22. Nebula's heart

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên Vormir năm 2014, ánh sáng màu tím nhạt xen lẫn sắc cam bao phủ khắp hành tinh, phản chiếu lên tấm kính con tàu Benatar của Natasha và Steve.

"Anh biết không? Trong một trường hợp khác, thì đến đây sẽ rất tuyệt đấy." Natasha nói, mắt ngắm nhìn xung quanh, thì ra đây là nơi đáng lẽ ra trong tương lai cô sẽ chết sao!?

Steve nhận ra cô đang nghĩ gì, nên anh quả quyết nói: "Lần này sẽ không ai phải chết cả, yên tâm đi. Chúng ta đã lên kế hoạch lại hết rồi."

Natasha không trả lời, chỉ cười nhẹ. Mong là thế.

Hai người chỉ tốn mười phút để leo lên đến đỉnh núi, và khi vừa mới bước đến thì họ đã nhìn thấy một Steve Rogers khác và Red Skull đang đứng đối diện nhau, và có vẻ như họ không hề để ý đến hai người khác vừa đặt chân lên đỉnh núi. Đó là Steve Rogers 2023.

Natasha định nép vào đợi thời cơ, thì Steve trong chớp mắt đã nhìn thấy Steve khác ở phía trước đang đưa viên đá Linh Hồn ra hướng về phía Red Skull. Nên anh đã lập tức chạy đến đó định ngăn cản lại nhanh đến mức Natasha không kịp cản.

Steve 2023 nghe thấy âm thanh có người chạy đến định giật lấy viên đá, anh không kịp nhìn rõ gương mặt nhưng đã nhanh chóng giơ khiên lên ném về phía người đó. Tay kia vẫn cầm chặt viên đá Linh Hồn.

Còn Steve 2021 chưa kịp lên tiếng thì đã phải tránh chiếc khiên bay xẹt qua người. Chiếc khiên quay trở về với Steve 2023, và anh nhanh nhẹn cầm khiên nhảy lên tấn công, kết cục là âm thanh hai chiếc khiên Vibranium va chạm vào nhau giữa một nơi yên tĩnh như thế vang vọng khắp bốn phía.

Vài giây sau, họ mới nhìn rõ mặt nhau và tách ra. "Anh...?"

"Steve, tôi cũng là Steve Rogers giống anh." Steve 2021 từ tốn giải thích, rốt cuộc cũng không tránh khỏi việc phải đánh nhau với một Steve khác. Thôi thì ít nhất cũng không mất sức nhiều như Chris Evans từng tả. "Tôi đến để lấy viên đá Linh Hồn."

Steve 2023 tròn mắt ngạc nhiên, trông không hoàn toàn tin tưởng cho lắm. Nên Steve 2021 nói tiếp, "Tôi biết các anh vừa đánh bại Thanos, anh đang đi trả lại các viên đá. Còn tôi thì vẫn chưa, tôi cần viên đá để mang mọi người trở về."

Nghe đến 'đánh bại Thanos', Steve 2023 hơi nhíu mày, chưa kịp nói gì thì Natasha bước đến từ đằng sau, chứng kiến cảnh tượng hai ông Cap đánh nhau mà chán nản, cô đành đi ra giải thích rõ ràng hơn. Còn Steve 2023 nhìn thấy Natasha thì gương mặt lộ rõ vẻ vui mừng.

"Nat? Là cô sao?" Steve tự hỏi đây là Natasha thật hay chỉ là ảo ảnh thôi nhỉ.

"Là tôi đây." Natasha cho rằng Steve 2023 đã mất đi Natasha và Tony, nên biểu cảm của anh như thế cũng không có gì bất ngờ. "Steve, tôi biết nghe thì rất khó tin, nhưng mà... sau bao nhiêu chuyện anh đã chứng kiến và trải qua, thì có gì là không thể xảy ra được?"

"Vậy tôi cho rằng mọi người đã lập ra một kế hoạch khác với chúng tôi, nên hai người mới tìm đến tôi." Steve 2023 thở dài, "Có vẻ như mọi người may mắn hơn rất nhiều."

