21. Thor, Loki and Tom

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chào em Jane." Chris Hemsworth đứng ngay cửa phòng, trước mặt là Jane Foster. Còn phía gần đó là Rocket đang nấp. Trên tay anh cầm cây Mjolnir hàng pha-ke chất lượng cao mà Tony đưa. 

"Thor? Em tưởng anh đang bận bàn chuyện với thần Odin?"

"À, thì xong việc rồi nên anh đến thăm em một chút." Chris cười giả lả sao cho giống Thor nhất, mấy ngón tay sau lưng quắc quắc ra hiệu cho Rocket đến.

"Sao tóc anh khác thế? Anh cắt hồi nào thế?" Jane bật cười nhìn kiểu tóc hiện đại của Chris.

Chris bất ngờ, trong lòng thầm rủa chính mình, quên đội tóc giả mất rồi. "Ồ, anh thấy mấy người ở Midgard tụi em để vậy đẹp quá, nên lúc mới nãy anh nhờ... Heimdall cắt thử ấy mà."

"Heimdall? Em tưởng anh ta gác cầu Bifrost chứ?" Jane trông không hoàn toàn tin tưởng lời Chris nói.

"Thì lâu lâu phải nghỉ ngơi chút chứ, đứng im một chỗ mãi ai chịu cho được."

Jane bật cười, tiến gần lại định nói gì thì từ bên cạnh Rocket nhảy lên, dùng thiết bị đặc biệt đâm thẳng vào cánh tay trái của Jane. Nhìn thấy một con gấu mèo kỳ lạ dùng cái gì đó hút cái thứ "màu đỏ", Thor gọi là Aether, ra khỏi người cô; Jane đã không nhịn được hoảng hốt la toáng lên. Nhưng vì sức mạnh của viên đá Thực Tại quá lớn, nên khi Rocket vừa lấy được hết thì Jane đã bất tỉnh.

Chris nhanh chóng đỡ cô vào ghế tựa, miệng lầm bầm: "Nhìn như ma ca rồng hút máu vậy!"

Rocket không để tâm lắm, ngắm nghía viên đá Thực Tại đã được hút ra, khoái chí nói: "Đúng là dễ ợt, còn dễ hơn đợt tôi lén cắp con mắt giả. Mà này, xong rồi thì đi kiếm Thor rồi đi thôi."

"Ừ." Chris vừa bước ra ngoài cửa thì đã gặp ngay một người giống hệt mình, nhìn dáng người, mái tóc, và đặc biệt là cây búa Mjolnir thì Chris đã biết người đó là ai. Thor 2013 hàng thật.

Thor 2013 nhìn thấy một kẻ có vẻ ngoài y hệt mình cùng một con thỏ kỳ lạ đứng trước cửa phòng Jane, điều hút mắt anh nhất là Jane đang ngồi bất tỉnh trên ghế dựa. 

"Các người là kẻ quái nào? Các ngươi đã làm gì Jane?" Thor 2013 gầm lên.

Nhìn thấy cây búa Mjolnir đang được nắm chặt trên tay Thor 2013 chuẩn bị nâng lên, Chris và Rocket không nói không rằng, lập tức chạy biến đi.

"Đứng lại!" Thor 2013 gầm lên, cầm Mjolnir phóng ra sấm chớp hướng thẳng về phía Chris và Rocket. Cũng may cho hai người là Rocket đang đứng trên vai Chris, nên hắn có thể thấy rõ Thor 2013 đang tấn công lúc nào mà bảo Chris tránh được, lâu lâu hắn cũng dụ Chris dùng Mjolnir giả phóng sét về phía Thor 2013.

Chạy một hồi thì Thor 2013 mất dấu họ, anh điên tiết gọi binh lính đi tìm. Còn anh quyết định sẽ tự kiếm, đến một ngã rẽ thì Thor 2013 cảm nhận được một dòng điện đánh trúng mình nên anh co giật rồi ngã lăn quay ra sàn.

"Thần Sấm mà bị điện giật ư?" Rocket châm biếm nói. Thì ra là Chris dùng Mjolnir giả phóng điện về phía Thor 2013 khiến anh bị giật xỉu.

