Chap 5 - Nhận được lời tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ bao giờ mà các buổi tập luyện ở câu lạc bộ lại trở nên ngượng nghịu như thế nhỉ ?

Có lẽ là do siêu sao Neymar và phó chủ tịch Mbappe xảy ra xung đột, gần đây nhất họ chiến tranh lạnh, hơn nữa là chiến tranh lạnh cấp S+. Các cầu thủ ở câu lạc bộ than khóc với huấn luyện viên, huấn luyện viên than khóc với Messi còn Messi chỉ biết trầm mặc.

Lý do: Messi cũng bó tay.

Đứa em bảo bối mà anh thương như em ruột - Neymar biểu hiện rất lạ.

Đặc biệt gần đây anh phát hiện Neymar cứ nhớ nhớ quên quên, lúc thì ngơ ngơ ngác ngác, nói đâu xa, vừa sáng nay anh và gã đi mua cafe, mua xong trở về câu lạc bộ, vừa về câu lạc bộ gã liền hỏi "Anh có cần em đi mua cafe giúp anh không ?".

Gì đây ? Chưa già mà đã mắc bệnh đãng trí ư ?

Cả lúc tập luyện, Neymar khi thì nhiệt tình hết sức mình, chạy nhảy khắp nơi trên sân làm tấm thân già như anh đây phải chạy theo sau. Khi thì ngẩn người ra đấy, bóng chuyền đến chân cũng chả thèm đá.

Chắc chắn là Mbappe hại, anh nghĩ.

Nói về Mbappe, hắn như một tên ôn thần lạnh lùng đáng sợ, ai đến gần cũng trưng cái ánh mắt như muốn giết người đấy ra. Trên sân bóng như một con thú săn mồi, còn không ngại đẩy ngã những vật cản trước mắt.

Và khi Neymar đang dẫn bóng về khung thành đội hắn, bọn họ chạm mặt nhau.

Messi ở ngoài hóng hớt thôi chứ tranh bóng gì tầm này. Messi ở ngoài thì những cầu thủ khác của hai đội cũng không nhúng chân vào, để xem Neymar và Mbappe đối đầu nhau ai sẽ thắng.

Đồng đội như cái quần què.

Neymar như một vũ công với những đường rê bóng đẹp mắt bên khung thành của đội Mbappe, Mbappe muốn cướp lại bóng nhưng không thành công hết lần này đến lần khác, hắn luôn thất bại trước gã. Nói về kĩ thuật, ai chơi lại gã chứ ?

Lần này, Mbappe dùng thể lực và tốc độ của mình cướp bóng từ chân Neymar.

Gã ngã xuống sân nhờ cú đẩy của hắn.

Cả đội lao vào, huấn luyện viên hô dừng lại. Lần này Mbappe thật sự quá đáng.

"Cậu cố ý ?" Neymar được Messi đỡ dậy, không kiềm chế tức giận mà đến nắm lấy cổ áo đối phương.

Họ bị đồng đội tách ra, Messi dìu Neymar đến ghế.

"Em và cậu ta chưa làm lành à ?" Messi hỏi trong khi bóp chân cho Neymar.

"Không, tụi em kết thúc rồi...là thật sự kết thúc. Cậu ta còn đưa bạn gái mới đến mà." Neymar cười thật tươi, tươi nhất có thể, gã muốn chứng tỏ rằng gã ổn "Không sao, em tìm một người khác thay thế cậu ta là được. Neymar của anh vừa đẹp trai lại tài giỏi thế này ai mà không yêu chứ ? Haha".

Ai mà không rung động bởi nụ cười của gã chứ ? Gã có một nụ cười tựa như nắng xuân, như ánh bình minh vừa dịu dàng lại lạc quan, mang đến cho người ta sự tích cực và yêu đời. Kể cả đối thủ trên sân khi nhìn thấy gã cười, tự khắc cũng cười theo.

Nhưng Ney à, lúc nào cũng giả vờ lạc quan, mạnh mẽ có mệt không ?

Messi che lấy đôi mắt xinh đẹp như chứa cả dải ngân hà của gã, đau lòng nói "Đừng cười nữa, anh thật sự nhìn không nổi rồi".

Neymar trầm mặc, nụ cười trên môi trở nên cứng đờ rồi tắt hẳn. "Em cười khó coi đến vậy sao ?"

Đôi mắt của gã vẫn bị che lại, gã nghe thấy anh nói với gã "Ney, em cười rất đẹp, ai cũng muốn nhìn thấy nụ cười của em. Thế nhưng khi em không muốn, em không cần cười đâu."

Nhưng nở một nụ cười thật chói chang là vỏ bọc duy nhất để em che dấu sự yếu đuối của mình. Leo, nói cho em biết em phải làm sao đây ?

