Chap 24: Món quà vô giá(H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 24 : Món quà vô giá (H+)

Do tình cảm đôi trẻ đang mặn nồng  nên đại từ nhân xưng của Mew bây giờ đổi thành là anh nhé.

____________________

Dạo gần đây, Gulf luôn bỏ mặc anh một mình ở công ty để đi mua sắm với Phugun. Cho dù cậu không mua nhiều thứ, đôi khi chỉ đi chung cho vui, nhưng cái ngày làʍ ŧìиɦ ở công ty đã in sâu vào tâm trí của anh. Bây giờ chỉ muốn cùng cậu dựng lại tư thế "thổi kèn dưới gầm bàn" nhưng lại khá bất khả thi vì chắc chắn cậu sẽ không chịu.

Mew lật văn kiện ra xem, tâm trạng ão não vì đã hơn một tuần thiếu bóng cậu ở công ty, khiến tâm trạng làm việc không tốt như những ngày đầu.

Được một lúc thì nghe tiếng điện thoại của cậu gọi đến, không chần chừ liền mở nghe.

- Em yêu?

[ Mew, hôm nay anh nhớ là ngày gì không? ]

- Sinh nhật em hả?

[ Ngốc, tháng sau mới là sinh nhật em ]

- Hửm? Hôm nay ngày kỷ niệm sao?

[ Trời đất, anh thật sự không nhớ? ]

- Thôi nào, nói cho anh nghe thử xem?

Từ đầu dây bên kia, cậu có thể nghe được giọng cười trầm của anh.

[ Hmm... Xem nào... Không... Tối về anh sẽ biết ]

- Em muốn tối nay không cần ăn tối mà cho anh ăn em luôn à?

[ Tối anh còn có thể có được thứ tuyệt hơn thế ]

- Ôi em yêu, ngoài em ra còn gì tuyệt hơn đối với anh chứ?

[ Một em quyến rũ hơn chẳng hạn? ]

- Haha, được rồi, anh sẽ cố làm việc nhanh để về.

[ Không không, em biết nói như thế này anh sẽ nghi ngờ, nhưng em muốn anh về sau tám giờ. Được chứ anh yêu? ]

- Được rồi, yêu em.

[ Yêu anh ]

Mew ngồi trầm ngâm đợi cậu tắt máy.

[ Mew?... ]

- À ừ anh tắt nhé.

Anh cười khẽ vì giọng nói dễ thương của cậu khi kêu rõ tên anh. Đúng vậy, cậu luôn là người khiến anh không còn kiêu căng, hống hách và láo cá như hồi đó. Cái thời còn ghét bạn như quê chân đầy bùn đất, vậy mà lại đem lòng yêu một nhóc nhà quê, ghét của nào trời trao của nấy?
Anh miết tay vào tấm hình cậu đang chơi đùa với tuyết đặt trên bàn. Anh trân trọng nó, vì đó là lần hai người cùng đón tuyết đầu mùa. Là lần mà anh đã đánh dấu cậu, lúc cậu thật sự thuộc về anh.

Vẻ mặt của cậu sáng rực bầu trời âm u, như thể một nụ cười có thể làm cả nơi này chói chang ánh nắng.

Yeah, Gulf Kanawut là báu vật của anh, đúng là như vậy rồi.

Đồng hồ điểm mười hai giờ trưa, do đúng là có nhiều việc mới chấp thuận việc về sau tám giờ. Thường ngày chỉ cần năm giờ chiều đã về nhà quấn quýt với cậu. Anh nhớ cậu muốn phát điên lên được.

"Reng"

Lại là cậu gọi.

- Có gì sao Gulf ?

[ À không... Em chỉ muốn nghe giọng anh ]

- Haha, được rồi, em có thể nghe bao nhiêu tùy thích. Anh yêu em.

[ Hôm sau em sẽ lại đến công ty với anh, em thật sự nhớ anh ]
- Tối là gặp nhau rồi, anh cũng nhớ em lắm.

[ ... ]

"Rụp"

Mew cố tình hạ giọng xuống, chất giọng khàn đặc rất dễ nghe, có vẻ cậu mặt đã đỏ gấc nên mới cúp máy ngang như vậy.

Còn một việc, đồ ăn trưa Gulf đã chuẩn bị, hôm nay anh háo hức về nhà đến mức quên ăn. Đến mức gần hai giờ chiều cơm đã nguội hết mới sựt nhớ mà lấy ra để ăn.

