Chap 24 - Đường (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Neymar không biết phải diễn tả cảm xúc của mình khi thấy con Búp Bê Vải - tín vật định tình của gã và Mbappe nằm chễm chệ trong thùng rác như thế nào. Thật đúng là Kylian Mbappe, làm việc nhanh gọn, vừa chia tay ra khỏi cửa đã vứt bỏ thứ mà hắn từng trân trọng, như cái cách mà hắn vứt bỏ tình yêu sáu năm của hắn.

Gã nhặt lại con búp bê, đôi mắt sưng húp vì khóc quá nhiều khiến tầm nhìn của gã cũng mờ đi, sau đó gã không khóc nữa, mang búp bê hình hài của bản thân vào trong nhà giặt sạch sẽ.

Vào cái ngày định mệnh đó, gã tưởng rằng mình cứ như vậy mà chết đi, cứ vậy mà bỏ qua thế giới tàn nhẫn này, thì gã lại tỉnh dậy trên chiếc giường quen thuộc, tay ôm con búp bê. Hôm đó là ngày đầu tiên hắn và gã chia tay.

Quả thật con búp bê được may rất khéo, rất giống gã, và gã phát hiện trên cổ tay con búp bê được buộc một sợi chỉ đỏ mà trước đây không có. Nhưng mà gã tìm khắp phòng không thấy con búp bê Ninja Rùa của gã ở đâu.

Vậy nên gã ôm con búp bê đến cửa hàng cũ trong một con hẻm nhỏ trong một góc khuất tại Paris. Cửa hàng vẫn ở đó, khung cảnh vẫn không thay đổi, giống y hệt như sáu năm trước vậy. Chỉ có điều, năm ấy gã tay trong tay hạnh phúc cùng người mình yêu, sáu năm sau gã mang theo nỗi cô đơn và sự tuyệt vọng trở về cửa hàng đó, nơi gã mua lấy con búp bê.

Bà chủ cửa hàng niềm nở đón gã, sáu năm không gặp, tóc bà lão đã bạc phơ. Bà ấy nói với gã rằng bà ấy ở đây chỉ để đợi gã.

Trước sự ngạc nhiên của gã, bà ấy chỉ mỉm cười hiền từ, nói với gã rằng Búp Bê Vải giúp trọng sinh dựa vào tình yêu. Sợi chỉ đỏ trên tay con búp bê chính là sợi dây liên kết giữa gã và người gã yêu.

Khi ấy, gã tự hỏi rằng, tình yêu giữa hắn và gã, Kylian Mbappe và Neymar Junior còn có thứ gọi là tình yêu sao ?

Nghe thôi cũng thấy thật buồn cười. Nhất định là có sự nhầm lẫn.

Gã nói với bà lão rằng gã không muốn sống tiếp, nói với bà một cách nhẹ nhàng như thể gã nói rằng hôm nay gã ăn gì, hôm nay tiết trời Paris có lạnh không. Bà cụ nói với gã, vận mệnh không thể thay đổi, gã phải đợi qua ngày sinh nhật mới có thể rời khỏi nhân thế.

Bà lão nói rằng, vận mệnh không thể thay đổi, tới lúc đó, chứ

Chúa tự khắc sẽ mang hắn đi.

Khi ấy, hắn chỉ cảm thấy thật vô vị, bởi lẽ hắn không còn muốn sống nữa, trong đầu chỉ có chết, và làm cách nào để chết đi.

Khi trở về, gã liên hệ người thợ làm tóc riêng của mình để cắt tóc, yêu cầu làm kiểu tóc đẹp nhất, chỉnh trang lại bản thân.

Sau đó gã đi đến tiệm chụp ảnh, người thợ chụp ảnh hỏi gã muốn chụp kiểu gì, gã cười nhạt và trả lời gã muốn chụp ảnh thờ cho chính mình.

Chỉ là, gã muốn mình phải có một bức ảnh thờ đẹp nhất. Có chết cũng phải đẹp trai đã.

Những ngày sau đó gã trải qua một cách tẻ nhạt, tránh né Mbappe, phớt lờ bạn trai cũ và bạn gái của bạn trai cũ.

Hôm đó, ở phòng thay đồ, bệnh của gã tái phát, gã khó khăn ra khỏi đó muốn về nhà khi đã uống xong thuốc, và bất ngờ đụng phải Mbappe mà ngã ra đất.

"Thị lực của anh trở nên kém từ bao giờ thế ?"

Sao gã thấy câu hỏi này cứ quen quen thế nào ấy nhỉ ?

"Lỗi tôi, vậy tôi xin lỗi."Gã lấy lại bình tĩnh, muốn chạy trốn, dù sao thì càng tránh xa Mbappe ra càng tốt mà. Nhưng gã chạy không lại con rùa to xác đó. Chỉ thấy cổ tay nhỏ của mình bị hắn nắm chặt đến đau.

