🎶Chương 84: Lịch sử đen tối🎶

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiệm Bánh Sò

Thông qua Livestream, hàng ngàn hàng vạn người đã biết những việc làm thiếu đạo đức của Kinh Sơn. Đến giữa đêm, chuyện này đã treo trọn bảng Hotsearch.

No1 Hotsearch: Thế thân của Sở Tịch.

No2 Hotsearch: Sở Tịch Kinh Sơn.

No 3 Hotsearch: Sở Tịch Văn Tâm.

No 4 Hotsearch: Chó Tần.

No 5 Hotsearch: Một trăm triệu tiền giải trừ hợp đồng của Sở Tịch.

...

Trước khi chuyện này xảy ra, tất cả mọi người đều nghĩ rằng sẽ chẳng còn chuyện gì lớn hơn tai nạn hai tháng trước của Sở Tịch đâu, không ngờ hai tháng sau, kỷ lục này lại bị đích thân Sở Tịch phá vỡ. Không ai có thể tưởng tượng được ở địa vị như Sở Tịch mà vẫn còn bị công ty chèn ép đến tận như vậy. Mà dường như sự việc được đưa ra ánh sáng lần này chỉ là một góc băng trong vũng nước đục giới giải trí mà thôi, vẫn còn có nhiều bí mật không thể cho người khác biết.

Nhưng có một điều chắc chắn là, Sở Tịch rất may mắn. Cô ấy có thể thoát khỏi bàn tay của Kinh Sơn, có thể có cơ hội bắt đầu lại. Mà nghe nói tất cả những chuyện này không tránh khỏi liên quan đến một vị đại gia. Có người còn nghe nói trong nhà đại gia này có quặng, chỉ cần giơ tay là có thể chi ra trăm triệu cho Sở Tịch giải trừ hợp đồng. Còn nghe nói ngoại hình đại gia này anh tuấn như Phan An, là người tình bí mật nhiều năm của Sở Tịch. Mọi người nào biết rằng, ngay lúc này cái tên đại gia kia đang nằm lăn trước mặt Văn Tâm, chẳng còn chút liêm sỉ nào khoe bụng làm nũng.

"Meoo~" Tâm Tâm lại đây nào, hôm nay làm lụng vất vả rồi!

Văn Tâm vừa mới về không bao lâu, vốn đang mệt đến rũ người, nhìn thấy mèo rừng như vậy không khỏi bật cười: "Cậu ba đáng yêu quá đi!" Nói rồi ôm Cậu ba vào lòng.

Mèo rừng kiêu ngọa kêu hai tiếng, mới đầu còn giãy dụa, sau đó lại cứ mặc kệ hưởng thụ. Không ngờ mới được một lát mèo đen không biết từ sớm giờ trốn ở đâu chạy ra. Dưới ánh mắt lạnh lùng vô tình của mèo đen, mèo rừng nức nở rầm rì, không thể không cụp tai xuống nhảy khỏi lồng ngực Văn Tâm.

"Nhóc đen cái đồ nhỏ mọn!"

"Cô ấy đã làm việc cả ngày, rất mệt."

"Rõ ràng là ghen tị..."

"?"

Thấy mình sắp bị đánh đến nơi, mèo rừng phát huy hoàn toàn ưu thế tốc độ của mình vụt một cái chạy biến, kết quả lúc đi ngang phòng khách nhìn thấy Ragdoll đang thong thả ung dung ăn cơm, hắn nhịn không được tò mò thò lại gần.

"Hôm nay thuận lợi chứ?"

"Thuận lợi." Ragdoll nhai nhai cá khô: "Nhóc đen cho người mang theo cảnh sát đưa tui ra ngoài, sau đó bọn tui lập tức chạy đến studio, trước đó đã nhắn tin báo trước cho Tâm Tâm rồi."

"Vậy..." Mèo rừng hơn buồn bực. Cứ có cảm giác mình ngoại trừ đăng mấy dòng Weibo, rồi chi ra chút tiền, còn lại hoàn toàn không có đất dụng võ.

