Chap 27 - Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng sấm mạnh mẽ oanh tạc bầu trời, cơn mưa nặng hạt ào ạt như trút nước. Tiếng mưa như tiếng ai gào khóc trong tuyệt vọng, dữ dội, buồn tẻ và đau đớn.

"Cậu trở về Paris đi."

Hắn để ý thấy có tấm ảnh bị lật úp lại nằm chễm chệ trên bàn. Hắn tò mò muốn biết tấm ảm được đóng khung cẩn thận, được ưu cái đặt lên bàn trang trí kia trông như thế nào.

Bộ não linh hoạt chỉ tiếp nhận thông tin hắn cần hoàn toàn không xem lời nói vừa rồi của Neymar ra gì.

Ai chửi mắng thì ta giả điếc, Neymar mà đuổi thì Kylian giả ngu.

"Ney, em phát hiện trong phòng của anh không có ảnh chụp chung của chúng ta."

Và rồi hắn thấy gã trầm mặc, hắn nghĩ mình lại chọc giận gã. Vẫn giữ tư thế nửa quỳ nửa ngồi đối mặt với Neymar, hai tay đưa lên muốn ôm trọn khuôn mặt thanh thoát điển trai mà hắn yêu.

Nhưng gã quay đầu né đi, trực tiếp đứng dậy, đi đến cạnh bàn, không nhìn rõ biểu tình.

Gã quay lưng lại với hắn "Rốt cuộc chúng ta cũng không cách nào trở về như trước, cậu đừng cứng đầu nữa."

Lời nói này hắn không phải là chưa từng nghe từ trong miệng Neymar, nhưng khi nghe lại, cảm giác vẫn đau như lần đầu.

"Em không cần chúng ta trở về như trước đâu, Ney" Hắn đứng dậy, đối mặt với tấm lưng gầy của gã "Em chỉ muốn ở bên anh, ít nhất hãy cho em được ở bên anh."

Hắn hít một hơi thật sâu, như để lấy dũng khí rồi dõng dạc nói "Ney, anh bao nuôi em được không ?"

-

"Con chào hai bác, con là Kylian Mbappe, năm nay con 18 tuổi, mang quốc tịch Pháp. Con là cầu thủ của đội bóng Paris Saint-Germain đồng đội của anh Neymar. Con không có thói quen xấu và biết kiếm tiền."

Lần đầu tiên Kylian Mbappe ra mắt bố mẹ của Neymar, khi ấy hắn chỉ là cậu bé đơn thuần, với ước mơ rực cháy trong người và hết mình vì tình yêu. Cậu bé khi ấy mang một tâm trạng hồi hộp, tay chảy mồ hôi, ngồi đối diện với bố mẹ Ney, cúi đầu rụt rè.

Sau đó, Neymar hỏi cậu bé Kylian rằng, tại sao lại là biết kiếm tiền ? Buồn cưới chết Neymar.

"Như vậy không phải em đã trả lời cho câu hỏi: "Cậu lấy con tôi rồi sau này cậu làm gì để nuôi nó" của bố mẹ vợ rồi sao ?" Kylian khi ấy ôm anh người yêu bé nhỏ vào lòng, khẽ hôn lên chóp mũi của gã, ngắm nhìn đôi mắt biết cười xinh đẹp ấy, nói rằng.

"Bởi vì em không muốn anh chịu khổ, bố mẹ cũng vậy, họ nhất định sẽ yên tâm giao cục cưng của mình cho người biết kiếm tiền."

Neymar bật cười, hôn cái chụt lên môi Kylian "Đồ ngốc, anh đây còn giàu hơn em đấy."

Sau đó, chú rùa nhỏ Kylian chu môi, trên mặt viết rõ chữ "tủi thân"

"Người ta bị bố mẹ anh tra hỏi bắt nạt cả buổi, anh không bênh em thì thôi còn hùa theo họ bắt nạt em, giờ anh lại chê em nghèo. Đúng là phận trai mười hai bến nước..."

