5. New York, 2012

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại New York năm 2012, bọn Chitauri giận dữ gào lên. Hulk gầm còn lớn hơn, Clint giương cung đứng kế bên và Thor cầm Mjolnir lên trong khi Natasha nạp đạn cho súng. Steve đứng cạnh với chiếc khiên và Tony đáp xuống kế bên. Đội Avengers tập hợp thành một vòng tròn.

"Ôi trời làm nhớ hồi xưa ghê." Clint nói.

"Hồi đó thì mọi chuyện trông đơn giản hơn nhiều." Natasha nhe răng cười. "Thiệt tình là so sánh với Thanos thì Loki chỉ giống như ông chú quái dị mà chả ai ưa." Cô nhếch mép nhìn Loki, hắn khó chịu đảo mắt. Hắn không mong được trải nghiệm lại cuộc chiến ở New York nữa đâu.

"Mọi người có nhớ khi Steve là người đã nói đừng đi tò mò chuyện bí mật của SHIELD không?" Tony cười khúc khích. "Anh ta bảo chúng ta có mệnh lệnh và phải nghe theo họ."

Đội Avengers phá ra cười, còn Steve liếc mắt khó chịu. "Ha. Ha. Vui ghê. Làm sao tôi biết được SHIELD chính ra HYDRA cơ chứ?"

Bucky vẫn còn cười. "Steve nói vậy thật ư? Suốt cả đời này cậu ta chưa bao giờ tuân theo luật lệ cả!"

Scott và Peter tròn mắt nhìn màn hình.

"Tôi nhớ cái ngày đó! Tôi đang trong tù và tất cả đều chăm chăm vào cái TV." Scott nói, "Thậm chí cả lính canh gác nữa. Không ai tin được chuyện đang xảy ra."

Bruce bật cười. "Tự tụi này cũng không thể tin được nữa mà."

"Lúc đó cháu mới mười tuổi thôi." Peter bảo. "Dù ở Queens tình hình không tệ lắm nhưng mọi người ai cũng sợ cả."

"Chết tiệt thật, mày làm chú thấy già quá đấy nhóc." Sam lên tiếng.

Ở một con hẻm gần đó, Steve, Tony, Bruce và Scott xuất hiện, bộ suit Lượng Tử biến mất, Steve bảo họ có hai viên đá ở phía trên và một viên ở dưới.

Mọi người lo lắng. Họ cần phải lấy được những viên đá bằng bất cứ mọi giá.

"Hành động khẽ thôi. Để mắt đến đồng hồ." Sau đó họ để ý đến Hulk 2012 giận dữ đập một con Chitauri bằng một cái xe và sau đó quăng cái bánh xe xuống đất rồi dọa bọn Chitauri khác chạy trốn. Hulk nhảy lên xe, giẫm nát nó, rồi chạy đi. Bruce che mặt xấu hổ.

Bruce nhăn mặt.

Tony bật cười. "Anh đã trải qua một quãng đường dài từ 2012 rồi nhỉ?!"

"Sao lại xấu hổ chứ? Hulk ngầu mà!" Rocket khen.

Bruce trông kinh hoàng khi Steve bảo anh đập vài thứ trên đường đi.

Bruce thở dài.

"Nghe vô lý nhưng sao cũng được." Bruce xé cái áo và giả bộ gầm lên, anh đập nhẹ lên cái xe hơi và ném cái xe đạp đi.

Tất cả phá ra cười.

Tại thánh đường New York, Thượng Cổ Tôn Giả đang sử dụng một loại phép thuật kỳ quái để đánh bay những con tàu của bọn Chitauri xung quanh.

Strange hít vào một hơi khi nhìn thấy người thầy của mình.

Sam nhíu mày. "Bà ấy là ai vậy? Anh ở đâu rồi?" Anh hỏi Strange.

"Đó là Thượng Cổ Tôn Giả. Tôi vẫn chưa trở thành pháp sư." Strange đáp. "Tôi nghĩ lúc này tôi vẫn đang làm phẫu thuật ở bệnh viện."

Clint nhìn thấy Thượng Cổ Tôn Giả tiêu diệt bọn Chitauri thật dễ dàng. "Sao nhóm phù thủy của các anh không giúp đỡ chúng tôi? Chúng tôi rất cần đấy."

"Chúng tôi không can thiệp vào các mối đe dọa vật lý, nhưng chúng tôi có bảo vệ Thánh Đường."

