Chương 1. Không nên nói gả cho Diêm Vương một cách tùy tiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỗi người nếu xui xẻo, uống nước lạnh sẽ bị sứt răng. Còn tôi là người siêu cấp xui xẻo, tự mình đi dạo bộ trên đường vào ban đêm có thể gặp sự kiện kỳ quái.

Đêm càng ngày càng khuya, rõ ràng là tháng Tám của mùa hè , nhưng tại sao lúc này tôi cảm thấy mát mẻ lạ thường?

Tôi xoay người hít một hơi, thân thể vô ý thức rùng mình một cái, nói thì thầm: "Đây thực sự là mùa hè??? Mùa hè mà mát giống như hôm nay thì có làm sao đâu" !!!

Tôi đứng chờ đợi dưới ngọn đèn đường, nhưng không hiểu sao đèn bỗng nhiên vụt tắt, sáng rồi lại tối, tiếp tục sáng rồi lại tối. Một cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá sau lưng tôi vang lên tiếng xào xạc

Hôm nay là ngày 14 tháng 7, cũng là Lễ Hội Ma mà mọi người đã nói. Nhưng tôi sinh ra đã là một người vô thần, Lễ hội Ma thì có liên quan gì đến tôi? Tôi đối với ngày hôm nay không hề quan tâm, vì vậy, lúc này thậm chí đã sắp tới giờ Tý, tôi vẫn chưa về tới nhà.

Bởi vì hôm nay tăng ca nên tôi về nhà có chút trễ

"Thật kỳ lạ ha, tại sao hôm nay không có chiếc xe nào nhỉ????"

Tôi nhìn vào còn đường vắng, cho dù là Lễ hội ma cũng không đến mức trở nên quỷ quái như này chứ?? Ngay cả cái xe hơi cũng không có, làm thế nào để tôi về nhà??? Quay lại à????

Vào thời điểm này, một cơn gió u ám thổi qua. Tại ngã tư đường, những người có lòng tin vào ma quỷ hiện đang đốt tiền giấy. Thật trùng hợp, một số chưa cháy hết bị gió thổi bay đến dưới chân tôi

Mặc dù tôi không tin vào ma quỷ, nhưng cũng biết điều gì là hên điều gì xui!!!

Tôi bước sang một bên và nhìn lên

"Ơ đm?? Tại sao người vừa đứng bên đường đốt vàng mã lại không thấy nữa?????"

Có lẽ nào mắt tôi bị mờ không? Vừa nãy tôi rõ ràng nhìn thấy trên lề đường có nhiều người ngồi xổm ở chỗ đó, làm thế nào mà mọi người đã biến mất trong nháy mắt????

Thân thể run rẩy, sống lưng lạnh toát,trái tim cảm thấy lạnh lẽo, tôi nuốt nước bọt ừng ực: "Không, sẽ không thật sự bất thường như thế này đâu!!!"

Quên đi, có một câu nói, thay vì tin rằng điều gì đó xảy ra, hoặc điều gì đó tồn tại, hơn là tin rằng nó không tồn tại hoặc không tồn tại

Hai tay ôm lấy vai, khi tôi cảm thấy trong lòng rất sợ hãi thì một chiếc taxi xuất hiện trước mặt tôi

Tôi vội vẫy tay ra hiệu dừng xe, tưởng chừng xe sẽ dừng lại, nhưng kết quả là........

"Á ma aaa"

Người lái xe hét lên, tăng ga bỏ chạy

Ma??? Ở đâu cơ???

Ma đang đến?? Tôi nhìn xung quanh, trên con đường này chỉ có mình tôi, không đúng sao?

Ma em gái nhà ông, cả gia đình ông là ma. Chị đây đều được mọi người yêu quý, gặp hoa thì hoa nở, bắt xe thì xe dừng . Vậy mà ông dám nói chị đây là ma, mắt ông có phải bị mù rồi không???

Tôi tức giận hét lên với chiếc ô tô gầm rú ầm ĩ biến mất

Nhưng làm sao mà biết được, khi nãy người lái xe vừa mới nhìn tôi. Đứng sau tôi là một ma nữ xinh đẹp đội mũ phượng, quàng khăn với mười móng tay dài màu đỏ

Ngay lúc này, đèn đường trong nháy mắt vụt tắt, tôi sợ đến mức nhảy lùi về phía sau, đúng lúc cặp gót sen mang giày thêu hoa màu đỏ bước lên, cảm thấy dưới chân mình như đang giẫm phải thứ gì đó, tôi nhìn xuống nhưng không thấy gì cả

Đằng sau, ma nữ xuất giá sớm đã tức giận, làn gió u ám thổi, thổi rơi khăn trùm đầu màu đỏ, đó là một khuôn mặt trắng bệch không một chút máu.

Bởi vì phẫn nộ, đôi mắt của ma nữ kia chuyển thành màu đỏ như máu, khuôn mặt dữ tợn và méo mó. Cô ta mở rộng bàn tay, nắm chặt và nhìn lên trời, tiếng la hét vang lên, aaa!!!!!!!!! tiếp theo đó là tiếng "bang bang bang", tất cả đèn đường đều bị đổ vỡ tắt ngúm

Không, không đúng!!!!!

