4. Bằng tất cả mọi giá!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bruce và Rocket đến Tân Asgard ở Na Uy.

Thor và Loki nhìn nhà mới của họ một cách thú vị. Trông thật... khác.

"Tôi cá là Na Uy thích có những người dân Asgard ở đó lắm." Clint nhận ra. "Chung một lịch sử và tất cả mọi thứ."

Cả hai bước xuống, Rocket nhìn người dân và nhận xét rằng đây là một bước lùi từ cung điện nguy nga.

"Asgard không phải là một nơi; đó là một dân tộc." Thor kiên quyết nói.

Loki không thoải mái cho lắm. Hắn mừng là người dân của họ tìm được một mái nhà, nhưng sẽ mất thời gian để làm quen với Tân Asgard.

"Này, thương người một chút đi anh bạn." Bruce bảo, "Đầu tiên, họ mất Asgard, mất một nửa thần dân, họ có lẽ đang hạnh phúc khi có một mái nhà mới."

Thor cay đắng lắc đầu. "Chúng tôi không chỉ mất Asgard và một nửa thần dân. Đầu tiên, Hela tàn sát quân đội, sau đó Ragnarok tiêu diệt hơn cả ngàn người, rồi Thanos giết một nửa, và cú búng tay giết thêm một nửa."

Trong phòng là một khoảng im lặng đến khó chịu khi mọi người hoảng hốt tròn mắt nhìn Thor, không biết phải nói gì.

Sau đó Valkyrie tiến lại gần, nói rằng họ không nên tới. Bruce vui vẻ gọi cô là 'cô nàng giận dữ'.

"Val!" Thor, Loki và Bruce kêu lên. "Cô ấy còn sống!"

"Cô ấy là ai thế?" Steve hỏi.

"Cô ấy là bạn của chúng tôi. Một thành viên của hội Revengers." Thor trả lời.

Loki nhe răng cười còn những Avengers khác nhíu mày.

"Hội Revengers?" Tony nói, ngờ vực. "Có ai trong đó?"

"Loki, Bruce, Val và tôi."

"Cô nàng giận dữ ư?" Clint thắc mắc.

Bruce gật đầu. "Chúng tôi là bạn ở Sakaar." Bruce chợt ngừng lại. "Chà, thật ra là bạn của Hulk, nhưng sau đó tụi tôi cũng thành bạn."

Valkyrie nói là cô thích nhìn anh theo cách khác hơn.

Nhiều người đồng tình, nhưng họ mừng cho Bruce.

Bruce giới thiệu Rocket, và cô nói Thor sẽ không gặp anh đâu, vì vậy họ không nên tới.

Thor hoàn toàn bối rối. Tại sao anh lại không gặp bạn mình chứ?

Họ chỉ nhìn thấy anh ấy một lần trong tháng khi anh đến lấy hàng.

"Hàng ư?" Thor và Loki đồng thanh.

Cô chỉ vào hàng loạt thùng bia trống, Bruce nhận ra: "Ừ tệ thật."

Thor cảm thấy khó chịu hệt như đáy dạ dày mình bị thủng lỗ vậy. Anh đang làm gì thế?

Lát sau Rocket gõ cửa, và cả hai bước vào bên trong, Rocket đùa rằng có con gì chết bên trong.

Loki nhăn mặt.

Họ gọi tên Thor, và giọng anh vang lên, hỏi là hai người họ ở đây vì đường truyền phải không, vì kênh phim bị ngắt tận hai tuần rồi, kênh thể thao bị mờ và không thấy gì cả. Họ quay sang nhìn Thor, và anh cũng quay lại. Giờ đây anh mập mạp với mái tóc dài và bộ râu bẩn thỉu.

Tất cả há hốc mồm. Đó là Thor ư?

"Sa-sao có thể được?" Thor tái mặt.

Hai mắt Loki mở to nhìn màn hình. Hắn chưa từng nghĩ sẽ thấy anh trai mình trông như vậy, hoặc thậm chí trong những giấc mơ hoang đường nhất cũng chưa từng tưởng tượng ra được. Nhìn anh như vậy, hắn không vui nỗi.

Thor vui vẻ chào họ, ôm chặt Bruce và vuốt ve Rocket theo kiểu mà hắn không hề thích.

Thor và Rocket rùng mình.

