Chap 17: Cái đuôi (p2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Dạ.... con gái??? Cô ta ngạc nhiên hết mức đến nỗi mắt mở to mồm há hốc như kiểu muốn nuốt cả thế giới vào bụng cô ta vậy
- Khép khép cái miệng vô!! Ruồi bay vào mồm bây giờ! Nó nhìn thấy cô ta như thế ngay lập tức kháy đểu
- A...! Thấy nó nói vậy ngay lập tức cô ta ngậm mồm lại
- Con gái thời nay vô duyên vô cơ hết mức!! Hazzziii!! Nó than thở đặt tay lên trán giả vờ não nề
- Bố cái con điên!! Mày đang nói chính mình à?? Hắn nghe xong câu đấy thật sự chỉ muốn táng cho nó một cái cho nó tỉnh
- Tao nói tao hồi nào?? Nó
- Câu trên đã nêu lên tính cách mày rồi còn gì! Hắn
- " lại bắt đầu rồi đấy -_-" Cậu và bà suy nghĩ
- Tao có nói tao là con gái?? Nó đứng lên
- Thế mày không phải gái thì là trai à?? Hắn
- Ừ!! Bố mày là con trai đấy!! Nó gân cổ lên cãi
- Thế mày chứng minh cho tao thấy  mày là một đứa con trai đi!! Hắn đi đến gần nó
- Chứng minh thì chứng minh!! Mày tưởng bố sợ!! Nó cũng chẳng vừa đớp lại luôn
- Rồi!! Tao xem mày chứng mày là con trai như thế nào?? Hắn khoanh tay đứng nhìn nó
- Ok....!!! Mà.... chứng minh kiểu éo gì mày??? Nó lúc đầu hùng hổ lúc sau thì lại quay ra nhìn hắn bằng khuôn mặt đần xong lại còn hỏi một câu vô vô cùng KHÔN...

- Anh lạy mày Băng ạ!!! Đã không biết lại còn cố chứng minh!! Cậu đang đứng xem chúng nó cãi nhau mà tí nữa ngã sấp mặt chỉ vì câu hỏi của nó
- Hai đứa bây coi bà già này là không khí đúng không?? Bà ngồi xem chúng nó đấu khẩu từ nãy tới giờ bây giờ mới chịu lên tiếng nhưng trong lời nói của bà thì toàn là dư âm mùi thuốc súng
- Mẹ yêu của con!! Thấy có mùi nguy hiểm hai đứa chúng nó lập tức chạy lại mỗi đứa một bên ôm cánh tay của bà
- Chúng mày là cái trò gì đây?? Bà nhìn hắn và nó
- Dạ làm nũng ạ!! Nó ngước lên nhìn bà bằng ánh mắt vô cùng là lấp lánh
- Dạ đúng rồi ạ!! Hắn cũng chẳng khác gì nó. Đúng là bệnh dở có thể lây qua đường hô hấp mà!!
- Dẹp dẹp!! Tao đi ăn, tiễn khách dùm má nha mấy đứa!! Bà lạnh sống lưng ngay lập tức đứng dậy đi vào trong bếp nhưng vẫn không quên dặn con tiễn khách
- Dạ!! Cả lũ đồng thanh rồi quay qua nhìn cô ta
- Bây giờ muốn tự ra ngoài hay để tôi gọi người đến đá ra ngoài?? Cậu nói
- Không cần người chỉ cần con MiLu của em cũng đủ để bạn ấy chạy mất dép rồi!! Nó nhìn cô ta một cách thật là...... (chả biết dùng từ thích hợp để tả)
- MiLu nào mày?? Nhà mình có nuôi chó à?? Hắn đần thối nhìn nó
- Đậu.....!! Đến thú nuôi yêu dấu mà mày cũng quên được!! Nó rút dép ở chân mình đập cho hắn một phát
- Thì tao quên!! Hắn ôm đầu nhìn nó
- Mịa lùn mà tay dài kinh!! Hắn lẩm bẩm chẳng may nó nghe được
- Có ngon mày nói to lên cho tao nghe phát nào!! Nó gằn giọng
- Ớ.. tao có nói gì à?? Hắn giả ngu. Ai ngờ nói nhỏ thế mà nó cũng nghe thấy tai thính dễ sợ...
