em xin lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mile: cậu đừng có mơ khi lấy nhau xong tôi sẽ yêu cậu nhé,không bao giờ có chuyện đó xảy ra đâu

Apo: em hiểu rồi

Mile: trên đời này thứ tôi ghét nhất chính là cậu đấy,tiểu nhân hèn hạ chỉ biết nghĩ cho bản thân,đồ ích kỉ

Lí do Mile ghét Apo là bởi vì Apo cứ đòi cưới Mile cho bằng được,do là con út nên ba mẹ cũng dùng quyền lực để ép Mile phải cưới Apo

Vì từ nhỏ Apo đã rất thích Mile rồi

Mỗi ngày Apo đều nấu rất nhiều món ngon để đợi Mile về ăn cùng

Nhưng kết quả nhận lại

Mile: đừng tỏ ra như thế nữa dù cậu có làm thế nào đi nữa tôi vẫn ghét cậu thôi

Apo chỉ nở nụ cười thật tươi rồi bắt chuyện với Mile

Apo: hôm nay anh đi làm có mệt không

Mile: đi làm không mệt,nhưng về thấy cậu là mệt

Apo: anh ăn cơm nha,hôm nay có món mà anh thích á

Mile: thôi khỏi

Và thế là lúc nào cũng chỉ có một mình Apo ăn cơm

Nhưng niềm vui lớn nhất của Apo đó chính là nhìn thấy Mile là đủ

Apo: hôm nay là đã là thứ 5 rồi,chỉ còn một chút nữa thôi hihi

Đánh dấu vào lịch,rồi sau đó Apo lại đan len để làm một món quà để tặng cho Mile vào ngày sinh nhật

Rồi cũng đến ngày sinh nhật của Mile,Apo đã tự tay làm mọi thứ

Apo: mình mong là anh ấy sẽ thích

Nhưng đợi mãi Mile vẫn chưa về đồ ăn đã nguội hết rồi

Cùng lúc đó Mile đang đi chơi cùng với bạn bè trong công ty

Apo: sắp qua 12 giờ rồi,thôi mình ước hộ anh ấy vậy,mình ước anh ấy thêm tuổi mới thật thành công trong sự nghiệp và yêu mình chỉ cần một chút thôi không cần nhiều đâu

Đến lúc Mile về thì thấy Apo đã ngủ gục trên chiếc bàn đầy thức ăn có cả bánh kem nữa

Mile: đi lên phòng ngủ đi

Apo: anh về rồi hả,em có quà cho anh nè

Apo hí hửng đưa cho Mile một chiếc khăn choàng bằng len màu xanh lá cây

Apo: trời lạnh rồi nên em tự tay đan cho anh á,khi đi làm anh nhớ choàng cho ấm nha

Mile cầm lấy nó và ngắm một hồi lâu và rồi

Mile: xấu

Và thẳng tay ném nó vào thùng rác

Apo: vì đây là lần đầu em đan len nên nó xấu là đúng rồi hihi,em sẽ làm lại cái khác

Mile: đừng làm mấy thứ vô nghĩa dùm cái,cũng đừng bày ra nấu đồ ăn nữa

Apo: em chỉ muốn

Mile: lấy sự thương hại từ tôi

Apo: ý em không phải là như vậy

Mile: dù cả thế giới này không còn ai đi nữa,tôi cũng bao giờ yêu cậu đâu

Apo: em không cần em anh đáp trả lại tình cảm của em,chỉ cần nhìn anh hạnh phúc là em vui rồi

Mile: cậu muốn thấy tôi hạnh phúc đúng không

Apo: dạ

Mile: vậy ly hôn đi

Apo: anh muốn em làm gì cũng được nhưng trừ chuyện ly hôn ra

Mile: ích kỉ thì mãi là ích kỉ, đây không phải là yêu mà là ép buộc

Apo: em xin lỗi

Những ngày sau đó Mile đi chơi với bạn gái và đăng ảnh công khai

Apo thấy hết nhưng vẫn làm ngơ vẫn tiếp tục ở nhà đan len và nấu cơm đợi Mile về

Cho đến một hôm khi Apo xem lịch

Apo: hm sắp đến lúc rồi này

Và hôm nay Apo đã gọi cho Mile

Apo: anh về ăn cơm với em nha

Mile: không

Apo: ăn xong thì chúng ta sẽ ly hôn

Mile: thật chứ

Apo: thật

Và thế là vừa tan làm Mile liền chạy về nhà

Mile: sao lại muốn ly hôn

Apo: em chán anh rồi

Mile: chắc tôi phải mở tiệc ăn mừng quá

Apo: anh muốn làm gì cũng được

Mile: ăn nhiều đi dạo này tôi thấy cậu ốm lắm rồi

Apo: anh đang quan tâm em sao

Mile: không

Apo: vậy em cứ tưởng

Mile: đừng có ảo tưởng

Chưa kịp để Apo ăn hết cơm Mile đã mang ra giấy ly hôn

Mile: kí đi tôi đã kí rồi

Sau khi kí xong Apo cũng đứng dậy và lên phòng đem vali xuống,có lẽ Apo đã chuẩn bị mọi thứ từ trước