Sau đó Thor chỉ cho họ thấy Miek và Korg đang chơi Fortnite trên ghế bành.

"Ồ! Họ kìa!" Bruce kêu lên.

"Anh cũng biết họ à?" Clint hoài nghi hỏi.

"Ừ, tôi cũng gặp họ trên Sakaar."

"Và họ đang chơi Fortnite vào năm 2023 ư?" Peter không thể nào tin được.

Korg nói bia đang ở trong thùng, và nếu cần thì kết nối Wi-Fi, không cần mật khẩu. Sau đó Korg bảo đứa trẻ trong TV lại gọi anh ta là thằng ranh. Thor gầm gừ, "Noobmaster."

Thor trừng mắt nhìn màn hình, hoàn toàn rối bời.

Thor đeo tai nghe lên và hăm dọa, "Noobmaster hả. Này, lại là Thor đây. Biết không, thần Sấm đấy? Nghe đây nhóc con, nếu ngươi không thoát khỏi cái game này ngay, ta sẽ bay đến nhà ngươi, xuống dưới tầng hầm mà ngươi đang trốn, xé cánh tay và nhét nó vào mông ngươi đấy! Ồ đúng rồi. Đi mà khóc với bố đi, đồ chồn tầm thường." Anh trả tai nghe lại cho Korg. Anh ta cảm ơn Thor.

Không ai biết phải nói gì cả. Tất cả đều đang bị sốc cực mạnh.

Sau đó Thor hỏi họ có muốn uống gì không, anh có rất nhiều loại nước khác nhau, rồi anh sử dụng Stormbreaker để mở nắp chai.

Thor và Loki lại há hốc mồm. "Tôi đang sử dụng vũ khí của nhà vua để làm đồ mở nắp chai sao?" Thor ôm mặt kêu lên.

Rocket bảo trông anh như một que kem tan chảy.

Loki bực bội nhìn Rocket.

Bruce nói họ có cơ hội để sửa chữa mọi thứ. Thor hỏi ý anh có nghĩa là sao, nhưng khi Bruce bảo: "Chuyện Thanos ấy." thì biểu cảm của Thor lập tức thay đổi, anh tái mặt đi và giận dữ giữ chặt vai Bruce, lên tiếng bằng chất giọng vụn vỡ: "Đừng bao giờ nhắc cái tên đó."

Mọi người cau mày nhìn. Thor chắc chắn không hề ổn sau vụ Thanos. Anh dường như bị trầm cảm và đang trải qua một quãng thời gian tồi tệ.

Loki không thể nào ngừng nhìn vào Thor trên màn hình. Trông anh khác quá...

Korg đứng bật dậy và nói là họ không bao giờ nhắc đến cái tên đó, Bruce gỡ tay Thor ra, bảo là anh biết cái tên đó có thể làm Thor sợ.

Thor chế giễu. "Tôi không sợ hắn ta! Tôi là kẻ đã giết hắn!"

Thor tự tin bảo anh không sợ, vì anh là người đã giết hắn.

"Chính xác!"

"Ai đã giết Thanos thế?" Thor hỏi. Và Korg bảo Stormbreaker. "Ai đã dùng Stormbreaker chứ?"

Tony thở dài và thương xót nhìn Thor. Gã hiểu một cách sâu sắc con đường mà Thor đã phải trải qua. Gã nên ở đó với anh mới phải.

"Tôi xin lỗi anh Thor. Tôi nên ở đó với anh." Bruce hối lỗi. "Trước đây anh đã từng giúp tôi, và tôi cũng nên ở đó để giúp anh. Không biết tại sao tôi lại không làm vậy."

"Tôi nghĩ là không ai trong số mọi người để ý đến nhau đâu." Sam nhẹ nhàng nói, "Mọi người đều đang đau buồn mà."

"Tôi hiểu mà. Anh đang ở một vị trí khó khăn đúng không? Tôi cũng từng như thế. Anh có biết ai đã giúp tôi vượt qua không?" Bruce hỏi. Thor xì xụp uống bia: "Tôi không biết. Là... Natasha phải không?"

Natasha và Bruce ngại ngần không nhìn nhau.

"Đó chính là anh." Bruce nói, "Anh đã giúp tôi."

"Đúng là anh đó Thor." Bruce thành thật, "Và tôi cực kỳ biết ơn."

