18. Try on our suits

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tony, giờ tôi phải bấm nút nào bây giờ?" Robert loay hoay trong bộ giáp Iron Man hàng xịn, anh cứ tưởng khi mặc sẽ có cảm giác ngột ngạt và cứng ngắc khó di chuyển, ai dè Tony thiết kế rất thông thoáng, đi lại cũng thoải mái. Nhưng bị một cái là anh không biết tấn công thế nào, rồi mở mặt nạ ra làm sao, hàng xịn đúng là khó xài. "Này, Tony, giúp tôi một chút đi chứ?"

Nhìn cái mặt thiếu đánh của Tony chỉ khiến Robert ứa gan thêm thôi, gì chứ anh sợ làm hư đồ đắt tiền gần chết.

"Ủa chứ đó giờ bộ giáp trên phim chủ yếu là hàng kỹ xảo thôi hả?" Tony trơ mặt, tặc lưỡi ra vẻ hiểu biết. "Tôi tưởng mấy người đầu tư dữ lắm chứ."

"Này, người ta mà làm bộ giáp thật thì làm sao chuyển động linh hoạt được. Bên công ty chỉ làm phần giáp ngực thôi." Robert giải thích. Anh nhìn sang bên kia thì thấy Don cũng loay hoay y chang, nhưng Don may mắn là có Rhodey tốt bụng giúp đỡ, chẳng bù với Tony. "Anh không giúp thì thôi, tôi đến nhờ Rhodey."

Cuối cùng thì Tony cũng chịu lại giúp Robert, nhưng lâu lâu chứ thích chêm thêm mấy câu cười nhạo khiến Robert liên tục niệm trong đầu câu: "Nhịn, Nhịn, Nhịn." Ừ cứ chờ đi, Robert nhất định sẽ xúi Natasha đặt nhạc chuông trong căn cứ Avengers là bài 'We didn't start the fire', để xem gã có còn cười khoái chí như vậy nữa không.

"Tôi cũng kết nối FRIDAY với tất cả bộ giáp rồi. Nên trong tình huống không có tôi bên cạnh thì anh có thể hỏi FRIDAY cho chắc." Tony giải thích chi tiết. Sẵn tiện nói chung cho cả Robert, Don, Benedict, Tom Hiddleston và Elizabeth.

Về phần của Benedict, Tom lớn và Elizabeth, vì đương nhiên Tony không thể dạy phép thuật được, và Wong thì phải dưỡng thương không tiện nhờ vả thêm, nên gã cũng cho ba người một bộ giáp cũng xịn không kém Robert và Don. Và điều khác biệt nhất là phần thiết kế của cả ba không hề giống hoàn toàn với giáp Iron Man và War Machine.

Bộ giáp của Benedict được thiết kế trông khá là giống với bộ đồ của Stephen Strange, đường nét không hề cứng ngắc như những bộ giáp khác, trên ngực còn có một biểu tượng hệt như con mắt của Agamotto, và thêm một chiếc áo choàng màu đỏ nữa. 

"Tony này, cái áo choàng này có công dụng gì không? Hay là anh chỉ để bỏ vào cho vui thôi thế." Benedict thắc mắc. 

"Cái đó thay thế cho cái dù thôi chứ cũng không có gì đâu. Nói cách khác là nếu trong trường hợp bộ phận phản lực của anh bị hỏng giữa trên không thì cái áo choàng sẽ tự biến thành dù cho anh đáp xuống." Tony đáp. "Còn một nhiệm vụ khác nữa."

"Là gì thế?"

"Cho nó đẹp."

"..." Benedict khô lời luôn.

"Thôi nào, vải xịn đấy."

Benedict chán nản lắc đầu, ngó nghía bộ giáp của mình trong gương. Đúng là có áo choàng trông nó cũng đẹp thật, mà nhìn hệt như robot Doctor Strange. 

