#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cảm nhận từ những lời nói của Iris Cao<3
___________________

đọc xong những lời tâm đắc của Iris Cao, tôi mới nghĩ lại:

nỗi buồn đầu tiên là vào năm tôi 5 tuổi khi bắt đầu phải xa bố mẹ ở nhà bác mấy tháng hè để học chữ. tôi chỉ nhớ lúc đó tôi đã trốn bác khóc rất nhiều vì nhớ mẹ.

nỗi buồn thứ hai là vào năm tôi 8 tuổi, khi người cháu họ mà tôi yêu quý nhất và tôi phải chia cách nhau một khoảng cách khá xa, dù không nói với ai nhưng thật sự thì tôi phải mất hẳn 1 tuần để trở lại cuộc sống như thường.

nỗi buồn thứ ba là vào năm tôi 10 tuổi, khi tôi chợt nhận ra mình chẳng có một người bạn thân thiết nào nói chuyện cùng khi ở trường. hình như lúc ấy mỗi ngày đến trường tôi đều chỉ học, ra chơi thì đọc sách truyện hoặc ngủ?

nỗi buồn thứ tư là vào năm tôi 11 tuổi, khi đó tôi đã khóc rất nhiều mỗi khi học toán, lúc ấy toán đối với tôi như một cơn ác mộng, nó đáng sợ đến nỗi cho tôi một suy nghĩ là từ bỏ việc học.

nỗi buồn thứ năm là khi tôi 12 tuổi, tôi phải nếm trải cảm giác trong một ngày mọi chuyện tồi tệ nhất cùng ập vào tôi là như thế nào, hết làm cô thất vọng rồi là crush từ chối một cách gián tiếp.

rồi cả nỗi buồn thứ sáu, thứ bảy hay vô kể nỗi buồn tôi phải chịu đựng, nó khiến tôi phải bật khóc, mệt mỏi, như muốn gục ngã.

thế rồi một ngày bật dậy, nhìn ra phía ngoài kia, mảng trời một màu ngát xanh, làn gió du dương nhè nhẹ, cây cối đung đưa, khoảng không gian trong lành, yên bình thấy lạ! chợt nghĩ lại, cuộc đời là mấy khi, chỉ sống, sống một lần, ngại chi vui vẻ, hạnh phúc, ngại gì yêu và sống hết mình.

"đúng rồi! mình sinh ra đâu phải để buồn?"

dù đôi lúc phải trải qua những giây phút tưởng chừng là quá đỗi đau đớn, chừng như tuyệt vọng nhưng hoá ra chính những khoảnh khắc ấy giúp ta hiểu được hương vị của cuộc sống hơn

một ngày mới sắp bắt đầu, ngày mai cứ thế lại đến gần, cứ thế số ngày được sống lại bớt đi, cần gì phung phí khoảng thời gian quý giá ấy dành cho những điều không đáng? hãy trân trọng từng ngày, từng giờ cuộc sống, dành những khoảng thời gian ấy cho ta, cho những người xung quanh ta. hãy hưởng thụ cuộc sống bẳng cả trái tim và ngọn lửa nhiệt huyết.

có gì cứ nói, nói ra đi, bày tỏ hết nghĩ suy đi, ngại chi? chỉ được sống, sống một lần!

@digiaii.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net