'Chụt'

Chưa kịp than vãn xong, anh người yêu đã hôn lên môi rùa con làm cho tim Kylian mềm nhũn, muốn giả vờ dỗi cũng không nổi với anh người yêu dễ thương này.

"Bù cho em được chưa ?" Gã chớp chớp mắt nhìn hắn.

"Chưa đủ, phải hôn mười cái mới chịu." Neymar không nhịn được cười với vẻ mặt làm nũng của Kylian.

"Không, thế thì lời cho em." Nói rồi, gã buông hai tay đang ôm cổ con rùa to xác ra, định quay đi thì bị một lực lớn giữ eo lại, sao đó là màn cù lét của rùa con làm gã vừa nhột vừa muốn bỏ chạy nhưng chạy không thoát.

"Haha...Kylian... Tha cho anh...anh sai rồi đừng có cù nữa"

"Không được, anh phải đồng ý một chuyện với em cơ"

"Chuyện...haha...nhột quá...chuyện gì ?"

Con rùa to xác cuối cùng cũng dừng lại, tập trung suy nghĩ xem nên ra điều kiện gì với anh người yêu, tối nhất là chuyện gì có thể bắt nạt được cục bông nhỏ trong vòng tay mình. Nhưng nghĩ cả nửa ngày trời vẫn không nghĩ ra, còn anh người yêu thì bị ôm chặt nằm bất động trên giường.

"Em không nghĩ ra."

Sau đó rùa con to xác bị anh người yêu cười vào mặt.

"Được rồi, anh giúp em nghĩ nhé ?" Sau đó gã vuốt cằm, xem bộ suy nghĩ gì đó sâu xa lắm, cuối cùng thốt lên "À có rồi !"

"Là chuyện gì vậy ?" Rùa lớn cũng háo hức theo anh người yêu.

"Nếu sau này em muốn, anh sẽ bao nuôi em."

"..."

"Em yên tâm, đến lúc đó chỉ cần em nói một tiếng, anh liền bao nuôi em, để em làm thú cưng của anh, ở bên cạnh anh."

Sau đó, gã nghe thấy giọng nói trầm khàn của rùa lớn.

"Neymar, ngày mai anh không xuống giường nổi đâu."

....

"Anh nói nếu sau này em muốn, anh sẽ bao nuôi em, để em làm thú cưng ở bên cạnh anh."

Hồi tưởng của gã tan biến vì giọng nói của Mbappe đánh thức. Đôi mắt xanh nâu xinh đẹp không còn kiềm được nước mắt.

Từng giọt nước mắt nặng nề rơi lên mặt sau của tấm ảnh bị úp xuống trên bàn. Đến khi giật mình nhận ra, nước mắt đã đọng lại một vũng nhỏ.

Năm đó, hắn là cậu bé vàng của nước Pháp nhưng có một trái tim chứa đầy tình yêu, hắn đem trái tim đó dâng hết cho Neymar. Mà gã là một kẻ lạc lối với trái tim đầy thương tổn được tình yêu của hắn chữa lành.

Năm đó tình yêu của hắn và gã thật đáng ngưỡng mộ.

Năm đó hắn và gã yêu nhau theo cái cách thuần khiết nhất.

Nhưng hiện tại hắn không còn là cậu bé đơn thuần năm đó, kẻ khờ năm nào cũng chẳng còn là gã.

"Ney, chuyện năm đó anh hứa với em hiện tại còn tính không ?" Như một cách để níu kéo trong đau đớn. Hắn cảm giác trái tim còn đập liên hồi của mình vừa ngưng đập. Sắc mặt hắn dưới ánh đèn hiện lên vô cùng ôn hòa kiên định, nhưng lồng ngực như thiếu đi một mảng trống rỗng lạ thường.

Tấm ảnh bị lật úp trên bàn bị gã ném mạnh xuống đất, mặt kính vỡ tan thành từng mảnh.

Gã kích động mà hét lớn, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt tái xanh "Không, không tính, không tính, cái gì cũng không tính, vô nghĩa, toàn bộ đều vô nghĩa."