- Không cần!! Tôi có thể tự về được khỏi phải phiền cậu!! Kì à!! Mai qua chở em đi học nhé! Cô ta lườm nó rồi thay đổi 180° quay qua nhìn hắn bằng vẻ nũng nịu
- Ây!! Da gà da vịt nổi lên hết rồi!! Anh mày vào nhà trước đây!! Đứng thêm một tẹo nữa chắc nôn hết mợ nó thức ăn ra mất!! Anh xoa xoa hai cái tay đã nổi đầy da gà, da vịt của mình rồi chạy nhanh vào trong nhà
- Tao cũng vào đây!! Tự giải quyết đi nhé mày!! Nó cũng phóng theo anh luôn
- Ơ....!! Hắn nhất thời đơ vì tự dưng hai người anh em xương máu đã chỉ vì lợi ích bản thân mà chạy đi trước bỏ lại mình hắn với lại nhỏ " xênh đẹp đến nghiêng nước nghiêng thùng " kia
- Em về nha!! Cô ta thấy hắn không nhúc nhích và phản khách gì thì đi đến ôm hắn một cái nhẹ nhàng nhưng làm hắn giật nảy cả mình
- Ê!! Cô làm cái quái gì thế?? Hắn đẩy mạnh cô ta ra
- Thì em ôm chồng tương lai của em không được sao?? Cô ta phụng phịu
- Dẹp dẹp!! Nói cho cô biết tôi không phải chồng cô và tôi bị dị ứng với con gái!! Hắn cách xa cô ta khoảng chục mét
- Vậy tại sao với Băng, anh lại không như thế?? Bạn ấy cũng là con gái mà!! Cô ta thắc mắc
- Đúng là nó là con gái thật nhưng cái quan trọng nó đã chơi với tôi từ nhỏ nên tôi sẽ không có dị ứng với nó!! Hắn nói
- Thế nhưng em là vợ anh! Sao anh lại dị ứng được cơ chứ?? Cô ta vẫn không chịu tha cho hắn
- Tốt nhất là đừng để thằng này chửi thề!! Về mau đi!! Tôi không hơi đâu để đôi co với cô!! Hắn nói rồi bỏ vào trong nhà không thèm đoái hoài tới cái con người đang tức anh ách với đống vali cồng kềnh bên ngoài
- Mày được lắm Băng!! Coi như là ván này mày thắng!! Còn từ lần sau thì không đâu!! Cô ta lẩm bẩm gì đó rồi quay lưng vùng vằng bỏ đi với khuôn mặt đầy sự tức tối của mình
- Cuối cùng cũng đi rồi!! Mọe người gì đâu mà mặt dày hơn cả cái thớt vậy không biết nữa!! Nó nhìn từ trên phòng xuống mà lắc đầu cảm thán cái sự mặt dày hơn cả cái thớt của cô ta
-------------------------------------------------
Thi xong học kì rồi nên mị phóng đuy viết chap mới cho mọi người đọc nài!! Hazii cố lắm rồi ấy!! Mà lần này điểm thi học kì của mị thấp lắm nên có lẽ sẽ bị má mì cấm túc luôn cái điện thoại mất!! Cơ mà yên tâm mị vẫn sẽ ra chap mới được nhé, không điện thoại thì máy tính  vậy😂😂. À nhân tiện thím nào đang theo dõi truyện của mị á mà chưa thi xong thì mị chúc thím đấy thi tốt nhóe😙😙. Còn giờ thì bai bai nhoa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net