"Mà nhớ là bộ giáp sẽ tự thu lại nếu anh bấm vào đây." Tony chỉ vào biểu tượng giống con mắt của Agamotto. "Ngược lại cũng thế. Nếu anh muốn thì con mắt này cũng quay phim, chụp ảnh được luôn đấy."

"... Anh rảnh thật." Benedict không nói thêm được gì.

Còn Tom Hiddleston thì bộ đồ màu xanh lá cây được thiết kế theo phong cách Viking Bắc Âu, nhìn bề ngoài thì ai cũng tưởng là vải nhưng thật ra chất liệu cũng y hệt Iron Man, nổi bật hơn hết là chiếc sừng vàng dài trên đầu hệt như cái sừng của Loki. Anh lấy tay sờ sờ thì thấy hơi lạ, nên Tom thử rút cái sừng ra, khiến nó lập tức lộ ra con dao bên trong.

"Này là... dao cắt trái cây hả?" Benedict nhìn thấy thì mở miệng chê.

Tony nhăn mày, "Không phải, con dao này mà đòi đi cắt trái cây thì tôi cũng quỳ. Cái này cũng giống như loại giáo ở Wakanda, anh bấm nút này một lần thì nó sẽ dài ra một đầu như kiếm, bấm thêm một lần thì thành một cây giáo. Còn nhiều chức năng nhỏ khác nữa nhưng anh cứ từ từ tìm hiểu là được."

Bên cạnh thì Elizabeth cũng thích thú nhìn mình trong gương như Benedict.

"Wow! Trông nó giống bộ Rescue mà Gwyneth mặc hôm quay cảnh chiến đấu ghê." Elizabeth thì thầm với Benedict. Cô cực kỳ thích bộ giáp này, nó được sơn thành màu đỏ, đường nét nhìn cực kỳ mềm mại, trên đầu còn được thiết kế thêm hình dáng vương miện đơn giản nhưng rất đẹp mắt. "Cái vương miện này cũng giống với cái trên đầu Scarlet Witch trong comic nữa."

"Quá khen rồi." Tony tự tin cười, "Tôi lấy ý tưởng từ Wanda trong comic hôm bữa mới đọc xong. Thấy cũng hợp với cô đấy."

"À mà ngoài đẹp ra thì có công dụng gì không?" Elizabeth hỏi một câu y chang như Benedict.

Tony đã đoán trước nên nói luôn. "Nó giúp cô cảm nhận được từ trường, cũng như chuyển động, tần số âm thanh từ phía xa, khoảng độ một km là cao nhất, đây là hàng độc đấy nhé, bộ giáp của cô là bộ đầu tiên và duy nhất tôi đưa chức năng cảm nhận ở mức cao nhất này vào đấy."

Elizabeth há hốc mồm, không nhịn được cười toe toét, "Cảm ơn anh nhé Tony. Anh thật là tử tế." 

Benedict thì khó chịu, "Sao hai người này được khả năng xịn thế?"

"Của anh cũng có mà, chỉ là nó không nhạy như vậy thôi." Thật ra là gã chỉ đưa chức năng này vào riêng cho bộ giáp nữ, bao gồm Rescue của Pepper, một bộ Black Widow đơn giản hơn cho Scarlett và bộ giáp Scarlet Witch này cho Elizabeth thôi. Tony ga lăng ưu tiên cho phái nữ như thế còn gì. "Bộ của anh cũng giống như tôi, chức năng xịn xò cũng đầy ra. Tại nhất thời tôi không nhớ hết thôi, anh cứ từ từ tìm hiểu đi."

"À mà Bruce đang nghiên cứu thành giáo sư Hulk đúng không?" Elizabeth tò mò hỏi.

"Đúng vậy, chắc cỡ cuối tuần này là xong." Tony đáp, "Mà cô hỏi chi vậy?"

"Không có gì đâu, thắc mắc chút thôi." Sau khi nhìn xuống phần thiết kế có hình dáng đặc biệt đến quen thuộc trên ngực, Elizabeth tự nhiên nảy ra một sáng kiến nho nhỏ, nhưng hiện tại thì cô vẫn muốn giữ bí mật, đợi giáo sư Hulk đến thì cô sẽ cùng bàn chung với Tony. Đó là một món quà bất ngờ dành tặng riêng cho một người.