"Chạy ? Anh đang cố tránh mặt tôi, Neymar. "

Gã nhớ ra rồi, trong quá khứ, đây là một ngày tồi tệ đối với gã khi chọc giận Mbappe. Được rồi, hôm nay gã đành nhịn để bản thân không phải chịu khổ.

"Không có, tôi nghĩ chúng ta vừa chia tay nên càng ít chạm mặt nhau sẽ tốt hơn."

Gã cười, sau đó, gã lại nghe hắn nói "Cô ấy tuyệt đúng chứ ? Đôi mắt của cô ấy rất đẹp, đẹp như anh vậy."

Không tôi đẹp hơn. Đó là tiếng lòng của gã nhưng gã không nói ra. Dù sao thì cũng phải thoát thân trước.

"Đẹp lắm, cậu là nhất, cô ấy cũng là nhất, Phó Chủ Tịch của chúng ta thật khéo chọn người yêu."

Gã tự hỏi mình nói gì sai sao ? Nếu không tại sao con rùa kia đã đen nay mặt càng đen hơn, u ám nữa. Rõ ràng gã đang cố nịnh nọt hắn cơ mà.

Và rồi gã bị hắn cưỡng hôn, hắn hôn gã mạnh bạo như trút giận. Gã chết lặng khi nghe hắn nói "Nhưng anh vẫn tuyệt nhất, con điếm của tôi, hôm nay hầu hạ tôi cho tốt."

Con rùa này nhất định là đang động dục, hắn chỉ đang tìm lý do nhét cái thứ thô to của hắn vào mông gã thôi chứ làm gì có chuyện gã chọc giận hắn. Mẹ kiếp, khốn nạn thật sự.

Gã bị hắn cưỡng ép mang về phòng nghỉ của hắn, những cơn đau từng là quá khứ lại tiếp diễn một lần nữa khi hắn cưỡng hiếp gã một cách thô bạo, rút hết sức lực của gã.

Gã giãy giụa, dùng hết sức bình sinh mà cố thoát khỏi hắn, đổi lại một cái bạt tai từ hắn.

Bạt nay này làm má gã sưng đỏ, bỗng nhiên gã cảm thấy thật tủi thân.

Mbappe giữ chặt vòng eo gã, động tác không hề có một chút ôn nhu, bàn tay to lớn vuốt ve vòng eo, mông, hông của hắn không ngừng đánh lên mông gã, tốc độ ra vào kịch liệt. Đôi mắt ngậm nước xinh đẹp không nhìn rõ biểu tình của hắn, có lẽ là hắn đang thoải mãn khi nhìn gã nhẫn nhịn chịu nhục.

Gã nghe thấy hắn nói "Chồng của em làm em có sướng không ?"

"Đi ra...đồn khốn" Sau đó, gã chỉ cảm thấy chân của mình bị banh ra càng lớn hơn, động tác đâm rút bên dưới càng hung ác, mỗi lần thúc vào đều đâm tới nơi sâu nhất, dương vật cứng nóng thô to trong cơ thể gã như muốn đâm thủng bụng gã, xé rách thành ruột. Hắn như muốn lấy mạng gã.

Neymar siết chặt ga giường, gân xanh trên cổ tay nảy lên, cố chịu đựng mong rằng màn tra tấn này sẽ nhanh chóng kết thúc. Dịch thể từ nơi giao hợp chảy ra, dính nhớp.

Hắn bỗng siết chặt cổ tay gã, nói "Không phải anh chưa từng bị tôi đụ, đừng ra vẻ thanh cao."

Gã nghiêng mặt, đôi mắt ửng hồng, cắn chặt môi dưới đến bật máu để không phát ra những tiếng rên rỉ đáng xấu hổ. Giống y hệt như kiếp trước, ký ức đáng sợ từ quá khứ từng đợt ùa về chen chúc nhau buộc gã phải nhớ lại tất cả những đau khổ gã phải chịu đựng. Quá khứ và hiện tại, kiếp trước và kiếp này đan xen lẫn nhau.

Gã nghe thấy hắn nói, âm giọng hình như là đang tức giận "Neymar, anh muốn kiên cường như vậy đến bao giờ ? Anh như vậy để cho ai xem ? Anh thà chịu khổ như vậy cũng không cúi đầu trước tôi một lần nào sao ?"

Mbappe như muốn đè chết gã ở trên giường, hung ác dùng lực mà đâm rút, dương vật lớn đâm đều vào thành ruột ướt át, hắn thấp giọng thở hổn hển nâng cao mông Neymar sau đó dùng lực đâm thật sâu vào làm gã đau đớn hét lên.

Neymar không chịu đựng được bị đối đãi như vậy, cổ họng khát khô, mềm nhũng trên giường, mặc hắn dày vò.

Kiếp này, gã một lần nữa bị Mbappe cưỡng bức, bị hạ nhục lăng mạ và rồi chứng kiến Mbappe cùng bạn gái rên rỉ ở trên giường.

