2. Iron Spider

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại công viên Trung Tâm, Tony và Pepper đang đi dạo với nhau và cô nói gã chậm lại. Tony nói về cảm giác đang mơ thì mắc tè, nhưng trong đó không có nhà vệ sinh. Pepper hoàn thành câu nói, rằng gã thức dậy và thấy mắc tè thật.

Tony rền rỉ với chính mình, mặt gã dần đỏ lên.

"Tôi thề, nếu bất cứ ai ở đây bình luận, cười hay mang chuyện này ra nói lại, thì tôi sẽ làm các người bị thương thật đau đớn đấy."

Tony không thể xác định được chính xác đó là ai - vì gã không nhìn vào mặt ai cả - nhưng gã nghe người đó cười khúc khích. "Tôi nghiêm túc đấy!"

"Chắc rồi, Tony. Bất cứ cái gì giúp anh ngủ thật ngon." Clint lên tiếng.

Tony nói gã mơ thấy họ có con, cảm giác rất thật.

Tony đỏ mặt. Gã đã mơ về những đứa con cả tháng nay rồi.

Họ sẽ đặt tên nó theo ông chú lập dị của Pepper, Morgan.

"Morgan Stark nghe hay đó, ngài Stark." Peter nhận xét.

Tony mỉm cười. "Đúng vậy, phải không?"

Pepper nhận ra Tony đã tỉnh dậy và nghĩ là họ chỉ đang mong đợi nó. Tony nói nó đã rất thật. Pepper chỉ vào thứ trên ngực Tony và nói rằng gã đã không làm điều này nếu gã muốn có con. Tony bảo đó chỉ là hộp chứa hạt nano mà thôi.

"Hạt nano?" Bruce nói, "Ấn tượng đó Tony."

"Đúng vậy đấy."

"Không giúp ích gì cả, được chứ?" Pepper nói.

"Hoàn toàn không," Pepper đồng ý với chính mình trên màn hình.

Tony nói đó chỉ là phụ tùng, và gã đang cố gắng bảo vệ họ, tương lai của họ, phòng trường hợp có quái vật trong tủ áo. Tony nói tối nay họ sẽ có một bữa tối tuyệt vời, và không nên có bất ngờ nào nữa. Rồi họ hôn nhau.

"Gớm qua. Hai người trông như mấy con hải cẩu tranh nhau một quả nho vậy." Rhodey bảo.

Peter khúc khích cười, còn Tony và Pepper chỉ chán nản liếc mắt.

Một cánh cổng phép xuất hiện, và Doctor Strange lên tiếng, "Tony Stark, tôi là bác sĩ Stephen Strange. Tôi cần anh đi theo tôi."

"Biết cách xuất hiện đấy." Sam nói.

"Anh vừa mới xen ngang vào khoảnh khắc riêng tư của chúng tôi đấy." Tony kêu lên.

Khi nghe thấy tên 'Stark', Gamora và Nebula quay đầu nhìn Tony.

"Tôi tưởng anh phải cao hơn chứ." Nebula xem xét Tony.

"Khoan đã, hai người biết anh ta à?" Quill thắc mắc.

"Sao hai cô biết tôi?!" Tony thốt lên.

"Thanos biết anh. Anh là người đã phá hủy tàu của hắn nhiều năm trước. Hắn muốn chiến đấu với người đã làm điều đó." Gamora trả lời.

Tony rùng mình. Những Avengers còn lại lo lắng nhìn nhau. Thanos đã biết một trong số họ là ai rồi.

Drax nhìn một cách ấn tượng. Bất cứ ai có thể phá hủy được con tàu của Thanos chắc hẳn phải là một chiến binh xứng đáng.

Tony và Pepper trông khá hoang mang trong khi Strange chúc mừng đám cưới của họ, và Tony hỏi là anh ta đang bán vé hay sao gì à.

Steve kinh ngạc. "Hai người chuẩn bị đám cưới à? Chúc mừng nhé!"