Gulf có thói quen, có vẻ rất kỳ cục. Nhưng cậu phải hôn chụt lên hộp cơm rồi mới đưa anh. Nhưng vào mắt anh nó khá là dễ thương, Gulf vẫn luôn trẻ con như vậy.

Không biết có phải do cậu hay do bản tính Omega, cứ một lúc cậu lại gọi bảo nhớ. Làm lòng anh cũng rạo rực không kém, chỉ muốn tìm cách thò tay qua điện thoại mà kéo cậu qua đây ôm ấp.

Kỳ phát tình của Gulf là hôm nay, đó là lý do của câu nói "Một em quyến rũ hơn?". Có vẻ là vậy, vì cậu thường rất nổi loạn trong thời kỳ này, có thể bấu víu anh cả một buổi tối, yêu cầu anh làʍ ŧìиɦ nhiều hơn một chút.
Hết sức câu dẫn.

Anh bắt đầu thu dọn đồ đạc là tám giờ kém, xách vali xuống xe hơi dưới hầm cũng mất vài phút. Anh thật sự không đợi được để gặp mặt Gulf của anh nữa.

Tiếng động cơ xe đều đều vang lên, anh dần lái đi trên đường. Đường phố tấp nập hơn hẳn, con xe đen của anh hầu như bị nhấn chìm trong đám đông. Anh khẽ xoa mi tâm, nhìn đồng hồ rồi lại đạp ga chạy tiếp.

Lúc ra về ai cũng tôn kính cúi đầu thả ra hai từ "Chúc mừng giám đốc"  mà anh không hiểu gì cả.

Đành là về nhà hỏi cậu.

Cánh cửa nhà được mở ra, bên trong không có gì thay đổi. Chỉ có bên phòng bếp là còn vang lên tiếng nói chuyện của Cirrus.

Cirrus?

Mew từ từ bước vào, khi cánh cửa mở ra. Đập vào mắt là Cirrus, Phugun và cậu bắn pháo nổ một tiếng lớn.

Sau đó là âm thanh chói tai.
- MEW SINH NHẬT VUI VẺ.

Trước hết là đông cứng, sau đó lấy điện thoại ra xem. 21 tháng 2?!!

- A, ra hôm nay là sinh nhật em sao? - Mew quay sang hỏi Cirrus.

- Chú mày không nhớ nổi ngày sinh của bản thân sao?

- Là do công việc đó, anh yêu sinh nhật vui vẻ. -  Gulf nhẹ nhàng đáp lên môi anh một nụ hôn, nhanh chóng kéo anh ngồi vào bàn.

- Là Gulf đã kéo anh đi từ sáng sớm để chuẩn bị, ôi cái thân mang thai này tại sao lại phải làm việc cực nhọc thế trời ơi. -  Phugun giả vờ than trách.

- Được rồi anh, em sẽ trả ơn anh dần mà. -  Gulf cười rõ tươi hướng mắt về phía Phugun.

- Được rồi, Mew ngồi ăn đi em.

Tất cả đều vui vẻ đón ngày Mew lớn thêm một tuổi. Là lần đầu sinh nhật anh mà lại có Phugun với Cirrus - hàng xóm cũ ở quê.

Rượu được rót ra sau cùng, chỉ nhớ là mới nhấp một ngụm, đầu óc để mê man, cả thân người cũng nóng rực. Vừa buồn ngủ, du͙ƈ vọиɠ lại vừa trướng cao.

Cuối cùng cũng đành gục hẳn xuống bàn mà ngủ thϊếp đi.

Đầu óc choáng váng, có vẻ du͙ƈ vọиɠ vẫn chưa dập tắt, mắt thì bị che bởi mảnh vải, tay chân bị trói lại trên ghế (?). Trên người không còn là bộ tây trang mà là áo phông và quần dài, thế là thế nào?

Cảm nhận được mùi hương quen thuộc, anh khẽ nhếch môi, hiểu được phần nào tình hình.

-  Gulf ?

- Mew , em khiến anh có một buổi sinh nhật khó quên nhé?

Như đã đoán từ trước, mùi hương phát dục của cậu bắt đầu bay bổng trong không khí. Mew lập tức há hốc vì nồng độ của nó còn cao hơn bình thường, qua cái bóng mờ anh nhìn thấy bởi vải che, có vẻ cậu chỉ mặc mỗi áo sơ mi của anh và trần trụi bên dưới, được lắm.