Ragdoll hoàn toàn không phát hiện tâm tư nhỏ mọn này của hắn, chỉ cho rằng hắn đang đói bụng nên dùng móng vuốt đưa cho hắn một con cá khô nhỏ: "Nè, ăn đi."

Mèo rừng lắc lắc đầu: "Ta không đói."

"Vậy anh làm gì thì làm đi."

"Không không không, ta còn mấy vấn đề muốn hỏi mi."

"Vấn đề gì?"

"Sau này mi định làm thế nào?"

Bấy giờ Trà sữa cũng chen tới, thấy Ragdoll thì lập tức kích động: "Chị Ragdoll, em liên hệ công ty của em giúp chị nha, có muốn ký hợp đồng làm đàn chị của em không?"

"Ta đã từng này tuổi rồi, ký với công ty thần tượng hình như không thích hợp lắm?" Ragdoll nói.

Mèo rừng cảm thấy cơ hội của mình lại đến nữa rồi, vì vậy hắn bước tới: "Nhà ta cũng có công ty giải trí, nhưng chỉ yếu phát triển ra nước ngoài, có suy xét chút không?"

"Tiếng Anh của tui rất kém." Ragdoll vẫn từ chối.

"Không phải mi muốn vào Kỳ thị chứ?" Mèo rừng cảm thấy chua chua.

"Bây giờ bất luận công ty quản lí nào chiêu mộ tôi cũng có khả năng phải đền tiền hết." Ragdoll gặm xong miếng cá khô cuối cùng, nói.

Trà sữa vẫn chưa rõ mọi chuyện: "Sao lại vậy?"

Mèo rừng cũng nói: "Ta không tin!"

Không nói chuyện khác, chỉ dựa vào tư thái độc chiếm bảng Hotsearch hôm nay của Sở Tịch, ai dám nói cô ấy không có giá trị thương mại. Quả là đỉnh trên đỉnh!

"Tôi đã trở mặt với Kinh Sơn, trên tay bọn họ có rất nhiều lịch sử đen tối của tôi."

Từ trước đến giờ Sở Tịch đều xuất hiện trước mặt mọi người với hình tượng nữ thân hoàn mỹ. Nhưng con người không hoàn hảo, ai có thể là thần thật chứ? Thực tế Sở Tịch vẫn luôn ghét bỏ hình tượng người đẹp hoàn hảo này, nhưng vì trả nợ, cô ấy vẫn chấp nhận sự sắp đặt của Kinh Sơn. Chắc chắn vậy rồi, cô ấy đào hết gốc rễ của Kinh Sơn trước mặt nhiều người như vậy, Kinh Sơn sẽ không để lại mặt mũi của cô ấy đâu. Ý nghĩa của tin nhắn mà Tần Hứa Dương gửi cho cô trên sân khấu là như vậy. Nhưng khi đó Sở Tịch đã bất chấp tất cả, dù không cần cái mặt già này nữa, dù hình tượng hoàn toàn sụp đổ thì cô cũng không thể trơ mắt nhìn Kinh Sơn và đồ giả kia lừa tiền của fans được.

Bé Trà sữa khiếp sợ: "Chị Ragdoll có lịch sử đen gì hả?"

"Nhiều đến mức mi không thể tượng tượng được!" Ragdoll lắc lắc cái đuôi to, lơ đãng nói.

Mèo rừng lập tức nói: "Để ta liên lạc với bên quan hệ công chúng."

"Không kịp nữa rồi, bây giờ hẳn là bọn họ đã bắt đầu hành động rồi."

Thực tế, từ khoảnh khắc đứng trên sân khấu tố giác Kinh Sơn, Sở Tịch đã nghĩ đến mình không thể tồn tại trong giới giải trí được nữa rồi. Quan hệ giữa cô ấy và Kinh Sơn quá phức tạp, mười năm cùng sinh tồn, cả hai từ sớm đã trở thành châu chấu trên cùng sợi dây thừng rồi. Quá khứ mà cô ấy không dám ngoảnh đầu nhìn lại, fans không biết, nhưng Tàn Hứa Dương lại biết rõ. Nhưng chuyện ngu xuẩn cô ấy đã làm, fans cũng không biết, nhưng Tần Hứa Dương lại biết. Trong mắt đa số các fans, Sở Tịch là một nữ minh tinh có thực lực, tâm địa thiện lương, phẩm cách cao thượng... Mọi người khen ngợi, tán dương, sùng bái cô ấy, nhưng từ trước đến giờ bản thân cô ấy chỉ cảm thấy hổ thẹn trong lòng.