Pepper mỉm cười, và Tony gật đầu một cách cứng đờ.

Strange nói họ cần sự giúp đỡ của gã, và không quá lời khi nói rằng cả vũ trụ đang lâm nguy. Tony hỏi họ là ai, và rồi Bruce xuất hiện, chào Tony và Pepper, đi đến ôm họ.

"Không ai để ý là một cái cổng phép đang nằm giữa công viên Central hả?" Wanda tự hỏi.

"Đây là New York, mấy thứ kỳ lạ xuất hiện liên tục, chúng cháu quen luôn rồi." Peter nói.

Tony ngồi ở thánh đường New York khi Wong giải thích. "Thuở vũ trụ hồng hoang, không có gì cả, và rồi... bùm."

Mọi người lắng nghe thật cẩn thận. Họ muốn biết càng nhiều về các viên đá Vô Cực càng tốt.

Wong tạo ra ảo ảnh những viên đá Vô Cực. "Vụ nổ BigBang đưa sáu tinh thể nguyên sơ bay khắp vũ trụ thời nguyên thủy. Mỗi viên đá Vô Cực này điều khiển một phần khía cạnh cốt yếu của sự sống. Không Gian. Thực Tại. Sức Mạnh. Linh Hồn. Trí Tuệ." "Và Thời Gian," Strange nói nốt khi viên đá Thời Gian sáng lên bên trong con mắt của Agamotto.

"Cháu ước gì mình có thể làm được thế." Peter lầm bầm.

"Nhắc lại tên hắn xem." Tony nói. "Thanos," Bruce bảo, "Hắn là dịch bệnh , Tony. Hắn xâm lược các hành tinh. Hắn lấy mọi thứ hắn muốn. Hắn quét sạch một nửa dân số. Hắn đã gửi Loki đến. Vụ tấn công ở New York, chính là hắn."

Loki thở dài.

"Đúng nó rồi." Tony nói và hỏi thời gian của họ thế nào.

"Anh biết?" Steve hỏi.

Tony thở dài. "Đại loại thế. Tôi luôn có cảm giác rằng có một thứ gì đó sẽ xảy ra! Thế anh nghĩ tại sao tôi lại muốn tạo ra Ultron đến thế! Thanos đã ở trong đầu tôi sáu năm rồi!"

Bruce nói Thanos đã có viên đá Sức Mạnh và Không Gian, điều đó giúp hắn trở thành sinh vật hùng mạnh nhất vũ trụ, và nếu hắn có được cả sáu viên," "Hắn có thể tàn sát ở quy mô chưa ai từng nghĩ đến." Strange hoàn thành nốt.

"Thật sao?" Tony hỏi với đôi mày nhướn lên.

Tony ngẫu nhiên dựa vào một cái vạc khi gã hỏi Strange vừa mới nói là chưa ai từng nghĩ đến à, và Strange thắc mắc là gã dám dựa vào Vạc Vũ Trụ thật sao? Cái áo choàng đập gã, bắt gã tránh ra chỗ đó.

Mọi người bật cười.

Tony bảo họ nên quăng viên đá Thời Gian vào thùng rác, nhưng Strange nói họ đã thề phải bảo vệ viên đá Thời Gian bằng cả tính mạng. Tony nói gã đã thề bỏ thực phẩm từ sữa, nhưng rồi người ta đặt tên sản phẩm theo tên gã. Strange nói 'Hạt phỉ đắm đuối Stark' có hơi khô.

"Nó ngon mà!" Tony nói.

"Thật ra thì..." Rhodey lên tiếng.

"Cái gì?! Anh không thích hả? Thôi mà, vị nó rất xuất sắc! Pete, ủng hộ chú miếng coi." Tony chọt Peter bằng khuỷa tay, thằng nhóc đang quanh co một cách không thoải mái.

"Ừm..."

"Không thể nào tin được."

"Xin lỗi, ngài Stark! Nó có hơi khô thật mà."

Wong nói 'Hulk bùng cháy' là món bọn họ thích, khiến Bruce bất ngờ.