"Vậy sao anh không hỏi những người dân Asgard bên dưới kia là sự giúp đỡ của tôi đáng giá bao nhiêu?" Thor hỏi.

"Thor..." Loki nhẹ nhàng lên tiếng, nhưng Thor bướng bỉnh quay mặt đi.

Thor ngồi xuống. "Nhân tiện thì hỏi những người còn sống đấy."

"Đừng làm như vậy với bản thân." Loki nói. "Anh là một vị vua tuyệt vời. Thần dân yêu mến anh."

Thor bật cười. "Không, em mới là một vị vua tốt. Asgard cực kỳ thịnh vượng dưới sự cai trị của em. Tất cả những gì anh làm là gây ra Ragnarok chỉ trong tuần đầu làm vua."

Sam lo lắng nhìn Thor. Có lẽ họ nên có một cuộc trò chuyện nho nhỏ sau khi vụ này xong.

Bruce nói họ có một cách để mang mọi người trở về, nhưng Thor bảo anh dừng lại, nói rằng anh vẫn ổn. 

"Có bia trên tàu đấy." Rocket lên tiếng.

"Loại nào?" Thor hỏi, và tiếng chai bia rơi loảng xoảng trên sàn nhà.

"Vậy đó là lý do để tôi đến ư?" Thor hổ thẹn. "Bia?"

Chiếc Quinjet bay đến Tokyo. Một cuộc chiến đang xảy ra bên trong một tòa nhà, một vài người đàn ông nã đạn vào ai đó, rồi nhanh chóng bị hạ gục. Một vài chạy tới để đánh với gã đàn ông trùm kín đầu, nhưng anh ta đạp hắn văng ra cửa kính.

Clint nhăn mặt trong khi những người nhận ra người trùm đầu ấy là ai. Anh quay mặt khỏi màn hình. Anh không muốn nhìn thấy bản thân đi giết người.

Một người đàn ông nhảy ra khỏi cửa sổ, tay cầm thanh kiếm, theo sau là một người trùm mặt. "Tại sao ngươi lại làm điều này?" Người đàn ông hỏi người phía sau bằng tiếng Nhật, "Bọn ta không làm gì ngươi cả!"

"Hắn ta có thể không làm gì tôi." Clint cay đắng cười. "Nhưng hắn là một phần của hội Yakuza, nên chắc chắn hắn đã làm hại rất nhiều người khác."

"Ngươi còn sống sót!" Người còn lại nói bằng tiếng Nhật, "Một nửa hành tinh thì không. Họ có Thanos. Còn ngươi có ta."

Đội Avengers kinh hoàng nhìn màn hình.

Cả hai chiến đấu thêm một lúc thì Clint nói anh sẽ không hại người nữa, và người kia phỉ báng lại. Rồi lại tiếp tục chiến đấu, Clint đâm trúng cổ họng của hắn trước khi hắn phản đòn kịp. Hắn ngã quỵ xuống, van xin. "Ta sẽ cho ngươi mọi thứ."

Đội Avengers trông cực kỳ sốc. Họ biết việc Clint làm không tốt đẹp gì dựa trên những gì Rhodey từng nói, nhưng... chuyện này hoàn toàn khác biệt.

"Thứ ta muốn... ngươi không thể cho ta." Clint nói, đâm chết hắn, và rửa sạch kiếm.

Clint cực kỳ bối rối bởi những hành động tàn nhẫn và tàn bạo của bản thân trên màn hình và không thể nhìn vào mắt ai. Một vài người quay mặt đi, không thể xem cảnh tượng ấy.

"Cú đó hay đấy. Kỹ thuật của anh rất tuyệt vời." Nebula khen ngợi. Gamora nhăn mặt bởi sự không ý tứ của cô em gái.

Clint ôm mặt trong khi Natasha bực mình nhìn Nebula. Nebula không hiểu, cô nói gì sai à? Tất cả những gì cô làm là khen ngợi kỹ thuật dùng kiếm của Clint thôi.

Anh cảm nhận được sự hiện diện của một người ở đằng sau và anh cởi bỏ mặt nạ ra. "Cô không nên ở đây." "Anh cũng thế." Natasha nói từ phía sau, anh quay mặt lại lộ diện ra ánh nhìn đau khổ của Clint.

