Chương 2. Thống trị Minh Giới, Minh vương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đau đầu quá, hình như va phải vật gì đó, có phải là mặt đất không?

Tại sao khi nhắm mắt lại, tôi lại thấy một chiếc kiệu màu đỏ được khiêng bởi sáu người? Ngoài ra còn có đôi kim đồng ngọc nữ cầm đèn lồng và một dàn nhạc công?

Trong chốc lát, mọi thứ đều có, nhưng không có tân lang

Đầu lại đau, tôi tỉnh lại lần nữa và nhìn xung quanh

Chớp mắt một cái, tôi nhìn thấy căn phòng cổ

Chớp mắt hai cái, những gì tôi nhìn thấy là đồ ăn đặt ở chiếc bàn được làm bằng gỗ đàn hương vàng, một bình rượu, hai cốc lưu ly

Chớp mắt ba cái, tất cả những gì tôi thấy là một ngọn nến chuyển động theo gió? Tại sao là ngọn nến này? Nó màu trắng, không phải màu đỏ

Đợi đã, hình như tôi đã nghĩ ra điều gì đó, tôi nhìn xuống bộ quần áo  mình đang mặc

"A!! Tại sao lại như thế này?????

Tôi xuyên không rồi sao?? Tại sao hiện tại tôi đội mũ phượng, đi giày đỏ thêu hoa hợp hoan ở chân????

Tôi nhảy xuống, những gì tôi thấy là một chiếc chăn bông màu trắng hình rồng và phượng hoàng, màn che nàu trắng

"Đây...đây là...."

Tôi sợ đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, tôi lùi lại từng bước

Tôi chỉ là thuận miệng nói một câu, tôi nói nếu tôi chết thì sẽ gả cho Ma vương dọa chỉnh đốn lũ tiểu quỷ, chỉ là nói vu vơ thế mà thôi a~~

Tôi vẫn chưa muốn chết, vẫn chưa sống đủ a!!!

Vào lúc này, một cơn gió u ám thổi những chiếc lá bay xào xạc ở bên ngoài, cửa ra vào và cửa sổ bị gió thổi đập vào nhau, thậm chí ngay cả ngọn nến rồng phượng dường như có thể bị thổi tắt bất cứ lúc nào

"Sao, sao lại thành ra thế này???"

Tôi vẫn chưa sống đủ, tôi không muốn chết như vậy!!!!

Tôi chưa yêu, chưa kết hôn, vẫn còn rất nhiều việc dang dở đang chờ tôi, sao tôi có thể........

Gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ sợ hãi của tôi nhìn xung quanh, trái tim sắp nhảy ra ngoài rồi

Vào lúc hồn ma mới là tôi sắp sợ chết khiếp, tôi có cảm giác có thứ gì đó ở đằng sau mình, từ từ quay đầu lại, nhưng có nhìn thấy cái gì đâu??

Làm sao mà không có được? Rõ ràng là có cái gì đó !!!

Vừa lúc đó, gió ngừng thổi, cây cối không còn đung đưa, cửa ra và vào cửa sổ không còn va đập vào nhau nữa, thậm chí ngay cả ngọn nến cũng trở lại hình dạng như lúc ban đầu

"Haha!!"

Một giọng nói lạnh lẽo truyền đến tai tôi, rất lạnh lùng nhưng cũng rất trầm ổn, nghe giọng nói này thì biết ngay người này trông cũng không tệ

"Có cần phải dọa ma như thế không?", tôi buồn rười rượi, trái tim nhỏ bé không còn sợ hãi nữa, nó đã trở lại bình thường

Tại sao tôi lại nghe thấy âm thanh ma quái nhỉ??? "Này đại ca, anh có thể ra đây nói chuyện không? Đừng làm tôi sợ, tôi là một con ma mới, tôi và anh không thù không oán, anh không thể đối xử với tôi như thế!!

Con mẹ anh, muốn dọa chị đây sợ chết khiếp rồi phải không? Tôi sợ đến mức ngồi bệt xuống đất. Một con ma nào đó không có lương tâm vẫn không biết xấu hổ mà cười, mà còn cười rất quyến rũ lòng người

"Dao nhi!!" Một tiếng gọi nhẹ nhàng tựa như nước làm trái tim tôi gục ngã, "Lòng can đảm của nàng từ khi nào trở nên nhỏ bé như thế"?? Lại là một điệu cười mang tính khôi hài cất lên

A, hắn biết tôi?

Nhưng tôi không thể nào quen biết anh ta. Tất cả những người tôi quen đều là con người, tôi quen ma từ khi nào???

Tôi nói với giọng điệu khó chịu "Người nào đấy? A, không đúng! Không phải là người, mà là ma. !!!

"Haha, Dao nhi, ta chính là ma, vậy tại sao phải sợ hãi khi nói?"

Anh ta đã làm ma hàng nghìn năm rồi, không thể nhớ được lần đầu tiên làm ma

"Này, tên kia, đồ vô lại!!"

Tôi tức giận, con ma này có phải đồ lưu manh không?

