5. Nidavellir

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên con tàu nhỏ, Rocket và Groot đang ngồi đằng trước, Thor thì đứng nhìn về phía đằng xa. Rocket bất ngờ khi thấy anh biết nói tiếng Groot. Thor bảo rằng đó là môn tự chọn trên Asgard.

"Tôi là Groot?"

Thor bật cười. "Ừ, cây, tôi có thể hiểu cậu đấy."

"Tôi là Groot."

Thor nói khi nào đến thì sẽ biết, lò rèn Nidavellir lấy năng lượng từ ngôi sao Neutron rực sáng và đó là nơi mà cây búa của anh được sinh ra. Nó thật sự rất tuyệt vời. 

Bruce, Tony và Peter há hốc mồm.

"Một ngôi sao Neutron?" Peter kinh ngạc.

Rocket bảo giờ là lúc làm thuyền trưởng rồi. Hắn đi đến chỗ Thor và hỏi. "Vậy, em trai chết rồi hả? Ừ, chắc buồn lắm."

Loki nhăn nhó khi lại bị Thor ôm chặt.

Thor nói. "Chà, trước đó nó chết vài lần rồi. Nhưng, không, lần này tôi nghĩ là thật."

Những dòng lệ tuôn trào trên gương mặt Thor.

"Còn bố và chị anh?" "Đều chết cả rồi." "Nhưng còn mẹ đúng không?" "Bị Dark ELF giết chết." "Bạn thân?" "Bị đâm xuyên tim."

Mọi người buồn bã nhìn Thor. Anh ta thật sự đã mất hết mọi thứ.

Rocket hỏi anh sẵn sàng cho vụ giết chóc này chưa?

Thor hoàn toàn sẵn sàng, ý chí phục thù trong cơn thịnh nộ, mất mát, hối tiếc đều là những động lực mạnh mẽ. Anh đã nghĩ thông rồi nên cứ thế tiến hành.

"Thor..." Loki nhẹ nhàng lên tiếng.

Thor lắc đầu, không muốn nghe Loki nói gì cả.

"Nhưng ý tôi là tên Thanos này thuộc loại khó xơi nhất."

Thor bảo Thanos chưa từng đấu với anh. "Rồi mà." Rocket chỉnh lại. Thor nói hắn chưa từng đấu với anh lần hai và nhắc với Rocket là anh sẽ có búa mới.

"Và tôi sẽ dùng thứ vũ khí đó đâm thẳng vào tim hắn." Thor quả quyết bảo.

"Mong đó là búa tốt." Rocker bảo.

"Nó sẽ như thế."

"Cậu biết không, tôi đã một nghìn năm trăm tuổi rồi. Kẻ thù bị tôi giết còn gấp đôi số đó. Cũng có kẻ suýt giết được tôi nhưng chưa có ai thành công. Tôi còn sống vì định mệnh muốn tôi sống sót. Thanos chỉ là kẻ mới nổi trong một hàng dài những tên vô lại... và hắn sẽ là kẻ tiếp theo nếm đòn trả thù của tôi. Đó là định mệnh."

Thor gật gù đồng tình với chính mình.

"Mmm-hmm." Rocket nói, "Nếu anh sai thì sao?"

Thor buồn bã, "Nếu tôi sai, thì... tôi còn gì để mất nữa đâu?" Anh lau vội giọt nước mắt và bỏ đi.

Từng từ ngữ mà Thor thốt ra khiến mọi người cực kỳ đau lòng.

"Riêng tôi thì chắc sẽ mất nhiều đấy. Nhiều lắm luôn." Rocket lầm bầm.

Quill cười: "Aw Rocket, cậu thật sự yêu tụi tôi!"

"Im mồm đi Quill."

Thor bước ra phía trước. Rocket nói nếu định mệnh muốn Thor giết Thanos, anh sẽ cần nhiều hơn một con mắt, và đưa anh một con mắt giả. Thì ra hắn thắng được nó từ một gã ở Contraxia.

"Và đưa cậu một con mắt?" Tony ngờ vực hỏi.

Rocket chỉ khúc khích cười.

Thor bất ngờ vì tưởng gã kia đưa hắn con mắt của mình, nhưng Rocket nói gã đưa Rocket một trăm đồng, nhưng đêm tới thì hắn lẻn vào phòng của gã để cướp con mắt đi.