"Nhưng Thanos cũng là một mối đe dọa vật lý mà?"

"Thanos muốn viên đá Thời Gian mà chúng tôi đã thề bảo vệ nó."

Bruce nhảy lên nóc nhà tòa thánh đường, và định bước vào trong thì Thượng Cổ Tôn Giả nói sàn nhà vừa mới lau. Anh bảo anh đang đi tìm Doctor Strange. "Anh đang tới sớm năm năm rồi đấy." Thượng Cổ Tôn Giả nói.

Sam ngạc nhiên nhướn mày. "Bà ấy biết anh sẽ làm pháp sư vào năm năm sau sao?"

"Chúng tôi có viên đá Thời Gian. Bà ấy đã nhìn vào tương lai như tôi từng làm."

"Ừ phải rồi."

Thượng Cổ Tôn Giả bảo Strange đang làm ca phẫu thuật thần kinh cách đây hai mươi tòa nhà.

"Hôm đó đúng là tồi tệ. Tôi cứ phải phẫu thuật từ ca này qua ca khác." Strange lắc đầu nói. "Bệnh viện hoàn toàn rơi vào hỗn loạn, cố chữa cho tất cả mọi người. Tôi không ngủ suốt mấy ngày." Anh quay sang Thor và Loki. "Thế sao anh nghĩ tôi lại cho Loki rơi tự do qua các cổng khi cả hai đến New York vài tháng trước chứ?"

Thor thở dài còn Loki quay mặt đi.

Bà hỏi Bruce muốn gì ở Strange. Bruce chỉ vào con mắt của Agamotto và nói anh cần thứ đó.

Strange nhăn mặt. "Bà ấy sẽ không đưa nó cho anh dễ dàng như vậy đâu."

Bruce than thở, giơ tay lên trời. "Vậy làm sao ta lấy được viên đá Thời Gian bây giờ?"

Bà nói không thể giao nó cho anh. Bruce bước lại gần, "Xin lỗi, tôi đâu có xin bà."

Strange không nhịn được bật cười. "Bà ấy là Phù Thủy Tối Thượng và thời điểm đó vẫn còn là lãnh đạo của các Bậc thầy Nghệ thuật Huyền Bí. Anh không thể cứ lấy viên đá Thời Gian như thế đâu."

Bà nói anh không muốn làm điều này đâu. Anh đồng ý nhưng anh cần viên đá. Sau đó bà đập vào ngực anh khiến cơ thể anh ngã xuống và linh hồn của Bruce xuất ra bên ngoài, khiến anh bị sốc. "Chúng ta hãy bắt đầu lại cái nhỉ?"

Tất cả trợn mắt ngạc nhiên.

"Đó là cái quái gì thế?" Rhodey gặng hỏi.

"Bà ấy gửi Bruce vào chiều không gian linh hồn. Đó là chiều không gian song song nơi linh hồn tồn tại bên ngoài cơ thể."

Nhiều người há hốc mồm.

"Đúng là quá ngầu! Chú làm vậy được không?" Peter hào hứng hỏi.

"Được."

"Quá đã."

Cảnh quay Asgard xuất hiện, năm 2013.

Loki và Thor hít vào một hơi sâu khi nhìn thấy quê nhà của họ.

Tất cả nhìn chăm chăm vào Asgard. "Asgard đẹp quá." Steve nói.

Nước mắt dâng tràn hàng mi của Thor. "Nó đã từng rất đẹp."

Loki đang nằm trong ngục, ném một vật gì đó lên một cách nhàm chán còn Thor và Rocket lén lút đi ngang qua.

"Anh nên nói xin chào." Loki nở một nụ cười.

Thor bật cười. "Anh không nghĩ là anh muốn em nhìn thấy anh như thế đâu."

Nụ cười phai nhạt trên gương mặt của Loki.

Thor và Rocket để ý đến một người hầu đưa quần áo cho Jane. Jane hỏi cô hầu vài điều về bộ trang phục rồi bước vào trong phòng. Rocket bảo Thor anh phải quyến rũ Jane để hắn lấy Aether ra.

"Ừm, không có ý xúc phạm, tôi nghĩ cô ấy sẽ nhận ra anh không phải là Thor mà cô ấy biết đâu." Clint nói.

Thor ôm mặt xấu hổ.

"Tôi sẽ quay lại ngay. Có hầm rượu ở dưới này, cha tôi từng có một thùng rượu Aakonian khổng lồ." 