"Có món đó à?" Bruce hỏi một cách ngạc nhiên.

Tony nói mọi chuyện đã thay đổi, nhưng Strange bảo lời thề bảo vệ viên đá của họ không thể thay đổi và nó có thể là cơ hội tốt nhất để chống lại Thanos, nhưng Tony vặn lại rằng đó cũng có thể là cơ hội tốt nhất của hắn để chống lại họ.

"Chúng ta nên phá hủy viên đá của tôi." Vision nghiêm trọng nói.

"Vis, chúng ta không thể làm được." Wanda phản đối, "Nó có thể giết anh đấy!"

"Tôi đồng ý với Maximoff. Bruce và tôi có thể tìm ra cách để tách rời viên đá khỏi cơ thể của anh." Tony bảo.

"Chúng ta không phải hy sinh bất kỳ ai cả." Steve thêm vào.

"Có lẽ chúng ta phải làm thế." Vision kiên quyết trả lời.

Strange nói điều đó chỉ xảy ra nếu họ không làm việc của mình. "Thế công việc của anh thật sự là gì? Ngoại trừ làm mấy cái bong bóng hình thú ra." Tony hỏi. "Bảo vệ thực tại của anh đấy, đồ đáng ghét." Strange nói.

Mọi người bật cười khi Tony trông như bị xúc phạm.

Bruce nói họ nên tìm Vision với viên đá Trí Tuệ. Tony bảo Vision đã tắt hết bộ phát tín hiệu hai tuần trước.

Tất cả rên rỉ, còn Vision thì nhăn mặt.

Bruce hỏi là Tony làm mất thêm một siêu người máy nữa, và Tony nói rằng Vision đang tiến hóa. Strange hỏi ai có thể tìm Vision, và Tony bảo có lẽ là Steve Rogers.

"Tôi đã bảo anh là tôi sẽ ở đó nếu anh cần tôi, Tony." Steve nói một cách lưỡng lự, "Ý tôi là thế."

Bruce kêu Tony gọi anh ta đi, nhưng gã nói đội Avengers đã tan rã. Bruce hỏi là giống như một ban nhạc, như The Beatles?

"Chính xác là giống The Beatles."

Tony bảo rằng Cap và gã cãi nhau to và không còn nói chuyện nữa.

"Có chuyện gì xảy ra lúc Thor và tôi không có mặt vậy?" Bruce hỏi.

"Hiệp định xảy ra." Sam cay đắng nói.

Tony hét lên. "Tôi không quan tâm về cái hiệp định đó! Rogers là kẻ giữ hàng loạt bí mật."

"Tôi xin lỗi, Tony. Tôi thật sự xin lỗi." Steve thành thật nói.

Bruce quay đi. Anh có cảm giác đống rắc rối này là lỗi do anh.

Bruce nói Thor đã đi rồi, giờ gã có nói chuyện với ai hay không thì cũng mặc kệ.

Mọi người im lặng đi khi nhớ rằng Thor đã chết. Loki giữ chặt lấy Thor.

Cuối cùng Tony cũng lấy cái điện thoại nắp gập ra, chuẩn bị gọi, thì chợt gã nghe thấy những âm thanh bất thường.

Steve mừng là Tony chuẩn bị gọi cho anh.

"Cái điện thoại nắp gập á?" Peter thốt lên một cách chán ghét.

"Cả nhà ơi, có gì đó đang xảy ra đấy!" Scott nhắc nhở.

Tony hỏi là tóc của Strange không tình cờ rung lên đấy chứ. Strange nhìn phần tóc đang dao động và nói hiện tại thì không. Tony nhìn lên lỗ hổng trên mái nhà và thấy một mảnh kim loại đang bay tới mọi nơi.

"Chết tiệt." Bucky cáu bẳn. "Mới đây mà đã đến rồi?"

"Ôi không!" Bruce thì thầm thật nhỏ.

Họ đều nhìn nhau một cách khó tin. Black Order đã tìm đến nơi rồi.