Gamora và Quill thở dài trong sự bực bội trong khi các Avengers nhìn Rocket bằng ánh mắt quái lạ.

"Cậu nên ngừng làm mấy cái việc đó lại Rocket!" Gamora bảo.

"Đúng rồi đấy, nó kỳ cục lắm." Quill đồng tình.

"Ý anh là cậu ta làm thường xuyên lắm à?!" Sam thắc mắc, hoang mang.

"Có kỳ đâu; vui mà!" Rocket biện bạch.

Thor cảm ơn.

"Đúng vậy, cảm ơn thỏ. Tôi rất biết ơn đó."

Thor bỏ vào trong hốc mắt, Rocket nói anh nên rửa nó trước, lúc trốn khỏi Contraxia, hắn đã nhét nó vào mông.

Tất cả nhăn mặt, nhìn Roket một cách quái dị.

Quill la lên: "Rocket, kinh tởm quá!"

"Tôi không thể tin được tôi để thứ đó vào hốc mắt mình." Thor ghê tởm lầm bầm còn Loki cười vào mặt anh.

Thor cố thử hoạt động con mắt mới thì họ đã đến Nidavellir, nhưng Thor nói dường như con mắt không hoạt động được vì mọi thứ tối um. Rocket nói không phải do con mắt. Nidavellir tối tăm và âm u. Thor bảo có gì đó không ổn, ngôi sao đã tắt, các vòng cung nguội lạnh.

Thor và Loki há hốc mồm.

Sam nhìn thấy phản ứng của hai người họ thì nói: "Tôi đoán Nidavellir không trông giống thế?"

Cả Thor và Loki đều lắc đầu.

Cả ba tiến vào trong, Groot vẫn đang chơi điện tử, Rocket nói hắn hy vọng các người lùn giỏi rèn đúc hơn quét dọn. Thor bảo lò rèn chưa hề tắt suốt hàng thế kỷ. 

"Thanos có cái găng tay phải không?"

"Ừ thì sao?"

"Có giống cái kia không?" Rocket chỉ vào mô hình găng tay Vô Cực.

"Ôi chết tiệt thật!"

"Ôi không!"

"Thanos đã đến đó trước rồi!"

Thor gọi họ quay về tàu nhưng bị một bóng người cao lớn đánh bay, cùng với Rocket và Groot. Thor kêu bóng người đó dừng lại trước khi gã ta tiếp tục tấn công. Đó là Eitri.

"Tôi tưởng người lùn phải lùn chứ." Scott lầm bầm.

Eitri nhận ra Thor, anh hỏi chuyện gì đã xảy ra, gã gầm lên. "Asgard đáng ra phải bảo vệ chúng tôi." Thor nói Asgard đã bị phá hủy.

Nghe nhắc đến đó cả Thor và Loki đều xanh mặt.

Eitri dịu lại một chút, trông có vẻ sốc lắm. Thor hỏi hắn ta đã làm gì, và Eitri sụp đổ, lộ ra mảnh kim loại trên cả hai bàn tay.

Tất cả kinh hoàng nhìn chằm chằm vào Eitri.

Eitri giải thích gã nghĩ nếu mình làm theo những gì Thanos yêu cầu thì những người lùn sẽ được an toàn, nhưng rồi Thanos giết hết tất cả, ngoại trừ gã ta. "Hắn nói mạng ngươi là của ngươi. Nhưng tay ngươi là của ta."

Mọi người choáng váng vì sự tàn bạo của Thanos.

"Tôi sẽ giết Thanos một cách chầm chầm và thật đau đớn." Thor gầm gừ.

Thor chầm chậm nói. "Eitri, vấn đề không phải là bàn tay của anh. Mọi thứ vũ khí anh từng chế tạo, từng cái rìa, búa, kiếm... đều nằm trong đầu anh. Tôi hiểu cảm giác mất hết mọi thứ. Tin tôi đi. Nhưng cùng nhau, tôi và anh, ta có thể giết Thanos."

"Nói hay lắm Thor."

Trên tàu Sanctuary II, một tên lính chỉnh sửa lại từng mảnh ghép trên người Nebula khi cô tỉnh dậy, nhưng một mảnh ghép trên đầu của cô chợt long ra.

Gamora bật cười, "Em làm thế là có mục đích hết rồi phải không!"

Hắn ta sửa lại, nhưng sau đó cô đập mạnh vào cổ hắn.

