Chap 10: Đối đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 10: Đối đầu
Gulf vẫn không hiểu rằng, sao mặt cô ta có thể dày đến thế. Mà hắn thường ngày thông minh mà dạo cứ ngu muội tưởng rằng ả không có ý đồ gì.

Cậu ngồi trên ghế đá nhìn cô ta ưỡn ẹo đi đến chỗ hắn đang quét sân. Trong lòng có tí tin tưởng hắn nên không muốn làm gì ngay bây giờ.

Trong lòng có cảm giác không hay khi cô ta cầm chai nước đi tới, cậu đứng dậy đến đứng cạnh hắn. Giả vờ không thấy cô ta đi tới mà đứng nói chuyện với hắn.

- Nè, lá có nhiều đâu mà anh quét mãi thế? -  Gulf nhìn quanh sân.

- Meww-ssi, em đem nước ra cho anh nè. - Cô ta cầm trên tay khác là một tờ khăn giấy.

Ả Annie không biết vô tình hay cố ý giả vờ trượt chân bị vấp, đổ nước hẳn vào đũng quần của hắn.

Cô ta ríu rít xin lỗi, định đưa tay đến lau thì bị cậu nắm chặt tay ả lại.

- Nè, làm gì đó? -  Gulf cười nhẹ hỏi cô ta.

- Làm đổ nước dính người khác không cho lau à? - Annie giả vờ thống khổ.

- Thôi không cần. -  Cậu qươ tay, đưa tay chộp lấy tờ khăn giấy trên tay ả.

Cô ta lại càng xin lỗi hắn mặc kệ cậu mà rướn tay lên thêm. Trong lúc hắn ngốc ra thì hắn cũng đã kịp thời né về phía sau. Gulf bấu chặt móng mình vào tay cô ả đến bật máu.

- Nhắc lại cho cô hiểu, đây là người yêu tôi, thấy gì đây không? – Cậu kéo cổ áo xuống, lộ ra một dấu răng trên gáy, đúng ngay tuyến mùi hương của Omega. - Đừng có mà tìm cách chạm vào anh ấy.

- Thôi Gulf, đừng làm quá lên. Annie vào nhà đi, tôi tự lo được. – Hắn ra ngăn cản cậu.

Cô ta đứng đó rơm rớm nước mắt rồi nhìn vào vết cấu trên tay. Cậu có chút muốn xin lỗi nhưng nghĩ lại ả đang muốn giành Mew của cậu nên phủi tay bảo cô ta đi chỗ khác.

Sau đó nước mắt thì không thấy, Annie giậm chân oan ức đi vào trong nhà.

Lúc cô ta đi vào thẳng trong nhà rồi thì cậu bị một cánh tay kéo ngang eo sát lại người hắn.

- Em yêu ghen à? -  Hắn cười tươi ôm chặt cậu.

- Nhìn còn không biết à? -  Cậu cau mày quay lại nhìn hắn.

- Thế thì lau hộ anh đi. -  Hắn kéo tay đang cầm tờ khăn giấy của cậu đặt ngay đũng quần.

- AAAAAAA. - Nhưng vì ngại nên cậu đã chạy đi mất dép.

- ...

...

Cậu thở hồng hộc ngồi sau nhà, trên mặt một mảng đỏ gay. Đối với một người thậm chí còn chưa thấy cảnh người lớn như cậu thì việc này quá sức tưởng tượng.

Cậu đi lên phòng mình định ngủ thì nghe tiếng sột soạt như ai tìm kiếm gì đó ở phòng đối diện.

Gulf tò mò đi sang, lò phòng của khách mà Annie mượn ở tạm. Cô ta đang lục tìm gì đó trong tủ.

- !!! - Cảnh tượng tiếp theo của cô ta làm cậu thật sự thất kinh.

Bằng cách nào mà cô ta trộm được qυầи ɭóŧ của Mew? Từ tình địch thành một tên biếи ŧɦái.  Cậu cầm điện thoại chộp một tấm hình của cô ta đang ngửi cái qυầи ɭóŧ.

Đặt điện thoại lại vào túi, cậu nhẹ nhàng di chuyển ra sau lưng cô ta.

- Mew nhất định phải là của mình. - Cô ta nói thầm.

Từ phía sau phát ra tiếng cười khẩy khiến ả liền quay mặt lại.

- Xin lỗi, tôi vào lấy lại đồ của chồng tôi. -  Cậu giật lấy cái qυầи ɭóŧ rồi đi ra khỏi phòng đóng cửa lại.

Có kế hoạch để khiến cô ta đi khỏi đi rồi.

Khi vào trong, cậu ngăn máu nóng của mình dâng lên rồi có thể đánh chết ả Annie tại chỗ. Nhưng không, cậu đã có tấm ảnh có thể làm cô ta nhục trong điện thoại mình.

Cậu vừa mở cửa định bước ra thì hắn đẩy cửa bước vào khiến cậu bật ngửa ra giữa sàn.
- Ya! Cái tên đáng ghét này! -  Cậu theo tay hắn đưa ra mà nắm lấy đứng dậy.

Hắn hơi giật nảy người rồi nhìn chằm chằm vào tay của cậu. Sau đó là một nụ cười hết sức đê tiện, hắn cúi xuống thì thầm vào tai cậu.

- Cầm gì thế?

- Thôi đi đừng tưởng bở, cái này bị vấy bẩn rồi em phải đem đi đốt đây. -  Cậu liếc xéo khinh bỉ hắn rồi đẩy hắn sang một bên, cầm qυầи ɭóŧ với bật lửa ra ngoài sân.

Ngoại trừ việc xấu hổ vì tưởng bở của mình ra, hắn đi ra sân và rợn người khi thấy Gulf đứng đốt cái qυầи ɭóŧ của hắn và cười rất gian ác.

- Ôi... Hôm nay là một ngày kỳ lạ...

Cậu đốt xong phủi tay đi vào nhà, không quên liếc lên nhìn cửa sổ phòng ả ta. Thấy ả ta đang nghiến răng nhìn cậu.

Về phần nhan sắc thì cậu thắng cô ả chắc chắn rồi. Lông mi dày, chân mày đậm, mũi thẳng môi dày đỏ mọng, ai nhìn mà không cảm thấy mê.
Riêng ả ta ngoài cái váy hàng hiệu trên người ra còn lại đều là rác. Rác rác và rác. Đến nhân cách cũng là rác. Vì chỉ có rác mới muốn làm người thứ ba nếu như không thiếu thốn tình cảm đến thế, chung quy cô ả chỉ mê vẻ ngoài của Mew thôi.

Cậu đi vào đứng đối diện hắn, cười một cái thật đẹp rồi đi lướt ngang qua đi về phòng mình.

Hắn đang không thấy cậu cười đẹp mà lần này trông rất kinh dị, như thể cậu sẽ tiếp tục đốt hết đống qυầи ɭóŧ của hắn nếu cô ả còn động vào tiếp.

Ôi vậy là cuộc đời Mew hắn về sau sẽ không có qυầи ɭóŧ để mặc sao...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net