"Không vờ không vịt nữa, sau này tôi chỉ là một con mèo con ngày ngày ăn ngủ thôi, chỉ là..." Ragdoll hơi xấu hổ nhìn mèo rừng: "Tiền tiêu vặt một năm của anh, nói không chừng phải ném không rồi."

Mèo rừng: "..." Trọng điểm đâu phải cái này chứ!

Đến đêm, quả nhiên như lời Ragdoll nói, Kinh Sơn đã bắt đầu phản kích. Phương thức rất đơn giản và thô bạo, bọn họ công bố một đóng tài liệu đen vào một folder, cứ như sợ người khác không biết là Kinh Sơn ra tay vậy. Ngay lập tức, tất cả những trang đầu của các diễn đàn, Weibo đều treo đầy tin nóng thật thật giả giả về Sở Tịch. Đối với những cư dân mạng hóng hớt thì đêm nau đã định là một đêm không ngủ rồi. Mọi người đều tụ lại đợi Sở Tịch phản bác, nhưng không ngờ Sở Tịch lại biến mất...

Trong phòng đọc sách, Văn Tâm đang chuyên tâm xem kịch bản. Mèo đen nằm rạp trong một góc bàn ngủ gật, thỉnh thoảng Văn Tâm lại duỗi tay sờ tai nó. Đột nhiên Ragdoll đẩy cửa phòng ra bước vào.

"Meoo~"

Văn Tâm ngẩng đầu nhìn nó, ánh mắt đầy ý cười: "Em gái, sao con lại đến đây, có phải đói bụng không?"

Ragdoll sải từng bước chân mèo ưu nhã đến gần Văn Tâm, dùng đầu cọ cọ cô.

Cảm ơn hôm nay Tâm Tâm đã giúp tôi nhé!

Văn Tâm như cảm nhận được, ôm nó lên. Lúc này Ragdoll mới thấy, hóa ra Văn Tâm đang đọc kịch bản, đồng thời trên máy tính vẫn còn đang mở giao diện Weibo.

Ragdoll: "!" Đệt nó Tâm Tâm đang xem lịch sử đen của mình! Xong rồi xong rồi, không phải ấn tượng của Tâm Tâm với mình từ nay về sau sẽ giảm mạnh chứ? Mẹ nó cái đồ Tần Hứa Dương Kinh Sơn đáng chết!

Sở Tịch đột nhiên cảm thấy bầu trời như sụp đổ, vì vốn cô ấy đã tính nếu không ở trong giới giải trí được nữa, fans không còn thích nữa thì cô ấy còn có thể giữ chén cơm ở chỗ của Tâm Tâm, dù sao cứ ăn xong chờ chết là được. Nhưng viên chocolate lúc tối lại là một tín hiệu ngầm khiến cô ấy lập tức nhận ra, hóa ra Tâm Tâm đã biết cả. Tâm Tâm biết Ragdoll chính là Sở Tịch. Mà giờ Tâm Tâm lại đang xem lịch sử đen của Sở Tịch...

"Kỳ thật các fans cũng không hẳn không thích đâu." Thừa dịp mèo đen trông như ngủ rồi, Văn Tâm nhỏ giọng thì thầm bên tai Văn Tâm.

Ragdoll: "?" Tình hình gì đây?

"Xem nè..."

"Meo meo meo!" Tui không xem không xem, nhất định bọn họ đang mắng tui là đồ lừa đảo!

"Xem thử đi mà~"

"Meoo..." Huhu...

Giãy dụa trong lòng Văn Tâm một lúc lâu, cuối cùng Ragdoll cũng chuẩn bị đủ tâm lý rồi. Nó ôm tâm thế chết sớm siêu sinh sớm, lén lút hé mắt nhìn...