"Ha! Đáng đời bọn Chitauri!" Loki cười toe toét.

Nebula lết đến bàn điều khiển, kết nối với đội Vệ Binh và yêu cầu họ gặp cô trên Titan.

"Đó là nơi Tony, Peter và Strange đang đến phải không?" Steve nói.

Quill nhăn mặt, và Strange bắt gặp. "Anh định sẽ tấn công chúng tôi phải không?"

Quill thấy tội lỗi, thở dài và gật đầu.

"Tuyệt vời!"

Tony, Strange và Peter đã gần đến Titan, Tony nhận ra con tàu không tự hạ cánh được. Tony và Peter đặt tay vào trong tay lái, kích hoạt bộ giáp nano. Họ thành công ngăn con tàu không bị vỡ nát, nhưng rồi nó đâm trúng một tòa nhà và bắt đầu nứt ra. Strange sử dụng phép thuật để bảo vệ tất cả bọn họ.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Con tàu vỡ nát đâm thẳng xuống bề mặt Titan.

"Lần đầu như thế thì không quá tệ." Quill để ý.

Pepper há hốc mồm. "Làm sao các anh trở về Trái Đất được?"

"Tôi có thể mở cổng đưa cả bọn về. Không thành vấn đề." Strange nhún vai.

"Có lẽ đây là mặt tích cực khi có phù thủy trong đội." Tony lầm bầm.

Strange đỡ Tony đứng dậy, còn Peter treo ngược từ phía trên bằng mạng nhện. "Cho cháu nói chút, nếu người ngoài hành tinh cấy trứng vào người cháu... và cháu ăn thịt một trong hai chú thì cháu xin lỗi."

Tony nói gã không muốn nghe nhắc đến bất kỳ câu nói văn hóa đại chúng nào từ giờ đến hết chuyến đi.

Đội Avengers bật cười.

"Đó là điều mà một ông bố sẽ nói đấy Tony." Natasha trêu chọc.

Peter chỉ tay vào phía sau. "Ý cháu là có thứ gì đó đang đến."

Tony bực mình rên rỉ. "Sao từ đầu cháu không nói vậy luôn đi."

Một quả lựu đạn lăn đến gần họ, nổ tung khiến cả ba người văng ra ngoài. Quill, Drax, và Mantis chạy vào, Drax gầm lên: "Thanos!!!"

Một vài bật cười, còn một vài trông bối rối.

Nebula thở dài. Xung quanh cô toàn một lũ ngu ngốc.

Drax ném dao vào Strange, nhưng anh dùng vòng tròn phép thuật Mạn Đà La để tự vệ, áo choàng bay quấn khắp mặt Drax. Trong khi đó, Quill và Tony bay tới, bắn vào nhau.

"Xin lỗi nhé."

Tony nã tên lửa vào Quill, anh tránh được, phía trước vì vậy mà nổ tung khiến anh văng ra. Tony vật anh xuống, nhưng Quill kịp kích hoạt một vật hút trọng lực vào giáp của gã, khiến gã bị mắc kẹt.

"Tôi sẽ khùng mất nếu không biết thứ đó hoạt động thế nào." Tony thì thầm.

Peter bò lết ra đằng sau khi nhìn thấy Mantis, cầu xin cô đừng đẻ trứng vào người cậu bé, Peter liên tục bắn tơ vào người cô.

"Sao tôi phải làm thế?" Mantis ngờ vực hỏi.

Mặt Peter chuyển đỏ, Tony cười vào mặt cậu nhóc.

Quill đá cậu bé ra và cố nã đạn, nhưng Peter nhảy ra ngoài. Quill trói cậu lại, vừa lúc Tony thoát ra được và bay về chỗ Drax, cái áo choàng đã rời khỏi người anh. Quill chỉa súng vào đầu Peter, yêu cầu cả đám bình tĩnh lại hết.

"Tôi chỉ hỏi anh một lần thôi. Gamora đâu rồi?"

"Ừ, tôi hỏi anh câu khác." Tony nói, lộ mặt ra. "Gamora là ai?"

"Tôi hỏi mấy người câu hay hơn này." Drax nói. "Tại sao lại là Gamora?"

Tất cả phá ra cười.

Gamora khó chịu vỗ trán. "Drax, sao anh lại hỏi câu đó?"