"Này anh chưa đủ say hả?" Rocket kêu lên.

Thor bật ra tiếng rên rỉ khi mặt vẫn còn vùi trong lòng bàn tay.

Sau đó Thor để ý đến Frigga đang bước đi với những người hầu, bảo họ mang xúp cho Loki.

Thor ngẩng đầu lên khi nghe thấy tiếng mẹ. Loki và Thor cứ chăm chăm nhìn mẹ mình, và một làn sóng đau buồn đập mạnh vào họ.

"Mẹ..." Loki thì thầm.

"Bà ấy bảo họ mang xúp cho em kìa." Thor bật cười trong khi những giọt lệ dâng tràn hai mắt.

Loki khịt mũi quay đi tránh những ánh nhìn thương hại.

Rocket hỏi đó là ai, Thor bảo đó là mẹ của anh. Hôm nay là ngày bà ấy sẽ chết. Rocket bất ngờ.

Những dòng nước mắt của Thor lăn dài trên gương mặt. Anh nhớ mẹ mình nhiều lắm.

Thor nhận ra anh đang bị hoảng loạn.

"Đáng lẽ chúng tôi không nên cho anh đến Asgard." Steve lắc đầu. "Khi nó khiến anh đau lòng như vậy."

"Không!" Thor la lên. "Tôi phải làm điều này. Chúng ta phải mang mọi người trở về, nhớ không? Tôi biết rõ Asgard hơn bất kỳ ai trong nhóm."

Rocket kêu anh đến gần và tát anh một phát.

"Rocket!" Nhiều người hét lên.

"Cái gì? Tôi phải giúp anh ta chứ!"

"Đó không phải là cách giúp người đang bị hoảng loạn như thế!" Tony bảo.

Sau đó Rocket sau đó đã phát biểu một bài nói đầy động lực. "Anh nghĩ anh là người duy nhất mất người thân à? Anh nghĩ chúng ta đang làm gì ở đây? Tôi đã mất gia đình duy nhất mà tôi từng có."

"Ỏ, Rocket, tôi không biết cậu yêu tụi này đó." Quill bảo.

"Im mồm."

"Quill, Groot, Drax, cô nàng Ăng-ten, đều mất hết rồi. Giờ đây, tôi biết là anh nhớ mẹ. Nhưng bà ấy đi rồi, thật sự đi rồi. Còn nhiều người khác chưa phải mất hẳn. Nhưng anh có thể giúp họ. Nên, có quá nhiều để khuyên anh chải lại bộ râu, tập cách tán tỉnh và kiếm cái quần đẹp hơn, và khi cô ấy không nhìn, lấy viên đá Vô Cực ra và giúp tôi mang gia đình tôi trở về không?" Thor nói được.

Rocket nhếch mép. "Có lẽ tôi giúp được rồi này." Tony lắc đầu chán nản.

Rocket cổ vũ Thor rằng anh có thể làm được, và Thor nói anh làm được, rồi hoảng hốt và chạy đi.

Thor nhăn mặt và lại ôm mặt tiếp.

"Được rồi mít ướt, cô ta chỉ có một mình. Đây là cơ hội." Hắn quay đầu thấy Thor đã biến mất thì thất vọng.

"Thôi kệ đi, tôi rút lại mấy lời tôi vừa nói."

"Rõ ràng, mấy lời động viên của cậu chả giúp ích được gì cả. Nó như cái quần!" Sam bực mình.

"Chà, giờ thì tôi biết rồi này, phải không?"

Ở Morag năm 2014, tàu Benatar đỗ xuống, Natasha, Clint, Rhodey và Nebula bước ra. Natasha đá mấy con thằng lằng ra chỗ khác.

Quill ớn lạnh. "Mấy con thằng lằng đó là tệ nhất."

"Thật không thể tin được là tôi đang ở trên một hành tinh khác." Natasha lầm bầm.

Natasha và Clint ôm tạm biệt Rhodey, anh chúc họ may mắn và bảo họ phải trở về với viên đá.

"Ủa chứ anh nghĩ tụi này đang làm cái gì vậy?!" Clint nói.

Họ bay đi với con tàu Benatar, Nebula bảo tọa độ đến Vormir đã được thiết lập và những điều họ cần làm là đừng rớt ra ngoài.

