có ai hay.
Cha mẹ chửi mắng tớ
Xong một tí xoa ngay.

Cứ tưởng thế là hay
Nhưng làm tớ thêm tủi.
Tớ khóc ướt hết gối
Nhưng có mấy ai hay?

Tớ khóc sưng hết mắt
Mẹ mới nói vọng lên
"Xuống gãi đầu cho mẹ"
Muốn lắm nhưng đành thôi.

Tớ không muốn ai thấy
Mình yếu đuối như này.
Mẹ làm ơn đừng gọi
Tội con lắm mẹ ơi....

Vì không muốn mẹ thấy
Bộ dạng con như này.
Nhưng mẹ sẽ nghĩ vậy
Hay lại nghĩ con hư?

Mũi tớ tắc lắm rồi
Tớ không thở nổi nữa.
Miệng cứ hít khí trời
Mai họng lại sưng tấy.

Hồi nãy tớ khóc nhè
Gào trong căn phòng trống.
Hồi nhỏ cha mẹ dỗ
Bây giờ tự túc thôi...

Tớ thấy chán thực tại
Muốn về cõi hư vô.
Nhưng vẫn thương cha mẹ
Phải cố, phải cố thôi.

Tớ là kẻ cô đơn
Một mình trong phòng trống.
À không. Còn có giường
Cả gối ôm, bé gấu
Vậy là vui quá rồi
"Tớ không hề cô đơn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net