Chap 6 - Đơn phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

07:30 tại khu mua sắm Paris

Thời tiết Paris vào mùa xuân tuy vẫn lạnh nhưng đã ấm áp hơn mùa đông rất nhiều. Khu mua sắm ở Paris với không gian mua sắm cổ kính, những quầy hàng và tấp nập khách du lịch sẽ là điểm đến đầu tiên của Neymar và cậu bé Richarlison.

Như đã hứa, gã sẽ dành một ngày để hẹn hò với cậu nhóc trước khi cậu sẽ trở về Brazil, chấm dứt mối tình đơn phương của cậu ấy.

Từ xa, Neymar đã nhìn thấy bóng dáng Richarlison nhờ mái tóc vàng nổi bật của cậu. Không đợi gã lên tiếng, cậu đã phát hiện và chạy về phía gã.

Sao giống như một chú cún Golden nhìn thấy chủ nhân vậy nhỉ ?

Chú cún Golden vui vẻ nhào đến ôm chầm lấy Neymar, bao bọc gã trong thân hình to lớn rắn chắc. Neymar có thể tưởng tượng ra có cái đuôi đang vẫy vẫy.

Tự nhiên gã thấy đáng yêu, muốn nuôi chó quá đi !

"Cậu chờ anh lâu chưa ?" Vội tách chú cún ra khỏi người mình, gã hỏi.

"Lâu đến đâu em cũng chờ mà" Richarlison cởi chiếc khăn choàng của mình dịu dàng quàng lên cổ anh "Đừng để bị cảm, anh cứ làm em lo suốt."

"Cậu làm như anh là con nít" Neymar bĩu môi phản bác.

Ôi, đáng yêu thế này không giống trẻ con mới là lạ. Nội tâm Richarlison gào thét.

"Được, được, không là con nít, Ney của em là người lớn."

Sao Neymar có cảm giác như mình đang được dỗ dành như dỗ trẻ con nhỉ ?

"Chúng ta đi nhà hàng nhé ?"

"Thế là cậu không biết đồ ăn lề đường ngon đến cỡ nào rồi."

Biết chứ, sao Richarlison lại không biết mùi vị của đồ ăn van đường, lúc nhỏ gia đình cậu khó khăn, đâu có điều kiện để ăn nhà hàng. Nhưng thức ăn nhà hàng bảo đảm vệ sinh hơn, cũng toàn sơn hào hải vị mà.

Không đợi Richarlison trả lời, Neymar đã kéo cậu đi tung tăng khắp nơi, hết ăn món này rồi thử món kia. Đương nhiên là Richarlison trả tiền.

Richarlison nghĩ, hẹn hò đúng nghĩa là đây.

Neymar nghĩ, ăn ké là ngon nhất.

Họ đến bên chiếc cầu Pont des Arts, nơi ghi lại hẹn ước và minh chứng của tình yêu. Trong khi Neymar dạo chơi quanh cầu thì cậu lại lén buộc sợi dây ruy băng có ghi tên của cậu và gã lên cầu. Cậu chỉ muốn để lại dấu ấn của cậu và gã, rằng cậu thật sự đã từng được hẹn hò với gã.

Cho dù sự thật là gã và cậu không phải là một cặp tình nhân.

Tình đơn phương thật hèn mọn nhỉ ?

Bảo tàng Musée de la Vie Romantique - bảo tàng tình yêu nơi tái hiện chuyện tình yêu của nàng George Sand và Chopin thông qua kỷ vật, các bức thư mộng mơ...cùng với đó là những bức tranh, tác phẩm điêu khắc tinh tế, ...tất cả đều mang chủ đề tình yêu.

Nhìn những đôi tình nhân xung quanh nắm tay nhau, cùng nhau đi chiêm ngưỡng các tác phẩm nghệ thuật lãng mạn, Richarlison có chút ghen tị.

Vậy nên cậu bạo gan nắm lấy tay Neymar, kéo gã sát lại gần mình, cậu nói khẽ bên tai anh "Đừng có đẩy em ra, anh đã hứa sẽ hẹn hò cùng em như một đôi tình nhân mà."