"Ney, em xin lỗi, bình tĩnh lại..." Hắn tiến đến, giữ tay gã lại, ôm chặt lấy gã ngăn gã không thể tự làm bị thương chính mình.

Gã hiện tại không bình tĩnh, còn hắn thì bình tĩnh đến lạ thường.

Nhưng hắn biết rõ bản thân hắn đang suy sụp, giống như chỉ còn một sợi dây nhỏ cố níu giữ lí trí, dây đứt rồi hắn cũng sẽ không còn là hắn nữa.

"Ney, em yêu anh..."

Hắn bất lực, bất lực đến nỗi nước mắt cũng rơi, bất lực đến nỗi không kiềm được mà bật khóc.

"Ney...nói cho em biết ... Em phải làm thế nào để anh tin em đây ?" Giọng hắn run rẩy, những lời nghẹn lại trong cổ họng không thể trào ra, chỉ có nước mắt, nước mắt của cả hắn và gã.

"Tôi thật sự muốn rạch trái tim cậu ra. Mbappe, tôi muốn rạch ra xem nó có màu gì." Giọng nói gã yếu ớt, cũng không tiếp tục giãy giụa nữa.

Sau đó, hắn buông gã ra. Nhìn xuống khung ảnh dưới đất, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy được bức ảnh đó. Tấm ảnh mà hắn và gã chụp cùng nhau. Trong ảnh, hắn cõng gã trên lưng, cùng gã nở nụ cười hạnh phúc khi vừa chiến thắng.

Neymar Junior trong ảnh như ánh mặt trời chiếu sáng cả Paris. Neymar Junior trong ảnh là của Kylian Mbappe.

Kylian Mbappe trong ảnh hạnh phúc khi cõng cả thế giới trên lưng. Kylian Mbappe trong ảnh là của Neymar Junior.

Hắn chợt nhận ra, hiện thực tàn khốc đến vậy. Tại sao hai người trong ảnh lại đi đến nước đường này ?

Từ dưới đất cầm lên một mảnh kính nhọn bị vỡ. Chậm rãi nắm lấy bàn tay bé nhỏ của gã, đặt mảnh kính vào bên trong lòng bàn tay. Nằm lấy tay gã, đặt lên ngực trái của mình. Đôi mắt nâu ảm đạm, mang hết dịu dàng như nắng ấm mùa xuân mà nhìn gã.

"Nếu anh muốn, em nguyện trao nó cho anh, mặc anh chơi đùa."

Tay gã nắm chặt mảnh kính, đôi mắt màu lục bảo ngước lên, dưới ánh đèn, lấp lánh tuyệt đẹp. Chất giọng đã nghẹn đi nhiều phần "Cậu tưởng tôi không dám sao ?"

"Đừng sợ...làm đi."

Nơi ngực trái đau đớn, không biết là do vết thương hay vì đau lòng, máu chảy ra, thấm lên áo sơ mi trắng của hắn. Sắc mặt của hắn hiện tại cũng không tốt lắm.

Mảnh kính trên tay Neymar dính máu rơi xuống đất

Neymar vẫn là quá nhẹ tay, chỉ rạch lên ngực của hắn một vết cắt nhỏ.

"Ra ngoài " Gã xoay lưng lại với hắn.

"Ney, em không sao, nếu anh thấy ổn thì đâm em thêm cũng được."

Gã lạnh lùng hỏi hắn "Cậu muốn tôi ngồi tù vì tội giết người ?"

Hắn vội giải thích "không phải, em chỉ là..."

"Vậy thì ra ngoài, tìm ai đó băng bó vết thương, người khác thấy lại bảo tôi ngược đãi thú cưng trong nhà."

Hắn tròn mắt ngạc nhiên, vậy là gã đồng ý rồi ư ? Vậy là như ý muốn của hắn rồi ư ?

Vậy thì hắn nên vui chứ nhỉ ? Có phải hắn nên cảm thấy vui không ? Phải không ?

Nhưng mà, hình như hắn không vui.