"Đại loại thế." Chris vu vơ nói, cũng may anh nhớ đợt quay Ragnarok nên đã ứng dụng vào thực tế, và nó đã thành công mỹ mãn. "Đi tìm Thor rồi về thôi."

Vậy là cả hai tiếp tục lén lút chạy đi tìm, một hồi thì lần tìm vào được một căn phòng nhỏ trong cung điện. Thor đang nói chuyện với Frigga giữa chừng.

"Chào, chắc bà là mẹ đúng không?" Rocket hỏi. Frigga cười chào hắn, nhìn thấy bóng người chạy vào theo thì bất ngờ nhìn.

"Con cũng là Thor à?"

"Vâng, thì con là Thor, nhưng cũng không hẳn là Thor." Chris cười lơ lớ, lại gần bà. "Tên con là Chris."

"Rất vui được gặp con."

Rocket xen vào. "Này, chúng ta về thôi, tôi lấy được viên đá rồi."

"Con ước gì ta có nhiều thời gian hơn." Thor nói, ôm lấy Frigga.

Sau đó Chris cũng ôm lấy Frigga. Có lẽ trong đời bà cũng chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình được ôm nhiều Thor đến thế. Chris chợt nhớ gì đó, anh nói: "Con phải nói với mẹ một chuyện."

Như biết từ trước, Frigga bảo: "Lúc nãy Thor có nói rồi, nhưng các con đến đây để thay đổi tương lai của các con, không phải của ta."

"Nhưng mà... con xin đấy. Vì các con của mẹ, vì Loki, vì Thor. Có được không?" Chris tha thiết nói, và ánh nhìn trên gương mặt của Thor cũng thế. 

Vài giây trôi qua, Frigga không nói gì, chỉ cười nhẹ và gật đầu.

"Được rồi, đi thôi." Rocket kích hoạt bộ giáp, nhưng chợt Thor ngăn lại. Rồi anh giơ tay lên như muốn lấy gì đó. Hắn bối rối hỏi: "Tôi đang nhìn cái gì vậy?"

"Đôi khi nó chỉ mất vài giây thôi." Frigga bảo.

Và rồi chỉ vài giây sau, Mjolnir đã bay đến bên cạnh Thor. Anh sung sướng reo lên: "Tôi vẫn xứng đáng."

"Tôi biết là anh luôn xứng đáng mà." Chris cũng vui mừng vỗ lưng anh. Trong lòng nổi lên ham muốn thèm được cầm thử Mjolnir.

"Tạm biệt mẹ."

"Tạm biệt."

Ba người họ kích hoạt bộ giáp lượng tử, nhấn vào đồng hồ, nhưng... lại chẳng có gì xảy ra cả. Đúng theo nghĩa đen, là không có gì.

"Sao đồng hồ không hoạt động?" Chris hỏi.

"Tôi tưởng Stark và Banner đã bảo là chỉ cần nhấn thì ta có thể trở về căn cứ được mà." Thor cũng hoang mang, và Frigga bên cạnh cũng bối rối không kém.

Sau vài phút kiểm tra tất cả đồng hồ và bộ giáp Lượng Tử, nhận thấy không hề có xước mẻ hay hư hỏng gì. Rocket chợt nhận ra điều gì đó, hắn tái mặt, chỉ thốt lên đúng một câu: "Ôi trời ơi!"

.

Trong căn phòng tan nát sau chiến trường New York, Tom Hiddleston đang loay hoay tìm cách gỡ đồ rọ mõm cho Loki. Ánh mắt hắn vẫn ngỡ ngàng nhìn anh không dứt. Tận vài phút sau Tom mới giật ra được, cái miệng vừa được tự do của Loki đã hỏi ngay lập tức.

"Ngươi là ai? Tại sao ngươi lại có vẻ ngoài giống ta? Ngươi có âm mưu gì?"

Tom thở dài đáp, "Bình tĩnh đi, tôi không có âm mưu gì cả."

"Vậy tại sao ngươi lại giật lấy khối Tesseract và cây trượng của ta?" Loki vẫn không ngừng hỏi.