Tony bước ra khỏi thánh đường và nhìn thấy một đám người hoảng hốt chạy giữa đám bụi và mảnh vỡ đổ nát bay khắp nơi.

"Ôi khốn thật!"

Một người phụ nữ té ngã, gã giúp cô đứng lên thì một cái xe lao tới đâm vào cột điện phía sau gã, nhưng Bruce và Wong đang đi giúp mọi người. Tony đeo kính lên và hỏi FRIDAY là gã đang nhìn thấy gì vậy, nhưng cô ấy bảo không chắc. Tony kêu Strange cất viên đá Thời Gian vào túi đi, nhưng anh nói anh lại muốn dùng nó.

"Ừ, dùng một viên đá Vô Cực để chống lại chúng nghe có ích đấy." Quill bảo.

Tony chỉ ra, "Nhưng sau đó, bọn chúng sẽ có cơ hội rất cao để lấy được nó."

Tony nhìn thấy một cái tàu hình tròn thật lớn lơ lững phía trên phố Bleecker.

Mắt họ mở to ra.

"Không tốt chút nào." Steve nói.

"Không đâu." Sam thốt lên.

Trên chiếc xe buýt, lông tơ trên cánh tay Peter dựng đứng lên và rồi cậu quay đầu về phía cửa sổ, nhìn thấy con tàu.

"Chết tiệt!" Peter và Tony đồng thanh.

"Ừm, sao lông tơ thằng nhỏ dựng đứng lên vậy?" Scott hỏi.

Sam, Natasha, Steve và Bucky nhìn Peter thật kỹ lưỡng.

Cậu bảo Ned đánh lạc hướng, và rồi Ned hét lên, nói rằng có một con tàu vũ trụ và cả đám sắp chết hết rồi.

"Đó là Ned đúng không?" Tony hỏi, và Peter gật đầu.

Tony quay sang Pepper. "Pep, chúng ta sẽ thuê thằng nhóc đó khi nó tốt nghiệp đại học. Nó hack công nghệ của anh đấy."

"Chà, tôi đoán đó là cách để đánh lạc hướng." Bucky nói.

Mấy đứa nhỏ khác nhìn ra ngoài trong khi Peter mở cửa bằng tơ nhện.

"Chờ đã..." Steve hỏi, mắt mở to. "Tony, làm ơn nói tôi là anh không..."

"Tôi sẽ không nói với anh đâu." Tony đáp lại. Còn Steve thì rên rỉ.

"Không!" Natasha kinh ngạc, nhìn vào Peter đang đỏ hết cả mặt.

"Đúng rồi đấy!" Steve vùi mặt vào lòng bàn tay, và mắt Bucky mở to.

"Mấy người làm ơn nói cho tôi biết được không? Thằng nhóc này là ai?" Sam cáu kỉnh.

"Mấy đứa này làm sao thế? Bộ chưa từng thấy tàu không gian bao giờ à?" Người lái xe già cả lên tiếng. Peter bám vào một bên xe, đeo mặt nạ vào và đu tơ lướt trên mặt nước đến chỗ con tàu.

Sam hét lên, "Cậu là Spider Man? Nhưng cậu giống, mới, mười hai tuổi!"

"Cháu gần mười bảy rồi! Nhưng cháu đoán là thằng nhóc mười-hai-tuổi đập chú tơi bời ở Đức đấy."

Sam và Bucky bực bội rên rỉ. Tony thì nhếch mép cười.

"Tony, tôi đã thả một cái hầm thang máy bay lên người một đứa trẻ!" Steve hét lên.

Tony khó chịu. "Ai bảo anh thả cái đó lên người thằng nhóc làm chi?"

"Anh là người mang một đứa trẻ đến Đức!"

"Ừm... Captain America, cháu đã là Spider Man mấy tháng trước khi cháu gặp ngài Stark rồi." Peter cắt ngang.

"Anh ta đưa cậu bộ suit, Peter!"