Tất cả lập tức căng thẳng khi nghe nhắc đến Vormir, họ nhìn Natasha và Clint, cả hai đều đã xanh mặt. Ai trong số hai người họ phải chết đây?

Trên tàu, Clint bảo đây là một quãng đường dài từ Budapest, Natasha vui vẻ cười khúc khích.

Clint và Natasha bật cười, dù không thoải mái cho lắm. Không khí căng thẳng vì tất cả cứ tiếp tục lo lắng nhìn hai người họ.

Rhodey hỏi rằng bây giờ chắc là họ phải chờ đến khi Quill xuất hiện.

"Ồ, đây là lúc bọn ngu của tên Ronan chuẩn bị tấn công tôi ở Morag này." Quill nhận ra.

Nebula bảo họ tìm chỗ trốn đi, vì họ không phải những người duy nhất tìm kiếm viên đá vào năm 2014.

Gamora hít vào một hơi sâu. "Viên đá Sức Mạnh." Cô lầm bầm.

Rhodey thắc mắc đó là ai và Nebula nói cha cô, chị cô và chính cô.

"Chết tiệt thật!"

Mọi người ngồi một cách thấp thỏm. Một phiên bản của Thanos vẫn ở ngoài đó tìm kiếm các viên đá.

Rhodey hỏi hiện tại cô đang ở đâu. Thì trên con tàu Sanctuary II, Nebula 2014 gầm lên, chiến đấu bọn lính Korbinite để tập luyện. Cô hạ gục được một tên nhưng quả lựu đạn bên cạnh phát nổ khiến cô ngã xuống đất.

Nebula quắc mắt giận dữ.

Một kẻ định bắn cô thì ai đó đã giết hắn, ném hắn vào chùm tia sáng. Đó là Gamora 2014.

Mọi người cứng đơ khi lại nhìn thấy Gamora. Gamora siết chặt tay mình nhưng không nói lời nào.

Cô giơ bàn tay ra cho Nebula nhưng cô ta gạt đi, nói cô không cần giúp trong khi Gamora bảo lúc nào cô cũng cần.

Gamora rụt người lại. "Chị xin lỗi em, Nebula."

Nebula gật đầu.

Gamora nói cha họ muốn hai người trở về con tàu vì hắn đã tìm được một viên đá Vô Cực.

"Ở Morag, nơi mà cô và Rhodey đang ở lúc đó phải không?" Tony hỏi.

"Đúng thế."

Rhodey tái mặt.

"Chết tiệt, tôi sẽ sớm ở đó thôi." Quill nói.

Gamora gật đầu. "Đó là một ngày trước khi em gặp anh, Rocket và Groot."

Trên con tàu Q, Nebula bảo kế hoạch của Thanos cuối cùng đã được thực hiện thì Gamora nhấn mạnh chỉ là một viên không phải sáu, nhưng Nebula bảo đó là sự khởi đầu.

Gamora quay sang Loki và nói. "Thanos cực kỳ điên tiết khi hắn nhận ra ngươi đã để mất viên đá Trí Tuệ. Hắn đã có một viên đá, và rồi trở về với số không."

Loki ngồi rụt người vào ghế.

Gamora nói nếu hắn có hết tất cả viên đá...

Mọi người nhăn mặt vì Thanos đã có tất cả viên đá. Hắn đã thắng và một nửa vũ trụ đã chết.

Sau đó một chùm sáng xuất hiện và bước ra khỏi đó là Thanos 2014, mặc bộ giáp vàng.

Tất cả cực kỳ căng thẳng khi lại nhìn thấy Thanos. Một vài người thì tức giận đến điên lên.

Thanos bảo Ronan đã định vị được viên đá Sức Mạnh và hắn sẽ gửi họ lên tàu của hắn. Gamora nói Ronan không thích thế đâu thì Thanos cho rằng hắn sẽ phải chết và nỗi ám ảnh của Ronan làm lu mờ đầu óc của hắn. Nebula bảo họ sẽ không khiến hắn thất vọng.

Nebula quay mặt khỏi màn hình, không thể nhìn nổi bản thân mình trung thành với Thanos.

Thanos nhìn Gamora nói, "Không các con sẽ không." Nebula quỳ gối trước hắn, nói rằng cô sẽ khiến hắn tự hào.

"Tôi sẽ giết ông ta một cách chậm rãi và thật đau đớn. Vì tất cả những gì ông ta đã làm với tôi." Nebula gầm gừ.