"Xin lỗi. Vì chúng tôi cần nó."

Loki nhíu mày, 'Chúng tôi' ở đây là sao? Có khi nào cái người này là đồng bọn của đám Avengers. Có khả năng lắm, hắn thề là lúc nãy hắn ngửi được mùi của hai Tony Stark. Mũi hắn thính lắm chứ chả đùa đâu. Loki nhìn Tom nhặt khối Tesseract cùng cây trượng lên, lúc mắt liếc đến cây trượng, hắn chợt nhớ đến những hình ảnh khi nãy đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, không biết là thật hay mơ.

Tom thấy Loki cứ đờ đẵn nhìn cây trượng thì nói: "Sao thế? À nãy giờ tôi quên giới thiệu, tôi tên là Tom Hiddleston, tôi là cậu, ở một vũ trụ khác."

"Ngươi... là ta?" Loki nhếch môi, "Ngươi tưởng là ta sẽ tin mấy lời nói dối đó của ngươi sao? Đừng hòng lừa ta. Ta thừa biết ngươi là đồng bọn của đám Avengers kia. Ta dám cá là những ảo ảnh khi nãy là do ngươi tạo ra để khiến cho ta phân tâm chứ gì!? Cũng biết cách cải trang cho giống ta nữa. Lũ người Midgard các ngươi lắm chuyện thật đấy."

Nghe một tràng kẻ tội của Loki, Tom khẽ lắc đầu. Có lẽ quãng thời gian ở chỗ Thanos đã khiến hắn bị ám ảnh chăng. Mà khoan đã... "Cậu nói ảo ảnh gì?" Tom thắc mắc.

"Không phải sao? Còn giở trò ngây thơ ở đây. Ngay khi ta vừa chạm vào cây trượng thì một loạt ảo ảnh xuất hiện, vừa xong là ngươi đã chạy đến giật lấy rồi."

Tom nhíu mày, anh có chạy đến giật thật nhưng anh thề là mình không hề tạo ra ảo ảnh gì hết, anh làm gì có phép thuật như Loki. Chờ chút, bên trong cây trượng là viên đá Trí Tuệ, có nghĩa là viên đá đã cho Loki nhìn thấy thứ gì đó, khiến hắn có chút phân tâm.

"Cậu đã nhìn thấy thứ gì?"

"Không phải ngươi là người hiểu rõ nhất sao? Lại còn hỏi ngược lại ta." Loki vẫn cứng đầu. Nhưng nhìn thấy một người có vẻ ngoài y hệt lại có cách hành xử, ăn nói trái ngược hẳn với bản thân, Loki vẫn thấy thật quái đản.

"Không, tôi thề là tôi không tạo ra ảo ảnh gì hết." Tom giải thích. "Bên trong cây trượng này là một viên đá vô cực, viên đá Trí Tuệ. Nên chắc hẳn tôi nghĩ là nó đã cho cậu nhìn thấy được một thứ gì đó quan trọng."

Loki thừ người ra, đương nhiên hắn biết sức mạnh của nó, chỉ là hắn không nghĩ là do cây trượng gây ra. Nếu như đúng là thật thì... những hình ảnh mà hắn nhìn thấy là sự thật sao.

"Ta đã nhìn thấy mẹ ta, cha ta, anh trai của ta..." Loki lầm bầm, nhưng Tom vẫn nghe thấy hết. "Ta nhớ ta nói với Thor là... ta hứa với anh..."

Nghe đến đó, Tom đã nói cùng lúc với Loki: "Mặt trời rồi sẽ tỏa sáng lên chúng ta một lần nữa."

Loki sững người, tại sao Tom lại biết. Thấy vậy, anh giải thích, "Đó là tương lai của cậu. Và như tôi đã nói, tôi là cậu ở một vũ trụ khác, nói đúng hơn là tôi đóng vai cậu, nên tôi biết hết chuyện trong tương lai."

Loki càng nghe càng rối, giờ thì 'đóng vai' là cái gì nữa đây? Thế giới này điên hết rồi à!? 