Lát sau Tony và Rhodey lui ra ngoài để một căn phòng rộng lớn cho Robert, Don, Benedict, Tom và Elizabeth dùng thử bộ giáp mới. Kết quả là trong căn phòng tràn ngập những tiếng kêu thích thú và khoái chí.

"Giáp này xài sướng quá mấy người ơi!!!" Don la lên khi đang vươn tay nã đạn liên tục lên những con hình nhân được sắp xếp sẵn. 

"Chuẩn luôn!" Elizabeth cũng hào hứng bay qua bay lại tránh những tia năng lượng của Don và Benedict đang phóng lung tung khắp phòng. 

"Mốt sắp về xin Tony cho đem mấy bộ này về mới được." Robert đề nghị, và cả năm người đều đồng ý. "Đem về là khỏi phải tốn công mặc mấy bộ bồ CGI nữa."

"Anh nên thử dùng con dao này xem. Quá tiện lợi luôn."

Và kết quả là bốn người kia cao hứng đến độ sử dụng hết năng lượng trong bộ giáp mà Tony đã nạp sẵn chỉ trong vòng chưa đầy một buổi sáng, còn Tom thì không tốn nhiều năng lượng lắm, vì chỉ có dao, kiếm thôi. Nhưng vậy cũng đủ khiến Tony cũng phải lắc đầu than phiền không dứt, rồi mấy hôm sau gã phải lết thân đi cải tiến phần pin năng lượng cho mấy bộ suit đó.

Còn về phía Scarlett, Jeremy thì được Natasha và Clint chỉ bảo cách dùng kiếm, cung tên, và những thế võ đặc thù. Nói chung là luyện tập khá là khắc nghiệt.

"Phải nói là khả năng của cô cũng ổn áp phết đấy." Natasha ngợi khen sau khi hạ được Scarlett xuống sàn, Natasha vẫn cực kỳ nhẹ tay với cô nếu so với em gái Yelena.

Scarlett cười nhẹ, cẩn thận đứng lên, người thì đổ đầy mồ hôi do tập luyện quá nhiều. Mấy nay cứ tập đánh với Natasha nhiều đến mức người cô ê ẩm gấp mấy lần đi đóng phim, nhưng được một Black Widow chỉ dạy cách chiến đấu cũng coi như là một trải nghiệm hiếm có và tuyệt vời. Khả năng của Scarlett giờ đây đã tiến bộ đến mức xém lừa được Natasha ngã xuống.

"Cô biết dùng súng không?" Natasha hỏi, ném cho cô một cây súng lục.

"Cũng biết chút đỉnh."

"Vậy thì được rồi. Nhưng để tôi dạy thêm cho cô vài chiêu nữa." Natasha dẫn Scarlett đi theo cô đến một phòng khác.

"Rất vinh hạnh."

Hai người con gái ra ngoài để lại Clint và Jeremy vẫn đang tập đánh. So với Natasha thì Clint ít nhẹ tay hơn, nhưng vẫn rất cẩn thận không để Jeremy bị thương.

"Tôi đoán là anh cũng biết bắn cung." Clint nói, mở tủ lấy hai cây cung lớn ra.

"Tôi biết. Nhưng đương nhiên không giỏi như anh được."

"Vậy anh bắn thử mười phát vào tấm bảng đối diện để tôi đánh giá. Rồi tôi sẽ chỉ dạy anh dùng thêm kiếm, cũng như cách dùng các loại mũi tên khác mà tôi có." Clint nói.

"Anh tin tưởng cho tôi dùng mấy mũi tên đặc biệt của anh sao?" Jeremy bị bất ngờ.

"Đương nhiên rồi. Chúng ta đều là Hawkeye mà phải không?" Clint vẫn nói với chất giọng đều đều không đổi, nhưng cũng khiến cho Jeremy cảm động.

