Chương 4. Minh vương Diệp Phong lên sàn!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi ngâm mình trong bồn tắm, nghe các bài hát bằng tai nghe, ngân nga hát theo,nhắm mắt tận hưởng, tôi vẫn còn sống!!

Khi cơ thể thư giãn, trái tim thư giãn, con người cũng thư giãn

Tôi hoàn toàn không cảm nhận được nước trong bồn tắm lúc này đang "ùng ục, ùng ục", bọt nước hiện tại dần dần trở thành màu hồng nhạt, màu sắc càng ngày càng đậm, rồi cuối cùng biến thành màu đỏ như máu

"Hử??"

Cái gì vậy? Tôi cảm giác chân mình ngứa ran, dường như có thứ gì đó quấn lấy

Máu trong bồn tắm tràn ra ngoài, sau đó mái tóc đen như những cây rong nhanh chóng trườn ra khỏi bồn tắm

Vâng, không sai, nó đang bò ra, mái tóc đen dài bồng bềnh nổi đầy trong bồn tắm, trên tóc có máu, chảy từng giọt trong bồn tắm xuống sàn, trong phúc chốc, bầu không khí nồng nặc mùi hôi thối và mùi máu tanh

Tôi trợn tròn mắt, bị sốc trước hình ảnh kinh hoàng phản chiếu phía trước, miệng mở to nhưng quên mất làm cách nào để hét lên, cuối cùng tôi cũng biết được cảm giác kinh hãi đến nổi không nói nên lời là như thế nào

Tim tôi sợ đến mức đập chậm nửa nhịp, sau đó tôi hét ầm lên, muốn đứng dậy chạy ra ngoài

Nhưng tôi phát hiện chân tôi không thể nhúc nhích, chân đã bị tóc dài quấn lấy, kéo tôi vào bồn tắm uống một ngụm máu một cách thảm thiết

Mùi thật tanh tưởi, ngũ tạng của tôi quằn quại, tôi giữ bồn tắm bằng hai tay, cố gắng tự mình đứng dậy, tôi nhoài người về phía trước nôn ọe bên cạnh bồn tắm

Tôi chưa kịp lấy lại hơi thở thì tóc đã quấn lấy chân tôi và lôi tôi trở vào bồn tắm, tôi không muốn uống thứ máu kinh tởm đấy nữa, tôi cố gắng vùng vẫy

"A, buông ta ra, ta không có hận thù gì với ngươi, ngươi muốn làm gì??"

Trong lòng tôi hoảng sợ cực độ, gào thét, tôi không nói rằng bản thân mình lương thiện đến mức nào, cũng không dám nói rằng tôi chưa từng dẫm đạp một con kiến đến chết, chưa đập qua con gián, nhưng ít nhất tôi sẽ giúp ai cần giúp đỡ

Bỗng nhiên, nước trong bồn tắm như được đun sôi, cuồn cuộn ùng ục ùng ùng. Đây là tình huống gì????

Tôi chưa từng gặp ma, nhưng đã xem phim ma không ít. Theo diễn biến của cốt truyện, sẽ có thứ gì đó xuất hiện???

Quả nhiên,  quả nhiên giống như tôi nghĩ, nước bắn lên tung tóe, nhỏ xuống sàn, sau đó một người mặc chiếc váy cưới màu đỏ, người phụ nữ chật vật nhìn chằm chằm vào tôi một cách dữ tợn

"Là cô???"

Cô có muốn thử công dụng đặc biệt của chiếc máy sấy tóc không?

Con mẹ nó, sau không giống tưởng tượng thế này? Giọng nói mang theo một sự căm phẫn mạnh mẽ. Tôi vừa nghe đổ vỡ "bang bang bang" trong phòng tắm của mình, tất cả đồ vật đều rơi xuống đất

"Tôi...tôi" tôi nuốt một ngụm nước bọt, tất cả lòng can đảm của tôi đều sợ hãi rồi phải không?? "Tôi làm gì cô chứ???"

Đúng vậy, tôi đã làm gì cô ta, tôi đã mạo phạm điều gì đó nên giờ cô ta dọa tôi như vậy, dù tôi có sợ, tôi cũng sợ cô ta phá hỏng nhà vệ sinh của tôi

"Là cô!!!"

Người phụ nữ nhìn tôi, đôi mắt đỏ ngầu đầy sự giận dữ, mái tóc đen dài quấn lấy tôi, chỉ có phần đầu và bàn tay lộ ra ngoài

Ôi, đau muốn chết đi được chị gái à, tôi cảm thấy đầu tôi nổ ong ong, bị quăng như thế này dù tôi không chết cũng bị gãy xương mất

Sau đó, tôi lại được nâng lên không trung, không phải chứ?? Lẽ nào lại tiếp tục lần nữa à?