Tony cau mày. "Tôi đã cố dừng thằng nhóc lại và lấy lại bộ suit, nhưng rồi nó tự mặc bộ đồ ngủ của nó lên và hạ gục một cái máy bay. Nó sẽ làm theo một cách khác, vì thế tôi chỉ có thể làm cố vấn cho nó thôi. Hơn nữa, không đời nào tôi để nó dính líu đến chuyện này. Nó chỉ đi hỗ trợ thôi." Tony nhìn Peter. "Phải không?"

Peter lúng túng nhìn Tony, gã lầm bầm rên rỉ.

Steve thở dài.

"Tony thành bố hồi nào vậy?" Clint lầm bầm với Natasha, còn Natasha chỉ bật cười.

Tony bảo FRIDAY báo cho đội phản ứng nhanh. Strange dùng phép thuật tạo ra gió lốc trên đường phố Bleecker, và tất cả bụi bặm và mảnh vỡ hoàn toàn biến mất. Anh nháy mắt với Tony.

"Hai người giống nhau ghê!" Rhodey thích thú bảo.

Tony và Strange đều làm mặt chán ghét.

Một tia sáng chiếu xuống, Ebony Maw và Cull Obsidian xuất hiện.

"Chúng đến rồi." Clint lầm bầm.

Loki cứng đơ người, hắn muốn tự giết chết Ebony Maw.

Ebony Maw bảo rằng bọn họ sắp sửa được chết dưới bàn tay những đứa con của Thanos. "Ta xin lỗi, hôm nay Trái Đất đóng cửa rồi. Các ngươi tốt nhất nên thu dọn và biến khỏi đây đi." Tony cắt ngang.

"Và đừng bao giờ trở lại." Tony nói.

"Tên giữ đá. Con thú lắm mồm này nói thay cho người à?" Maw hỏi Strange.

Một vài người bật cười khi Tony bị gọi là 'con thú lắm mồm', còn Tony chán nản liếc mắt.

Strange nói anh tự nói được và Ebony Maw đang xâm lấn vào thành phố và hành tinh này. "Ý là cút đi, Squidward." Tony thêm vào.

Tất cả bật cười.

Maw gọi Cull đem viên đá lại cho hắn, và Tony hỏi Bruce muốn xí phần không. Bruce nói không, nhưng anh không bao giờ muốn mà được cả khi anh chuẩn bị biến thành Hulk, nhưng chỉ có cổ anh hóa xanh.

"Có phải vậy không?" Peter hỏi, mắt liếc nhìn màn hình và Bruce.

"Không..." Tony hoang mang bảo.

Tony châm biếm bảo có anh bên cạnh thì tốt rồi, Bruce bảo anh cần tập trung và thử lại, nhưng rồi nói họ đang có vấn đề.

"Có chuyện gì vậy?" Bruce thắc mắc. "Gã đó không bao giờ bỏ qua cơ hội để đập phá mà."

Tony chỉ vào Cull đang đến gần và nói đó là vấn đề. Bruce gầm lên nhưng thất bại để Hulk thoát ra và Tony nói anh đang làm gã bẽ mặt trước mặt phù thủy.

"Anh tự làm đấy Stark." Strange châm biếm, mọi người phì cười khi thấy Tony bị chế giễu.

Bruce xin lỗi, nhưng Tony kêu anh lùi lại và bảo Wong bảo vệ anh. Khi Cull chạy tới, Tony vừa đi vừa bấm vào bộ phận phản ứng trên ngực. Bộ giáp bắt đầu bao phủ khắp người gã. Tony gỡ kính ra và đồng bộ với bộ giáp, và rỗi gã đứng đó với bộ giáp Iron Man: Mark L.

Quai hàm tất cả sắp rớt xuống đất, trong lúc đó Tony trông tự mãn.

Tony bảo Bruce. "Là công nghệ nano." Bruce trông rất ấn tượng.

"Giáp đẹp đấy, Tony." Steve nói.