Sau đó đột nhiên Nebula đau đớn ôm đầu, Gamora chạy lại đỡ. Một hình ảnh ba chiều ghi lại cuộc trò chuyện của Nebula 2023 và Rhodey xuất hiện, anh bảo họ chỉ cần chờ cho Quill xuất hiện và cô nói họ không phải là người duy nhất năm 2014 tìm kiếm viên đá đâu.

Tất cả trợn mắt và tái mặt đi.

"Ôi không!"

"Sao có thể được?!"

"Nghiêm túc hả? Giờ hắn biết rồi!"

"Chắc là đang giỡn với tôi rồi!"

"Chúng ta đúng là bọn xui xẻo nhất mà!"

"Sao chuyện này lại xảy ra được?" Tony hỏi Nebula.

"Bản thể năm 2014 của tôi chắc là vô tình có thể kết nối được với hệ thống bản thể 2023 của tôi." Nebula điên tiết. "Tôi không biết chuyện đó có thể xảy ra. Nếu biết, tôi sẽ nói cho mọi người biết, và chuyện này sẽ không xảy ra."

Nebula nói đầu cô ấy như bị tách ra thì Gamora viện cớ về việc ổ đĩa khớp thần kinh của cô bị hỏng trong trận chiến nhưng Thanos không bị lừa, hắn chĩa thanh đao hai lưỡi khổng lồ của mình ngay cổ họng của Nebula.

"Tránh xa cô ấy ra!" Gamora và Tony hét lên.

"Mang nó lên tàu." Thanos ra lệnh.

Mọi người tái mặt, trong khi Gamora lo lắng nhìn Nebula đang cứng người.

Ở New York, Tony bay đến tòa tháp và nói, "Mau lên nào Cap. Mọi thứ như được gói gọn lại hết rồi." và gã để ý phiên bản quá khứ của họ đứng vòng quanh Loki sau khi đánh bại hắn và hắn nói, "Nếu các ngươi đều mời... thì ta nhận vậy."

"Ta chưa bao giờ nhận được." Loki bảo.

Sau đó Tony 2012 bắt Loki đứng dậy và nói vụ tạo dáng để sau và dọn dẹp đống hỗn độn này trước.

Natasha bật cười. Nếu Yelena có ở đó, cô nàng sẽ nói Natasha là một mảnh ghép hoàn hảo của đội Avengers vì cả đám ai cũng tạo dáng y như cô.

Họ bắt Loki đứng dậy thì Tony 2023 để ý gì đó và bình luận. "Ugh, Rogers. Tôi suýt nữa quên mất là bộ đồ ấy không làm gì được cho cái mông của anh cả."

Tất cả phá ra cười, trong khi Tony nói, "Tôi đồng tình."

Steve đảo mắt, gương mặt ửng hồng. "Không ai bảo anh nhìn đâu."

"Không ai bảo anh nhìn đâu Tony." Steve 2023 bực mình nói khi cái mông của Steve 2012 được hiện ra trước màn hình.

Tony nhếch mép. "Anh không cần phải lặp lại bản thân như vậy đâu."

Scott, người đang hóa nhỏ trên vai Tony nói: "Tôi nghĩ anh trông tuyệt lắm Cap. Theo như tôi để ý, thì đó là hàng Mỹ chính hiệu."

Căn phòng bùng nổ với những tiếng cười không kiểm soát được, trong khi Sam, Natasha, và Bucky thì cười rú lên. Scott và Steve thì đỏ bừng mặt.

Natasha 2012 nhắc đến đội STRIKE đang đến để lấy cây trượng, thì Brock Rumlow, Jake Rollins, và Jasper Sitwell bước vào.

Nụ cười vơi đi trên gương mặt của các Avengers.

"Ồ, họ kìa." Natasha bực mình.

Steve giận dữ, ánh nhìn của Tony như dao găm hướng về các đặc vụ của HYDRA, và Bucky nghiến chặt quai hàm.

Natasha 2012 đưa cho Sitwell cây trượng.

"Đây là cách mà Strucker có được thanh trượng ư?" Wanda hỏi với chất giọng cứng nhắc.

Steve thở dài và gật đầu.

"Bọn người này ai vậy?"

"Họ là SHIELD. À không là HYDRA, nhưng lúc này bọn tôi chưa biết." Tony đáp, nhìn bọn họ đặt thanh trượng vào vali.