"Đúng rồi. Đều là Hawkeye mà. Tôi sẽ cố gắng hết sức."

Phía bên ngoài cửa sổ, có thể thấy một bộ giáp Hulkbuster cùng một người mang đôi cánh đang lượn qua lượn lại trên bầu trời từ nãy đến giờ.

Tony và Rhodey đứng bên dưới canh chừng, "Mark, Anthony, các anh thấy thế nào rồi?"

"Quá đỉnh luôn." Mark khoái chí. "Khỏi cần phải mặc bộ đồ CGI, khỏi phông xanh. Như được biến thành Hulk mà không phải Hulk vậy."

"Hồi nãy hơi chóng mặt một chút. Nhưng giờ đỡ rồi." Anthony nói, hào hứng bay lên cao hơn nữa.

"Này này Icarus, đừng bay cao quá." Tony nói qua tai nghe. "Cánh đó không tan chảy được, nhưng độ cao quá mức gần mặt trời cũng không tốt đâu. Tôi không có sử dụng năng lượng mặt trời."

"Được rồi, vậy để tôi vòng quanh chỗ này một chút." Đây là lần đầu tiên anh được bay tự do trên bầu trời thật sự, không phải bằng máy bay hay trực thăng, mà là bằng một đôi cánh, thì ra làm Falcon thật ra là như thế này sao. Cảm giác thật không có gì sánh nổi. Dù cái mắt kính đeo hơi ngộp nhưng cũng không sao cả. Đây là ngày tuyệt vời nhất cuộc đời anh.

Khi Mark định đáp xuống sân cỏ thì hơi loay hoay nhớ nút bấm dẫn đến Hulkbuster vấp cục đá té đập mặt xuống đất. Anh ngại ngùng đứng lên lại, "Tôi không sao." Cũng may ở đây không có Okoye, nhưng lại có Anthony. Anthony cười Mark nhưng sau cùng cũng xém bước vào vết xe đỗ y hệt, may mà kiềm lại kịp.

"Hai anh bay sáng giờ rồi đó. Anh vào nghỉ đi để Tony đem mấy bộ này đi cải tiến thêm." Rhodey nói. Mark bước xuống, người vẫn còn lâng lâng không tả được, Anthony cũng thế, anh cứ tiếc nuối nhìn bộ cánh thân yêu, nhưng sau đó thì cũng không đi nghỉ mà đi hóng xem những diễn viên khác như thế nào.

Bên phía của Steve và Chris Evans thì cũng khá ổn định. Những bước di chuyển, ném khiên của Chris Evans cực kỳ uyển chuyển, nhìn cực kỳ tốt, nhưng vấn đề anh gặp phải là chưa thật sự quen với việc chiếc khiên sẽ văng trở lại chỗ mình, nên đôi khi anh sẽ bắt hụt. Cũng may là có Steve bên cạnh chỉ bảo rất tận tình, và luôn phải đảm bảo với anh rằng chiếc khiên sẽ không chém anh làm đôi.

"Tôi thấy anh ném khiên này cũng ổn rồi. Ngày mai ta sẽ thực hành bằng khiên Vibranium của tôi."

"Khiên Vibranium ư? Vậy nó có..." Chris chần chừ.

"Không. Không có đâu." Steve thở dài, cố trấn an Chris.

Chris Evans thở phào nhẹ nhõm. Trước kia anh cực kỳ mong chờ được xài chiếc khiên Vibranium hàng thật, thế mà Tony lại nỡ lòng nào hù dọa khiến anh bị ám ảnh tận mấy ngày. 

"Song song với việc tập ném khiên, tôi cũng sẽ dạy thêm cho anh cách chiến đấu." Steve bảo, "Tôi thấy cách anh hành động cực kỳ dứt khoát, nên chắc anh học cũng sẽ nhanh thôi. Ở trong đoàn phim người ta có dạy giống như thế không?"