"Đúng thế, chúng tôi đã rất may mắn." Natasha mỉm cười, chuyện này phần lớn cũng nhờ công của Wong đấy nhỉ. Nếu anh ta không làm sai phép thuật thì làm sao cô có thể lạc vào vũ trụ của các diễn viên, và có được một cơ hội mới chứ? "Nếu anh vẫn chưa hoàn toàn tin, tôi có thể chứng minh."

Nhìn điệu bộ quen thuộc của Natasha cùng Steve bên cạnh, Steve 2023 có thể dám chắc rằng hai người họ là người thật. Anh mở lòng bàn tay ra, lộ diện viên đá Linh Hồn vẫn còn sáng lấp lánh trên tay, Steve 2021 và Natasha cũng nhìn nó chằm chằm. Red Skull chỉ đứng lơ lửng đằng sau, mặc kệ sự đời.

Natasha ở dòng thời gian của anh đã hy sinh bản thân để lấy viên đá này, để cứu vũ trụ. Có lẽ trong thân tâm, cô ấy cũng sẽ mong muốn rằng ở một nơi nào đó, sẽ có một Natasha vẫn còn sống sót và hạnh phúc với gia đình Avengers toàn vẹn của cô.

"Có lẽ Nat cũng sẽ rất vui nếu tôi làm vậy." 

"Cô ấy sẽ hiểu mà." Natasha lặng lẽ nói, cô biết mình phải thành công, nhất định là thế.

Steve 2023 trao viên đá cho Steve 2021, anh nói: "Nhất định mọi người phải thành công." Anh không muốn bất cứ ai phải chết giống như điều đã từng xảy ra ở nơi của anh.

"Cảm ơn anh."

Steve cẩn thận cất viên đá, còn Natasha tò mò hỏi, "Anh đã trả gần hết đá chưa?"

"Đây là viên đá cuối cùng rồi." Steve 2023 cười nhẹ nói.

Nghe thấy thế, Steve 2021 ngạc nhiên, "Tôi tưởng anh sẽ trả viên đá Không Gian cuối cùng chứ?"

Anh tưởng Steve 2023 sẽ trở về những năm 70 để sống với Peggy. Đương nhiên Steve 2023 hiểu rõ ý của Steve 2021, "Không, đó là nơi tôi trả viên đá đầu tiên. Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, cô ấy đã có một cuộc đời riêng, và tôi cũng thế. Tôi nên bước tiếp thì hơn."

Steve 2021 gật đầu, anh cũng nghĩ vậy. "Đúng là rất tiếc. Nhưng có lẽ như thế thì sẽ tốt hơn. Cho cả hai."

Còn Natasha thì nghe không hiểu lắm, nhưng cũng không hỏi kỹ. "Ừ, tiếc thật đấy, chúng tôi còn phòng trường hợp Loki sẽ lấy mất viên đá Không Gian thì sẽ xin những viên đá khác, nhưng anh lại trả hết mất rồi." Natasha đùa.

Anh phì cười. "Xin lỗi nhé."

"Vậy một phút sau tôi sẽ trở lại đây đưa lại viên đá, anh có phiền đứng đợi không?"

"Không sao, tôi sẽ đợi, tôi muốn biết mọi chuyện ra sao."

"Xem ai nhiều chuyện kìa." Vẫn là Natasha nhếch môi cười.

"Nat. Chúng tôi rất nhớ cô." Steve 2023 lặng lẽ nói. Natasha thì gật đầu cười nhẹ. "Chúc may mắn."

"Tôi sẽ cố hết sức." Bằng tất cả mọi giá.

Steve 2023 thầm nghĩ, mà hình như hồi nãy họ có nói về việc đánh nhau với Thanos thì phải. Nhưng trong dòng thời gian của anh, thì đội Avengers không đánh nhau với Thanos. Vì hắn đã chết từ trước rồi, Thor đã chặt đầu hắn. Chỉ có Bruce búng tay đưa mọi người về rồi anh đi trả đá lại thôi.