Quill bảo họ phải nói cô ấy đang ở đâu, hoặc anh sẽ giết Peter.

Tony hung dữ nhìn Quill.

Tony bảo nếu anh bắn Peter, gã sẽ bắn Drax, chỉa thẳng súng điện to lớn vào mặt anh.

Bộ suit của Tony khiến Drax ấn tượng.

Drax nói anh có thể chịu đựng được, nhưng Mantis nói không. Quill nói anh sẽ giết cả ba người và tự đánh bại Thanos, Strange ngạc nhiên. 

"Được rồi, để tôi hỏi anh một câu. Anh phục vụ cho chủ nhân nào?"

"Tôi phục vụ cho chủ nhân nào? Đáng lẽ tôi nên nói là chúa Jesus đúng không?" Quill nói.

Các Avengers há miệng cười.

"Anh từ Trái Đất." Tony nhận ra. 

"Tôi không phải từ Trái Đất; tôi tới từ Missouri." Quill nói.

"Chỗ đó ở Trái Đất chứ đâu!" Sam thốt lên.

Quill nhún vai. "Từ hồi tám tuổi tôi đâu còn ở Trái Đất nữa, với lại ở ngoài không gian người ta gọi đó là Terra."

"Ồ."

"Ừ, chỗ đó trên Trái Đất đấy đồ đần." Tony kêu lên. Peter nhận ra họ không cùng phe với Thanos, Quill nói anh tới đây để giết hắn. Quill hỏi bọn họ là ai.

"Sao anh không hỏi thế ngay từ đầu đi?" Clint hỏi.

"Họ tới Titan bằng tàu của Thanos." Quill trả lời cụt lủn.

"Cũng có lý."

"Chúng tôi là đội Avengers đấy." Peter lộ mặt ra, Mantis nhớ Thor đã từng nhắc đến họ.

"Chắc chắn không phải." Tony nói, "Cháu là Avenger bé con thôi. Và tên phù thủy này không phải Avenger."

"Lần cuối cùng, tôi không phải phù thủy! Tôi là pháp sư!"

"Pháp sư là phù thủy mà không có mũ." Sam chợt xen vào.

Trông Strange như muốn giết hết cả đám và tự tử luôn.

Tony ngạc nhiên vì Mantis biết Thor. Quill nói anh ta chỉ là một gã cao to, không ưa nhìn và cần được cứu giúp. Peter nhăn mặt.

Mọi người bật cười khi nhìn thấy phản ứng của Peter. Còn Peter thì đỏ mặt.

"Peter, tôi là Avenger mà cậu thích nhất phải không?" Thor tự mãn nói.

Tony chen vào. "Không, thật ra tôi mới là Avenger mà nó thích nh-"

"Đúng thế."

Tony nhìn Peter với ánh mắt như bị phản bội, còn mọi người thì phì cười.

Peter nhún vai, "Chú ấy là thần mà chú Stark. Sao mà chú so được."

Thor trông cực kỳ chảnh chọe.

"Nhóc con à, mày đáng bị phạt lắm đấy."

"Không phải bố con, tôi đi bằng mông." Clint lầm bầm.

Eitri dẫn đường cho Thor, Rocket và Groot đến một cái khuôn, Rocket giễu, "Kế hoạch đây sao? Lấy đá chọi hắn?"

Sam bật cười. "Ước gì."

Eitri nói đó là cái khuôn đúc. Vũ khí của nhà vua và mạnh nhất Asgard, cũng có thể triệu hồi cầu Bifrost.

Thor và Loki nhướn mày ngạc nhiên.

"Nó có tên không?" Thor hỏi. 

"Stormbreaker." Eitri tiết lộ.

Rhodey huýt sáo khi nghe tên, "Stormbreaker nghe giống hệt như thứ vũ khí diệt Thanos đấy."

Eitri bảo họ phải tái khởi động lò rèn, đánh thức trung tâm của ngôi sao chết. Thor kêu Rocket khởi động tàu.

Loki bực tức thở dài. "Sao tôi có cảm giác là anh sẽ làm gì đó ngu ngốc nhỉ?"

"Vì chắc chắn anh sẽ làm thế."

Ở Titan, Quill nhận ra hành tinh này lệch trục tám độ và lực hấp dẫn ở xung quanh, còn Mantis đang nhảy bật cao lên phía sau.

Mọi người khúc khích cười khi thấy Mantis.