Tôi nuốt nước bọt, toàn thân run lẩy bẩy, cảm thấy bản thân giống như đang ở một nơi cực kỳ lạnh giá, một kiểu lạnh đến nổi thấu xương

Tôi kinh hoàng khiếp sợ nhìn đoạn đường đen kịt trước mắt. Đây chính xác là gió âm thổi ra làn khói trắng, tro bụi rơi như tuyết khắp mọi nơi.

Điều này thật kỳ quái!!

Nó đã vốn rất kỳ quái rồi. Tôi không chạy thì tôi vẫn ở đây chờ chết à??

Con đường lúc này vắng lặng đến lạ thường, dường như chỉ có mỗi tôi, và một số thứ vô hình tồn tại

Khói trắng bốc lên cách đường không xa, trông như cõi thần tiên, nhưng tôi không ở trong mây, tôi cũng đếch tin đây là cõi tiên gì sất, rõ ràng đây là một cõi ma

Tôi sợ đến mức tin như muốn nhảy ra ngoài, vừa chạy vừa nhìn lại phía sau

Nghĩ về những bộ phim kinh dị thường xem , hình như nữ chính sẽ nhìn thấy những con ma đẫm máu khi họ nhìn lại hoặc lúc họ không chú ý. Nhưng tại sao tôi không thấy gì cả, mặc dù tôi cảm thấy có thứ gì đó đang đi theo tôi? 

Loại sợ hãi và lo lắng bên trong thậm chí còn đáng sợ hơn là nhìn thấy một thứ gì đó đáng sợ, ít nhất tôi đã nhìn thấy những thứ đó rồi, bọn họ rõ ràng là người âm

Nhưng bây giờ?

Tôi muốn xem lại không thể thấy được, nó rõ ràng tồn tại, tôi rõ ràng có thể cảm nhận nó. Nhưng tại sao không thể nhìn thấy? Cảm giác sẽ chết bất cứ lúc nào cứ đè lên người tôi

Không được, tôi không thể chịu được sự uất ức trong lòng, tôi sắp phát điên, trong lòng vô cùng rối loạn, tôi thật sự muốn ngất đi ngay lập tức, để không phải sợ hãi như vậy

Nhưng tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, tôi càng muốn ngất xỉu, đầu óc tôi càng minh mẫn, rõ ràng thật kinh khủng!!!!

Tôi định chạy ra giữa đường nhưng đột nhiên dừng lại

Không được, tôi không thể chạy qua. Tôi không nhìn thấy xe, có lẽ tôi bị ma che mắt mất rồi. Nếu tôi thực sự chạy qua, có lẽ tôi sẽ không thể nhìn thấy mặt trời vào ngày mai, có lẽ đợi đến ngày mai, tôi đã là một con ma mất rồi.

Đại tiểu thư tôi đây còn dám bắt nạt cả ông lớn, không phải sao? Tôi hít một hơi sâu, dù sao tôi cũng không chạy được, cũng không biết mình đã đắc tội với con ma ấy như thế nào

Tôi đột nhiên quay lại, cũng may là không thấy, nếu nhìn thấy chắc tôi sợ đến mức ngất đi rồi sao?

Bởi vì tôi bất thình lình quay lại, ma nữ cách tôi một khoảng cách gần như bằng không, đôi mắt chảy tia máu, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, má trái bị bỏng một mảnh, có cái gì đó chuyển động trong vết thương, từng giọt, từng giọt máu nhỏ xuống đất

Nhìn kỹ dòng máu đỏ lẫn với thứ màu trắng, đm là con giòi đó má ơi, từng dải giòi chảy ra từ khỏi mặt và mắt của cô ta

"Chết đi, ngươi đi chết đi"

Ma nữ rống lên một tiếng thì thào nói

Tôi không nghe thấy được âm thanh, nhưng có thể cảm nhận được sự tức giận của cô ta

"Con ma chết tiệt, chị đây không quan tâm ngươi là loại ma quái quỷ gì, mày tốt nhất nên tránh xa ta ra"

Tôi đứng im tại chỗ, xoay vòng, nhìn xung quanh và hét lớn:"Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi mạo phạm ta, ta sẽ tìm đạo sĩ thu nạp ngươi, ngoài ra còn có, nếu ngươi dám giết ta, ta sẽ kết hôn với Ma vương, ngày ngày ăn hiếp ngươi, có nghe thấy chưa hả???

Cuối cùng tôi cũng biết được cái gì là lời không thể nói tùy tiện, ngay cả thuốc cũng không thể uống tùy tiện!!

Một câu ta muốn gả cho Ma vương, ngày ngày chỉnh đốn ma quỷ, kết quả tôi thật sự vô tình kết hôn rồi, nhưng chồng không phải Ma vương, mà là......

Chậc chậc, thật khâm phục những gì mà tôi đã nghĩ, nhưng những thủ đoạn nhỏ này của tôi, ai khiến tôi khiêu khích một hồn ma đã chết hàng nghìn năm

Ma nữ bị dọa nên càng tức giận, cô ta dùng sức vung tay, bỗng nhiên, cả hai chân tôi xa rời mặt đất, tôi cảm thấy hình như mình đang bay??? Ngày hôm nay tôi thật sự sẽ chết ư???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net