Mà tiếc là hai người này không đến sớm hơn lúc anh còn đang ở Morag. Nếu không anh đỡ phải mất công vào bên trong ngôi đền đặt viên đá Sức Mạnh lại. Mà không biết Peter Quill tỉnh lại chưa nhỉ, lúc anh đến thì anh ta vẫn còn nằm bất tỉnh trên nền đá.

Ừ thì, Peter Quill đã tỉnh lại rồi, và bây giờ anh ta đang bận chiến đấu với một gã cầm cung cùng một gã mặc giáp đen thùi lùi ở Morag.

"Mấy người là mấy gã quái nào thế?" Quill kêu lên, cầm súng bắn liên tục về hướng Rhodey và Clint. Lúc nãy thì bị một ai đó đập vào mặt bất tỉnh, vừa tỉnh dậy thì gặp ba người kỳ lạ, hai gã mà anh đang đánh và một cô ả người máy màu xanh lè đang ở trong ngôi đền mà anh định vào để lấy cắp quả cầu.

Rhodey và Clint không trả lời, tập trung ngăn cản Quill vào trong chỗ Nebula đang lấy viên đá Sức Mạnh. "Nebula, lấy được chưa?"

"Sắp rồi."

Về phần Clint vì thấy phiền quá nên dụ Rhodey đánh gục Quill lần nữa. Thế là trong vòng chưa đầy một tiếng đồng hồ, Quill đã xỉu tận hai lần.

Rồi cả hai bước vào bên trong, Nebula đã lấy được quả cầu chứa viên đá Sức Mạnh, điều đáng chú ý là bàn tay của cô đã bị cháy xém.

"Này, cô có sao không đấy?" Rhodey hỏi. Có vẻ như Nebula đã trực tiếp đưa tay vào xuyên bên trong nguồn năng lượng canh giữ nên mới bị như thế.

Nebula nhàn nhạt đáp, "Không có gì. Chỉ là tôi ít khi thế này lắm."

Clint và Rhodey nhìn nhau. Và nói: "Chúng tôi cũng thế. Nhưng hiện tại thì có gì xài đó thôi đúng không?"

Nebula gật đầu, đưa viên đá cho Clint cầm. Rhodey bảo: "Vậy về cùng nhau nhé?"

Cả ba kích hoạt bộ giáp, bấm vào đồng hồ. Nhưng chỉ có mình Rhodey và Clint biến mất, còn Nebula thì lại không, cô bất ngờ nên bấm liên tục vào đồng hồ, không lẽ nó bị hư ở đâu đó sao?

Vài giây sau, cơn đau bất ngờ ngay ngực trái khiến Nebula ngã xuống, cô đau đớn ôm lấy trái tim của mình, và từ nơi đó, một hình ảnh ba chiều hiện ra.

.

"... Nhưng cha tôi không phải một kẻ nói dối."

"Cảm ơn con gái. Có lẽ ta đã đối xử với con quá nghiêm khắc." Vừa nói xong thì Thor đã chặt đầu hắn.

.

"Nebula, Rocket, nghe hơi lạ nhưng đây là các diễn viên đến từ một vũ trụ khác. Họ đóng vai chúng ta đấy."

,

"Nebula, nhờ có họ mà chúng tôi đã tìm ra cách để mang mọi người trở lại rồi. Để tôi giải thích cho..."

.

"Tôi sẽ tiến hành sửa đổi bộ phận lưu trữ ký ức trên não bộ của cô, để Thanos không tìm ra chúng ta."

.

Nebula giật mình đứng lên, "Thanos biết rồi." 

Tony Stark đã chỉnh sửa lại bộ phận ký ức trên não bộ, nhưng nếu vậy thì không lẽ, Thanos đã lén lút cài thêm một bộ phận khác để lưu trữ nó, ngay trên trái tim của cô hay sao? Sự căm thù của Nebula đã đạt đến đỉnh điểm, thì ra từ trước đến giờ, Thanos không hoàn toàn tin tưởng cô, và chưa hề xem cô như con gái của hắn.