"Chỉ dạy cơ bản trước thôi. Tất nhiên tôi cũng biết chiến đấu, chỉ là nếu gặp mấy tên cướp trên đường thì tôi còn đánh lại được, chứ còn đánh với chiến binh kinh nghiệm đầy đặn thì chắc là tôi cũng không địch nổi."

"Không sao. Tôi sẽ giúp anh."

Tony liếc vào phòng định chọc Chris thêm vài câu nhưng tự nhiên lương tâm nổi lên lại không nỡ nên gã đi qua luôn. Gã bước vào trong phòng kế bên thì thấy Anthony Mackie và Sebastian Stan đang cười chọc quê Tom Holland sau khi cậu bắn hụt tơ nhện té sấp mặt xuống sàn.

Còn Chris Hemsworth, Thor và Robert cũng ngồi trong đó, sau khi Robert đỡ Tom đứng dậy, anh hướng mắt về phía Tony, "Ê Tony, giáp của tôi nạp năng lượng xong chưa?"

Tony nở một nụ cười thật trân, "Nhờ ơn anh xài hết năng lượng thì nó còn yếu lắm. Chắc mấy ngày nữa mới sử dụng tiếp được."

"Cái này là cái gì thế?" Thor thấy Tony cầm theo một chiếc cặp thì thắc mắc.

Gã không nói gì, chỉ đặt nó lên bàn và mở ra, bên trong là một cây búa Mjolnir. Thor sững sờ, run run tay chỉ, "Đó... đó là?"

"Mjolnir. Mà anh yên tâm, đây chỉ là bản sao của Mjolnir thôi. Không phải hàng thật, nên không có lời nguyền xứng đáng gì ở đây đâu." Tony giải thích.

"Vậy anh đem vào đây làm gì?" Thor thắc mắc. "Tôi có Stormbreaker rồi."

"Không phải cho anh. Mà cho Hemsworth." 

Chris nghe thấy được nhắc tên thì phấn khích cầm thử lên, Mjolnir này rất nhẹ. "Thế nó có gọi sét được như Mjolnir, hay là sức phá hủy kinh khủng hệt như thế không?"

"Không. Như tôi mới nói, đây không phải là hàng thật, chỉ là hàng pha-ke. Nhưng anh yên tâm." Tony trấn an. "Đây là hàng pha-ke chất lượng cao!"

Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn Tony với ánh mắt khó tin. Sebastian phải bật cười. "Hàng pha-ke chất lượng cao!? Thà dùng từ 'bản sao' thì nghe còn đỡ phèn hơn!"

Tony trông không để tâm lắm lời giễu cợt của Sebastian, gã giải thích cho Chris và Thor. "Nó không thể gọi sấm như Mjolnir thật, nhưng cũng đừng coi thường. Được làm từ chất liệu tốt thứ hai thứ giới chỉ sau Vibranium, nó có thể đập nát một bức tường cứng rắn, cũng như phóng tia điện cực mạnh, nhưng yên tâm là người cầm sẽ không bị giật, tôi cùng Bruce đã nghiên cứu... bla bla..."

Thấy Tony cứ luôn miệng liệt kê các chức năng của cây búa, Robert thì thầm vào tai Tom làm cậu suýt phụt cười, "Quảng cáo hệt như mấy tên bán hàng đa cấp vậy."

Thấy Thor và Chris cầm Mjolnir ra ngoài sân dùng thử, Sebastian còn nói với theo, "Chris, đừng có bắt hụt Mjolnir làm rớt búa đấy nhé."

"Biết rồi, khổ quá." Chris Hemsworth nhăn mặt.

Không lâu sau đó, Rhodey cũng bước vào đưa cho Sebastian một cây súng trường hiện đại, "Có gì anh qua phòng bên kia tập đi, bên đó Scarlett với Natasha cũng đang tập bắn đấy, với lại anh cũng mặc thử vài bộ giáp xem thế nào."