Tony nói kế hoạch của họ là lôi hắn vào, giữ hắn lại, và lấy cái họ cần. Gã để ý là Drax đang ngáp, gã bực mình hỏi anh có đang nghe hay không.

"Có nghiêm túc không vậy? Anh vừa mới ngáp hả?" Tony không thể tin được.

Drax nói anh ngừng nghe từ lúc Tony nói họ có kế hoạch.

Nhiều người lầm bầm, chán nản che mặt.

"Drax, anh muốn đánh bại Thanos mà không cần kế hoạch hả?" Rocket thốt lên.

"Chúng ta chưa bao giờ cần kế hoạch cả."

"Nhưng đây là Thanos!"

Tony hỏi họ hay tự ý như vậy sao, Quill bảo họ không thường nghe theo kế hoạch, và Tony thắc mắc vậy chính xác là đội Vệ Binh làm gì.

"Đá danh. Ghi đít." Mantis nói, và biểu cảm của Tony trông hệt như gã sẽ tự giết chính mình trước khi đối mặt với Thanos.

Gamora, Quill, Rocker gầm gừ trong cổ họng, Nebula chán không muốn nói. Sam và Bucky thở dài đặt tay lên trán, Loki bực mình, Rhodey gãi mũi, Peter bật cười, và biểu cảm của Tony trông y hệt như chính gã trên màn hình.

"Trông chú như muốn chết liền tại chỗ á." Peter chỉ vào màn hình.

"Ừ, đúng vậy mà."

Tony và Quill tranh luận một chút, Quill bảo gã đừng dùng từ gan dạ. "Được rồi, tụi này theo chủ nghĩa lạc quan. Tôi thích kế hoạch của anh. Ngoại trừ việc nó dở tệ, nên làm theo kế hoạch của tôi thì tốt hơn."

"Kiểu này chết hết cả đám." Tony lầm bầm.

Drax nhắc Quill về việc nhảy nhót giải cứu cả vũ trụ, Peter hỏi giống như phim Footloose hay sao, và Quill nói chính xác giống như thế, "Nó vẫn là phim hay nhất mọi thời đại chứ?" "Chưa bao giờ là thế."

Quill cáu ghét nhìn Peter, còn cậu nhóc chỉ khúc khích cười.

Tony bảo cậu nhóc đừng có gợi chuyện lên, và đừng hy vọng sự cứu giúp từ Flash Gordon.

"Tôi xem đó là một lời khen đấy!" Quill nói.

Quill sẽ xem đó là một lời khen, và vì anh là một nửa con người thôi, nên anh chỉ ngu nửa phần, còn ấy người khác là ngu tận một trăm phần trăm.

"Toán học của anh làm tôi điên đầu." Tony nói.

Tony nói toán học của anh làm gã điên đầu.

Mọi người bật cười khi Tony lặp lại chính mình trên màn hình.

Mantis chỉ vào Strange, hỏi anh ta có thường hay như thế hay không. Strange đang lơ lững trên không với viên đá Thời Gian đang rực sáng, đầu của anh thì cứ giật qua giật lại.

"Anh ổn không đấy?!" Wanda hỏi.

"Anh làm cái quái gì thế?!" Rhodey nhìn Strange một cách quái lạ.

"Nhìn vào tương lai hoặc quá khứ. Nhưng tôi nghĩ chủ yếu là tương lai." Strange đáp.

Mọi người ngạc nhiên.

"Anh có thể làm được à?" Clint bối rối.

"Mọi người quên tôi có đá Thời Gian à?"

"Có lý."

Anh ngã xuống thì Tony đỡ được.

"Dường như hai người rất hợp nhau, một cách đáng ngạc nhiên." Natasha ngạc nhiên.

Cả Tony và Strange chỉ khó chịu liếc mắt, khiến Natasha nhếch mép cười.

Họ hỏi anh đang làm gì thế. "Tôi đi xuyên thời gian để xem các tương lai khác nhau. Và thấy mọi kết quả của trận chiến sắp tới." Strange nói.

Cả bọn ngồi yên trên ghế, không dám gây ra tiếng động gì.

"Anh thấy bao nhiêu?" "14,000,605."

"Không đời nào chúng ta không thắng được trong một đống tương lai như thế." Bucky nói.

"Ta thắng bao nhiêu?" Tony hỏi. Sau một hồi im lặng rất dài, Strange nói. "Một."