Nhưng giờ không phải lúc để tức giận, cô cần phải thông báo cho Natasha và Steve biết càng nhanh càng tốt. Nebula lập tức chạy đến một con tàu nhỏ, cố gắng liên lạc, "Romanoff, Rogers. Thanos biết rồi, Thanos..."

Không hề nhận được một cuộc hồi âm nào, và Nebula cũng không kịp nói thêm nữa. Vì từ trên cao, con tàu Sanctuary II của Thanos đã đến và dùng sức mạnh hút con tàu nhỏ của Nebula lên trên.

Trong lòng Nebula cực kỳ hoảng hốt, cô phải làm sao đây?

Vừa lên đến nơi, cô đã bị bọn Chitauri kéo ra ngoài, mặc kệ có giãy dụa bao nhiêu cũng không có kết quả gì. Nebula bị ném vào trong phòng giam, và tại đó, Nebula 2014 và Gamora đã xuất hiện trước mắt cô.

Con tim vừa trải qua cơn đau đớn giờ đây run rẩy khi nhìn thấy người chị của mình sau hơn hai năm xa cách. Nebula cứ ngơ ngác nhìn Gamora, định lên tiếng thì Nebula 2014 bên cạnh đã đập cô ngã xuống đất. Rồi tiếp tục đánh cô như để hả dạ.

"Ngươi chỉ là một kẻ yếu đuối." Nebula 2014 khinh bỉ nói.

"Ta là ngươi đấy."

Vừa dứt lời, Nebula 2014 đã đập mạnh đầu cô xuống đất, gỡ cái đồng hồ định vị cùng hạt pym trên người Nebula 2021 ra, khoe trước mặt Gamora rồi bước ra sau ngắm nghía nó. Nhân lúc ấy, Nebula tranh thủ nói chuyện với Gamora, cô biết người chị này luôn muốn thoát khỏi Thanos.

"Chị có thể dừng chuyện này lại. Chị biết là chị muốn thế." Nebula 2021 cố đứng lên, "Chị có thấy chuyện gì đã xảy ra trong tương lai không? Thanos đã lấy được viên đá Linh Hồn. Chị có muốn biết làm sao mà hắn lấy được nó không? Chị muốn biết hắn đã làm gì với chị hay không?"

Thấy gương mặt của Gamora thoáng dao động, Nebula 2014 đã chạy lại ngăn cản, quật ngã cô. Rồi cô ta rút dao ra, dùng nó gỡ miếng ghép màu cam trên đầu của Nebula 2021, "Ngươi làm cho ta kinh tởm. Nhưng không có nghĩa là ngươi hoàn toàn vô dụng."

Nebula 2021 dần nhận ra ý định của cô ta và Thanos, nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị giam lại một chỗ. Cô chỉ kịp nhìn Gamora một lát, hy vọng rằng người chị này sẽ làm gì đó để ngăn lại. Nếu không thì sẽ có rắc rối kinh khủng xảy ra mất.

Còn Nebula 2014 sau khi đổi miếng ghép trên đầu thì cô bước đến dâng hạt pym cùng chiếc đồng hồ cho Thanos xem. Hắn ngắm nghía một lát rồi đưa cho Ebony Maw.

"Thưa ngài, theo như đồng hồ định vị này, thì bọn Avengers đã chỉnh thời gian trong vòng một phút."

Thanos nhếch môi, hắn nhìn Nebula rồi nói: "Chỉnh lại thời gian cho Nebula. Rồi tiến hành nhân bản thứ này lên."

"Bao nhiêu?"

"Ba mươi giây." Thanos nói, rồi quay sang Nebula, "Phải nhớ thật nhanh chóng. Đừng làm ta thất vọng."