Tất cả nhăn mặt khi chứng kiến việc mất đi gia đình đã khiến Clint ảnh hưởng thế nào.

Clint nói anh có việc phải làm, nhưng Natasha chỉ ra giết chết những người này không mang gia đình anh trở lại được.

Natasha và Bucky biết rõ điều đó hơn bất kỳ ai.

Sau đó cô nói họ đã tìm thấy một cơ hội.

"Đừng." Anh bảo.

"Đừng làm gì?" Cô thắc mắc.

"Đừng cho anh hy vọng." Anh bật khóc.

Bucky thở dài. "Tất cả mọi người đã mất hết hy vọng rồi phải không?"

"Ai mà không như vậy." Clint nói.

"Tôi xin lỗi vì đã không cho anh sớm hơn." Natasha bước lại gần, và họ nắm chặt tay nhau trong cơn mưa.

Natasha cười nhẹ với Clint.

Lát sau, Thor đang đi bên trong căn cứ với chai bia được mở nắp thì Tony bảo anh tránh sang một bên, gọi anh là 'Lebowski'.

Thor nhăn mặt trước hình ảnh bản thân trên màn hình.

Tony hỏi 'Ratchet' làm đến đâu rồi.

"Ratchet?" Rocket cau có.

Quill khúc khích cười vào cái tên thì Rocket đấm anh. "Ouch! Này, đau đấy nhé!"

"Là Rocket. Bình tĩnh đi. Anh chỉ là thiên tài ở Trái Đất thôi."

Scott đang mặc một bộ đồ du hành thời gian, anh bảo Bruce phải cẩn thận với bàn tay to bự ấy, "Anh đang rất là Hulk đấy. Đây là những hạt pym, được chứ? Từ lúc Hank Pym bị tan biến thì chỉ còn nhiêu đó thôi. Không làm thêm được nữa. Chỉ đủ hạt cho một chuyến đi và hai lần thử thôi."

"Anh đang bị hoảng đấy Tic Tac." Sam để ý, "Hít một hơi thật sâu đi."

Trong khi gắn hạt vào, anh vô tình kích hoạt co nhỏ đi và biến lớn lại như cũ, nói là giờ chỉ còn một lần thử thôi.

Mọi người bật ra tiếng rên rỉ.

"Thiệt luôn?" Rhodey nói.

Scott nói anh chưa sẵn sàng thì Clint nói để anh làm cho.

Clint gật đầu. Anh muốn giúp tất cả những gì có thể để mang vợ và những đứa con trở về.

Khi Clint mang mặc bộ suit, Rhodey hỏi nếu họ có thể quay ngược về quá khứ thì tại sao không đi giết em bé Thanos.

"Kinh khủng quá!"

"Anh bị cái quái gì vậy?!"

"Rhodey!"

Bucky nhún vai. "Kế hoạch này cũng không tệ. Có thể sẽ giúp mọi người bớt được rất nhiều rắc rối." Anh nói một cách lãnh đạm.

Một vài người bối rối nhìn Bucky, còn Rhodey bảo, "Chính xác! Ít nhất còn có người đồng tình với tôi."

"Cho dù nó có không kinh khủng thì ta cũng không thể làm vậy được!" Bruce bảo.

Bruce bảo nó thật là khủng khiếp.

Bucky đảo mắt. "Đó là Thanos mà!"

Bruce giải thích thời gian không hoạt động như thế.

"Chính xác!"

Thay đổi quá khứ không giúp tương lai thay đổi. Scott đề nghị lấy hết viên đá trước khi Thanos có được chúng.

Bruce và Tony thở dài. Đó không phải là cách du hành thời gian hoạt động.

Scott và Rhodey liệt kê ra những bộ phim du hành thời gian như Star Trek, Terminator, TimeCop, Time After Time, Quantum Leap, A Wrinkle in Time, Somewhere in Time, Hot Tub Time MachineBill and Ted's Excellent Adventure. Scott thêm bộ 'Die Hard' vào thì chợt nhớ không phải.

"Thiệt tình là anh đi kể tên phim sao?" Tony hỏi một cách hoài nghi.

"Những quy tắc du hành thời gian có lý mà!" Scott chống chế.