"Cho tôi tập bắn súng được không? Ý tôi là tôi cũng biết bắn súng, nhưng tôi cũng muốn luyện thêm cho lên trình." Anthony đề nghị, và Rhodey cũng rất thoải mái cho anh đi theo. Trước khi rời đi Anthony không nhịn được quay sang khịa Tom lần nữa, "Còn chú mày ở lại luyện bắn tơ thêm đi nhé, kẻo dập mũi gãy răng thì mười chai nước ép trái cây cũng không cứu được đâu."

Tom còn chưa kịp nghĩ ra câu gì khịa lại thì Anthony đã khoái chí rời đi. Tony nghĩ trong lòng, nếu mình không biết Tom Holland và Anthony Mackie từ trước, chắc gã chắc đã tưởng rằng Anthony và Tom thật sự thù hằn và ghét bỏ nhau từ tận kiếp trước lận.

Gã lắc đầu, đành chuyển chủ đề, "Tom, hôm nay luyện tập thế nào rồi?"

"Quá tuyệt vời chú ơi. Bộ đồ Spider Man này thì không có gì bì được, kể cả mấy bộ cháu mặc lúc quay phim cũng không bằng, đúng là có mùi xe mới thật. Với lại hơn chục cách phóng tơ cũng quá đỉnh. Cháu chưa quen đu tơ cho lắm, hơi chóng mặt với đau lưng một chút, nhưng hồi xưa cháu từng nhảy trên sân khấu nên giờ cũng quen rồi. Chỉ cần luyện thêm một chút chắc cũng sẽ thành thục hơn thôi-"

Tony và Robert cùng nhau nhìn Tom lải nhải về bộ đồ Spider Man tuyệt vời như thế, không nhịn được nở một cười nhẹ. Nhìn bộ dáng lắm mồm của Tom khiến Tony nhớ đến Peter Parker, hai đứa này lắm mồm y hệt nhau. Thật nhớ Peter, Tony nhất định sẽ mang được thằng bé về.

"-Cảm ơn chú nhiều lắm. Nói thiệt là lúc nhỏ từ khi được xem Spider Man của anh Tobey cháu đã luôn mơ ước được làm Spider Man rồi. Giờ phải nói là ước mơ hoàn toàn được thành sự thật, được làm Spider Man là điều tuyệt vời nhất từng xảy ra trong đời cháu-"

Tony thắc mắc, "Tobey là ai?"

"Chú giỡn hả? Tobey Maguire! Anh ấy là Spider Man tuyệt vời nhất trong lòng cháu, anh ấy chính là một hình mẫu siêu anh hùng, một nguồn cảm hứng to lớn, là lý do khiến cháu muốn trở thành một Spider Man, nên cháu luôn chỉ muốn trở thành Spider Man thôi. Cháu cũng hâm mộ anh Andrew nữa, anh ấy cũng rất tuyệt vời. Nhưng anh Tobey vẫn là thần tượng lớn nhất của cháu-" Tom nhìn sang thấy ánh mắt sắc lẹm của Robert nhìn mình thì vội vã chỉnh lại, "-Sau chú hết, đương nhiên rồi. Iron Man đương nhiên là nhất. Chú Robert là người cháu hâm mộ nhất."

"Khôn đó nhóc con." Robert nhếch mép cười. Tom hơi nhăn mặt, hai mươi mấy tuổi đầu rồi mà còn bị gọi là nhóc con ư!? Nhưng cậu đành mặc kệ vậy, vì biết có nói thì Robert cũng không chịu sửa lại.

Tony bật cười, "Đúng rồi, Iron Man là nhất. Này, Robert."

"Hửm?"

"Tôi giữ thằng nhỏ ở đây luôn được không?"

"Không!"

Thế là công việc luyện tập của các diễn viên cứ tiếp tục, và giờ đây họ đã tiến bộ hơn rất nhiều, kéo dài đến tận ngày Bruce quay lại căn cứ Avengers với một bộ dáng mới mẻ, giáo sư Hulk. Cùng với đó là sự trở về của Rocket và Nebula trên con tàu Benatar. Chuẩn bị sẵn sàng cho công việc to lớn: Lấy đá Vô Cực, đưa mọi người trở về.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net