Rất đẹp. Vô cùng đẹp.

Cảm nhận được môi cậu áp tới môi mình, anh cười nhẹ một tiếng nhỏ, bắt đầu đáp trả điêu luyện. Cảm giác vừa bị che mắt vừa được người yêu hầu hạ này rất khác, rất thoải mái, phần nào khiến tâm trạng lại càng hưng phấn.
Cậu ngồi lên phần đầu gối của anh, cái mông chắc thịt chà xát một tí rồi mới yên lại, lòng bàn tay đặt ngay đũng quần mà nắm lấy thứ hùng dũng bên trong.

Gương mặt anh dần biến dạng, cảm giác cậu mạnh bạo làm lông mày anh nheo lại, không phải vì không thích, mà cảm giác được việc này sẽ khá là hay ho.

Hắn hừ hừ thoải mái, thi thoảng hằn giọng vì cậu đang xoa thứ đó trong tay cậu, bàn tay mềm mại và mát mẻ. Đúng vậy, anh thích một Gulf Kanawut như vậy.

Bàn tay Gulf mân mê cơ thể anh, nhưng miệng lại ngậm vào nó qua một hai lớp quần. Kɦoáı ƈảʍ kỳ dị khiến Mew rất thoải mái, môi dần kéo ra thành một nụ cười mãn nguyện.

Anh ngửa cổ lên hưởng thụ trong khi tay còn bị trói ra sau. Ngón tay của anh co quắp lại, mồ hôi ứa ra như tắm.

Mew cảm thấy mình sẽ ra mất khi cậu cứ kíƈɦ ŧɦíƈɦ như thế này. Khi tiếng rên trầm thoả mãn của anh thoát ra, là lúc anh gần tới đỉnh điểm, cậu lập tức ngưng lại tất cả.
Cậu nhích người lên thêm, đặt mông ngay đũng quần của anh, bắt đầu hôn anh thật mãnh liệt, bàn tay ôm chặt cổ anh.

- Ưʍ... Meww ah~... - Cậu gọi tên anh trong cơn mê man, mùi hương phát tình lại nồng đặc phát ra mạnh mẽ.

Gương mặt của anh nhăn lại, anh cắn môi vì cảm thấy thứ trong quần mình sắp nổ tung rồi. Cậu kéo hai chân anh mở ra, đưa đầu vào giữa dùng răng kéo khoá quần của anh xuống.

Sau khi vuốt ve thứ đó qua lót lớp qυầи ɭóŧ, Gulf mới cầm lấy nó đem ra mà ngậm vào miệng. Tiếng rít thoả mãn của anh bắt đầu vang lên.

- Ya... Em thật sự làm rất tốt Gulf, khiến anh tự hào về em nào. - Từng lời nói của anh thốt ra khiến mặt cậu đỏ hơn, giọng nói của anh đã khàn đi và trầm lại, ai nghe cũng phải sững tim.

Phần đàn ông được cậu ngậm lấy rồi thản nhiên trêu đùa, lại còn bị bịt mắt và trói hai tay hai chân, cảm giác thật sự không đùa được, thoải mái gấp mười lần.
Cậu ngậm được phân nửa chiều dài, anh đã cảm thấy mình chạm tới cuống họng cậu, cơ bụng đã hơi giật giật.

Khi cậu thật sự liếm vào lỗ nhỏ trên phần đầu rồi ngậm nó vào, là lúc anh gầm lên rồi giải phòng vào miệng cậu.

Theo ánh sáng của bóng cậu, hắn thấy cậu đưa tay quét số tϊиɦ ɖϊƈh͙ trong miệng mà mở rộng lối sau của mình.

- Mẹ nó thật dâʍ đãиɠ...

- Meww~... Em muốn anh...

- Thế thì mau thoả mãn anh nào, đúng là con mẹ nó câu dẫn quá đi.

Được hậu huyệt mê người nuốt lấy, lại được bàn tay cậu cầm vào cố định. Côи ŧɦịŧ không thẳng mà hơi cong, đưa vào hết đương nhiên chọc dính ngay điểm nhạy cảm.

- Argh... Gulfff... - Hắn rên lớn một tiếng khi cậu lại bắt đầu gặm cổ hắn một cái mạnh mẽ.