Trong phòng giờ đây là một khoảng lặng im trong choáng váng.

"Chết hết cả đám rồi." Sam thốt lên.

Tony ôm đầu, bật ra tiếng kêu như bị bóp nghẹt.

Tại Vormor, Thanos và Gamora bước ra từ một cánh cổng xanh. Hắn nói viên đá tốt nhất nên ở đây nếu cô muốn cứu em gái.

Nebula và Gamora đều căng thẳng,

Họ leo lên một ngọn núi cao, và rồi một bóng áo choàng bay lơ lững xuất hiện. "Chào mừng, Thanos, con trai của A'Lars. Gamora, con gái của Thanos."

Gamora quắc mắt khi bị gọi là 'Con gái của Thanos'.

Steve và Bucky đều nhíu mày khi nghe giọng nói của bóng hình bên trong áo choàng đang lơ lững.

"Tôi biết cái giọng đó." Steve cau mày. Bucky gật đầu đồng tình.

Bóng hình nói đó là lời nguyền của gã, biết hết tất cả những kẻ sẽ đến đây, và Thanos hỏi viên đá Linh Hồn đang ở đâu. Gã nói viên đá yêu cầu một cái giá rất đắt.

Wanda chế giễu. "Ai mà chẳng thế?"

"Ta đã chuẩn bị rồi." Thanos tự tin bảo.

"Ban đầu ai cũng nghĩ thế." Bóng hình đó lên tiếng, bay đến gần, lộ diện cái sọ đỏ bên trong, "Chúng ta đều đã sai lầm."

"Cái đéo gì vậy?" Bucky hét lên. "Sao có thế?"

Steve bật đứng dậy khỏi ghế trong sự tức giận. "Hắn làm cái quái gì ở đó vậy? Đáng lẽ hắn phải chết rồi!"

Mọi người bối rối nhìn Steve và Bucky.

"Hai người biết cái gã kinh dị gớm ghiếc này hả?" Sam thắc mắc.

Steve quá sốc không nói nên lời, nên Bucky đành đáp. "Đó là Red Skull. Thủ lĩnh của HYDRA những năm 1940."

Tony nắm chặt tay thành nắm đấm và giận dữ nhìn Red Skull trên màn hình.

Steve lặp lại. "Làm quái nào hắn có thể sống sót-Ồ." Anh ngồi sụp xuống ghế. Sự thất vọng và giận dữ xâm chiếm đầu óc. "Trên cái máy bay mà tôi điều khiển trên biển, Red Skull cố sử dụng khối Tesseract. Nó mở cổng ra, và hắn đã biến mất theo nó, nhưng viên đá Không Gian lại nằm ở trong khối Tesseract. Nó chuyển hắn đến Vormir." Anh ôm đầu. "Tôi tưởng hắn đã chết rồi."

Đội Avengers buồn bã nhìn Steve. Steve chỉ thấy trống rỗng. Anh đâm cái máy bay xuống biển vì nghĩ cả HYDRA và Schmidt đều đã chết, nhưng hóa ra anh đã chẳng làm được gì cả. Tất cả đều vô nghĩa.

Ba người bước đến đỉnh núi. Thanos thắc mắc làm sao gã biết rành về nơi đây đến thế.

"Cách đây rất lâu, ta cũng đi tìm viên đá. Ta cầm được một viên, nhưng nó ném ta đi, và trục xuất ta đến nơi này. Chỉ dẫn người khác đến kho báu không thuộc về ta."

"Đáng lắm." Steve lầm bầm.

Họ dừng lại ngay vách vực sâu, Schmidt nói thứ họ cần tìm đang ở ngay phía trước, là thứ ngươi khiếp sợ. Gamora hỏi đó là gì, và Schmidt bảo. "Cái giá. Linh Hồn là viên đá đặc biệt nhất trong tất cả các viên đá Vô Cực. Có thể nói nó có trí tuệ độc lập."

Tất cả nhăn mày. "Thế có nghĩa là sao?"

Thanos hỏi nó cần gì. Schmidt bảo nó đòi hỏi sự hy sinh, để người sở hữu hiểu được sức mạnh của nó. "Để có được viên đá, ngươi phải mất thứ mà ngươi yêu thương. Một linh hồn... đổi lấy một linh hồn."

Tất cả khó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net