Gã nằm ở dưới gầm giường, không còn sức để cử động, nhưng đầu óc vẫn cực kì thanh tỉnh để có thể nghe rõ từng động chạm, từng âm thanh ám mụi phía trên. Gã rất đau, thật sự rất thống khổ.

Gã nằm ở đó, mắng hắn "Kylian...đồ khốn...."

Kylian...

Kylian Mbappe...

Không phải.

Đó không phải Kylian Mbappe của gã.

Kylian Mbappe của Neymar là người vì sợ gã đau mà luôn ôm gã tránh xa khỏi cổ động viên trên sân.

Kylian Mbappe của Neymar là người đứng giữa biển người bao la vẫn nhìn thấy gã, dang rộng hai tay, ôm gã vào lòng.

Kylian Mbappe của Neymar là người sẵn sàng làm trò chọc gã cười.

Kylian Mbappe của Neymar là người sẵn sàng hạ mình xin lỗi dù gã có sai đi chăng nữa khi hai người cãi nhau.

Kylian Mbappe của Neymar là người luôn kiên nhẫn dỗ gã uống thuốc rồi đút kẹo ngọt cho gã khi gã bị bệnh.

Kylian Mbappe của Neymar là người vì sợ gã ốm mà luôn cởi áo khoác, găng tay, áo choàng của mình mặc lên người gã.

Kylian Mbappe của gã là người sẽ dịu dàng hôn gã ở dưới tháp Eiffel, thì thầm vào tai gã những lời nói ngọt ngào nhất, chân thành nhất. 

Có một Kylian Mbappe luôn dịu dàng như vậy với gã.

Có một Kylian Mbappe luôn yêu chiều Neymar.

Có một Kylian Mbappe không cho Neymar lớn.

Có một Kylian Mbappe luôn yêu Neymar Junior như vậy.

Tiếc rằng một Kylian Mbappe như vậy đã chết rồi.

Gã đau, toàn thân đau, trái tim cũng đau, nhưng nước mắt không thể rơi nữa, ngoan ngoãn nằm đó chờ cơn đau đầu dự kiến ập đến và ngất đi.

Lúc ấy, Neymar nghĩ rằng, ông trời rất thích trêu đùa gã, đến chết vẫn không buông tha gã, buộc gã phải sống lại lần nữa rồi lại phải trải qua những nỗi thống khổ đó thêm một lần.

Sau đó, mọi chuyện kiếp trước cứ thế mà lặp lại, nhưng cái lúc mà gã nhìn thấy hắn ở bên kia đường, tim gã như muốn nghỉ việc không làm nữa.

Nghĩ rằng là do mình sống lại một lần nữa nên có sự thay đổi không đáng kể, cho đến hôm đó, Mbappe đến chăm sóc cái mông đau của gã, gã nhìn thấy con búp bê Ninja Rùa của mình ở phòng riêng dành cho Mbappe.

Sợi chỉ đỏ trên tay hai con búp bê sáng lên, tim gã cũng rất đau, đau đến mức muốn ngất đi.

Vậy ra lý do khiến Kylian Mbappe thay đổi nhiều như vậy là đây sao ? Là hắn mất rồi mới thấy hối hận hay hắn áy náy ? Gã không biết, gã cũng không muốn biết. Gã chỉ cảm thấy lồng ngực đau đớn không nói thành lời.

Vậy nên gã đuổi hắn ra khỏi nhà mình.

Diễn kịch thì ai cũng diễn được, hắn đã muốn thì gã sẽ diễn với hắn, tiếp tục làm một Neymar cái gì cũng không biết.

Mọi chuyện tiếp tục diễn ra, và Mbappe lại đối xử dịu dàng với gã hơn, xem gã là bảo bối mà nâng niu, trân quý như thủy tinh dễ vỡ. Trái tim gã lại một lần nữa run động. 

Lần đầu tiên trong kiếp này gã muốn sống. Gã hoảng sợ với suy nghĩ của chính mình.

Vậy nên, gã quyết định cắt đứt suy nghĩ đó của mình.

Dù sao gã cũng phải chết, vì vậy khối u trong đầu gã chỉ là một lý do chết khác của gã.

Gã vờ như uống say, gọi cho Mbappe, ở trên giường nói hết sự thật với hắn.

Gã không muốn diễn kịch nữa, không muốn bản thân lại giống như kiếp trước vừa ngu vừa khờ nữa, cũng không muốn chìm đắm trong sự ngọt ngào đó. Nhưng mà, khi nói ra sự thật rồi, gã cảm thấy nặng lòng hơn.

Gã hận Mbappe, gã hận hắn, gã hận hắn vì hắn khiến gã không muốn chết nữa.

So với một người muốn chết đi, sống để được chết và một người không muốn chết nhưng buộc phải chết đi, người nào sẽ đau khổ hơn chứ ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net