em bé
Hôm nay là chủ nhật nên cả hai đều được nghỉ
Apo: em bé ơi anh sẽ đút cho em ăn nha
Mile: này em 16 tuổi rồi mà vẫn chơi búp bê á
Apo: thì sao
Mile: 5 tuổi là tôi không thèm đụng đến đồ chơi rồi
Apo: kệ chú
Mile: đúng là trẻ con mà
Apo: đúng rồi em đâu già như chú
Mile: già nhưng mà đẹp trai
Apo: ẹo
Chơi được một lúc thì Po đi lấy nước pha bột cho búp bê
Mile: em lại phá cái gì đó
Apo: em đang pha bột cho mimi
Mile: con búp bê này biết ăn luôn à
Apo: đúng rồi búp bê mắc tiền mà chú
Đây là lần đầu Mile thấy búp bê biết ăn nên khá tò mò,liền cầm lên xem
Nhưng bằng cách nào đó Mile đã làm rớt đầu nó ra
Apo: aaaa đồ đáng ghét chú đã làm gì với mimi của tui hả
Mile: tôi xin lỗi mà, nó tự rơi xuống ấy
Apo: đồ đáng ghét chú còn nói dối nữa hả
Mile: thôi xin lỗi mà
Apo: chú phải trả giá
Nói rồi Po liền chạy vào phòng lấy yếm bình sữa ti giả ra
Mile: này này em muốn làm gì hả
Apo: chú phải làm mimi
Mile: em đừng có mơ
Apo: chú phải làm nếu không tui sẽ khóc đến khi nào chú chịu làm mới thôi
Mile: vậy em cứ khóc đi
Mile cứ tưởng Po chỉ khóc một chút rồi nín,nhưng không Po khóc lâu lắm rồi vẫn chưa chịu nín
Mile: em không mệt à
Apo: hong
Mile: nhưng tôi thì có đó,vừa mệt vừa nhức đầu
Apo: vậy làm mimi cho tui
Mile: tôi sẽ mua cho em con khác
Apo: hong
Mile: thôi em muốn làm gì thì làm đi
Apo: vậy chú mau mặc yếm vào để em đút cho chú ăn
Mile: không cần mặc yếm đâu
Apo: mimi lúc nào cũng phải mặc
Mile: ừa
Và thế là nhìn Mile bây giờ cứ như một em bé vậy
Apo: há miệng ra nào mimi
Mile: điên mất thôi
Nhưng đột nhiên ba mẹ của Mile đến mà không báo trước,cửa nhà của Mile chỉ cần nhập mật mã là vào được nên họ vào mà đôi trẻ vẫn chưa biết
Apo: mimi à có ngon hong
Mile: bột gì vậy
Apo: bột sữa
Mile: cũng được
Apo: bây giờ mimi ngồi im nha để tui cột nơ cho
Mile: dạ dạ
Mẹ Mile: con ơi, con bị như vậy lâu chưa
Mile: ủa ba mẹ hai người đến khi nào vậy
Ba Mile: lúc thằng bé Apo đút bột cho con ăn đấy
Mile: chuyện này không phải như vậy đâu
Apo: tại chú ấy làm hư búp bê của con nên mới bị bắt làm như vậy ạ
Mẹ Mile: à bác hiểu rồi
Mile: trả cho em này
Apo: ò
Po đang dọn đồ thì liền nói nhỏ vào tai của Mile
Apo: tối nay chú cũng phải làm mimi đó
Mile: chơi như vậy là đủ rồi
Apo: hong đủ
Mile: được rồi, tối tính
Ba Mile: con ở với thằng bé có ổn không vậy
Mile: có lúc ổn có lúc không
Mẹ Mile: mẹ sợ con phát điên lúc nào không hay
Mile: không đến mức đó đâu mẹ
Apo: con đói
Mẹ Mile: mau ngồi xuống ăn đi con
Mile: em muốn ăn gì
Apo: em muốn ăn thịt gà chiên
Mile: ăn hết chén canh này trước đi
Apo: ơ sao vậy chú
Mile: dạo này em không rau gì hết cả canh nữa
Apo: nhưng canh này đắng lắm,em hong ăn đâu
Mile: canh này làm gì mà đắng
Mẹ Mile: canh này nấu từ rau đắng đấy
Apo: thấy chưa
Mile: vậy thôi em ăn gà đi
Ăn xong thì mọi người đều lên phòng để đi ngủ
Mile: thôi mà
Apo: chú lại nữa rồi
Mile: tôi mệt lắm mai còn phải đi làm nữa đó
Apo: vậy thôi chú đi ngủ đi
Mile: ừa,mà đừng có giận tôi nha
Apo: ùm
Nói rồi Mile liền lăn ra ngủ chỉ cò một mình Po thức để ngồi chơi
Apo: mimi bị hư rồi buồn quá
Mimi là con búp bê mà Po thích nhất nên nó hư Po rất buồn
Mile ngủ được một giấc rồi tỉnh dậy vẫn thấy Po ngồi ở góc phòng
Mile: em sao vậy
Apo: em chơi một chút nữa sẽ đi ngủ
Mile: tôi xin lỗi,vì đã làm hư mimi của em
Apo: dạ
Mile: ngủ đi mai tôi sẽ bù đắp cho
Po cũng lên giường để ngủ
Sáng hôm sau
Mile: dậy đi học nào
Apo: dạ em biết rồi
Mile: nay em muốn ăn gì
Apo: em muốn ăn bún bò
Mile: vậy chúng ta cùng đi
Ăn xong thì đưa Po đến trường
Mile: học tốt nha
Apo: dạ
Mile: sữa của em đây
Apo: em cản ơn chú
...: thì ra là cặp đại gia
Apo: mày nói gì đó
...: thì tao nói mày cặp đại gia,để ý xem người ta có vợ con gì không nếu có thì tránh xa dùm
Apo: con chó này
...: sao tao nói đúng quá à
Apo: con mẹ nó tao phải tát đến khi nào cái miệng của mày không nói mấy câu này nữa
Và sau đó Apo liền đánh tới tấp vào nó
...: mày buông tao ra
Apo: sao nói tiếp đi
...: cô ơi cứu em
Apo: mày la đi cho mọi người đến cứu mày
Đến chiều Mile đón Po về nhà,thì thấy có những vết cào
Mile: có chuyện gì rồi
Apo: không có
Mile: nói thật đi
Apo: không có gì thật mà
Mile: em hư lắm dám nói dối tôi à
Apo: em đánh nhau
Mile: giỏi em giỏi lắm
Apo: nó kiếm chuyện trước mà
Mile: ừ
Cả đoạn đường về nhà Mile không nói gì hế
Po biết là Mile đã giận rồi nên cũng im luôn
Vừa về đến nhà là Po nằm xuống giường để nghỉ mệt
Apo: chú làm gì vậy
Mile: băng bó lại cho em
Apo: không cần đâu mà
Mile: sau này có ai làm gì em thì cứ nói với tôi,đừng tự ra tay để làm bản thân bị thương
Apo: dạ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net