...

Câu lạc bộ tổ chức một buổi tiệc cuối ngày trước kỳ nghỉ, thực tế là để Mbappe và Neymar làm hòa.

Đấy là ý của toàn bộ thành viên trong câu lạc bộ nhưng chính chủ thì lại không biết.

Và Mbappe lại tiếp tục mang cô bạn gái mới của mình đến buổi tiệc. Các cầu thủ nhận thấy đây là chuyện bình thường, riêng Messi và Hakimi, những người biết chuyện của họ thì lại không nghĩ vậy.

Hai người bọn họ nghĩ. Vậy là tiêu rồi.

Ban đầu, khi Kylian Mbappe vừa tay trong tay cùng bạn gái bước vào, Messi liền lo lắng muốn đưa Neymar rời khỏi bữa tiệc. Neymar lại bình tĩnh, gật đầu ra hiệu với anh rằng không sao.

Ngu ngốc.

Saly- người yêu của Mbappe thật sự là một cô gái rất dịu dàng dễ mến. Cô ấy thú nhận mình là fan hâm mộ của Neymar, sau đó liền xin chữ ký và chụp hình với gã, thiếu chút nữa cô đã xin nhẹ cái áo của Neymar đang mặc rồi.

Mbappe ở một bên ân cần gắp thức ăn cho cô, còn bĩu môi tỏ vẻ hờn dỗi khi cô ấy bày tỏ sự yêu thích đối với Neymar.

Trước kia hắn cũng từng đối với gã như vậy. Neymar chua chát nghĩ.

Cơn buồn nôn ập đến khiến gã nhanh chóng chạy đến phòng vệ sinh. Gã nôn hết thức ăn của cả hôm nay, theo sau đó là chất lỏng màu đỏ tươi.

Gã nôn ra máu.

Vội ấn nút dội nước bồn cầu và rửa sạch bàn tay dính máu của mình, gã nhìn vào gương mà hốt hoảng khi nhìn thấy sắc mặt tái nhợt, trắng bệch đáng sợ của mình trong gương.

Tin nhắn đến từ Neymar, gã bảo mình có việc gấp nên xin về trước.

...

Bác sĩ nhìn giấy khám trên tay, lại nhìn cầu thủ bóng đá nổi tiếng trước mặt, lắc đầu thở dài. "Tôi đã bảo rằng cậu phải ăn uống điều độ, uống thuốc đầy đủ và thư giãn mà, sao bệnh tình lại trở nên nghiêm trọng thế này ?"

Neymar cúi gầm mặt, không nói.

"Được rồi, cậu cần phải nhập viện để điều trị."

Lần này, Neymar ngẩng mặt lên mạng theo hy vọng mà nhìn bác sĩ "Vậy tôi còn có thể chơi bóng không ?"

"Tôi e là không, cơ thể cậu đang rất yếu."

Bóng đá thật sự là mục tiêu phấn đấu, là ước mơ cả đời, là mục đích để gã tồn tại.

"Nếu tôi muốn tiếp tục chơi bóng ?"

"Bệnh của cậu đang trở nặng, nếu không điều trị, tôi e là sẽ trở thành ung thư dạ dày. Ở giai đoạn này, rất ít người có thể qua khỏi. Cậu phải suy nghĩ cho thật kỹ."

"Vậy tôi chọn bóng đá".

Thẩn thờ bước ra khỏi bệnh viện, nhìn khung cảnh nhộn nhịp của thành phố Paris, trong lòng gã lại trở nên trống rỗng. Gã không biết mình phải đi đâu. Gã đã chờ kỳ nghỉ ngắn hạn này rất lâu để có thể trở về Brazil, quê hương của gã, gã thật sự nhớ nhà. Nhưng giờ đây gã phải vào viện điều trị.

Tiếng chuông báo hiệu có tin nhắn đến reo lên. Gã mở hộp thư của mình ra, avatar cậu bé Richarlison với cái đầu vàng chói mắt của cậu ta hiện lên màn hình.

"Neymar, em có chuyện muốn nói với anh, gặp anh ở địa chỉ xxx nhé."

Neymar khó hiểu nhìn đồng hồ, đã gần mười giờ đêm và cậu nhóc đó hẹn gặp gã. Có chuyện gì không để sáng mai nói được sao ?
...

Nơi Richarlison hẹn Neymar là một khu vườn tuyệt đẹp với hoa và đèn, ở giữa có một cái bàn đặt một lọ hoa hồng và rượu vang.

Cái này ... hình như giống cuộc hẹn của một đôi tình nhân hơn. Gã nghĩ.

"Đoán xem, là ai nào ?"

Tầm nhìn của gã bị che khuất bởi một đôi bàn tay to khỏe. Không nói gã cũng biết là ai.