Tony nhìn anh do dự. "Cảm ơn, Rogers."

Tony tạo ra một chiếc khiên, chặn cái búa của Cull và súng liên thanh hiện ra, bắn trả Cull quay trở về khi Maw điêu luyện thảy hắn ra một bên để tự vệ. Bruce hỏi mấy cái đó ở đâu ra thế, và Tony nói đó là công nghệ nano, lúc đó Maw biến ra một cái chấn song nhọn từ trong lòng đất, làm gã bay đi.

"Ôi không!" Pepper thốt lên.

Maw tấn công những người còn lại bằng những cái cây và Wong tạo ra khiên để phòng vệ. Strange mở một cánh cổng để Bruce an toàn và một nửa cái xe rớt ngay bên cạnh anh.

"Này, cẩn thận một chút!" Tony bảo.

Tony bay trở lại và đẩy chiếc xe mà Maw đẩy tới trở ngược về phía hắn, và hắn chẻ đôi chiếc xe chỉ bằng một cái giơ tay.

"Tên này quá mạnh!" Scott hét lên.

Tony kêu Strange đem viên đá đi, nhưng anh nói nó phải ở lại với anh. Tony bay đi, tránh mọi vật chướng của Maw thì Cull ném gã đi với chuỗi dây từ cây búa, làm Tony đâm sầm xuống công viên mà Bruce đang ở gần.

"Ouch!"

Bruce hỏi gã có sao không, và Tony thắc mắc anh có định giúp không, nhưng Bruce nói Hulk không chịu ra. Cull đến và quăng búa lần nữa, nhưng Tony đẩy Bruce tránh ra. Tony bay đến và bắn tia sáng làm cong cái khiên của Cull, và khiến những cái cây bị cắt ra. Bruce tránh được một cái và bắt đầu vả liên tục vào mặt, bắt Hulk ra ngoài. Mặt anh biến thành Hulk, và hắn gào lên, "KHÔNGGGGG!" Và rồi trở lại bình thường, Bruce hỏi, "Ý mày 'không' là sao?"

Đội Avengers bối rối.

"Việc này từng xảy ra lần nào chưa?" Sam lưỡng lự hỏi.

Bruce lắc đầu. "Chưa bao giờ, chúng tôi đã có vấn đề từ hồi Sakaar."

Thor và Loki nhăn mặt. Cố kiểm soát Hulk trên tàu Statesmen thật sự rất khó khăn.

Tony bị Cull hạ gục, kẻ chuẩn bị tấn công gã thêm nữa thì bị ai đó dừng búa lại. Đó là Spider Man. "Chào đằng ấy." Cậu lên tiếng trước khi quay ra đằng sau, "Có chuyện gì đấy chú Stark?"

Tony phản đối. "Nhóc, việc này không thuộc vùng xám."

"Thôi nào, chú Stark! Cháu không thể tránh khỏi chuyện này được!"

Tony thở dài.

"Sao cậu bắt được cây búa của gã dễ dàng quá vậy?" Sam hỏi, người vẫn còn xấu hổ vì thua một đứa con nít.

"Cháu có siêu năng lực, cháu bắt được cánh tay sắt của chú đó, chú nhớ không?" Peter chỉ vào Bucky.

Tony nghiêng đầu nhìn Peter, "Cháu cái gì cơ?!"

Bucky nhăn nhó.

Tony hỏi cậu nhóc từ đâu đến, Peter bảo đang đi thực tế tới Bảo Tàng Nghệ Thuật, sau đó bị Cull quăng ra ngoài.

"Mẹ ơi, thứ sáu tuần sau cháu phải đi bảo tàng nghệ thuật! Ngày 27!" Peter hét lên.

Cả căn phòng chìm trong sự im lặng chết chóc.

"Giỡn hả! Tuần sau?" Sam hét lên.

"Ít nhất chúng ta cũng biết khi nào hắn đang tới." Steve nghiêm nghị bảo.