Apo: thức ăn em đã ướp sẵn khi nào anh muốn ăn thì chỉ cần nấu lên thôi

Mile: ừ tôi biết rồi cảm ơn

Apo: tạm biệt

Sau khi Apo rời đi thì căn nhà cũng trống vắng đi hẳn

Mile: mình đã được tự do rồi

Cho đến 2 tháng sau Mile lại nhận được một gọi từ Apo

Apo: anh có thể đến gặp em ở công viên được không

Mile: gặp làm gì, tôi và cậu có chuyện gì để nói chứ

Apo: em có đồ tặng cho anh

Mile: thôi tôi không lấy đâu

Apo: em sẽ đợi anh đến khi nào gặp được anh em mới về

Mile: nếu cậu rảnh thì cứ ngồi đợi đi

Và Apo đã ngồi đợi Mile giữa trời đông lạnh thấu xương hơn 4tiếng,cho đến khi cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi nữa mới đi về

Nhưng Apo đã để hộp quà trước cửa nhà Mile,đến hôm sau do gấp quá nên Mile đi làm mà không để ý,đến lúc về tưởng bưu phẩm nên đem vào nhà

Mile: cậu ta đúng là phiền phức mà

Nhưng Mile định đem trả thì nghe mọi người nói cả gia đình Apo đã đi nước ngoài rồi,nên đành phải đem về nhà đợi Apo về rồi trả lại

Đến vài tháng sau nghe tin cả nhà Apo đã về nên Mile đi qua

Mile: con đem trả đồ cho Apo

Ba: cậu vào đem trả cho nó đi

Khi Mile đi vào không thấy Apo đâu chỉ thấy một bức di ảnh đặt trên bàn

Lúc này Mile sốc đến ngã xuống làm rơi hộp quà trên tay

Mile: chuyện..chuyện gì vậy bác

Ba: chắc hẳn cậu luôn xem coi trai tôi là một người xấu tính ích kỉ được nuông chiều lắm phải không,nhưng cậu đâu biết rằng nó làm một đứa bé bất hạnh

Lúc Apo lên 16 tuổi thì bác sĩ nói Apo mang căn bệnh máu trắng,do phát hiện ra quá trễ nên chỉ còn sống được 4 năm

Trong những tháng ngày phải xạ trị đau đớn thì ba mẹ có hỏi ước muốn của Apo là gì, thì Apo nói

Apo: con muốn được cùng anh Mile nắm tay nhau bước vào lễ đường ạ

Ba mẹ biết Apo rất yêu Mile nên mới ép Mile cưới Apo xem như đây là điều ước cuối cùng mà ba mẹ làm cho Apo trước khi Apo rời xa thế giới này mãi mãi

Và lúc đi mỹ để xạ trị và cũng muốn tránh mặt Mile

Nhưng khi qua mỹ Apo không còn như trước ít nói đi hẳn, hầu hết cả ngày chỉ nằm ở trong phòng và xem những tấm hình của Mile

Apo: mẹ à sau này khi con mất hãy để biển cả ôm con vào lòng nhé

Mẹ: con nói gì vậy hả,bệnh tình của con đang tiến triển rất tốt

Apo: ngày mai hãy đẩy con ra ngắm mình binh buổi sáng lần cuối mẹ nhé

Mẹ: chỉ cần con hạnh phúc lạc quan thì sẽ không có lần cuối đâu

Và đêm nay Apo không ngủ chỉ đợi đến trời sáng để ngắm mình minh

Và khi bình minh vừa lên ba mẹ đã đẩy Apo ra ngoài để ngắm

Ba: xạ trị xong là con sẽ khỏe ngay lúc đó ba mẹ sẽ đưa con đi ngắm bình minh mỗi ngày

Apo: con chỉ muốn ba mẹ sẽ không buồn lúc con rời đi,mong muốn lớn nhất của con là ở trên trời cao được nhìn ba mẹ vui vẻ hạnh phúc

Mẹ: ba mẹ hứa với con

Apo: con xin lỗi ba mẹ nhiều lắm

Đến khi bình minh biến mất,cũng là lúc Apo chìm vào giấc ngủ ngàn thu nhưng tay vẫn còn giữ lấy tấm hình của Mile không buông

Lúc này Mile ôm lấy di ảnh của Apo vào lòng nhớ về những tháng ngày đối xử tệ bạc vô tâm với Apo

Mile mở hộp quà ra bên trong là một cái khăn choàng và những đồ vật mình thích điều được Apo đan bằng len màu xanh lá cây và có một bức thư

Apo: mong anh sẽ thích những món quà này của em nhé,và mong nó thay thế em đi cùng anh đến hết cả cuộc đời này,tạm biệt

Mile: nếu có kiếp sau chúng đừng gặp nhau như thế này nữa,để anh gom góp hết may mắn của 9 kiếp,kiếp thứ 10 anh sẽ đến đón em


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net