"Không, không phải. Đó thậm chí không phải là cách du hành thời gian hoạt động-"

"Tôi không biết tại sao mọi người lại tin vậy, nhưng điều đó không đúng," Bruce giải thích. "Nghĩ đi: Nếu anh trở về quá khứ, thì quá khứ đó sẽ trở thành tương lai của anh. Và hiện tại trước kia sẽ trở thành quá khứ. Mà hiện tại thì không thể thay đổi được vì tương lai mới của anh..."

"Tôi nghe không hiểu chút nào." Scott lầm bầm.

Steve còn không cố để hiểu. Anh tin tưởng Bruce và Tony sẽ làm được.

Bucky cực kỳ ấn tượng. Anh không thể tin rằng đội Avengers đang du hành thời gian. Một khoảng cách quá xa từ những năm 1940.

"Vậy là phim Trở Về Tương Lai chỉ là một đống nhảm nhí thôi hả?" Scott hỏi.

"Đúng vậy."

Lát sau, Clint đang trong bộ suit, đợi đếm đến ba thì được đưa vào đường hầm Lượng Tử. Sau đó, anh chợt nhận ra bản thân đang ở trong căn nhà đồng quê cũ của mình, anh nhìn xung quanh rồi bước lại gần căn nhà. Clint nhặt cái găng tay bóng chày của con trai lên và mỉm cười, anh đột nhiên nghe thấy tiếng của Lila gọi Cooper.

Natasha và Clint hít vào một hơi khi nghe thấy giọng nói của Lila.

"Thành công rồi!" Peter nói, "Mọi người đã tìm ra cách du hành thời gian!"

Clint chạy tới cửa, gọi Lila thì bị đưa về thực tại. Lila hoang mang chạy đến nhìn xung quanh, không thấy ai nên cô bé trở về phòng. Clint được mang trở lại thì những người khác chạy tới, và anh nói, "Thành công rồi!"

Mọi người thở phào nhẹ nhõm.

"Ta gần hơn một bước rồi. Giờ chỉ cần tìm ra cách lấy những viên đá thôi." Tony nói.

Lát sau, họ ngồi lại bàn bạc. "Giờ thì ta phải tìm ở đâu và khi nào." Steve lên tiếng. "Hầu hết mọi người trong phòng này đã chạm trán với ít nhất một hoặc sáu viên đá Vô Cực."

Tất cả nhăn mặt. Lần đối đầu với những viên đá Vô Cực của họ không thú vị cho lắm.

Tony bảo họ nên thay thế từ 'Chạm trán' bằng từ 'Suýt bị giết'.

Tony đồng tình.

Scott nói anh chưa và thậm chí còn không biết mọi người đang nói về cái gì.

"Chà, giờ thì tôi biết rồi." Scott thì thầm.

Bruce nói họ chỉ có đủ hạt Pym cho hai vòng một chuyến đi thôi, và những viên đá Vô Cực nằm rải rác khắp nơi suốt dòng lịch sử. Tony bảo không có nhiều điểm thuận lợi để nhảy vào cho xong, nên Clint cho rằng họ cần phải chọn mục tiêu. Họ bắt đầu với Aether nhưng chợt nhận ra Thor đang ngủ gà ngủ gật trên ghế với chiếc mắt kính râm.

Thor xấu hổ ngồi chìm hẳn vào ghế. Anh đang tự biến mình thành một kẻ ngốc.

Natasha thắc mắc anh đang ngủ hay sao, và Rhodey giỡn là chắc anh ta chết rồi.

Loki cáu tiết nhìn Rhodey,

Lát sau Thor đứng đó giải thích, "Aether không phải là một viên đá, nhưng có người từng gọi nó là viên đá." Anh chỉ Steve. "Nó giống như một loại chất bùn rất nguy hiểm. Nhiều năm trước đây ông nội của tôi từng phải giấu viên đá khỏi bọn Hắc Tinh, ooh~, những sinh vật đáng sợ."

Loki chế giễu. "Bọn chúng chỉ là một bọn thảm hại."

"Một đứa đã đâm chết em đấy!"

"Chà... nhưng tôi đâu có chết đâu phải không?"

"Anh đã tưởng là em chết rồi!"

Loki nhăn mặt. "Tôi xin lỗi."

Sau đó có một bức ảnh ba chiều của Jane xuất hiện, Thor bảo đó ngọn lửa tình cũ của anh.