Cái ánh mắt ủy khuất của chú Golden này làm Neymar mềm lòng. Gã và cậu tay trong tay, như một đôi tình nhân ngọt ngào.

Bọn họ đi đến những nơi mà một cặp đôi đang yêu nhau thường hay lui tới, ăn những món ăn vặt trên đường phố và một bữa cơm tình nhân ở nhà hàng.

Chiều tàn, cậu và gã đi mãi, cuối cùng dừng chân ở tháp Eiffel, Neymar bỗng cảm thấy trống trải lạ thường.

Ký ức ùa về.

Đây là nơi Kylian Mbappe tỏ tình gã.

"Neymar, đứng lại." Neymar mặc kệ Mbappe liên tục gọi tên mình ở phía sau, gã bước đi ngày một nhanh, nhưng tốc độ của gã làm sao bằng hắn, vì vậy hắn dễ dàng tóm được gã.

"Buông ra" Gã nhẫn tâm dẫm vào chân hắn làm hắn đau điếng người, dù vậy hắn vẫn không buông tay gã.

"Đừng giận nữa mà, em và cô người mẫu kia không là gì của nhau cả" Kylian Mbappe bất lực ôm gã vào lòng.

"Thì sao chứ ? Tôi thấy cậu rất thân thiết với cô ấy ....à không, cậu giải thích cho tôi làm gì, tôi và cậu có là gì của nhau đâu ?" Neymar tức đến đỏ cả mắt mặc dù gã không biết mình đang tức giận vì điều gì. Chẳng qua là Mbappe nắm tay cô người mẫu kéo ra khỏi bữa tiệc của gã thôi mà. Sao lại tức giận như thế chứ ?

"Nhưng người em muốn kéo ra khỏi đó là anh." Mbappe cố giải thích, chỉ vì hắn không nhìn nổi Neymar ngày đêm tiệc tùng, cùng mấy cô người mẫu chân dài, đã thế còn có cả đàn ông. Ánh mắt đám người bọn họ nhìn Neymar như muốn ăn tươi nuối sống gã, có tên còn dám sờ mó người của gã. Vậy nên hắn tức giận mà lao đến đám đông kéo anh ra khỏi bữa tiệc, ai ngờ đâu hắn lại kéo nhầm cô người mẫu đang theo đuổi hắn mấy ngày nay, bọn họ còn có tin đồn hẹn hò.

Chịu thôi, ai bảo tay gã mảnh như tay con gái.

Khi hắn quay lại, Neymar đã dừng buổi tiệc lại, nhìn thấy hắn là tức giận đi một mạch ra ngoài, hắn cứ vậy mà đuổi theo.

"Ai mượn cậu làm thế ?" Neymar càng cáu gắt hơn.

"Anh không nhận ra ánh mắt của đám đàn ông đó như hổ rình mồi mà nhìn anh à Ney ?" Mbappe cũng không chịu thua.

"Thì sao chứ ? Cậu có là gì của tôi đâu mà quản tôi, tôi còn chưa có người yêu đấy, cậu suốt ngày cứ như vậy thì ai còn dám lại gần tôi ?" Neymar quát

"Ai bảo anh không có người yêu ? Người yêu của anh ở đây này."

"Đâu ? Sao tôi không thấy ? Đâu chỉ tôi xem, cậu mà chỉ không được tôi cho cậu biết tay."

"Đây, tôi đây, tôi thích anh bấy lâu nay anh còn không nhận ra, đúng là đồ ngốc"

"..."

Sự ngượng ngùng bao trung cả hai.

"Gì ....gì chứ, tự nhiên lại...." Gã đỏ mặt

Mbappe gãi đầu, hắn không biết nên nói gì, giận quá nên lời trong lòng tuông ra hết, cái miệng hại cái thân, lỡ gã mà từ chối chắc hắn đào cái lỗ chui xuống.

Hay là hôn anh ấy để khẳng định đó không phải đùa nhỉ ? Hắn nghĩ thế và Mbappe trước giờ dám nghĩ dám làm.