Nhưng hắn cũng có phần tin tưởng Tom, là vì thái độ chân thành của anh. Loki là một vị thần lừa lọc, nên chỉ cần một vài phút, hắn có thể biết được người này nói thật hay nói láo. Hắn ngẫm nghĩ một chút, vậy là tương lai của hắn thê thảm đến thế ư? Mẹ hắn vì những lời nói của hắn mà bị giết, Odin cũng chết, Asgard bị hủy diệt, bản thân thì bị Thanos giết chết một cách tàn bạo. Hắn không muốn trải qua điều đó một chút nào hết.

"Loki? Cậu có sao không đấy?"

"Không. Ta không sao." Loki nhìn Tom, tò mò hỏi. "Ngươi nói ngươi đến từ một vũ trụ khác, vậy ngươi đến đây làm gì?"

"Tôi cần tìm các viên đá Vô Cực. Để có thể mang mọi người trở về, vì trước đó Thanos đã thành công lấy hết được và búng tay khiến hơn một nửa dân số trên vũ trụ biến mất." Tom kể vắn tắt lại. Còn Loki nghe thì rùng mình, vài hôm trước hắn từng nghe nói đến kế hoạch đó, nhưng không thật sự để tâm cho lắm, không ngờ Thanos đã thành công, sau khi giết được hắn.

Loki hỏi: "Có Thor không?" Thấy Tom không hiểu câu hỏi, hắn hỏi lại. "Trong số những người biến mất, có Thor không?"

"Không. Thor vẫn còn sống. Anh ta cũng đang đi lấy đá vô cực, chỉ là anh ta đến năm khác để lấy, chứ không phải ở đây." Nghe thế, Loki thở phào nhẹ nhõm.

Chợt trong đầu Tom nảy ra một ý tưởng quái dị, anh kích hoạt bộ giáp lên rồi phá vỡ còng tay của Loki, "Này, cậu có muốn gặp lại Thor không? Ý tôi là Thor của tương lai ấy."

Loki tròn mắt, xoa xoa hai tay đã được tự do, "Thor của tương lai?"

Đằng nào thì nếu anh không xuất hiện thì Loki cũng sẽ biến mất mà thôi, nên Tom đã gan dạ hỏi hắn, cũng coi như giúp cho hai anh em Thor và Loki được đoàn tụ. 

"Thor đó đã mất cha mẹ, mất Asgard, và mất cậu." Tom nhấn mạnh. "Tôi nghĩ là cậu cũng muốn thay đổi tương lai của mình."

Đúng là hắn muốn thay đổi tương lai, nhưng nếu như vậy thì có nghĩa là hắn bỏ thực tại này sao? Nhân lúc Loki đang suy nghĩ, Tom đã nhắn cho Tony và Chris biết mình đang ở đâu.

Tom cố thuyết phục, "Lúc nãy, nếu tôi không chạy đến giật lấy khối Tesseract, thì cậu cũng sẽ biến mất cùng với nó thôi."

"Ta biến đến đâu?"

"Tôi không biết." Tom nghe nói bên Marvel sẽ làm phim về phần này, nhưng kịch bản chưa viết xong nên anh cũng không trả lời hắn được. Nhưng điều duy nhất anh biết, là phần đó Loki biến mất cùng khối Tesseract, sẽ không thể gặp lại được Thor. "Đây là cơ hội duy nhất, chưa muộn để bắt đầu lại."

"Nếu ta đi cùng ngươi, có nghĩa là đi chung với bọn Avengers ư?" Loki nhăn mặt, hắn còn dị ứng với bọn Avengers lắm, mới bị đập tơi bời luôn mà.

"Không sao đâu, có tôi bảo kê cho. Hơn nữa, họ đang cố gắng thay đổi điều tồi tệ Thanos đã gây ra. Cậu cũng đâu ưa gì Thanos đâu đúng không?"

Đương nhiên là không. Loki cực kỳ hận Thanos, gã Titan điên đã hành hạ hắn, đe dọa hắn để lấy được khối Tesseract, cùng những lời hứa hẹn để hắn làm bá chủ Midgard. Hắn đã không cần ngai vàng nữa. Suy nghĩ một hồi, Loki nói: "Được rồi, ta sẽ đi theo ngươi."