"Nương tử, không nên gọi "này", ta là phu quân của nàng, nàng có thể gọi ta là Diệp Phong, đương nhiên sẽ tốt hơn khi gọi ta là phu quân hoặc là tướng công"

Hắn cất đi tiếng cười đùa cợt, nhưng mà giọng nói rất nghiêm túc

Giọng nói vô cùng bình tĩnh, chắc chắn không phải nói đùa

"Cái gì???? Phu quân?? Tôi thậm chí còn không thấy anh, làm sao mà biết tôi nhất định sẽ lấy anh???"

Đùa chút thôi, bây giờ là xã hội của cái đẹp, tuy rằng tôi không phải là cô gái háo sắc, nhưng tôi không thể kết hôn một cách tùy tiện, phải không??

Tôi đã chết rồi, sống mà không yêu ai thì làm gì có bạn trai, chết rồi cũng không thể lấy được chồng đúng không?? Nếu cứ như vậy thì dù chết đi sống lại cũng không cam lòng sao?

"Ha? Không phải Dao nhi nói muốn gả cho ta sao?"

Tôi cảm thấy thắt lưng bị ai đó giữ chặt, sau đó, tôi bay lơ lửng đến thành ghế và được một người ngồi đó ôm chặt.

Tôi ngồi trên ghế rống rỗng, nhưng tôi cảm giác được tôi đang ngồi cùng ai đó, không đúng!!!! Là ngồi trên đùi con ma

"Ta nói muốn gả cho ngươi khi nào??", "Đùa thôi, ta muốn gả cho Ma vương kia mà", "lẽ nào, ngươi là....., trời ơi, ngươi là Ma vương????"

Hắn là Ma vương, cho dù nhìn không được tốt lắm, nhưng thân phận của hắn có thể bóp chết người khác, không phải sao?

"Ha, không phải"

Anh ta lắc đầu cười, nụ cười thật tuyệt, nhưng tiếc là tôi không thể nhìn thấy

Cảm giác ngón tay lành lạnh chạm vào mặt mình một cách dịu dàng và âu yếm, tôi không sợ hãi, trái lại mặt mũi còn đỏ bừng

"Haha", tiếng cười này hạnh phúc biết bao, "Dao nhi xấu hổ đến đỏ mặt rồi à??"

"Ngươi mới xấu hổ, ngươi mới đỏ mặt, cả gia đình ngươi đều xấu hổ, cả gia đình ngươi đều đỏ mặt ấy!!!"

Tôi tức giận đến mức mặt càng đỏ hơn, tim đập nhanh như muốn rớt ra ngoài, không biết chuyện gì đang xảy ra

"Đúng đúng đúng, cả nhà ta đều như vậy, nhưng nàng đã ngồi trên kiệu hoa của ta, vào phòng tân hôn của ta, là người của ta, vì vậy, nàng cũng là người trong nhà ta. Vậy nên, ta là gia đình của nàng, cho nên, nàng cũng là gia đình của ta, mà ta là gia đình của nàng, ngoại trừ ta, chỉ có nàng, tất nhiên.... sau này chúng ta sẽ có hài tử!"

Hài tử, hắn cúi đầu xuống vai tôi, thổi một hơi lạnh vào tai, tim của tôi chậm lại nửa nhịp

Giọng nói của hắn vô cùng ấm áp khiến người tôi run lên

"Ai muốn gả cho ngươi, ta đã nói ta muốn kết hôn với Ma vương, nếu ngươi không phải Ma vương, thật xin lỗi, đã quấy rầy rồi. Chúng ta sau này gặp lại"

Không đúng, tôi làm sao có thể cùng với một con ma gặp lại sau này? Mà là sẽ không bao giờ gặp lại!!

Đúng rồi, nói như thế mới đúng!!!

"Haha". Hắn không giận mà còn cười, chỉ là lực của hắn mạnh lên không ít "Bản tôn không phải Ma vương, nhưng đứng trên cả Ma vương, là chủ nhân của Minh giới - Minh vương chí tôn, không biết Dao nhi của ta có hài lòng với thân phận này không?

"Ha??"

Tôi choáng váng, tôi chỉ nói là tôi muốn gả cho Ma vương, nhưng kết quả là không có Ma vương nào cả, mà thay vào đó tôi đâm đầu vào kiệu hoa của Minh vương ????

Minh, Minh vương?? Khóe miệng giật giật "trời ạ, đây là đang đùa tôi sao??" Sao tôi lại gặp phải kiệu hoa của Minh vương????

"Haha, bởi vì Dao nhi không muốn ta có người khác, nên mười hai giờ đêm khuya khoắc đã gấp gáp ngồi vào kiệu hoa của ta. Và ả ma nữ kia, kẻ đã làm nàng sợ hãi, làm tổn hại nàng, ta đã khiến ả ta hồn phi phách tán"

Hắn vốn tưởng đó là lần cuối cùng hội ngộ, vốn tưởng phải phá vỡ lời thề, chẳng thể chờ cho đến khi tìm thấy nàng, lấy nàng làm vợ, mà chẳng ngờ hôm nay Minh điện lại dội tiếng vang trời. Trông thấy thanh kiếm Minh vương trong Minh điện vang lên, hắn cảm tưởng trái tim mình lại đập. Hắn biết nếu Dao nhi đã chuyển kiếp, nếu Dao nhi còn sống, nàng sẽ chẳng đời nào chấp nhận để hắn rước người khác.

*Minh vương (Diêm Vương)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net