Thor quay mặt khỏi màn hình. Anh nhớ Jane nhiều lắm. Cuộc đời anh như xuống dốc sau khi chia tay với cô.

"Aether mắc kẹt trong người cô ấy, nên tôi phải đưa cô ấy đến Asgard. Và tôi giới thiệu cô ấy với mẹ tôi, bà ấy cũng đã chết rồi."

Thor và Loki xanh mặt khi nghe nhắc đến cái chết của mẹ.

"Mọi người biết đấy, Jane và tôi thậm chí không hẹn hò nữa. Không có gì tồn tại mãi mãi. Điều duy nhất còn tồn tại mãi trong cuộc sống là sự vô thường." Tony hỏi anh có muốn ăn trứng hay bữa sáng không, thì anh bảo anh muốn một ly Bloody Mary.

Thor chán nản rên rỉ.

Rocket bảo Quill đã lấy viên đá Sức Mạnh ở Morag. Bruce hỏi đó là người phải không trong khi ăn món Hunka Hulka Burning Fudge, nhưng Rocket chỉnh lại rằng Morag là một hành tinh còn Quill mới là người.

Tony cười ha hả. "Anh đang ăn vị kem thương hiệu của chính anh kìa."

Bruce bật cười, còn Strange nói, "Vị đó ngon hơn. Không có khô như anh."

Tony cau có bực mình.

Scott hào hứng hỏi đó là một hành tinh ngoài không gian phải không. Rocket nhại giọng, "Ô coi kìa. Giống như con cún con đang hạnh phúc vậy. Muốn ra ngoài không gian không cún con, tôi sẽ đưa đi."

Mọi người khúc khích cười.

Sau đó Nebula nói viên đá Linh Hồn đang ở Vormir.

Gamora tròn mắt. Một trong số họ phải chết để lấy được viên đá Linh Hồn. Cô không muốn bất cứ ai trong số họ phải chết cả, thậm chí là các Avengers, họ là những người tốt.

"Vormir là nơi thống trị cái chết. Tại trung tâm sự tồn tại của thiên thể. Và đó là nơi Thanos giết chết chị tôi."

"Cái giá của viên đá!" Thor há hốc mồm. "Thanos giết Gamora để lấy được viên đá Linh Hồn!"

Trái tim của mọi người như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, họ sợ hãi nhìn nhau.

"Giờ ta phải làm sao đây?" Bruce lầm bầm.

"Ta sẽ tìm ra cách khác để lấy viên đá Linh Hồn." Steve kiên quyết bảo. "Không ai trong chúng ta phải chết cả."

Tất cả thở dài một cách buồn bã khi nghe thấy thế, Natasha ghi chú vào sổ. Lát sau, Tony, Natasha và Bruce nằm gần với nhau trong phòng, hai người nằm trên bàn còn một người nằm dưới đất. Natasha hỏi Doctor Strange là bác sĩ loại gì.

"Bác sĩ giải phẫu thần kinh." Strange trả lời.

Tony đùa. "Bác sĩ tai-mũi-họng bắt thỏ từ mũ."

Strange trừng mắt nhìn Tony còn gã chỉ cười khúc khích.

Họ bàn về nơi mà Strange sống, và sau đó Natasha nhận ra nếu họ chọn đúng năm, sẽ có tới tận ba viên đá ở New York. Bruce đáp. "Đóng cửa trước lại."

Clint bật cười. "Nat là người duy nhất nhận ra nhỉ."

"Ôi mấy đứa con trai này phải làm sao nếu không có tôi đây?" Natasha hớn hở cười.

Chút sau, Tony, Steve, Thor, Bruce, Natasha, Clint, Rhodey, Scott, Rocket, và Nebula nhìn vào vị trí của những viên đá trên màn hình.

"Quào. Đây rồi. Mọi người thật sự đang làm việc này." Sam ấn tượng nói.

Steve bảo. "Được rồi. Chúng ta có kế hoạch. Sáu viên đá, ba đội, một lần duy nhất." Sau đó họ cùng bước đi chung, mặc bộ suit Lượng Tử, tiến đến cỗ máy thời gian. "Năm năm trước chúng ta đã thua. Tất cả chúng ta. Ta mất bạn bè... ta mất gia đình... ta mất một phần của chính mình. Hôm nay, chúng ta có cơ hội để mang tất cả trở về."

"Thật là tuyệt vời."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net