Tom cười. "Vậy nhé. Một lát nữa họ đến thì tôi sẽ đưa cậu đến tương lai."

"Ngươi đúng là tử tế." Loki không nhịn được mở miệng khen. Trong lòng hắn thấy hơi hốt hoảng, vì đột nhiên hắn nổi hứng muốn kết thân với Tom. Trước giờ hắn ít bạn thân lắm, thân nhất chỉ có Thor mà thôi.

"Quá khen rồi."

Đợi vài phút sau thì Tony, Scott cùng Chris Evans xuất hiện, theo sau là Bruce vui mừng vì lấy được viên đá Thời Gian. Hai bên nhìn nhau với vẻ mặt quái dị không tả được. 

Loki cực kỳ hãi Hulk, nhưng nhìn 'Hulk' trước mặt thì lạ thật, như lai giữa Banner và Hulk vậy. Trong lúc Loki đang tròn mắt ngó Bruce, thì Tony và Chris chất vấn Tom.

"Anh nói gì? Để cho Loki tham gia chung?"

"Có nghiêm túc không đấy?"

"Ổn mà. Tôi đã kể hết mọi chuyện rồi, Loki này không giống như các anh nghĩ đâu." Tom giải thích. "Loki đã nhìn thấy hết tương lai rồi, cậu ta thay đổi rồi, tôi hiểu Loki nhất mà."

Hai bên tranh cãi một hồi thì Tony cũng chịu thua, đành cho Loki theo, nhưng ánh mắt gã liếc Loki không hề vui vẻ chút nào. "Tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn đi đó đồ Tuần Lộc, đừng có phá chuyện của chúng ta."

"Xem ai đang nói kìa. Chẳng phải ngươi là kẻ vừa bị đập té sải lai trên sàn đó sao Stark?" Loki nhếch môi châm chọc. 

Tony bắt đầu thấy hối hận vì đồng ý cho Loki theo, nhưng gã đành nhịn, cầm cây trượng cùng khối Tesseract lên. Kích hoạt giáp lên, bấm lên đồng hồ. Tom một tay giữ Loki, một tay bấm đồng hồ. Nhưng không có chuyện gì xảy ra cả, cả sáu người đều đứng ngay chỗ cũ ở New York 2012, không phải căn cứ Avengers.

"Chuyện gì vậy?" Scott hoang mang hỏi. "Sao đồng hồ không hoạt động? Hạt pym vẫn còn mà."

"Tôi không biết." Chris cũng bối rối. Bấm liên tục lên cái đồng hồ, tuy nhiên vẫn không có gì xảy ra cả.

Bruce và Tony nhíu mày, kiểm tra một loạt các thiết bị trên người. Mới đầu gã còn tưởng là trong lúc gã không để ý thì Loki phá hư đồ. Nhưng bộ giáp, hạt pym, đồng hồ các thứ vẫn không gặp vấn đề gì cả.

"Sao rồi?" Tom hỏi, Loki bên cạnh cũng không hiểu rõ lắm, chỉ biết là có trục trặc đâu đó.

Tony thở hắt ra một hơi, xanh mặt, "Chuyện này chỉ xảy ra khi xảy ra hai trường hợp sau. Một là do thiếu hạt pym, bộ giáp bị hư. Và rõ ràng là bộ đồ Lượng Tử không bị hư hỏng gì cả. Nên có khả năng cao là rơi vào trường hợp thứ hai."

"Đó là gì?" Tom và Chris hỏi. Scott dần ngộ ra, anh há hốc mồm.

Thấy Tony hướng mắt về phía Bruce, tất cả đều đồng loạt nhìn sang phía anh. Trông Bruce cực kỳ lo lắng, anh nói: "Trường hợp thứ hai, cỗ máy thời gian ở căn cứ trong tương lai gặp vấn đề."

Cỗ máy thời gian? Chẳng phải các diễn viên đang ở ngay đó sao?

Trong vòng một phút thì có chuyện gì xảy ra được chứ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net