"Cậu đang nói là chúng ta chỉ có một tuần trước khi Thanos tấn công à?" Rhodey hỏi, giọng nói như bị bóp nghẹt.

Peter gật đầu.

"Khốn thật!"

Tony và Peter chiến đấu với Cull thì Peter hỏi tên này có vấn đề gì. Tony bảo hắn từ ngoài vũ trụ và tới đây để cướp dây chuyền của phù thủy.

"Tổng hợp tình hình hay đấy." Clint nói, vẫn còn tái mặt vì điều mà Peter vừa tiết lộ.

Cull ném một chiếc xe, và Peter phóng tơ bắt nó lại, quăng mạnh trở lại hắn.

"Tốt lắm nhóc!" Tony bảo.

Maw nâng hàng chục cục gạch lên và biến chúng thành những mũi nhọn, bay về phía Strange và Wong. Hai người mở cổng phép ra tự vệ và để chúng bay về hắn. Maw dùng một chiếc xe để tự vệ, nhưng mặt hắn vẫn bị trúng một cái.

"Anh làm xước mặt hắn rồi!" Scott hài lòng bảo.

Hắn giận dữ làm bể một vòi nước chống cháy để làm Wong văng ra xa.

Strange cau mày.

Strange thận trọng tấn công Maw với một sợi roi phép, nhưng Maw bay lại gần và ấn Strange vào một tòa nhà, giam anh lại bằng những viên gạch, nói rằng chắc hẳn anh rất nổi tiếng với bọn trẻ con.

"Yeah, làm bong bóng hình thú." Tony bảo, Strange chỉ đảo mắt.

Hắn cố chạm vào con mắt của Agamotto, nhưng bàn tay của hắn bị đốt cháy khi Strange bảo rằng đó là một câu thần chú rất khó phá vỡ.

"Hữu ích đấy."

Maw bảo hắn sẽ nó ra từ xác của anh và quẳng anh xuống đất. Strange định sử dụng viên đá Thời Gian thì bị những sợi xích trói lại và ngã xuống.

"Không!"

Strange bất tỉnh do bị siết cổ quá chặt, Maw nâng cả nền đất lên, nhưng áo choàng đã đem anh bay đi. 

Mọi người chớp mắt nhìn áo choàng.

"Cái gì vậy, anh có áo choàng phép thuật hả?" Sam hỏi.

Strange gật đầu, "Gọi là áo choàng bay."

"Quá ngầu!" Scott và Peter thì thầm.

Tony và Peter đang chiến đấu với Cull thì Strange bay ngang qua, và Tony kêu Peter đi giúp. Peter đu theo họ, nhưng Maw quăng một tấm bảng vào mặt cậu nhóc.

Tony rên rỉ. "Peter, cháu phải cẩn thận hơn chứ!"

Clint nhếch mép và khều Natasha. "Tôi nói rồi mà! Peter cơ bản là con trai của Tony!"

Natasha nhìn kỹ Peter và Tony, hoàn toàn đồng ý.

Peter đu theo lần nữa, chiếc áo choàng bị kẹt lại ở một cột điện mà Maw đã dàn ra. Peter bắt Strange lại bằng tơ nhện và cố cứu anh bằng cách cố nắm lấy cột đèn, nhưng Maw làm cột đèn bung ra khỏi mặt đất, và tất cả bị hút lên, Peter bị sốc và cố thông báo cho Tony biết.

Mọi người tái mặt, lo lắng cho Strange và Peter.

Tony ôm đầu và lầm bầm. "Pete, nhờ cháu mà chú sắp mọc tóc bạc luôn rồi!"

"Tóc chú bạc sẵn rồi mà."

"Và nhờ cháu hết đấy!"

Tony bị cái búa kiềm chế, và giờ nó kẹp gã lại. Cull nhảy đến chỗ gã với thanh đao thì cổng phép mở ra, hắn rơi xuống vùng tuyết. Hắn cố nhảy về lại, nhưng Wong đóng cổng, cắt đôi tay hắn.

"Hay lắm!" Scott thốt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net