"Richar, đừng giỡn nữa, anh biết tỏng là nhóc rồi."

"Anh giả bộ không biết không được sao ?" Cậu bĩu môi, từ đằng sau đi đến đối diện và đưa cho gã một chiếc hộp màu trắng, thắt nơ đỏ.

"Đây là gì ?"

"Anh cứ mở ra xem đi rồi sẽ biết."

Neymar gật đầu, tò mò mở chiếc hộp ra, bên trong là một cái công tắt nhỏ cùng một mảnh giấy.

"Chuyện này là sao ?" Gả ngẩng đầu lên và hỏi, nhưng không thấy cậu bé Richarlison đâu.

Trời ơi, sợ ma quá. Trong lòng gã thầm gào thét.

Gã mở mảnh giấy ra, bên trong viết một dòng chữ "hãy ấn cái nút nhỏ xinh này".

"Lại trò gì nữa đây ?" Neymar nhíu mày rồi dùng ngón trỏ ấn nút. Hàng loạt ánh đèn sáng lên trước mặt gã tạo thành một lối đi. Trên lối đi rải thật nhiều hoa hồng.

Một con hạt giấy nhỏ rơi xuống, gã nhặt con hạt lên và trên cánh của nó viết "đi theo con đường hoa hồng".

Gã cất bước đi trên con đường xinh đẹp, mùi hoa hồng thơm ngát làm gã cảm thấy thật dễ chịu. Đúng là tên nhóc nhiều trò.

Gã đến nơi, nhìn thấy Richarlison mặc một bộ vest đen lịch thiệp, trên tay cầm một bó hoa hồng. Các ngon nến xung quanh bọn họ tạo thành một hình trái tim lớn.

Neymar bật cười "Gì vậy ? Cậu định lấy tôi làm chuộc bạch để tỏ tình em nào à ? Sến quá !"

Richarlison không cười, cậu ta thật sự nghiêm túc.

"Em làm gì có cô gái nào chứ" Cậu hít một hơi thật sau như lấy thêm dũng khí tiếp tục nói.

"Neymar, anh nghe cho rõ nhé, những lời em nói sau đây hoàn toàn là nghiêm túc. "

"Nhưng..."

"Để em nói" Richarlison ngắt lời gã.

"Richarlison em là một người nhạt nhẽo, một tên nhóc con sống trong khu ổ chuột, với ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Chặn đường thực hiện ước mơ thật khó khăn, em đã đi hết câu lạc bộ này đến câu lạc bộ khác để xin họ nhận, nhưng ai cũng lắc đầu, lúc đó em thật sự rất chán nản.

Rồi đến một ngày, các bài báo trên cả nước đưa tin về sự xuất hiện của một ngôi sao bóng đá, cũng là ngày mà chàng trai ấy xuất hiện trong cuộc đời của em, làm động lực cho em vượt qua tất cả chỉ với một ánh mắt, một nụ cười. Suốt mười năm qua em luôn dõi theo chàng trai ấy, làm một fan hâm mộ trung thành.

Cuối cùng em cũng được kề vai sát cánh cùng người ấy, cùng tạo nên dấu ấn ở đội tuyển quốc gia, và tình yêu trong em cũng lớn dần vượt qua thứ tình yêu của một fan hâm mộ đối với ngôi sao của mình.

Nhìn thấy người ấy khóc, em đau lòng, muốn ngay lập tức hái sao trên trời xuống cho người ấy, thắp sáng tất cả những nơi mà người ấy đi qua, để người ấy bước trên con đường trải đầy hoa hồng. Nhìn thấy nụ cười của người ấy, em như muốn dâng hiến hết tất cả những gì mình có, làm bất cứ thứ gì để giữ lấy nụ cười đó.

Chàng trai ấy tên là Neymar da Silva Santos Júnior."

Thì ra có người yêu gã như vậy sao ? Neymar cười khổ nghĩ.

"Vậy nên Neymar, anh có đồng ý làm ..."

"Richar ! " Lần này đến lượt Neymar ngắt lời cậu.

"Cảm ơn em đã luôn là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của anh, anh rất vui về điều đó. Anh không hoàn hảo như em nghĩ."

"Không..." Neymar của cậu là hoàn hảo nhất.

"Anh chưa nói xong"

"..."

"Tình yêu là một thứ không thể miễn cưỡng, em còn trẻ, em có nhiều sự lựa chọn, chọn sai người thì có thể chọn lại. Anh không còn ở độ tuổi có thể vô tư yêu đương, giả sử chúng ta đến với nhau, anh cũng sẽ làm tổn thương em...tổn thương cả hai chúng ta.

Thật xin lỗi vì trong tim anh chỉ đủ để chứa được một người, không thể chứa thêm ai nữa".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net