"Vâng, thưa cha." Nebula 2014 mỉm cười, trong lòng dâng lên sự phấn khích rõ rệt. Rồi đây cô sẽ có cơ hội để chứng minh với Thanos, và sẽ được hắn công nhận, còn hơn cả Gamora.

.

Năm 2021, tại căn cứ Avengers, các diễn viên vẫn đang quây quần trong phòng thí nghiệm của Tony canh chừng chiếc Găng tay Vô Cực cỡ nhỏ, và ai cũng đang mặc giáp Tony cho, vì cảm giác mặc đồ xịn sướng quá không ai nỡ bỏ xó trong lồng kính. Đời người được mấy lần mặc giáp xịn chứ!?

"Này, nếu giờ tôi đeo thử thì chắc không sao đâu nhỉ?" Jeremy cầm lên ngắm.

"Đừng có giỡn. Lỡ như hư hỏng gì thì sao?" Anthony nhăn mặt.

"Thì có sao đâu? Chỉ một phút sau là họ quay về thôi. Có gì thì kêu Rocket và Tony sửa lại." Jeremy nhìn đồng hồ, chỉ mới hai mươi mấy giây trôi qua thôi. 

Chợt chiếc vương miện đỏ trên đầu Elizabeth có chút đổi màu, và nó đang gửi tín hiệu về tai nghe trên giáp. Hình như cô nghe thấy có âm thanh chuyển động ở phía xa, cụ thể là căn phòng có cỗ máy thời gian.

Elizabeth nhíu mày đi ra ngoài đó, và theo sau có cả Scarlett tò mò đi chung.

"Em sao thế Lizzie?"

"Em nghe thấy tiếng người chuyển động, ở phía căn phòng lớn." Bước chân của Elizabeth càng lúc càng nhanh, Scarlett cũng cực kỳ hoang mang.

"Nhưng vẫn chưa đến một phút mà, không lẽ họ về sớm hơn dự kiến?"

"Em cũng không biết nữa."

Vừa mở cửa bước vào, Elizabeth và Scarlett đã nhìn thấy Nebula đang chăm chú bấm liên tục vào bảng điều khiển cỗ máy thời gian, tốc độ nhanh đến mức chóng mặt, như thể đang đếm từng giây trôi qua.

"Nebula? Sao cô về sớm vậy? Còn những người khác đâu?" Scarlett hỏi.

Nebula biết có người đi vào nhưng không thèm trả lời, chỉ cần một nút bấm nữa thôi là được rồi. Nhìn cảnh tượng đó, Scarlett và Elizabeth chợt nhớ đến một tình tiết trong Endgame mà họ từng đọc và nghe thấy, đó là việc Nebula giả xuất hiện.

Hai cô gái tái mặt. Không kịp suy nghĩ gì thêm, Elizabeth lập tức giơ tay phóng tia năng lượng bắn Nebula văng ra xa. Rồi hai người nhanh chóng chạy đến bảng điều khiển, nhưng đã không kịp.

Cỗ máy thời gian đã được kích hoạt, cánh cổng Lượng Tử đã bị mở ra, và từ bên trong là con tàu Sanctuary II to lớn bay ra ngoài phá hủy cỗ máy cùng trần nhà tan tành.

Scarlett một tay che cho Elizabeth, tay còn lại chỉ kịp thông báo thật to qua tai nghe cho các diễn viên khác: "LÀ NEBULA! THANOS ĐÃ-"

Lời nói của cô bị đứt quãng giữa chừng, vì con tàu của Thanos đã kích hoạt tên lửa nã liên tục vào căn cứ, tường vách đổ vỡ, các mảnh kính thì bể tan nát, Scarlett cùng Elizabeth tuy không trúng đạn, nhưng những mảng tường gạch nặng trịch bị phá tan xác kéo hai người rơi xuống tận sâu bên dưới tầng hầm. 

Chỉ trong vài giây, căn cứ Avengers giờ đã thành một đống đổ nát. Và phương tiện để các Avengers trở về cũng bị phá hủy. Giờ mọi chuyện, chỉ có thể trông mong vào các diễn viên ở đây thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net