Chính xác là nó lại tiếp tục, tôi một lần nữa văng ra ngoài, tôi nhắm mắt lại một cách hạnh phúc

Mẹ nó, đây là sự khác biệt giữa người và ma, bọn họ muốn bay thì bay, muốn xuyên tường thì xuyên tường, muốn để bạn nhìn thấy thì bạn có thể nhìn thấy, ngay cả mái tóc này, nói dài thì dài, tốc độ phát triển còn nhanh hơn cả kích thích sắc tố

Thế nhưng có đau lắm không? Không hề, nhưng mà nhiệt độ dưới gạch sứ có chút lạnh lẽo

Tôi từ từ mở một mắt. "A", Tôi sững sờ, không biết đây là tình huống gì, chuyện gì đang xảy ra

Đôi mắt to chớp nhanh hơn, không phải mơ à?? Đưa tay dụi mắt, người vẫn ở đây

"Anh là ai?"

Anh chàng đẹp trai này là ai?

Da dẻ trắng như ngọc khiến nữ nhân thở dài tự ti, khuôn mặt thanh tú và góc cạnh khiến ai nhìn cũng phải ghen tị, dưới hàng lông mày kiếm rậm rạp là lông mi dài và đôi mắt đào hoa cuốn hút, mũi cao, môi mỏng gợi cảm, tóc đen dài búi cao, đội cái mão ngọc bích, chiếc áo choàng màu tím bí ẩn, anh ta mang đôi ủng màu tím viền đen thêu hoa văn rồng ở chân với một thanh kiếm đeo ở thắt lưng, nhưng mà loại kiếm nào hiện nay thì tôi không biết

Vẻ ngoài mạnh mẽ cùng với hiệu ứng đặc biệt của quạt gió trên sân khấu, tóc hắn di chuyển theo gió

"Cảnh đẹp quá!!!"

Thật là đẹp, vẻ đẹp yêu nghiệt, đây là người sao?? Làm sao người có thể xinh đẹp như vậy?? Mặc dù tôi không mê trai, nhưng tôi đã nhìn chằm chằm vào anh ta

Ngôi sao, tiểu thịt tươi gì đó, oppa lớn tuổi mỗi phút ở trước mặt anh ấy mà đau xót

"Chảy nước dãi rồi"

Giọng nói dễ nghe quá, giống như đàn dương cầm, nhưng mà sao quen thuộc quá, tôi dường như đã nghe ở đâu đó rồi thì phải???

"Hửm? Nhớ ra rồi?"

Khóe miệng Lăng Diệp Phong hơi nhếch lên, đây thật sự là một nụ cười quyến rũ a

Hắn ôm tôi rồi từ từ hạ xuống đất , chiếc áo choàng màu tím bí ẩn bao bọc lấy tôi trong vòng tay hắn, tôi ngửi thấy mùi trên cơ thể hắn, tôi nhớ lại giọng nói này

Tôi sững sờ trong chốc lát, đúng vậy, tôi nhớ ra rồi, tôi trốn thoát khỏi bàn tay của ma nữ và lọt vào tay của Ma vương

Tôi đã làm gì? Sao tôi lại đen đủi như vậy??

"Minh, Minh vương!!!"

Thân thể ma nữ run lên vì sợ hãi, không còn cơn phẫn nộ mới vừa rồi trên cơ thể và khuôn mặt của cô ta, mà chỉ có sự sợ sệt lan tràn

Đôi mắt đào hoa nhìn ma nữ đang run rẩy sợ hãi mang theo một tia nguy hiểm:" Nữ nhân của bản tôn là người mà ngươi có thể thương tổn sao"?

"Ơ hơ??"

Lăng Diệp Phong toát ra hơi thở mạnh mẽ, hắn phất tay, ma nữ đã văng ra khỏi phòng vệ sinh

"Aa"

Đây là chính là sự chênh lệch a

Lăng Diệp Phong ôm tôi, vững vàng bước ra, hắn chính là vị vua cao cao tại thượng, trên người có thần khí của bậc đế vương

"Minh, Minh vương tha mạng"

"Tha mạng? Ngươi đã chết còn dám đến đây làm tổn thương cô ấy?"

Giọng nói lạnh lẽo như cơn một gió lạnh của mùa đông giá rét, hắn duỗi tay phải ra, nhẹ nhàng nhấc những ngón tay mảnh mai như ngọc lên, ma nữ từ từ lơ lửng trên mặt đất, sau đó bóp mạnh bằng ngón cái và ngón trỏ, giống như bóp một con kiến, ma nữ đã biến mất trước mắt tôi

"Sao không còn nữa??" Tại sao dễ dàng thực hiện một cách đơn giản như vậy??

"Hồn phi phách tán"

Đôi môi mỏng quyến rũ nhẹ nhàng bật ra giọng nói dễ nghe

"Anh, anh, sao anh lại ở đây???"

Hồn phi phách tán chẳng khác nào chết đi một lần nữa, ma quỷ sẽ biến mất hoàn toàn khi nó chết đi, mãi mãi không được đầu thai đúng không?

Nhưng cô ta đã tan biến có liên quan gì đến tôi, tôi không quan tâm đến điều này, điều tôi quan tâm là làm cách nào mà Lăng Diệp Phong lại ở đây?

"Nương tử, nàng còn nợ ta một đêm tân hôn chưa trả"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net