Hình như hắn cảm thấy đau.

Hình như tim hắn đau.

Không được, hắn sẽ không khóc ở đây, Ney của hắn đuổi hắn ra ngoài, nếu hắn đã là thú cưng thì cũng phải nghe lời.

Hắn ngoan ngoãn ra khỏi phòng của gã, cẩn thận đóng cửa, người bên trong đến nhìn cũng không nhìn hắn lấy một cái.

Hình như làm thú cưng cũng không như hắn tưởng tượng.

Tác dụng phụ là khiến ngực hắn đau, tim như thắt lại.

Chịu thôi, để được ở bên cạnh Ney, chăm sóc người hắn yêu, hắn chỉ còn mỗi cách này thôi.

Hết cách rồi, không còn cách nào khác, chỉ còn cách này thôi.

Không sao mà, cho dù hắn bị dày vò, bị gã dày vò như thế nào cũng là hắn đáng phải nhận được.

Không sao, Neymar của hắn vui là được.

Sau khi cánh cửa được đóng lại, Neymar cũng ngồi bệt xuống sàn nhà, tâm trạng nặng nề.

Sau đó gã phát hiện mình đang suy sụp.

Sau đó, vì không biết là đau, hoặc ấm ức gã khóc lớn. Tiếng khóc thê lương hòa cùng tiếng mưa ngoài ban công.

Gã phát hiện gã lại muốn chết rồi.

Nhưng mà gã không thể chết được, không thể chết ở đây, không thể để người thân thấy cảnh gã chết, không thể để hắn cũng thấy xác gã nằm ở đâu đó trong phòng một cách xấu xí được.

Nhưng mà, gã đau.

Đầu gã đau, tay cũng đau, vì trên tay có một vết thương đang chảy máu.

Gã rạch một vết thương lên ngực Mbappe, cũng rạch một vết rạch lên tay của mình, tiện tay rạch lên trái tim của mình thêm một vết cắt mới.

Đau đớn, máu chảy, đầm đìa.

Thì ra Kylian Mbappe yêu gã.

Tại sao hắn không nói yêu gã từ kiếp trước, tại sao không nói yêu gã vào trước cái ngày mà gã tự sát ?

Tại sao kiếp trước hắn không muốn yêu gã ?

Tại sao đến bây giờ hắn lại muốn yêu gã ?

Tại sao đến khi gã sắp chết rồi hắn lại muốn yêu gã ?

______

Tấm ảnh bị Neymar ném xuống đất đây nha bà con


Giải thích đoạn cuối, lý do Ney đến giờ mới nhận ra Kylian yêu mình.

Ở kiếp trước Kylian từ bỏ Ney, làm mất đi lòng tin của Ney. Kiếp này Ney biết được rùa trọng sinh, nhưng Ney không biết trong đêm sinh nhật rùa hối hận nhận ra tình yêu của mình dành cho Ney sâu đậm như thế nào và muốn làm hoà với Ney, cũng không nhìn thấy sau khi mình chết đi rùa đau khổ như thế nào.

Nên Ney tuyệt nhiên sẽ cho là rùa vô tình trọng sinh và ngăn cản Ney tự sát như là đang thấy áy náy, cảm giác tội lỗi khi bản thân cũng là một nguyên nhân khiến Ney không còn muốn sống và cố gắng sửa sai chứ không phải là xuất phát từ tình yêu. Vì mấy bà thấy đó, kiếp trước rùa đối xử với Ney như thế nào, Ney chịu khổ ra sao, đặc biệt Ney có bệnh về tâm lý nên Ney không tin và cũng không dám tin vào tình yêu của Rùa, tự khép chặt con tim của mình.

Thêm một lý do nữa mà trước giờ Ney không muốn tin rùa yêu mình vì Ney biết bản thân không còn sống được bao lâu và chính xác là sẽ mất trong ngày sinh nhật bằng mọi giá. Vậy nên Ney không muốn rùa yêu mình cũng sẽ không tin rùa yêu mình lần nữa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net