Nước mắt trên mắt cậu bắt đầu rơi xuống, có lẽ vì quá thoải mái. Gặm nút cổ anh còn chưa đủ, cậu thò tay vào áo anh, bắt đầu mân mê từ thắt lưng cho đến ngực. Từng tấc da thịt rắn chắc được cậu mơn trớn đến ngứa ngáy.
Cậu liều mình đong đưa cái mông bên dưới, qυყ đầυ cứ thế chọc chọc liên tục vào tuyến tiền liệt làm cậu rêи ɾỉ phóng đãng.

- A-Ah... Thật... Thoải mái...Meww...

Mew hơi mất kiểm soát, đẩy hông một cái thật mạnh, cậu liền há hốc mồm, mắt mở to ra mà mất thăng bằng khiến cả hai nhém tí đã ngã lăn ra sàn.

THẬT SỰ ĐÃ CHẠM ĐẾN ĐƯỜNG OMEGA.

Đó là điều khiến cậu muốn gào thét ngay bây giờ. Dòng điện còn đang chạy dọc quanh người, anh lại thúc thêm vào đó mấy cái.

- Kh-không... MEWW! -  Gulf suиɠ sướиɠ la hét một cách phóng đãng.

- Thế nào hả? Có khiến em suиɠ sướиɠ không? - Mew dù bị trói vẫn còn thể lực kinh người, đâm vào đó liên tục.

- MEW!... MEW... MEWWW! - Gulf không nhịn nỗi, liền bắn hết lên áo phông của anh.

Ngược lại người kia còn không muốn buông tha, dù cậu đã đổ gục lên người anh, vẫn ra sức thoả mãn chính mình. Sau khi anh ngửa cổ lên trời mà gầm gừ, anh vẫn còn chút lý trí mà không phóng vào quá sâu, nếu không thì đường sinh sản sẽ thụ thai mất.
Gulf thở hồng hộc nằm trên người hắn, cự vật vẫn chưa rút ra, cậu lại tiếp tục khiêu khích anh. Sau khi cởi khăn bịt mắt ra, là lúc cậu lại tiến vào gặm lấy vành tai anh, làm thứ bên trong lại hùng dũng căng trướng lên.

- Chậc... Gulf ... Em đã quá con mẹ nó hư hỏng rồi! - Mew lại dùng sức thúc lên, đẩy rất mạnh, rất sâu, và lần này mục tiêu là tuyến tiền liệt.

Gulf cứ nấc lên theo từng cú xuyên xỏ, cậu chỉ biết ngửa mặt lên trời, nhắm mắt há hốc miệng mà rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.

Cái áo sơ mi ướt đẫm lại dính chặt vào người, Mew nhìn thấy lại nổi thêm thú tính, vùng vằn gằm gừ rất đáng sợ.

- Mau cởi trói cho anh Gulf ! - Anh lớn tiếng ra lệnh, thật sự thì không chịu nổi nữa, phải nhất định khiến cậu dục tiên dục tử.

Gulf luống cuống tháo dây thừng ra, quả thật hắn lại ôm cậu nhào lên giường, thúc như một gắn mô-tơ điện trong người. Khiến cho cậu bắt buộc phải phát khóc lên, chân dạng càng rộng ra khiến việc ra vào dễ dàng hơn, cậu chính xác là bị thao đến khóc.
Quả thật dục tiên dục tử, khi Mew xong hiệp ba, định rút ra thì lại bị cậu ôm lấy, vồ lấy lưng hắn mà cầu xin.

- Không!... Meww...hãy chơi cho đến sáng...hôm nay là sinh nhật an-... Ah...

Chưa dứt câu, lại tiếp tục bị đè ra làʍ ŧìиɦ đến khóc thét.

Gulf không hối hận, ngược lại càng yêu hắn say đắm.

- MEW! - Cậu thét lên sau khi dòng ấm nhớt nóng hổi đó của người yêu chảy trong trực tràng mình.

Sau đó liền khóc lên mà ngất đi, chính xác là hiệp thứ tám trong ngày, đã là bốn giờ sáng.

Sinh nhật khó quên của Mew cực kỳ thoả mãn. Và cậu mới chính là món quà vô giá đã dành tặng hắn sử dụng cả đời.

- Anh yêu em  Gulf...

- Em... Cũng thế...Mew...

____Π____


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net