Hửm? Hình như không giống như trong tưởng tượng.

Kinh Sơn tung tin: Khuôn mặt hoàn mỹ của Sở Tịch kỳ thật là kết quả của mười lần giải phẫu lớn nhỏ.

Fans nói: Thế thì sao, người phẫu thuật thẩm mỹ đầy ra đó, Tịch Tịch có chỉnh thì cũng là Tịch Tịch duy nhất! Nội hàm vẫn quan trọng nhất!

Kinh Sơn tung tin: Sở Tịch còn lâu mới dịu dàng tao nhã được như mọi người ca ngợi, cô ấy từng bị công ty game khóa tài khoản nửa năm vì chửi bậy trong trò chơi, xứng danh anh hùng bàn phím trên mạng.

Fans nói: Đã điều tra cụ thể tình hình trong trò chơi kia, đồng đội quá cùi dẫn đến thua 0-18, chửi còn nhẹ!

Kinh Sơn tung tin: Mấy người có biết kỳ thật Sở Tịch còn chưa tốt nghiệp trung học, bằng đại học là do công ty mua.

Fans nói: Mẹ nó Tịch đúng là trâu bò! Không tốt nghiệp trung học mà tất cả các thể loại đóng phim ca hát đều cân được, cho hỏi tốt nghiệp đại học Thanh Hoa có trâu bò được như vậy không?

Kinh Sơn:...

Nhân viên phụ trách tung tin của Kinh Sơn phỏng chừng tức đến ngất luôn rồi, mãi lâu cũng chưa lên tin mới.

Sau đó, tập thể fans đồng loạt nhắn lại dưới Weibo của Sở Tịch: "Tịch Tịch, mặc kệ thế nào, chúng em vẫn luôn yêu chị."

Ra chớp rồi lại chớp đôi mắt to màu xanh của mình, đột nhiên, chỗ nào đó trong lòng như có thứ gì bùng nở thông suốt.

Tuần sau, Sở Tịch xôn xao dư luận gần đây đột nhiên xuất hiẹn tại giải trí Kỳ thị. Nghe nói, Tổng giám đốc tập đoàn Kỳ thị đã đặc biệt xuất hiện để ký được hợp đồng với Sở Tịch. Trong lúc mọi người đang suy đoán sự gia nhập của Sở Tịch có ảnh hưởng đến địa vị nhất tỷ Kỳ thị của Văn Tâm hay không thì cuộc đối thoại của hai người lại như vậy:

"Trưa nay Tâm Tâm làm bò kho đó, anh chắc chắn không về ăn chưa?"

Kỳ Trưng: "..."

"Không về, tôi còn có cuộc họp." Gần đây thời gian khôi phục hình người ngày càng dài, công việc của Kỳ Trưng cũng dần bận rộn hơn.

Sở Tịch vui cực kỳ: "Vậy tốt quá, tôi có thể ăn thêm một phần rồi!"

Kỳ Trưng nhíu nhíu mày, hỏi: "Bây giờ thời gian khôi phục của cô cụ thể là bao lâu?"

Sở Tịch hơi ngại, nói: "Hình như... không hạn chế."

Kỳ Trưng kinh ngạc nhìn cô ấy: "Cô làm gì rồi?"

Sở Tịch vô tội đáp: "Tôi cũng không biết, nhưng giờ tôi muốn biến thành người thì biến thành người, muốn biến thành mèo thì biến thành mèo."

"..."

Mãi một lúc lâu, Kỳ Trưng vẫn không nói nên lời. Đại não anh nhanh chóng vận chuyển, rốt cuộc là ở khác ở chỗ nào chứ, Ragdoll có thể làm được mà anh lại không. Rõ ràng từ đầu đến đuôi anh mới là con mèo ở bên cạnh Văn Tâm nhiều nhất. Đợi đã, ký ức Kỳ Trưng đột nhiên tạm dừng trên một hình ảnh: Mấy ngày trước, Sở Tịch được anh phái người cứu ra, sau đó khi cô ấy lên sân khấu đã ôm Văn Tâm... không phải hình mèo là dùng hình người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net