"Đáng ra ta không bao giờ nên đưa nó cho bọn chúng." Steve nói với một cú thở dài.

Scott nhận xét trong bọn họ rõ ràng nhìn như kẻ xấu.

"Chính xác! Sao mọi người lại không biết được!" Scott bảo.

Tony bảo anh nhỏ nhưng nói nhiều quá. Steve 2012 nói anh định đi xuống để phối hợp tìm kiếm và cứu hộ thì Loki biến hình thành anh, nhại lại câu anh vừa nói rồi biến trở về, "Thật tình, làm sao mà cố nhịn đồ ăn lại hay vậy?"

Loki cười khúc khích.

Thor đeo đồ bịt mõm cho Loki và bảo hắn im miệng.

Loki khó chịu rõ ra mặt còn những người khác bật cười.

Tony 2023 để ý là khối Tesseract chuẩn bị được đem đi thì búng Scott văng đến chỗ Tony 2012 khi họ vừa mới rời đi. Tony mặc suit vào và nhảy ra ngoài cửa sổ.

"Này, y chang cái lần Loki quẳng tôi ra khỏi cửa sổ!" Tony nói, Loki rụt người vào ghế.

"Loki ném anh ra khỏi cửa sổ sao?!" Pepper tức giận nhìn Loki.

"Ta xin lỗi, Stark."

Tony gật đầu và chấp nhận lời xin lỗi, và Thor nở một nụ cười chói mù mắt trước sự hòa thuận của bạn và em trai.

Đội Avengers bước vào thang máy và Hulk cố nhập bọn nhưng họ nói chỗ đã đầy rồi và bảo hắn đi cầu thang đi. Sau khi thang máy đóng lại, Hulk giận dữ đấm vào tường, đi đến cầu thang và gầm gừ, "Đi cầu thang. Ghét cầu thang."

Bruce nhăn mặt. Anh không nhớ chút nào về cái ngày đó.

Tony 2023 nhận ra thang máy đã đến tầng 80 và Steve 2023 nhận được tin, dừng thang máy lại và bước vào trong với đội STRIKE.

Steve nhe răng cười. Tình huống này cực kỳ quen thuộc.

Stiwell nhớ rằng anh đang hỗ trợ tìm kiếm và giải cứu thì anh bảo kế hoạch thay đổi. Rumlow và Steve chào nhau. Steve nhìn thấy tất cả chúng đều căng thẳng, nhớ đến trận đánh ở thang máy.

Steve càng cười toe toét hơn nữa.

"Tôi vừa nhận được cuộc gọi từ ngài thư ký. Tôi sẽ thay anh giữ thanh trượng." Steve nói.

"Thưa anh? Tôi không hiểu." Sitwell bối rối. "Tôi nhận được tin có ai đó đang cố lấy cắp nó." Steve nói.

Sam nhíu mày. "Anh định làm gì thế?"

Steve không nhịn được nhếch môi. "Đợi đi." Anh biết chính xác những gì bản thân trên màn hình định làm.

Bucky nhận ra cái mặt đó của Steve và rên rỉ. "Cậu định làm cái trò ngu ngốc gì nữa hả? Đánh nhau với chúng trong thang máy ư?"

Steve cười khúc khích. "Tôi đã làm hồi 2014 rồi."

Bucky bật ra tiếng rên rỉ chán nản.

"Xin lỗi Cap." Rumlow nói, "Tôi không thể đưa cây trượng cho anh được."

Sitwell lấy điện thoại ra và nói, "Tôi sẽ phải gọi giám đốc." Steve ngưng hắn lại, "Ổn mà. Tin tôi đi." Steve đưa mặt mình lại sát ngay Sitwell và thì thầm vào tai hắn, "HYDRA muôn năm."

Nụ cười toe toét của Steve trông cực kỳ nham nhở. Đội Avengers há hốc mồm.

"Không đời nào!" Sam và Clint choáng váng.

"Cái đéo gì vậy?" Bucky tròn mắt.

Natasha trông cực kỳ tự hào. "Tôi đoán là anh đã học hỏi được vài điều gì đó."

Sau đó Steve bước ra ngoài với cái vali, nhếch mép cười.

Tony cười khúc khích. "Tôi không thể tin là bọn ngu HYDRA nghĩ rằng Captain America sẽ là một phần của HYDRA." Gã lắc đầu. "Đúng là một lũ ngu."

"Tốt cho chúng ta thôi." Steve chỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net