Cậu bé vàng của nước Pháp Mbappe chộp lấy chiếc mũ áo khoác của gã trùm lên đầu gã để che mặt của cả hai, nhằm tránh người khác nhận ra. Hắn chính thức trao nụ hôn đầu cho Siêu sao trong làng túc cầu Neymar. Bắt đầu một chuyện tình yêu "đẹp như cổ tích" mà Messi thường hay trêu gã.

Thấm thoát cũng đã sáu năm. Một khoảng thời gian không ngắn cũng chẳng dài, đủ để một cuộc tình đẹp đẽ trở nên méo mó, đủ để một câu chuyện tình yêu cổ tích rơi vào quên lãng.

Hắn và gã thật sự đã chia tay, không còn gì nữa rồi.

"Ney, sao thế ? Anh không khỏe ở đâu à ?" Giọng nói ôn nhu của cậu bé Richarlison kéo gã về thực tại.

Quả nhiên hiện thực đều rất đau lòng, vì gã nhìn thấy Mbappe đang hôn cô ấy ở dưới chân tháp Eiffel. Tại nơi mà bọn họ lần đầu tiên trao nhau nụ hôn, lần đầu ngõ lời yêu.

Giờ gã hiểu tình yêu chính là sự đọa đày không lối thoát, người yêu nhiều thì đau nhiều.

Hình ảnh bọn họ biến mất, thay vào đó là một màu tối đen. Bàn tay to lớn ấm áp của Richarlison che lấy mắt gã, xoay người gã lại đối diện với cậu.

"Nếu anh đau lòng thì đừng nhìn nữa, không sao mà, có em đây rồi, đừng khóc."

Nhẹ giọng an ủi gã, trong khi trái tim cậu đang vỡ tan từng mảnh. Khoảnh khắc cậu chứng kiến cả thế giới của cậu vì người kia mà rơi nước mắt, cuối cùng thì cậu cũng đã hiểu ra mọi chuyện.

Cậu cẩn thận nâng niu mà ôm gã vào lòng, ôm mối tình đơn phương của cậu một cách trân quý nhất. Ôm lấy một người không yêu mình giống như cố chấp ôm một cây sương rồng, càng ôm càng đau, vì một nụ cười, một ánh mắt mà có máu me đầm đìa cũng đáng.

Mbappe quay đầu, và vô tình thấy được Neymar đang rút mình vào ngực của Richarlison.

Sao trái tim đau vậy nhỉ ?

Hắn muốn chạy đến, kéo Neymar ra khỏi cậu, nhưng hắn lấy tư cách gì ?

Kylian Mbappe, mày thật sự rất khốn nạn, cố ý làm anh ấy tổn thương, tìm một người thay thế anh ấy, giờ lại hối hận sao ?

...

Neymar và Richarlison cùng ngắm sao trời ở bên bờ sông Seine, đây cũng là địa điểm cuối cùng.

Neymar ngắm sao, còn cậu ngắm gã, mặt trời của cậu, ngôi sao của cậu, ánh sáng của cậu.

"Ney " Richarlison muốn chạm vào gã, chạm vào ánh sáng mỏng manh kia, nhưng đến cuối cùng cậu vẫn không thể.

"Sao ?"

"Chúng ta chia tay nhé ?"

Neymar có chút ngạc nhiên nhìn cậu, sau đó mỉm cười, gật đầu.

Từng hẹn hò, từng tay trong tay hòa vào chốn đông người, từng ôm, từng an ủi từng nhìn thấy giọt nước mắt đau lòng của gã, từng trao nhau ánh mắt dịu dàng và từng đau lòng với Richarlison, vậy là đủ rồi.

Cho dù tất cả chỉ là giả.

Đều ngu ngốc nhất trong những ngu ngốc là yêu một người không nên yêu. Richarlison thừa nhận mình đã lún sâu vào vở kịch, chìm đắm vào ánh mắt nụ cười của gã, khiến cậu quên mất đi mình là ai.

Tự lừa dối mình.

Ánh sao bao sáng chiếu rọi màn đêm Paris. Có hai bóng người tách nhau ra, đi về hướng ngược lại đối phương. Cùng những cảm xúc hỗn độn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net